Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 2: Đại Chiến Kịch Liệt

Chương 2: Đại Chiến Kịch Liệt


Khi Dao Hi Nguyệt rơi vào tình thế nguy cấp, một ánh sáng lấp lánh từ cây cổ thụ gần đó thu hút sự chú ý của nàng. Cây cổ thụ, với tán lá rậm rạp và vỏ cây sần sùi, như đang phát ra một năng lượng kỳ diệu. Nàng cảm nhận được sức mạnh từ nó, một luồng khí thanh tĩnh và ấm áp.

“Phải tận dụng cơ hội này,” nàng nghĩ, cố gắng di chuyển về phía cây cổ thụ, mặc dù cơ thể đau đớn.

Những tên hắc y nhân thấy nàng như vây, cười khẩy một tiếng, Dao Hi Nguyệt giờ đã như đèn dầu trước gió, sức lực yếu đến mức đáng thương.

Dao Hi Nguyệt không để ý bọn hắn, ngồi xuống dưới gốc cây, nhắm mắt lại và bắt đầu hấp thụ năng lượng từ cổ thụ.

Lão Tứ thấy kế hoạch của mình bị đe dọa, tức giận gầm lên: “Không thể để con ả này ngăn cản! Đến đây, lão Lục!”

Dao Hi Nguyệt quyết tâm không để cổ thụ rơi vào tay kẻ thù. Nàng lập tức thêu đốt tinh huyết, một nguồn sức mạnh nội tại chảy rần rật trong cơ thể. Ánh sáng từ kiếm pháp của nàng bùng lên mãnh liệt, như những vì sao đang tỏa sáng giữa màn đêm.

“Đừng mơ!” nàng gầm lên, thi triển chiêu “Nguyệt Quang Trảm” lao thẳng vào Lão Lục, không cho hắn có thời gian hồi phục.

Lão Tứ chỉ tay về phía cổ thụ, cười lạnh: “Nếu có được nó, kế hoạch tổ chức tiến gần thêm bước nữa”

“Mau lên! Ta không thể để mất nó!” nàng thét lên, ánh mắt quyết tâm, tìm cách cứu vãn tình hình.

Cổ thụ bị hút vào vết nứt, những tán lá xanh tươi rung rinh như đang van nài. Dao Hi Nguyệt cảm thấy sự liên kết với cổ thụ, và nàng không thể để nó bị thôn phệ.

Dao Hi Nguyệt ngã quỵ xuống, sức lực cạn kiệt, nhìn theo hình dáng của cổ thụ mờ dần. “Không…!” Nàng thầm kêu gọi, nhưng tiếng gọi bị cuốn vào khoảng không.

Dao Hi Nguyệt lao vào trận chiến, ánh sáng từ Tinh Nguyệt Kiếm Pháp chói lòa. Nàng quát: “Ngươi không thể thoát khỏi ta!”

Dao Hi Nguyệt nhìn theo hình dáng cổ thụ mờ dần trong hư không, tức giận và thất vọng tràn ngập lòng nàng. “Không thể nào! Ta không thể để mọi thứ kết thúc như vậy!” Nàng thét lên, cảm giác như trái tim mình bị bóp nghẹt.

Sức mạnh từ hắc cầu càng lúc càng mạnh mẽ, thôn phệ dần sức sống của cổ thụ. Một luồng sáng mạnh mẽ từ thân cây dần tắt lịm, như thể nó đang kêu cứu. Dao Hi Nguyệt nhận ra thời gian không còn nhiều, quyết tâm phải đánh bại cả hai kẻ thù trước khi quá muộn.

Dao Hi Nguyệt dồn hết sức lực vào thanh kiếm, ánh sáng tỏa ra chói lòa như một ngọn hải đăng giữa đêm tối. Nàng quyết tâm không để cổ thụ rơi vào tay Lão Tứ. Nàng cảm nhận được sức mạnh của cây cổ thụ đang lẫn khuất, như một sinh mệnh đang cầu cứu.

