Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Lý Thiên Dương

Chương 24: Lý Thiên Dương


Thanh Thu không nghĩ đến nhân vật chính sẽ tìm đến nhanh như vậy, hắn lưỡng lự một chút cuối cùng vẫn quyết định gặp mặt. Lúc trước còn không muốn tiếp xúc quá nhiều, yên lặng tích cóp lực lượng theo dõi biến hóa, chờ đợi thời cơ thích hợp mới làm ra biến đổi để tránh cho ba đại gia tộc tranh đấu thảm liệt như nguyên tác.

Nhưng mà từ khi nhận ra Hà Đạo Thành cũng là biến số, nguyên tác đã không thể tham khảo quá nhiều thì Thanh Thu cũng quả quyết thay đổi dự tính ban đầu.

Thay đổi một bộ quần áo thường ngày sạch sẽ, chỉnh lý lại mái tóc mới đi đến đại sảnh của Lê Hoa Trang. Lý Thiên Dương chờ đợi ở đây đã lâu.

Hắn ngồi ở bàn tiếp khách trong đại sảnh, khí độ thong dong lại có một loại nghiêm trang kiên nghị. Trên mặt hơi non nớt nhưng trên mặt lại toát lên vẻ chững chạc đáng tin, không giống với thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi.

Sống mũi cao thẳng, mày như đao gọt, mắt sáng trán cao. Nói chung tướng mạo tương đối xuất chúng. Thanh Thu thoáng đánh giá Lý Thiên Dương một cái, sau đó ngồi vào vị trí chủ vị liền chắp tay chào hỏi.

“Để Lý công tử chờ lâu, mong công tử chớ trách”.

Trong lúc Thanh Thu đánh giá nhân vật chính thì hắn cũng đánh giá Thanh Thu, dung mạo đúng là để người kinh diễm nhưng chỉ là thoáng qua, khí chất của Thanh Thu quá mức lạnh nhạt để người ta không nâng lên d·ụ·c vọng được. Thấy Thanh Thu khách khí thì Lý Thiên Dương cũng chắp tay đáp lại.

“Lạc tiểu thư khách khí, là tại hạ quấy rầy”.

Thanh Thu gật đầu coi như chào hỏi xong, hắn không phải người ưa thích làm trò bí hiểm. Mỗi lần giao tiếp với đám lão giang hồ kia rất mệt mỏi, vừa phải che che giấu giấu, tính tính toán toán trong từng câu nói, thật sự không phải trải nghiệm tốt đẹp. Cho nên Thanh Thu trực tiếp hỏi.

“Không biết Lý công tử đến đây muốn làm chuyện gì?”

Lý Thiên Dương cũng không phải người thích dài dòng, chỉ hơi bất ngờ với cách nói chuyện trực tiếp của Thanh Thu nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, cười nói.

“Hôm nay mạo muội quấy rầy đúng là có sở cầu. Chỉ không biết là cô nương có thể làm chủ được hay không?”

Thanh Thu gật đầu chờ đợi Lý Thiên Dương nói tiếp. Lý Thiên Dương suy tính một chút câu chữ mới nói.

“Tại hạ rất vừa lòng hoàn cảnh Lê Hoa Trang, không biết Lạc tiểu thư có thể bỏ thứ yêu thích”.

Thanh Thu rất sẵn lòng, dù sao hắn mỏ khoáng thạch không có tác dụng gì với hắn. Chỉ là nếu thông tin truyền về trong gia tộc thì có thể tạo thành một chút rắc rối, cho nên hắn cần đủ lợi ích mới được.

Suy nghĩ một chút thì Thanh Thu nói.

“Ta nắm quyền sở hữu của Lê Hoa Trang nhưng mà...không biết Lý công tử muốn dùng bao nhiêu tiền mua lại”.

Lý Thiên Dương nghe vậy thoáng lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng đáp lời.

“Tại hạ nguyện ý bỏ ra một ngàn kim”.

Thanh Thu suy tính một chút, một ngàn kim không phải là con số nhỏ. Tiền bạc ở thế giới này vẫn sử dụng phương thức lưu thông của triều đình trước kia, một trăm tiền đồng là một lượng bạc, một trăm lượng bạc là một kim cho nên một ngàn kim chính là một trăm nghìn lượng bạc, thật sự là một số tài sản khổng lồ.

Toàn bộ Lê Hoa Trang khó mà đạt đến giá trị này, cho dù phong cảnh đẹp mặt thì cũng không đạt đến được. Số tiền này có thể chứng minh thành ý của Lý Thiên Dương, không có ý định lừa gạt để cho Thanh Thu chịu thiệt thòi.

