0
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, theo sau đó là từng bóng người ngã xuống, trong đó một tên người sống sót sợ hãi ngồi gục xuống nền đất màu đỏ, giữa hai chân chảy ra dịch vàng.
"Đừng lại đây, ngươi là ác quỷ !"
Một bóng đen cao lớn chậm rãi áp sát hắn ta, dưới ánh sáng âm ỉ của mặt trời buổi chiều tà lộ ra một thân lang nhân, ánh mắt lạnh nhạt lóe lên huyết quang.
"Cường đạo các ngươi quá dốt văn, không thể dùng từ ngữ khác đến miêu tả ta sao ? Tỉ như anh tuấn soái khí cái gì."
Không để cho tên cường đạo sửa đổi, một tay của Ray đã nhẹ nhõm hái đầu tên đó xuống, thậm chí đến kêu thảm cũng chưa kịp phát ra.
"Thêm một trại nữa bị tiêu diệt, tính đến hiện tại số lượng đã không dưới mười, vậy mà bọn này vẫn cứ lúc nha lúc nhúc giống như kiến, căn bản khó diệt hết." Ray cảm khái, không tình cảm quay người rời đi.
Đúng lúc này.
Một màn sáng hiện lên trước mặt hắn, bất thình lình là hệ thống, không phải giao diện, mà là một dòng thông báo.
Đã đủ điều kiện, phải chăng tiến hóa hệ thống ?
Ray hơi bất ngờ, sống chung đã vài tháng nhưng đây là lần đầu hệ thống chủ động có liên hệ.
Trước đó mọi hoạt động đều phải từ tự hắn đến nhận biết, phải chăng nguyên do cũng vì đây là một sự kiện quan trọng đi.
Tiến hóa hệ thống, không nghi ngờ là một bước tiến lớn, thậm chí so với việc hắn tăng lên thực lực còn trọng đại hơn.
Bởi vì đây không đại diện cho tự thân hiện tại mà là tương lai, là tiềm lực của chính hắn sau này, hệ thống càng hoàn thiện, chính hắn mạnh lên cũng càng dễ dàng.
Không do dự, Ray lựa chọn đồng ý, sau đó một dòng nhiệt lưu nhẹ nhàng lưu chuyển trong thân thể hắn, phân bố khắp nơi.
Cảm giác hơi giống với những lần thăng cấp, nhưng Ray có thể cảm giác được sự khác biệt rõ ràng, lần này không phải cường hóa thân thể hắn.
Nó giống như đi qua một lĩnh vực khác, có lẽ chính là... linh hồn ?
Không quá rõ ràng, bởi vì linh hồn trước giờ đều là một tồn tại hư vô mờ mịt, không biết thế giới này có bao nhiêu nghiên cứu, như thế giới trước chỉ có suy đoán và thuyết âm mưu.
Sau mấy tiếng, cảm giác này rốt cuộc toàn bộ rút lui, một dòng thông báo cũng hiện lên trước mắt hắn.
Tiến hóa hoàn tất.
"Chỉ như vậy ?" Ray có chút mơ hồ, mặc dù đã tiến hóa một lần nhưng hệ thống vẫn kiệm lời như vậy, xem ra mơ ước được giao lưu cùng hệ thống của hắn có chút xa vời.
Ray mở lên giao diện hệ thống, phát hiện ra sát điểm gần như đã toàn bộ biến mất, trước đó ở trong rừng tiết kiệm được hơn một vạn, thêm một đoạn săn g·iết đạo tặc, cộng lại cũng được khoảng chừng hai vạn đi.
Một thao tác tiến hóa mà liền đem thu hoạch hơn hai tháng của hắn toàn bộ lấy đi, để Ray trong lòng nhỏ máu.
"Ài, không biết bao giờ mới lên được cấp độ 11."
Nguyên bản dự định chuẩn bị cho chính mình thăng một cấp, bây giờ phải tạm đình chỉ không biết đến bao giờ.
Nhưng mà Ray cũng không có quá nhiều tiếc nuối, bởi vì hắn phát hiện quay thưởng được đổi mới, vật phẩm tựa hồ càng thêm đa dạng và cường đại hơn, chỉ là giá có hơi đắt đỏ, một ngàn một lần rút.