Nhưng Lão Tứ không chùn bước, hắn quyết tâm nắm giữ sức mạnh mà hắn khao khát. Áp lực từ cuộc chiến tăng lên từng phút, và Dao Hi Nguyệt biết rằng thời gian đang cạn dần. Nàng phải nhanh chóng tìm ra cách để giải phóng cây cổ thụ khỏi sự kìm kẹp của hắc cầu.

“Ngươi không thể có được nó!” nàng quát, gắng gượng đứng vững trước áp lực từ hắc cầu. Ánh sáng từ kiếm ngày càng chói lòa, dần dần hình thành một vầng hào quang bảo vệ xung quanh nàng và cổ thụ.

Ánh sáng từ thanh kiếm chói lòa bùng nổ, tạo thành một vòng xoáy ánh sáng, cuốn lấy cổ thụ. Nhưng không gian dần bị xé toạc, và cây cổ thụ cuối cùng bị lạc vào hư không, rơi xuống một nơi ngẫu nhiên nào đó, xa xăm và bí ẩn.

“Chỉ với sức mạnh như này cũng đòi thắng ta? Nực cười!!” nàng quát, ánh sáng trong mắt càng trở nên rực rỡ, sẵn sàng cho những đòn đánh tiếp theo.

“Đứng lại! Ngươi không thể thoát khỏi ta!” Lão Tứ gầm lên, giọng đầy tức giận, nhưng Dao Hi Nguyệt không để tâm. Nàng lao vào vết nứt, hy vọng tìm được một nơi an toàn để hồi phục sức lực.

Dao Hi Nguyệt cảm nhận được sự hiện diện của Lão Tứ, lòng dâng lên nỗi bất an. Nàng biết nếu cả hai hợp sức, nàng sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn.

Lão Lục lùi lại, lo sợ trước sức mạnh của nàng. Lão Tứ đứng phía sau, ánh mắt sắc lạnh, cất giọng đầy tham vọng: “Mấu chốt nằm ở cây cổ thụ kia! Ngươi cầm cự lấy nàng, ta đi thu phục nó!”

“Lão Lục, cần ta hỗ trợ không?” giọng hắn vang lên trầm bổng, ẩn chứa sức mạnh đáng sợ.

Dao Hi Nguyệt đứng dậy, sức mạnh từ cây cổ thụ đã tiếp thêm năng lượng cho nàng. Nàng cảm thấy cơ thể tràn đầy sinh lực, quyết tâm quật ngã những kẻ đang đứng trước mặt.

“Ngươi sẽ phải trả giá cho điều này, Dao Hi Nguyệt!”

Dao Hi Nguyệt cảm thấy lòng mình nặng trĩu, nhìn cây cổ thụ mà nàng đã đặt niềm tin vào, giờ đây đang hấp hối. Nàng không thể để điều này xảy ra. “Không! Ta sẽ không để ngươi phá hủy nó!” nàng quát, nhưng từng đòn tấn công trở nên vô vọng khi Lão Lục liên tục chặn đứng.

“Ta sẽ không bỏ cuộc!” nàng thét lên, tiếp tục chém mạnh vào vết nứt không gian. Nhưng áp lực từ hắc cầu ngày càng mạnh, khiến cổ thụ bị kéo vào trong.

Dao Hi Nguyệt cảm thấy sức mạnh trong cơ thể dâng trào, mỗi giọt tinh huyết đều hòa quyện vào sức mạnh của cổ thụ. Nàng không ngừng thúc đẩy, cảm nhận sự kết nối sâu sắc với cây cổ thụ. Nàng biết rằng nếu để Lão Tứ thu phục nó, mọi thứ sẽ bị hủy hoại.

“Nếu cần, ta sẽ mạo hiểm tất cả!” nàng thầm nghĩ, cảm giác sôi sục trong lòng. Cuộc chiến đã đến lúc sinh tử, và nàng phải tìm ra cách xoay chuyển tình thế.

Nàng chém mạnh vào không gian giữa pháp bảo của Lão Tứ và cây cổ thụ. Luồng kiếm quang sắc bén xé toạc không gian, tạo ra một vết nứt rộng lớn. Áp lực từ đòn tấn công khiến không gian xung quanh chao đảo, làm cho hắc cầu năng lượng lùi lại trong hoảng loạn.