Thanh Thu không biết giá trị của mỏ khoáng cụ thể là bao nhiêu, có mấy phần nằm trên Lê Hoa Trang nhưng mà dựa vào phát triển của Linh Hy Các thì mấy ngàn kim không tính được quá nhiều. Chẳng qua Linh Hy Các mới xây dựng mấy ngày, sao có thể lấy ra nhiều tài chính cho Lý Thiên Dương sử dụng.

Số tiền này đủ cho Thanh Thu sống thoải mái rồi nhưng mà lợi ích còn không quá đủ. Tương lai hắn sẽ rời đi Lạc gia, nếu không có đủ tiền tài thì hành động sẽ càng khó khăn, càng đừng đề cập đến chữa trị thân thể.

Nếu xông pha giang hồ "hành hiệp trượng nghĩa" sẽ không lo thiếu tiền tài, nhưng Lạc gia cung cấp thảo dược hiếm có, thậm chí là phương thuốc đan dược thì không phải dùng tiền là có thể mua được. Mà Lý Thiên Dương, tương lai mấy năm liền có thể trở thành người dẫn đầu của chính đạo trong võ lâm, Linh Hy Các cũng phát triển thành thế lực to lớn.

Nghĩ đến đây thì Thanh Thu lại không vội vàng mà đàm phán giá cả, trái lại dẫn giả bí hiểm nói.

“Lý công tử rất có thành ý, nhưng mà vì sao ngươi lại vội vàng như vậy?”

Thấy Thanh Thu đột nhiên chuyển biến thái độ, trong lòng Lý Thiên Dương nhảy một cái. Hắn mới nhận ra bản thân quá vội vàng, ra giá quá cao dẫn đến người nghi ngờ. Đôi lúc quá mức khẳng khái cũng chẳng phải chuyện gì tốt, bị Thanh Thu dùng ánh mắt soi mói khiến cho Lý Thiên Dương hơi khó chịu.

Thấy Lý Thiên Dương không đáp lời mà lộ vẻ trầm ngâm, ánh mắt rủ xuống giống như đang nghĩ vẽ vời lý do, Thanh Thu híp mắt lại nói.

“Mấy ngày trước..ta có nghe cửu muội nhắc về Lê Hoa Trang, không biết Lý công tử có biết rõ tình hình?”

Lý Thiên Dương nghe vậy hơi kinh ngạc nâng mắt đối diện với Thanh Thu, thấy được ánh mắt tìm tòi chuyện vui kia không khỏi hơi sững sờ, khó chịu cũng tan đi một chút. Lấy lại được thong dong, Lý Thiên Dương thản nhiên nói.

“Tuần trước ta may mắn gặp được lệnh muội, ta cũng đề cập đến chuyện mua lại trang viên”.

Chuyện này không có gì phải giấu giếm cho nên Lý Thiên Dương thản nhiên bày tỏ. Thanh Thu thấy thế cũng không bất ngờ, Lý Thiên Dương lúc này mới thức tỉnh túc tuệ, đến v·ũ k·hí cũng chưa tìm lại được thì làm sao vội vàng sa vào chuyện tình cảm. Thậm chí tương lai mấy năm đánh ra thanh danh to lớn cũng không mập mờ với nữ nhân nào, coi như một lòng theo đuổi võ đạo.

Bỏ qua ý định thăm dò trêu chọc, Thanh Thu lạnh nhạt nói.

“Ta không biết bên trong Lê Hoa Trang có bí mật gì để cho Lý công tử nôn nóng như vậy. Nhưng mà lợi ích trong đó hẳn là không nhỏ, một nghìn kim rất nhiều nhưng mà có vẻ còn chưa đủ”.

Thanh Thu ung dung nhấp một ngụm trà chờ đợi Lý Thiên Dương phản ứng. Lông mày sắc bén của Lý Thiên Dương hơi nhấc lên, suy nghĩ tỉ mỉ. Thanh Thu nâng giá không phải chuyện không thể chấp nhận, hắn cũng sẵn lòng dùng giá cao hơn đi mua trang viên này, nhưng mà tiền tài của hắn không dư giả, ngay lúc này không thể lấy ra quá nhiều, sợ là khó để cho Thanh Thu hài lòng.

Thanh Thu lại nói thẳng ra chuyện tăng giá, hiển nhiên cũng có sở cầu. Không nghĩ ra được cho nên Lý Thiên Dương cũng nói thẳng thắn, dù sao cô nương người ta đã nói thẳng mình cần gì phải vòng vo lộ ra nhỏ mọn chi li.

