Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 13: Thảm

Chương 13: Thảm


Gojo Satoru nhìn di sản mà hiệp hội sát thủ để lại: một đám nhỏ mặt đơ đơ.

Thật mất hứng, bỗng nhiên bị ép hồi ức mình hồi còn nhỏ.

Thảm, thật thảm. Thế này là không được!

Mặt đơ thế này làm sao có thể kết bạn, cua gái, lấy lòng đồng nghiệp,... đi l·ên đ·ỉnh cao nhân sinh được.

Tất nhiên trong đó không tính Oda Sakunosuke, cái bạn được giao nhiệm vụ đi g·iết Gojo đó. Bạn nhỏ này hình như là trời sinh mặt đơ, rất may còn tính đẹp trai nên không sao.

Chỉ cần ngươi đủ đẹp thì rất nhiều vấn đề sẽ không còn là vấn đề. Bằng chứng là khuôn mặt đẹp của chính Gojo đó sao, mới không phải vì đồng thời còn có gia thế hùng hậu và thực lực không thể đong đếm, mới không phải đâu.

Mấy cái thứ lằng nhằng kia tính sau, nên thu xếp đội quân nhí này kiểu gì nhỉ?

Nhét vô trường học thì còn miễn, ai biết được mấy đứa tách biệt xã hội này liệu có một không cẩn thận vặn rớt đầu bạn học đâu.

Thả rông như Megumi cùng Tsumiki thì không được, được nuôi theo kiểu công cụ khiến ý thức tự mình của mấy đứa này bạc nhược, không có người điều khiển khả năng cao là sẽ tắt máy. Dù cho có thả rông thì cũng cần một khoảng thời gian đã.

Ngành nghề thúc đẩy phát triển bản thân, ngành nghề khiến bản thân cần thiết bộc lộ tình cảm rõ ràng trên khuôn mặt, ngành nghề yêu cầu mặt đẹp và dáng người chuẩn (ờ, tuy nói chỉ Oda còn nhìn tạm được nhưng thực tế mấy đứa khác cũng tính sáng sủa dễ nhìn)...

Làm Idol!

Vừa nghĩ liền làm, Gojo quyết định mở công ty giải trí, túm luôn mấy thằng vốn l·àm t·ình báo vào làm người đại diện, dù sao tính chất công việc cũng không chênh lệch nhiều nha.

(Đừng hỏi dòng thời gian bên BSD có mấy thứ kia chưa, đây là fanfic, trẫm nói có là có)

Bây giờ mới để ý, hình như trình độ văn vẻ của thế giới này hơi điêu tàn. Còn nhớ năm đó hồi còn trẻ chưa từng đi đâu khác ngoài trong nhà nên tiện tay lật sách, thế giới này không có mấy cuốn đã từng đọc. Có thể nói là do thế giới khác nhau, lịch sử chênh lệch nhưng dù cho thế thì cũng phải có hàng ưu tú khác thế chỗ vào chứ. Thế giới này có loại cảm giác...

Oda đang bị thợ tạo hình vây quanh thì bị ánh nhìn của Gojo ghim, không hiểu cái tên này lại đang suy nghĩ bậy bạ gì.

Gojo ngẫm lại bạn nhỏ Oda có tên quen quen, nhìn báo cũng có vài nhân viên chính giới có tên quen quen...

Ài, bây giờ thả bạn nhỏ Oda khỏi ánh đèn màu, lùa về con đường văn học có trễ không nhỉ? Dù sao chưa ra mắt công chúng.

Mà thôi, không có trải nghiệm xã hội thì có thể viết ra cái gì tuyệt tác được, Gojo lại không phải ép các bạn nhỏ lên sân khẩu. Nếu sau này học tập b·iểu t·ình các kiểu xong rồi thích làm việc khác thì thoải mái nghỉ việc, đường ai nấy đi.

———

Hôm nay là một ngày đẹp trời, Oda bị sách đập choáng váng, càng choáng váng hơn là tác giả hình như hố rồi.

