Nguyên Sơ Thần Chủng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.
Trước kia người này mặc đồ đều là cũ nát, bây giờ một thân tân trang khó trách hắn không nhận ra, hơn nữa khí chất cũng có điểm khác biệt, có lẽ vì lúc đó có mặt lão Leat đi.
Chương 20: Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.
Tên không quá bá khí, nhưng mà phù hợp bởi vì mục tiêu để hắn ra tay cũng chỉ là mấy loại s·ú·c sinh, không hơn không kém.
Ray vuốt cằm, thầm nói một mình.
"Ngài chiến sĩ, ta từ phía xa đến, trong người còn rất mỏi mệt, ngài tạo thuận lợi một chút thế nào ?"
Cõng trên lưng một túi vải, bên trong mang theo đồ ăn cùng vật dụng thường ngày, cùng với vũ khí mới, hắn đặt tên thứ đồ này là Đả cẩu hoàng kim.
Xem ra lòng tin của Angi với Robert vẫn là rất lớn, kỳ thực phiền phức đối với Ray mà nói thì chưa chắc một ngàn binh lính có thể giải quyết tốt, nhưng để Angi yên lòng Ray không có nói ra.
Nói thì như thế nhưng hầu hết không có quá nhiều sợ hãi, có thể thấy uy tín của Robert trong mắt dân làng có bao nhiêu lớn, đây là một điểm mạnh mà Charl·es không thể sở hữu.
Lại mất thêm một đoạn thời gian, rốt cuộc Ray thấy được từ phía xa xuất hiện một khối kiến trúc nhà cửa dày đặc cùng một dãy tường thành cao khoảng mấy mét.
Người dẫn đầu, giống như thủ lĩnh vội vàng đáp lại: "A, ngài tốt, cảm tạ lòng tốt của ngài nhưng chúng ta còn đang làm việc, không được phép nghỉ ngơi."
Bên ngoài đứng lấy hai tên binh lính, toàn thân đều được trang bị đầy đủ, nhưng một tên trong đó thì ngồi gục dưới đất, không phải bị đánh c·h·ế·t mà chỉ đơn thuần là ngủ thiếp đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Hai bên hàn huyên thêm vài câu được câu không, sau đó Ray cáo từ rời đi, trong lòng vẫn còn suy nghĩ chuyện phía Charles.
Bất cứ một vị trí nào đều là một điểm then chốt quan trọng, chỉ cần Charles công phá được một phía, những phía khác sẽ rất khó giữ được.
Người dẫn đầu sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới đột nhiên có người chào hỏi chính mình, thân phận của bọn hắn thấp không thấp cao không cao, nhưng rất hiếm khi nhận được quan tâm của các lãnh dân.
Đi suốt một đêm, bỏ qua vùng đất biên giới thì Ray tới được một ngôi làng lớn, khác biệt với những ngôi làng nhỏ khác trong lãnh địa Charles, người dân làng nơi đây không nói tới béo tốt nhưng vẫn có thể tính là dinh dưỡng đầy đủ.
So với các loại làng mạc, lấy nông nghiệp làm chủ thì sách vở thư tịch ở thị trấn khẳng định nhiều hơn, mà lại cũng tiếp cận thời đại và chính xác hơn nhiều.
Bị mũi thương sắc nhọn trực tiếp chỉ vào mặt, Ray cũng không có tức giận hay sinh khí, cố gắng đưa ra biểu lộ lấy lòng nói:
"..."
Mấy ngày trước, Tử tước Robert đã phái đại lượng nhân thủ đến trấn giữ biên giới, phòng trường hợp Charles tập kích bất ngờ.
không gặp hắn ta, sẽ không phải có chuyện gì ?"
Ray đứng dậy, thanh toán tiền bát mì sau đó rời đi, trên đường thỉnh thoảng thấy một nhóm người mặc giáp trụ, đeo bội kiếm thành đoàn đi tuần.
Xem xét thì cường đạo cũng có giới hạn nhất định, với những ngôi làng lớn hoặc là ít đụng đến, hoặc là chỉ thu một ít tiền nhỏ sau đó bỏ qua, với việc này Tử tước Charles cũng không có ý kiến gì nên dân làng mới được yên ổn như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trước kia có dịp gặp gỡ ngài, ta là một người trong đoàn hộ tống ngài Leat đến làng Boson, chỉ là bây giờ mặc giáp nên ngài không nhận ra ta."