Không những thế, kỹ năng cũng toàn bộ được cường hóa một lần, tỉ như Độc trảm cùng Hống, riêng sát thương công kích đã lật gấp ba lần, mà lại có thể theo thực lực của hắn tăng lên mà phát triển thêm một đoạn.
Hay Tật phong, thời gian có thể kéo dài hai phút, tác dụng so trước đó thêm được năm thành, Thuận phong tí không có thay đổi nhiều, chỉ thêm một công năng giống như ấn ký, cho phép theo dõi vị trí một đối tượng trong phạm vi một km, đối với hắn bây giờ có thể không phát huy quá nhiều nhưng sau này thì khó mà nói.
Trọng yếu nhất, kỹ năng Huyễn thân có thể duy trì ngay cả khi hắn hoạt động mạnh, nói cho dễ hiểu thì dù có chịu hay chủ động công kích cũng không bị mất tác dụng.
Điều này để không gian thao tác của hắn rộng hơn rất nhiều, lo lắng chân thân bị phát hiện có thể gạt qua một bên.
Kiểm kê lại thu hoạch, tuy không có để bản thân thăng cấp nhưng hệ thống thành công tiến hóa, tổng hợp lại thì thực lực của hắn có tăng lên rất lớn, rất có khả năng so với việc tăng cấp không kém nhiều.
...
Đến lúc quay trở về làng Boson thì thời gian đã tối, ánh sáng toàn bộ rút lui để cho bóng đêm bao trùm lên tất cả.
Bước chân vào quán trọ quen thuộc, một gióng nói của một phụ nữa trung niên liền vang lên: "Về muộn như vậy ? Ngươi mau tắm rữa rồi dùng bữa, hôm nay tay nghề Matthew có tiến bộ rất lớn, đảm bảo không để ngươi phải n·ôn m·ửa."
Một bóng người xuất hiện, chính là bà chủ của quán trọ Ray đã thuê khi lần đầu đến đây, sau khi đưa Matthew trở lại hắn lựa chọn tiếp tục sử dụng nơi này.
Một phần là vì giá tiền không quá mắc, mà thu hoạch của hắn chủ yếu đến từ cường đạo bên lãnh địa Charl·es, có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm.
Nguyên nhân khác là vì nơi này ở gần Quảng trường trung tâm, vị trí lại khá không để người chú ý tới, đối người thường xuyên ra ngoài nghe ngóng như hắn rất có lợi.
Hơn nữa, Angi, bà chủ nơi này là một người phụ nữ quá trung niên hiền hậu cùng tháo vát, đối với việc chăm sóc cùng dạy bảo Matthew hắn hoàn toàn có thể yên tâm.
Hắn quyết định sẽ phụ trách cho cuộc sống cậu bé này, cũng nhân tiện cho chính mình một người bạn ở dị giới, ít nhất đến khi cậu trưởng thành hoặc có cuộc sống ổn định.
Với Matthew, Ray là vô cùng hài lòng, âm thầm điểm một lời khen cho nhãn lực của mình, cậu bé không chỉ ngoan ngoãn mà còn vô cùng thông minh.
Hầu hết những thứ được dạy bảo đều có thể nhớ hết trong một lần, chỉ ngoại trừ tài nấu nướng là khó nói, cho nên khi nghe Angi nhắc đến Ray liền có xung động quay người rời đi.
Nhưng mà đúng lúc Matthew cũng xuất hiện từ trong bếp, để tránh ảnh hưởng đến lòng tự tôn của cậu bé, Ray vẫn miễn cưỡng đứng tại chỗ, gạt ra một nụ cười cứng ngắc:
"Rất mong chờ !"
Nhìn thấy Ray thì Matthew liền vui vẻ ra mặt, nhưng lần này cậu bé cảm giác đến anh hùng của mình có điều gì đó khác lạ.
Trước kia cậu thấy Ray mười phần lạnh nhạt, hiếm khi biểu lộ cảm xúc, dù có cũng giống như giả tạo, không chân thật.
Quả thực, một đứa trẻ đối với người xung quanh vô cùng n·hạy c·ảm, Ray luôn tự tin rằng chính mình đã giấu rất kĩ nhưng vẫn bị một cậu nhóc nhận ra điểm bất thường.
Trước khi được cường hóa, Huyễn thân chỉ có thể mô phỏng ra bộ dáng nhân loại mười phần có hạn cho các loại biểu cảm chi tiết cũng rất khó tạo ra.
