Nguyên Sơ Thần Chủng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Không gian phá toái
Đưa tay lên một quyền, Ray thử nghiệm lên thân cây bên cạnh.
Ánh sáng phủ đầy bầu trời, vậy mà không thể hoàn toàn xuyên qua kẽ lá, khu rừng rậm rạp, giống như trước giờ không có ngoại cảnh tác động, hoàn toàn thuộc về tự nhiên, từng gốc cây lớn xen kẽ nhau sinh tồn, tán lá đem một mảnh bầu trời hoàn toàn che khuất.
Oành !
Kim thủ chỉ thân thể là không phải hắn không biết tới, tỉ như trở thành một cái thiên tài, hay đại gia tộc thế tử, vừa có địa vị vừa có quyền lực, lại không lo vấn đề tài nguyên.
Đối diện với thứ khổng lồ như vậy, trong mắt hắn không có một chút nào tuyệt vọng, mà hoàn toàn là chấn động, ngạc nhiên.
Không biết qua bao lâu, nhưng chắc chắn là không ngắn, bởi vì Ray đã c·h·ế·t lặng.
Hoàn cảnh thay đổi đột ngột, nhưng tình cảnh của Ray y nguyên như cũ.
Hắn bình tĩnh quan sát xung quanh, muốn từ đó tìm ra một hai điểm manh mối.
Nhưng chưa đợi Ray sử dụng tinh thần lực di chuyển về phía ánh sáng, điểm sáng nhỏ bé đó dần dần to lên trước mắt hắn, từ ban đầu nhỏ bé tựa như một đầu kim, dù là mắt tinh như hắn cũng rất khó phát hiện, chỉ qua thời gian mấy giây bé nhỏ đã lớn tựa như một cái mặt trời.
Tuy nhiên, Ray cũng không có tâm trạng đi cảm thán thứ này, điều hắn quan tâm lúc này là, đã xuyên không thì phải hay không nên có một chút kim thủ chỉ?
"Cũng không thể nói là ta đang mơ đi ?"
Giống với trong một trò chơi, mọi người đều là cật lực cày cuốc, đột nhiên xuất hiện một cái người chơi mang theo hack, tool đến, không qua bao lâu liền vượt qua ngươi, cái này còn không để người tức giận ?
Ray không biết, càng không dám nghĩ tới, cái gọi là không biết không sợ, thay vì biết mà nơm nớp lo lắng, bằng không biết cái gì.
Rừng có thể nói là chỉ xuất hiện trong phim ảnh, huống chi còn là bộ dáng như bây giờ.
Kình lực to lớn tác động, tạo lên một tiếng vang vọng thiên không, thân cây theo đó mà rung lắc mấy lần, ở giữa đã xuất hiện một vết lõm vào mười mấy cm, lan tràn đến cả xung quanh.
Một cái thân người đầu sói, phủ đầy lông lá nằm dưới mặt đất, từng cái lá khô kết thúc vòng đời nhẹ nhàng rơi xuống, đáp lên thân thể hắn.
Chương 2: Không gian phá toái
Nếu như là trước kia, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị mù.
So sánh với đỉnh cấp khí vận, thần kỹ, ông nội thì hệ thống không thể nghi ngờ là cao cấp nhất.
...
Trên mặt hắn hiện lên thần sắc vui mừng, chờ đợi đã lâu, bây giờ đột nhiên phát hiện ra một điểm dị thường giống như c·hết đ·uối nắm được cọng cỏ vậy, huống chi hắn đã đợi quá lâu, đều muốn nghẹn điên rồi.
Lại trôi qua không biết bao lâu…
Hắn không dám di động lấy một cái, vết nứt không gian phiêu miểu vô định, nhìn giống như cách hắn rất xa, nhưng cũng có thể là đang ở ngay bên cạnh hắn, liên quan đến sinh tử Ray không thể vọng động.
Vậy cho nên có thể khẳng định, hắn là thực sự đã xuyên không.
Nhưng là không gian ở đó tựa như một tờ giấy, nồng độ vật chất quá nặng sinh ra một cái lỗ thủng, bây giờ lại khác, không gian giống như trực tiếp bị xé toặc, đồng dạng với con người cầm tờ giấy nhẹ nhõm xé ra vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng lúc này, một cơn chấn động nữa truyền đến, trực tiếp gia tốc tốc độ lan tràn các vết nứt, trong con mắt chấn động của Ray, không gian phá vỡ, đồng dạng một tấm gương bị vô tình đập bể.
Quang mang quá mạnh mẽ, chiếu thẳng vào mặt Ray, đem cả phiến không gian đều hóa thành một màu trắng xóa, để hắn ngạc nhiên là dù trực tiếp đối mặt với ánh sáng mạnh mẽ như vậy mà hắn đều không nhíu mày lấy một cái.