Những người chịu ở lại hầu hết đều có quá khứ là di dân, họ không nỡ từ bỏ ngôi nhà mất bao nhiêu năm để xây dựng lên, chỉ có một thành phần nhỏ được chuyển đi để đề phòng bất trắc.
Đều là đồ vật có thể phát huy ra tác dụng trọng yếu, tình huống nguy cấp còn có thể mang ra ném người, nhưng với hắn hiện tại thì cũng không quá cần thiết.
Chỉ duy có Robert là tình huống đặc thù, không nghĩ tới đến đây cũng gặp được một người như vậy, bởi vì trong mắt hắn Ray nhận được quan tâm đặc biệt của Leat, nghe nói còn có ý hợp tác với Tử tước Robert, thân phận khẳng định so bọn hắn cao hơn nhiều.
Bây giờ tình hình có chuyển biến, hắn lựa chọn tìm đến thị trấn của lãnh địa Charles, một là tìm hiểu về cử động của lão, hai là tìm hiểu thêm về thế giới này, một công đôi việc.
"Bà chủ yên tâm, ta tự có chừng mực."
Chỉ là, bộ dáng này có hơi thiếu soái khí, không phù hợp với hình tượng của chính hắn, nhưng vì đại cục nên hắn đành từ bỏ cái nhỏ.
Điều này không chỉ ảnh hưởng to lớn đến lãnh địa, mà còn liên quan trực tiếp đến an nguy lãnh chúa cho nên Robert không thể thờ ơ.
Điểm tốt là không khiến người khác quá nghi ngờ, trước đó bị Leat nhìn ra khác thường đã để Ray nhận ra sai lầm, cho nên lần này Ray mới có lựa chọn như vậy.
Bộ dáng cũng được tân trang hoàn toàn mới, tóc nâu hơi xoăn, khuôn mặt tiều tụy mang theo ria mép, quần áo chỉnh tề nhưng có phần cũ kĩ, điển hình của một người đi đường xa.
"Ta biết địa phương ngươi đến không yên bình, đi cẩn thận, tình huống bây giờ không giống lúc trước, nếu có việc lập tức trở về, dù sao ở đây có quân lính của ngài lãnh chúa tọa trấn, sẽ không kẻ nào dám động thủ."
Nghe thấy xưng hô của binh lính, Ray hơi bất ngờ, hỏi lại: "Các ngươi giống như biết ta ?" Ánh mắt nghi hoặc nhìn từng người, cố gắng nhớ lại xem đã gặp họ ở đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì cái gọi là thành tại dân, bại cũng tại dân, Robert lấy dân làm gốc rễ chắc chắn so với Charles lấy dân làm lương thực mạnh hơn.
Hơn nữa hình dáng này rất dễ để đối phương mất cảnh giác, độ coi trọng đối với hắn giảm mạnh, rất nhiều hành động dễ thực hiện hơn.
Lại quay trở về phía Charles, cứ án binh bất động như thế mãi cũng không phải việc gì tốt, Charles có thể không đi ra nháo sự để trong lòng hắn có hơi bất an.
"Ừm, lão Leat đâu rồi ? Ta mấy ngày nay đều
Một người không nỡ rời bỏ ngôi nhà cốt nhục của mình, hơn nữa rất tin tưởng Robert, một người không nỡ rời khỏi Ray, còn vô cùng tin vào hắn.
Tên còn lại nhận thấy có người tới gần, lập tức giơ lên trường thương chỉ vào Ray, lớn giọng: "Đứng lại, người ở đâu đến ?"
Bầu trời ảm đạm, chính là dấu hiệu cho thấy một vòng lặp mới của thời gian, trắng trợn ra là trời đã chuyển về tối.
Sư phân hóa giai cấp nơi này rất rõ ràng, người bình thường kính sợ binh lính lãnh chúa, không dám chào hỏi, quý tộc lại coi thường binh lính của mình, lười nhác lên tiếng.
Cũng khó trách, nếu không chỉ sợ một lãnh địa rộng lớn chỉ toàn là cường đạo, như vậy lương thực đâu ra để nuôi chúng ? Tử tước Charles cũng không thể làm ruộng, suy nghĩ một chút mọi chuyện đều minh bạch.