Đến bây giờ thì khác, bộ dáng do Huyễn thân tạo ra cơ hồ cùng thực tế không khác biệt, trừ khi hắn tự động giải trừ hoặc b·ị đ·ánh ra chân thân, nếu không người ngoài sẽ không nhận ra được điều gì.
Nói đơn giản dễ hiểu, trước đó biểu cảm của hắn là giả tạo, do chính bản thân hắn theo tình huống tạo ra, còn bây giờ chính là chân thật, hoàn toàn xuất phát từ nội tâm đến.
Kỳ thực Matthew cũng không tính toán ở vấn đề này quá nhiều, đối với một đứa trẻ thì như vậy chưa phải là việc nó có thể nghĩ tới.
"Anh Yrasil, rốt cuộc anh đã trở về !"
Trên mặt Ray lộ ra một nụ cười hóa ái, đối với kẻ địch hắn vô cùng tàn nhẫn, đối với người nhà hắn lại rất ấm áp.
"Ừ, anh đã về, đợi tắm rửa sau đó chúng ta đi dùng bữa, thời gian cũng đã khá muộn."
Vừa dứt câu, Ray liền có chút hối hận, bởi vì khả năng nấu nướng của Matthew rất dở tệ, chỉ sợ lần này cũng không có quá lớn tiến bộ.
Quên mất không qua lão Leat ăn chực một bữa.
Ray thầm nghĩ.
Nhưng lời đã ra hắn cũng không thể thu về, chỉ đành chịu khổ thêm một lần nữa, lần tới nhất quyết không thể để Matthew vào bếp.
Lại nói đến Leat, thời gian này hắn không quá cố gắng để gia tăng quan hệ giữa hai bên nhưng vẫn phải nói là đến một trình độ thân mật nhất định.
Hắn đã có thể mở miệng một tiếng "lão Leat" hai tiếng "lão Leat" lão Leat cũng đổi xưng hộ của hắn trực tiếp thành "Yrasil" chính là thân phận giả của hắn.
Còn về phần John, thanh niên này đối với Ray vẫn rất bất mãn, cũng không hiểu vì lí do gì, có lẽ chính là bộ dáng hiện tại của hắn có chút đẹp trai.
Hắn cũng có phát hiện thân phận hai người này kỳ thực không đơn giản, mang tiếng là đến buôn bán nhưng giống hơn là một đoàn khảo sát.
Toàn bộ thời gian đều giống như đang kiểm tra việc gì đó, chính bộ ba lãnh đạo cấp cao của làng cũng phải vô cùng khách khí, một lần vô tình hắn thấy được việc này.
Ngày hôm sau.
Bất ngờ Leat vậy mà chủ động đến tìm hắn, với việc lão có thể đến được quán trọ của Angi hắn cũng không quá bất ngờ.
Sắc mặt lão ta một vẻ vô cùng ngưng trọng, ánh mắt toát lên nồng đậm lo âu, sau một hồi bứt rứt do dự, cuối cùng lão mới lên tiếng:
"Yrasil, lão phu cùng ngươi quen biết cũng được một đoạn thời gian, không nói đến tri âm tri kỉ nhưng cũng là thân thiết, vậy ta cũng không che giấu ngươi nữa.
Kỳ thực ta là người của Tử tước Robert, rất bất ngờ đi ? Một đoàn thương nhân nho nhỏ vậy mà là bộ hạ lãnh chúa vùng này, có chút khó tin nhưng hoàn toàn là thật.
Ta sớm biết ngươi là người bất phàm, cho nên cũng không nỡ để ngươi phải bỏ mạng nơi này, tiếp theo chắc chắn sẽ có biến thiên, nếu ngươi không phiền có thể gia nhập vào thương đội của ta, đảm bảo tính mệnh không lo, đãi ngộ cũng vô cùng rộng rãi."
Quả nhiên mọi chuyện giống như Ray suy đoán, từ lúc Leat đột nhiên đến tìm thì hắn đã đại khái hiểu ra mọi chuyện.
Chỉ là có một việc để hắn hứng thú, không vội trả lời đề nghị của Leat mà hỏi ngược lại : "Lão Leat, ngươi nói biến thiên là như thế nào ?"