Một luồng gió mạnh mẽ thổi qua, kèm theo tiếng thét gào của Lão Tứ. “Ngươi không thể ngăn cản ta!” Hắn siết chặt pháp bảo, dồn mọi sức mạnh vào nó, quyết tâm thôn phệ cổ thụ.

Nhưng nàng biết, lúc này sức lực đã cạn kiệt. Kẻ thù vẫn đứng đó, ánh mắt lấp lánh sự thù hận. “Lùi lại là cách duy nhất,” nàng thầm nghĩ. “Ta phải sống để tìm cách khác.”

Lão Tứ đứng phía sau, ánh mắt đầy tham vọng. Hắn bắt đầu thi triển một pháp bảo bí mật, một hắc cầu năng lượng u ám xuất hiện xung quanh, tạo thành một lớp màng bảo vệ.

Khi hắc cầu năng lượng vặn vẹo, Dao Hi Nguyệt chấn động, giật mình trước sức mạnh đen tối mà nó tỏa ra. Nàng cảm thấy như có một lực hút kỳ lạ, khiến nàng phải nỗ lực hết sức để không bị cuốn vào.

Cuộc chiến bùng nổ, không khí tràn ngập sát khí. Dao Hi Nguyệt không chỉ phải chiến đấu với Lão Lục mà còn phải ngăn chặn âm mưu của Lão Tứ, quyết tâm bảo vệ cây cổ thụ trước sự tham lam của hắn.

“Không ai có thể ngăn cản ta!” nàng quát, quyết tâm tăng tốc độ tấn công, nhắm thẳng vào Lão Lục, trong khi vẫn phải cảnh giác với Lão Tứ đang chực chờ từ phía sau.

Âm thanh vang vọng trong không gian, khiến Lão Lục chần chừ, nhưng hắn vẫn cố gắng lao về phía nàng. Dao Hi Nguyệt không thể chần chừ, nàng dồn hết sức vào thanh kiếm, chém mạnh vào vết nứt.

“Con ả này rất mạnh! Chúng ta cần phối hợp!” Lão Lục thốt lên, lo lắng khi thấy Dao Hi Nguyệt đang chiếm ưu thế.

“Ngươi không thể vượt qua ta!” hắn quát, mắt đầy quyết tâm.

Nàng thi triển Tinh Nguyệt Kiếm Pháp, chiêu “Nguyệt Quang Trảm” chém ra, phát ra những đợt sóng kiếm sáng rực. Những cú chém nhanh như chớp khiến tên thủ lĩnh không kịp phản ứng, hắn bị dồn vào thế thủ.

Khi Dao Hi Nguyệt đang giao chiến với tên thủ lĩnh, đột nhiên, một vết nứt không gian xuất hiện, tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Từ trong đó, một tên hắc y nhân khác âm u bước ra, như một bóng ma hiện hình.

Mọi thứ như ngừng lại trong khoảnh khắc, ánh sáng từ kiếm va chạm với hắc cầu tạo ra một vụ nổ mạnh mẽ. Không gian nứt ra rộng hơn, cổ thụ đang dần thoát khỏi sức hút của hắc cầu, nhưng sức mạnh của Lão Tứ vẫn rất mạnh mẽ.

“Cổ thụ này thuộc về ta!” Lão Tứ cười lạnh, ánh mắt lấp lánh sự tham lam.

“Sức mạnh phục hồi thật kinh khủng!” nàng thét lên, tinh thần tràn đầy, chuẩn bị đại chiến ba trăm hiệp với những tên hắc y nhân kia. Cây cổ thụ đã giúp nàng lấy lại sức mạnh, biến nàng thành một chiến binh không thể bị đánh bại.

“Mau lên! Hãy trở về!” nàng kêu gọi cây cổ thụ, lòng đầy hy vọng. Mỗi giọt tinh huyết, mỗi động tác của nàng đều mang theo ước nguyện bảo vệ.

Cuộc chiến trở nên cân sức, nhưng sự hỗ trợ từ cây cổ thụ giúp nàng đứng vững, bất phân thắng bại với ba tên hắc y nhân. Mỗi đòn tấn công đều mang theo sức mạnh và sự quyết tâm, tạo nên một trận chiến gay cấn mà không ai có thể đoán trước được kết quả.