Vị trí của hắn vừa vặn là dưới một cái gốc cây, từ bán kính phần thân đến xem, chí ít phải có ba cái như hắn mới đem một vòng ôm trọn, có thể thấy độ lớn của thực vật nơi này.
Một cái thân cây phải đến mấy người như hắn mới ôm hết vậy mà bị đấm lõm vào, thậm chí Ray còn không cảm nhận đến một phần đau đớn, có thể thấy được thực lực thân thể hiện tại.
Ray nhận ra tôn đại thủ này, đây không phải thứ xuất hiện trước khi hắn mất ý thức còn là gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang muốn vận dụng tinh thần lực đem thân thể chuyển di, một cơn choáng váng xuất hiện, vậy mà đem ý thức của Ray đánh tan, trước khi hắn hoàn toàn mất ý thức, chỉ thấy đại thủ đã rất gần… rất gần.
“Ừm ? Có gì đó…” Một tia ánh sáng nhỏ xuất hiện trong mắt hắn, tựa hồ là ở rất xa, mặc dù vô cùng nhỏ bé nhưng không tránh khỏi được sự chú ý của Ray.
Mà đằng sau từng mảnh không gian sáng màu, một bàn tay không một dấu hiệu xuất hiện, giống như là từ hư vô sinh ra.
Trong lúc hi vọng dần bị thay thế bởi tuyệt vọng, không gian tựa hồ rung lắc một cái, dẫn đến cả thân thể Ray cũng chấn động theo, có chút không kịp phản ứng, chân tay hắn hơi luống cuống.
Ray khó khăn mở mắt, bởi vì lần hắn ngất đi này thực sự giống như một giấc ngủ, quá mẹ nó thoải mái, từ khi ba mẹ hắn mất hắn là không được lần nào giống như vậy cả.
"Đây là nơi nào ? Ta không phải đang ở một phiến không gian phá toái sao ?"
Dân số nhân loại sớm đã đạt đến con số kinh khủng, diện tích đất liền hoàn toàn bị khai phát, thậm chí dưới đáy biển, một chút trên mặt trăng và các hành tinh lân cận đều bị sử dụng.
Vừa đưa mắt nhìn xuống, Ray lập tức cứng đờ, bởi vì thân thể của hắn không giống với của hắn, chính xác hơn là không phải của hắn trước kia, chỉ thấy có chút cường tráng, cơ bắp đều so trước kia dũng mãnh hơn nhiều.
Ray thử hô lên một tiếng: “Hệ thống!”… Đợi mãi không có một điểm bọt nước, hắn mới có chút thất vọng kiểm tra thân thể.
Đột nhiên trong mắt hắn hiện lên vẻ kì quái, đảo mắt liếc nhìn xung quanh.
Phải là lực lượng như thế nào mới có thể làm đến mức này ?
Mấy phút, chí ít theo như cảm giác của hắn thì là như vậy, ánh sáng đã bao trùm toàn bộ phiến không gian, bốn phương tám hướng đều không nhìn thấy một điểm bóng tối.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ nghiêm trọng nồng đậm, tình huống này hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của hắn, cũng là hoàn toàn vượt khỏi tầm hiểu biết của hắn.
Chính xác là đang tiến gần đến hắn, với một tốc độ vượt quá tưởng tượng, trong mắt Ray hiện lên vẻ hốt hoảng, thứ to lớn này lao về phía hắn, chỉ sợ vừa chạm nhẹ đã khiến hắn tan thành cát bụi.
Khụ, là sói.
Ánh mắt phức tạp nhìn lấy tôn đại thủ, cố gắng đem từ chi tiết nhỏ ghi vào đại não. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khác biệt duy nhất là hình thể, nếu trước đó cùng nhân loại không xê xích gì nhiều thì bây giờ to lớn như một viên đại tinh cầu, Ray ở trước nó giống với một con kiến hôi.
Kỳ thực với tính cách của hắn là sẽ không ngồi im chịu c·hết, tuy nhiên hoàn cảnh hiện tại quá mức đặc thù, Ray lại không phải người phí công vô ích, cho nên dứt khoát không làm gì cả.
Theo như tiểu thuyết kiếp trước hắn đọc được, một cái hệ thống đều phải tương đương mấy cái kim thủ chỉ khác cộng lại, cũng vì quá mức mạnh mẽ mà đều bị gọi là mì ăn liền, sảng văn, buff bẩn.
Ta có phải hay không là xuyên không ? Lời giải thích này tuy hơi vô lý nhưng lại là hợp lý nhất cho bây giờ, ngoài ra không còn lí do nào khác được.
Khóe miệng Ray giật giật: “Không lẽ đây liền là kim thủ chỉ của ta ? Có chút… kỳ hoa !”
Mặc dù có chút không nỡ nhìn
Đúng lúc này, đại thủ giống như… động.
Nếu không phải là hắn lơ lửng ở hư không chỉ sợ đã nằm lăn ba vòng dưới mặt đất.