Vài phút sau khi được khai sáng thì "hình như" đã bị bỏ ra khỏi câu trên bởi vì người nào đó tự xưng là tác giá xuất hiện là nói: "Tui không muốn viết nữa đâu, hay bạn viết đi."

Được rồi, nguyên văn không phải như thế nhưng nói chung là như thế.

Trong cái cuộc đời không có trầm bổng của mình, đây là lần đầu tiên Oda phân vân mình có nên áp dụng kiến thức và kĩ năng của nghề nghiệp cũ vào cuộc sống. Cụ thể là túm thằng tác giả này vào phòng tối cung cấp ăn ở đến khi nào viết xong sách thì mới thả ra.

Thật lạ, trước kia sẽ không có loại suy nghĩ này. Chẳng lẽ là bị tính cách bá đạo của Gojo lây bệnh?

Oda trầm ngâm suy tư một hồi thì phát hiện tác giả chuồn rồi. Nói gì thì nói, viết văn có lẽ không tệ. Dù sao Oda cảm thấy mình không căng nổi kế hoạch chui vào giới giải trí kia.

Suy nghĩ bị đứa nhỏ trước mặt chấm dứt. Phải biết chiến loạn vừa kết thúc, trẻ em lang thang nhiều đến tràn ra nên cảnh này không thiếu. Nhưng một thế lực không rõ nào đó khiến Oda mang bạn nhỏ này trở về.

Gojo đang đếm bầy bạn nhỏ... Hừm mấy đứa này từ đâu trà trộn vào đây?

Tin tức tốt, ánh mắt xanh dương này không c·hết lặng nên có thể ship vào trường. Tin tức xấu, thể loại khí chất ngây thơ trong sáng vô tà cái gì cũng không biết này là cái quỷ gì?

Ít ra khác với một số em cựu sát thủ đã bay tên, bạn nhỏ này còn nhớ tên mình, cái gì đó Nakahara Chuuya.

Khoan, cái tên này cũng quen quen à nha.

———

Hôm nay là một ngày đẹp trời, Gojo ra ngoài bờ sông ngắm cảnh.

Phải công nhận tuy cái Yokohama khá bất ổn nhưng chất lượng nước rất tốt. Dòng nước thông thấu có thể nhìn thấy đáy sông.

Xa xa có một bạn nhỏ đang trôi xuống và một ông chú lao đầu xuống cứu?

Thế giới này đầy rẫy người tốt, thật cảm động.

Đằng xa, Mori Ogai tính ngày hành một thiện dùng Elise cứu bạn nhỏ, không ngờ Elise vừa chạm đến người thì đã biến mất. Vốn là tiện tay cử chỉ bây giờ lại trở nên nghiêm túc bởi đây là một dị năng lực giả, có cơ hội làm ân nhân của nhân tài đây.

Thật là lòng tốt cảm đ·ộng đ·ất trời. Còn có cảm đ·ộng đ·ất trời hay không thì không rõ chứ Gojo Satoru ở đằng xa thấy cảnh này liền cảm động cực kì.

———

Hôm nay là một ngày đẹp trời, Dazai một cách nào đó nhặt được hai cái bạn rồi, thật đáng mừng!

Ango - đồng nghiệp.

Odasaku - tác giả.

Mọi người ăn ý mà không điều tra càng sâu thông tin của đối phương. Nhưng vẫn nhờ có Odasaku vô tình dẫn lối mà Dazai gặp được thân ái đồ chơi Chuuya, vui vẻ cực kì.

———

Gojo còn nhớ gần đây, cỡ vài năm trước đang ngồi quán cà phê mèo phân vân có nên thúc đẩy công nghệ để đồ họa máy tính có thể chạy Mèo Méo Meo trơn tru, bỗng nhiên có người tiếp cận.

Lần này không phải sát thủ, hay là sát thủ nhỉ?

Mori Ogai vốn muốn thọc c·hết thủ lĩnh Port Mafia tiện thể kế thừa tổ chức để lấy vai trò "bóng tối" của kế hoạch của thầy. Nhưng một ngày đẹp trời trùng hợp thấy đám bạn nhỏ cực kì có khả năng (g·iết người) trong công ty giải trí của Gojo Satoru. Cao tốc mắt thèm.