Cùng lúc đó, hai tên còn lại cũng xông lên, nhưng với sức mạnh từ cổ thụ, Dao Hi Nguyệt đã có thể tránh né và phản đòn một cách linh hoạt. Nàng kết hợp “Huyết Dương Đánh” của một kẻ thù và sử dụng nó để phản công, chặn lại cú đấm, sau đó xoay người và đá mạnh vào ngực hắn.

Cuộc chiến trở nên khốc liệt, từng đòn đánh vang vọng trong không gian. Dao Hi Nguyệt hiểu rằng nếu không ngăn chặn Lão Tứ và pháp bảo của hắn, sức mạnh của cổ thụ sẽ rơi vào tay bọn hắn.

Dao Hi Nguyệt dồn hết sức vào những đòn tấn công, nhưng Lão Lục vẫn kiên cường chặn lại, không cho nàng có cơ hội. Trong khi đó, Lão Tứ đã hoàn tất pháp bảo của mình. Hắc cầu năng lượng không ngừng hút lấy sức mạnh từ cây cổ thụ, khiến nó dần yếu ớt, lá vàng úa và rễ nứt ra.

“Đến đây đi!” nàng thét lên, lao về phía bọn chúng với tốc độ như gió. Ánh sáng xanh lục từ cổ thụ bao quanh nàng, như một tấm khiên bảo vệ.

Ánh sáng xanh lục từ cây dần lan tỏa quanh nàng, chạm vào những vết thương. Nàng cảm nhận được sức sống từ cây, như những nhánh rễ thấm vào lòng đất, truyền đến những tinh hoa tinh khiết. Các vết thương dần dần hồi phục, năng lượng chảy vào cơ thể nàng, mang lại cảm giác ấm áp và sức mạnh.

Lão Tứ và Lão Lục cũng chấn động trước tình huống này, cảm nhận được sức mạnh đang mất dần. “Cổ thụ đã mất!” Lão Tứ gầm lên, tức giận và thất vọng.

Khi nàng lướt vào không gian khác, tiếng gầm thét của kẻ thù dần xa rời, nhưng lòng nàng vẫn đầy quyết tâm. “Ta sẽ trở lại,” nàng thầm nhủ. “Một ngày nào đó, ta sẽ khiến các ngươi phải trả giá!”

“Không! Ngươi sẽ không lấy được nó!” nàng quát, dồn toàn bộ sức mạnh vào chiêu “Nguyệt Quang Trảm” nhắm thẳng vào Lão Lục, quyết tâm bảo vệ cây cổ thụ khỏi âm mưu thôn phệ của Lão Tứ.

Dao Hi Nguyệt dồn sức tấn công, ánh kiếm chói lòa như những vì sao băng. Lão Lục, với ý chí kiên cường, ngăn cản mọi đòn đánh của nàng, không hề nhường bước.

Hai tên hắc y không chờ đợi lâu, chúng lao vào tấn công, nhưng một luồng khí mạnh mẽ từ cây cổ thụ bỗng nhiên tỏa ra, như một bức tường chắn vững chãi. Dao Hi Nguyệt cảm nhận được sức mạnh gia tăng, nàng mở mắt, ánh sáng trong đôi mắt bừng sáng như ánh trăng.

“Ta sẽ không để ngươi làm hại cổ thụ!” nàng gầm lên, dồn mọi sức mạnh vào chiêu tấn công cuối cùng.

Quyết tâm trong lòng, Dao Hi Nguyệt dồn sức vào việc vạch ra một vết nứt hư không. Nàng tập trung, cảm nhận năng lượng xung quanh, và với một động tác nhanh nhẹn, không gian trước mặt nàng rạn nứt, mở ra một lối đi mờ ảo.

Trong khoảnh khắc quyết định, Dao Hi Nguyệt cảm nhận được một nguồn sức mạnh từ sâu thẳm của cây cổ thụ. Nàng khẽ thì thầm, “Hãy về với ta!” và dồn toàn bộ tinh huyết vào chiêu cuối cùng.

Chương 2: Đại Chiến Kịch Liệt