Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 186: Chương 186
"Được! Cứ quyết định vậy nhé!"
"Ô..."...
Mùa hè đã đến, thực đơn các món bánh ngọt của Triệu Uyển Thanh cũng phải thay đổi cho phù hợp.
Sau thời gian gieo trồng vào mùa xuân, không chỉ Triệu Đại kết hôn mà những thôn gần đó cũng có người kết hôn.
Lúc người phụ nữ nói câu này, đồng tử của cô hơi co lại, đôi mắt êm dịu như nước mùa thu, khiến người ta nhìn thấy rất đáng thương.
Triệu Uyển Thanh không nhịn được nuốt nước miếng một cái, nói: "Em... Em phát hiện em không kiên nhẫn, em không dạy con được..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cộng thêm hiện nay tay của anh ta đang bị thương nặng, nghe nói phải nghỉ ngơi nửa năm, sau này còn có thể làm bàn tiệc nữa hay không thì rất khó nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần trước mẹ Lâm đã học theo Triệu Uyển Thanh làm bánh quai chèo và bánh bích quy nên bây giờ khi Triệu Uyển Thanh làm bánh ngọt cũng sẽ để bà đến học cùng.
Chương 186: Chương 186
Đắt! Nhưng đáng giá!
Tuy cơ thể rất mệt mỏi nhưng trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.
Người đàn ông xích lại gần hơn, gò má của hai người cũng chỉ cách nhau khoảng một bàn tay.
Huống hồ đây còn là người phụ nữ của mình...
Trước kia họ đã từng nếm thử bánh ngọt nhưng phần lớn đều là các loại bánh ngọt thuần gạo, cảm giác hương vị rất đơn điệu, nhiều nhất cũng chỉ có chút màu đỏ từ táo đỏ.
Gần đến mức có thể thấy rõ hình ảnh của chính mình đang phản chiếu trong mắt của đối phương.
Triệu Uyển Thanh đã đạt được gian kế, cô cười vô cùng đắc ý.
Lâm Thiệu Hoa nghiêm mặt, đặt tay lên bả vai người phụ nữ, dùng một tay đẩy ngã cô trên giường.
Thế là toàn bộ yến tiệc trong công xã đều một mình Triệu Uyển Thanh nhận cả.
Triệu Uyển Thanh đẩy Lâm Thiệu Hoa ra, trong mắt đầy vẻ ranh ma, đâu còn dịu dàng như nước mùa thu như vừa rồi nữa.
Người làm bàn tiệc nổi tiếng nhất trong công xã vốn là Tống Cường Dân nhưng Triệu Uyển Thanh đã vượt lên anh ta, tiếng tăm cũng vượt xa Tống Cường Dân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm bàn tiệc cũng không phải thường xuyên có nhưng bánh ngọt thì mỗi tuần đều làm.
Dù sao sức lực của một mình cô cũng có hạn, bây giờ bồi dưỡng người khác cũng biết làm thì sản lượng sẽ tăng lên.
(*) Bánh mặc tử: Món bánh ngọt, có hình dáng như thỏi mực cổ, nguyên liệu chính là mè đen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiện nay có thể nói Triệu Uyển Thanh đã tìm được niềm vui trong việc nấu nướng này, khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc...
Đôi chân thon thả cũng bị người đàn ông ngăn lại.
Loại bỏ bánh quai chèo đầy dầu mỡ và bánh mặc tử (*) mềm, thêm vào món bánh đậu xanh rất bùng nổ vào năm ngoái.
Bánh gạo chính tông được làm rất đơn giản, chỉ cần dùng gạo giã thành bột, cho thêm men, đường trắng, sữa bò, nước, bắt lên bếp khuấy cho đến khi thành hỗn hợp giống như cháo đặc rồi mang đi chưng.
"Cái này rất ngon!"
Cô chỉ cảm thấy sau khi gieo trồng vào mùa xuân xong, cô làm hai đám tiệc đã quá mệt mỏi rồi.
Vào mùa hè thường muốn giảm nhiệt nên người ta thích ăn những món nhẹ.
Triệu Uyển Thanh còn không biết trong lúc không hay không biết cô đã trở thành đầu bếp nấu tiệc đứng đầu công xã... (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh sáng tạo dựa theo cách làm căn bản này, cô dùng đậu xanh nhuyễn phết lên bề mặt bánh gạo, khiến bánh có vị ngọt nhẹ, và màu trắng đơn giản của bánh gạo khiến chiếc bánh càng đẹp hơn.
Trừ cái đó ra, Triệu Uyển Thanh còn sáng tạo thêm món bánh mới là bánh gạo đậu xanh.
Chỉ với một chữ đáng giá này cũng đủ khiến những người thường xem trọng mặt mũi phải động lòng.
"Ôi!" Triệu Uyển Thanh không ngờ mình sẽ bị đánh lén, cô hoảng hốt, duỗi thẳng chân, giãy giụa.
Mẹ Lâm và Triệu Uyển Nguyệt đứng cạnh nhìn Triệu Uyển Thanh lấy bánh ngọt mới làm ra thì hai mắt đã sáng lên.
Trên mặt người đàn ông là nụ cười thản nhiên: "Bảo người đàn ông của em dạy học cũng được thôi nhưng trước hết phải bồi thường tổn thất cho anh trước."
Những người mời Triệu Uyển Thanh làm bàn tiệc đều có đánh giá rất thống nhất về Triệu Uyển Thanh.
Nhưng bánh gạo đậu xanh này lại đẹp mắt như thế, cắn vào một miếng cũng cảm nhận được vị ngọt nhẹ, không ngán.
Lâm Thiệu Hoa dán gương mặt mình lên mặt cô, giọng nói dịu dàng: "Không sao, để anh dạy."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.