Tuy Port Mafia nhân viên không tệ, cũng có dị năng giả nhưng đa số thành viên có năng lực thì là tử trung của thủ lĩnh, dùng chân nghĩ cũng sẽ ra kết luận việc kế thừa Port Mafia sẽ không khác nào nhận lấy một cái vỏ rỗng có tiếng chứ không có miếng. Nếu tương lai có thể thuyết phục Gojo-san bỏ thứ yêu thích thì vấn đề nhân sự có thể được giải quyết rồi.

Gojo nghe bài thuyết trình của Mori Ogai, cảm thấy lú cực kì. Có loại cảm giác quen thuộc như hồi thế giới trước đây.

Hồi ở nhà thì lũ già tuy chán òm nhưng ngoài vụ hố Yuuji cùng bạn học đi phất trừ con đặc cấp kia dẫn đến c·hết thì thật ra lũ già này còn không tệ lắm? Nói chung tội thì có nhưng còn chưa đáng c·hết (nếu xem nhẹ vụ Yuuji, nếu không phải em ấy xác c·hết vùng dậy thì...).

Còn ở thế giới này thì Mafia nha nha nha. G·i·ế·t thẳng không được sao?

Tuy sau một hồi nghe ngóng thì biết thế giới này có lực lượng thần kì là dị năng gì đó nhưng nói thật đa phần không có gì đặc sắc lắm. Dù cho có là kiểu gì thì cũng không thể bằng Superman full giáp, full tốc độ, full công kích rồi.

Vì thế Mori Ogai đang tính dụ dỗ người cho thuê nhân viên thì bỗng nhiên bị dắt tay, cùng người tay trong tay đi vèo đến Mafia vây xem thằng tóc trắng kia đem thủ lĩnh đánh bò, sau đó đem nhân viên cấp cao đánh bò, sau đó đem mấy đứa không nghe lời cũng đánh bò. Sau đó tiện lợi đi một vòng các tổ chức hắc đạo khác đem người đánh bò luôn.

Không phải không có s·ú·n·g đ·ạ·n gì đó nhưng hoặc là Mori Ogai gọi Elise ra chắn, hoặc Gojo tay tiện chôm s·ú·n·g của đứa nào đó bắn lại. Không phải không có dị năng giả nhưng Gojo điên cuồng một đường tiến về phía trước động tác thành thục cực kì, còn tưng tửng như không s·ợ c·hết. Đã thế nếu có dị năng chạm lên người Gojo thì thứ duy nhất tổn hại là quần áo chứ thân thể thì không vấn đề gì, cùng lắm bị chấn lùi vài bước nhưng nhanh chóng dùng tư thế làm tan lực đạo.

Một đường hát vang tiến về phía trước. Mori đều cảm thấy mỏi chân với hơi đói thì không hiểu sao các tổ chức hắc đạo đã thống nhất và được chuyển giao cho mình.

Mori Ogai: Ủa? Ủa? Ủa?

Đã thế ngay lúc đó Edogawa Ranpo cùng Fukuzawa các hạ đi ngang qua.

Ranpo kéo tay xã trưởng chỉ trỏ: "Xã trưởng nhìn kìa, đáng khinh đại thúc nhưng ăn bám đàn ông để lên chức thủ lĩnh."

Nụ cười đểu cáng của Mori Ogai suýt không duy trì được nhưng tất cả vì tối ưu giải, hi sinh một chút danh tiếng thì có là gì.

Gojo vươn vai ra về.

Ở nhà bận phất trù chú linh, lại còn cùng cao tầng đấu trí đấu dũng nên không có làm mấy thứ vì lợi ích xã hội bình thường như thế này.

Gojo Satoru nhưng không quan tâm đến mấy vụ này nha.

Hơn nữa cũng có ai hỏi nhờ đâu. Mắc mớ gì phải làm việc vốn không nằm trong phạm vi nghĩa vụ của mình.

Bên này không bận đến không có thời gian ngủ, lại có người nhờ nên tiện tay hỗ trợ một chút cũng không có vấn đề gì nha.

Chương 13: Thảm