“Không biết Lạc tiểu thư muốn mức giá như thế nào?”

Thanh Thu híp híp mắt ngón tay gõ gõ mặt bàn nói.

“Đấu giá hội ngày đó ta cũng trông thấy Lý công tử đánh đuổi đám người của Đại Giang Bang. Linh Hy Các hẳn thuộc sở hữu của Lý công tử chứ, nếu không một ngàn kim là số tiền quá lớn”.

Lông mày của Lý Thiên Dương giật giật, vẻ mặt không biến đổi quá nhiều nhưng trong lòng của hắn lại không bình tĩnh. Phải biết hắn chỉ nôn nóng lộ ra một chút tài lực liền bị Thanh Thu đoán rõ ràng nội tình, gần như bóc hết bí mật của hắn, chuyện này sao có thể không khiến người rung động.

Lý Thiên Dương không biết Thanh Thu “đọc qua nguyên tác” cho nên đề quá cao khả năng của Thanh Thu, tạo thành kiêng kỵ cực sâu thậm chí đem Thanh Thu trở thành địch giả tưởng. "Nguyên tác" không thể tham khảo các sự kiện cụ thể, nhưng miêu tả tính cách cùng tâm tính mỗi vẫn rất chính xác và chi tiết, đương nhiên Lý Thiên Dương không hiểu rõ.

Lý Thiên Dương không tránh khỏi kiểm điểm lại bản thân, mấy tháng này hắn thu được trí nhớ của kiếp trước, thực lực tăng vọt quét ngang đám người trong gia tộc khiến cho hắn hơi bành trướng, hành động không kiêng kỵ gì thậm chí coi thường người trong thiên hạ. Nhưng mà Thanh Thu lại để cho Lý Thiên Dương một bài học tỉnh ngộ.

Nghĩ nghĩ một chút, Lý Thiên Dương cũng không che giấu, chuyện này chẳng phải bí mật động trời gì, chỉ là ít người biết được thôi. Thanh Thu thấy thế nở một nụ cười nhạt nói.

“Cho ta ba thành lợi ích của Linh Hy Các thế nào?”

Lý Thiên Dương nghe vậy giật nảy cả mình, bất giác bóp chặt tay nắm của ghế dựa. Hắn vất vả dựng lên Linh Hy Các kiếm đầy bồn đầy bát, mà Thanh Thu động động miệng muốn lấy đi ba thành lợi ích sao có thể không dọa hắn một cái. Lý Thiên Dương quả quyết cự tuyệt.

“Không được. Nhiều nhất một thành”.

Thanh Thu nghe vậy lập tức vui vẻ đồng ý.

“Được. Vậy thì một thành, từ nay Lê Hoa Trang này là của ngươi”.

Lý Thiên Dương: “...”

Hắn có cảm giác mình mắc lừa rồi.

Thanh Thu cũng không cần nhiều tiền như vậy, một số lượng vừa đủ là được, mục đích chủ yếu của hắn là có thể vận dụng lực lượng của Linh Hy Các để lấy tài nguyên. Linh Hy Các tương lai được nhân vật chính phát triển bao phủ các nơi, dùng để huy động tài nguyên không phải chuyện khó khăn, không sánh được các đại thế gia cùng tông môn nhưng cũng không kém quá xa, hẳn là đủ cho Thanh Thu sử dụng.

Lý Thiên Dương vừa nãy chỉ là phản bác theo bản năng thôi, hiện tại hắn lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi nói.

“Lạc tiểu thư nói đùa, ta làm sao sẽ đáp ứng điều kiện như vậy”.

Thanh Thu thả xuống chén trà, thản nhiên nói.

“Coi như ta mang tài nguyên gia nhập Linh Hy Các, điều kiện này cũng không quá đáng chứ? Lại nói Lý công tử chắc chắn cũng biết ba đại gia tộc rất khó để cho một thế lực mới quật khởi đúng không”.

Lời này của Thanh Thu đúng là để Lý Thiên Dương động lòng. Thanh Thu nói không sai, Linh Hy Các chắc chắn sẽ bị chèn ép, thậm chí đã bắt đầu bị chèn ép rồi. Nếu như Thanh Thu gia nhập vào có thể hòa hoãn áp lực từ Lạc gia thì rất tốt cho Linh Hy Các phát triển.

...

p/s: Cầu đề cử!

Chương 24: Lý Thiên Dương