Tỉ như... giấy chùi đít các loại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngài Leat không có việc, cảm tạ ngài đã quan tâm, chỉ là phải trở về nhận mệnh lệnh của Tử tước, đã rời đi được hai ngày."
"Không thể nào ở yên một chỗ, chờ đợi kẻ địch đến cửa mới ra tay, tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, Tử tước Robert chắc hẳn cũng nghĩ giống ta, chi bằng... đi xem lãnh địa của Charles nhiều một chút, nhất thời nắm giữ tình báo, không đến mức quá bị động.
Nhưng nơi này Ray không có ý định dừng lại quá lâu, mục tiêu chân chính của hắn là địa phương có thể tìm đến tình báo thực sự, những nơi như này đối với Charles không có quá nhiều hiểu biết.
Cổng vào thiết kế hình vòm cung, vậy mà so với tường thành còn cao hơn, lộ ra phi thường tráng lệ, thậm chí hơi có mấy điểm không phù hợp với xung quanh.
Hơn nữa, việc nhiều người chuyển đi khiến nhiều dịch vụ của làng đi xuống một cách trầm trọng, nếu là trước kia đi ba bước có thể gặp một quán ăn thì đến bây giờ đi hết Quảng trường trung tâm cũng chỉ gặp được một, hai cái.
Đồng thời rút ra từ trong người một túi thanh nguyên đồng, phát ra âm thanh leng keng lén lút đưa cho tên binh lính.
Địa phương hắn muốn tới, chính là thị trấn trực tiếp dưới quyền của Charles, ở phía Robert cũng có một cái, chỉ là trước đó Huyễn thân không ổn định, hắn cũng không dám tiến sâu vào.
Thấy được một nhóm năm chiến sĩ đi tuần lại gần, Ray lên tiếng chào hỏi một cái: "Uy, các ngươi tốt ! Làm một bát mì không ? Ta mời."
Nhân số có khoảng hơn một ngàn, trực tiếp xấp xỉ số dân của làng Boson nhưng hầu hết đều canh giữ bên ngoài, chỉ một bộ phận tuần tra bên trong nên làng Boson vẫn lộ ra hơi vắng vẻ.
Tạm thời hắn không muốn có chiến hỏa xảy ra, không phải vì hắn sợ chiến, mà là vì Matthew cùng Angi, cả hai người có khuyên thế nào cũng không chịu rời đi.
Nhưng nghĩ lại, cậu bé này vẫn rất dễ thương cùng ngoan ngoãn, đôi khi để hắn có cảm giác như chính mình đã có một đứa con.
Lần này không thể dùng chân thân, trước đó lộ mặt quá nhiều, khẳng định đã bị cảnh giác, nhân tiện có vũ khí mới, cũng nên cho chính mình một tân thân phận."
"Chỉ có thể đi đến đâu hay đến đó, tàu đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, cùng lắm nuôi nhóc cả một đời, với khả năng của ta cũng không tin sẽ không nuôi được một đứa bé."
Có quyết định trong lòng, Ray trở về thông báo cho Angi cùng Matthew một tiếng. Nghe được tin Ray có việc cần đi, mà lại lần này sẽ không ngắn ngủi, mặt Matthew có hơi ủ rũ, trái ngược, Angi lộ ra vô cùng thành thục, nhẹ giọng khuyên bảo: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy, tạm thời cũng không dám tiếp tục săn g·i·ế·t cường đạo, nếu không chỉ sợ sẽ gây ra Charles tức giận, sớm hơn phát động chiến tranh.
Lần này Ray quyết định sẽ đi xa cho nên chuẩn bị cũng phi thường đầy đủ, không chỉ đồ ăn trong vòng mấy ngày mà còn các loại vật dụng phục vụ nhu cầu của hắn.
Mặc dù nói làng Boson hiện tại rất yên bình, nhưng bầu không khí căng thẳng thủy chung bao trùm lên mọi người, trừ Ray ra không ai có tâm tình để thưởng thức cái vẻ đẹp này.
Ray bừng tỉnh đại ngộ, minh bạch tất cả, ánh mắt híp lại nhìn xuyên qua những khe hở trên mũ giáp, thấy được một khuôn mặt quen thuộc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.