Không lẽ sau này đấu khẩu với người, nói: “Ta là một con c·h·ó, ngươi còn so đo với ta ?” Suy nghĩ một chút không khỏi khiến người phỉ nhổ, hắn không phải người, hắn thực là c·h·ó.
Mà lại đều là dễ dàng thực hiện.
Hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, hít một hơi khí lạnh: “Mẹ nó, thật là đủ trâu bò !” Ray cảm giác chính mình còn hơi coi thường chính mình, hắn chí ít có thể nhẹ nhõm quật c·h·ế·t năm con trâu, đem các loại kỉ lục thể thao đến tầm nhân loại vô vọng phá vỡ.
Nhưng mẹ nó, trở thành nửa người nửa thú thì lần đầu hắn biết tới, mà lại là trực tiếp xảy ra đối với hắn, cái này để hắn có chút khó tiếp nhận. Cái gì đều không phải, vậy mà là một đầu lang nhân.
To lớn… và đầy lông ?
Quan sát lấy xung quanh, chỉ thấy các vết nứt đã bao trùm toàn bộ phiến hư không, mà lại đang không ngừng lan rộng, tựa hồ có thể hoàn toàn phá toái bất cứ lúc nào.
Bởi vì sức mạnh hiện tại đã hoàn toàn vượt khỏi hiểu biết của hắn, cũng như của nhân loại.
Tuy nhiên, khoảng cách quá xa khiến cho hắn không quá rõ ràng tôn đại thủ này, chỉ biết bên trên phủ lấy một lớp lông màu xám, giống như cứng cáp mà lại mềm mại, móng vuốt sắc bén, tựa hồ có thể xé toạc bất cứ thứ gì… kể cả không gian.
Cái gì mà hệ thống, đỉnh cấp kĩ năng, đỉnh cấp khí vận, ông nội tùy thân, hắn đều không ngại ngùng nhận lấy.
Ẩn hiện dưới lớp lông, hắc bì xen kẽ lấy đường xích vân, một cảm giác thần thánh dâng lên trong lòng Ray.
Ánh sáng tuy không nhiều, nhưng không khí vẫn là vô cùng tốt, chí ít để ngủ là như vậy…
Có được vĩ lực như vậy, cái nào không phải đều là to như căn nhà, hung thần ác sát, vậy mà một cái cơ thể cao chưa đến hai mét, nhìn còn rất c·h·ó sở hữu, để các nhà khoa học biết được chỉ sợ sẽ đem đến cả giới khoa học kinh động.
…
Tuy nhiên… vậy mà lại là trần truồng, trần truồng và phủ đầy lông xám, tứ chi mặc dù có mấy phần giống nhân loại nhưng có thể nhận biết là thuộc về thú, khuôn mặt thì hoàn toàn không nhìn ra giống nhân loại một chút nào, là một đầu c·h·ó… (đọc tại Qidian-VP.com)
Sinh vật Cacbon không thể nào vô lý như vậy, cấu trúc tế bào cùng cơ thể là không cho phép, bây giờ hắn có chút tin, thân thể này chính là kim thủ chỉ của hắn.
Trong chốc lát, không gian giống như là thủy tinh bị phá toái, từng vệt nứt xuất hiện xung quanh, bên trong thăm thẳm lấy màu đen tuyền tựa như vô tận vực sâu, thậm chí nó so với màu sắc trước đó của phiến không gian này còn muốn làm cho người tuyệt vọng hơn.
Không gian đang yên đang lành tự dưng bị phá toái, mà lại theo phương thức không thể giải thích bằng kiến thức hắn biết được, như là trước kia, nhân loại biết đến lỗ đen, cho rằng đây là một dạng không gian bị phá vỡ.
Ray lắc đầu, phủ nhận cảm giác trong lòng, hắn còn không biết thứ này là gì, quen thuộc cái rắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tựa như thứ này không có nguy hiểm với hắn, mà lại… có một điểm cảm giác quen thuộc ?
Tuy nhiên Ray vẫn thản nhiên tiếp nhận lấy tất cả.
Để Ray có chút an ủi là cảm giác tràn đầy lực lượng, hắn thấy chính mình hiện tại có thể quật c·h·ế·t hai con trâu, đem vận động viên nâng tạ thế giới vả mặt, lắc đít với vận động viên điền kinh, bước lên đầu vận động viên nhảy xà.
Hoàn cảnh rất lạ, tuy nhiên vẫn là thực vật, nhưng so sánh với thực vật mà hắn biết lại hoàn toàn khác biệt, từ hình dáng bên ngoài liền có thể nhận ra, hơn nữa với quy mô như vậy, hắn không biết trên Trái đất còn nơi nào tồn tại.
Tốt ! Không có gì cả ! Quả thực ngoại trừ màu sắc ra không có gì thay đổi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.