Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 476
Bây giờ không phải có cơ hội rồi sao!
Cô vẫn chưa quên quyển sách ghi chép của học sinh đứng đầu Bắc Kinh mà Tiểu Lý đã giới thiệu cho cô lần trước đâu!
Chỉ trong một buổi sáng, đã phát xong một nghìn tờ rơi.
"Vừa rồi dì giúp việc ra ngoài mua thức ăn, mang tờ rơi từ bên ngoài về, con nhìn xem này, người ta còn có biểu diễn ca nhạc mừng khai trương đấy! Không phải con kêu chán quá sao? Vậy thì đi xem nhé?" Mẹ Phạm giơ tờ rơi ra trước mặt con gái.
Quả nhiên, cuộc đời của nữ chính đâu đâu cũng có việc để làm!!!
"Cái gì ạ?"
Triệu Uyển Thanh: "15 đồng thuê một ngày!"
"Hòa Bình, con nhìn xem đây là cái gì?" Mẹ Phạm cầm theo một tờ giấy đi đến.
Không ngờ, phụ huynh của Lâm Khải lại trực tiếp đem vở ghi chép đến cho anh ta!
Lại thêm một cách để kiếm tiền rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta làm nghề này, cho nên rất quan tâm đến kỳ thi năm nay, hơn nữa cũng sớm biết được thủ khoa kỳ thi lên cấp 2 của Bắc Kinh năm nay là một học sinh tên Lâm Khải đến từ trường tiểu học nhân dân Bắc Loan. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng biết thì biết, anh ta cũng không thể tìm thấy cậu học sinh Lâm Khải này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Lý lập tức cầm lấy quyển vở, hứa hẹn nói: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm in ấn quyển vở ghi chép này, lợi nhuận chúng ta chia đôi."
Trong thời gian nghỉ hè, Phạm Hòa Bình ở nhà buồn chán đến mức muốn mốc luôn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Haiz... chán quá..." Cô ấy nằm nghiêng trên ghế thở dài, sau đó lập tức nhận được cái trừng mắt của cha đang ngồi bên cạnh của mình.
Chương 476
"Nhưng mà cả khách sạn chúng tôi cũng chỉ có một bộ loa đài như vậy, cô đừng làm hỏng nhé, tôi muốn cử người đến để trông giữ..."
Đôi mắt đang ủ rũ của Phạm Hòa Bình lập tức mở to khi nhìn thấy tờ rơi kia, cô ấy cầm lấy tờ rơi, đọc lại một lượt, hào hứng nói: "Có biểu diễn ca nhạc à, chắc chắn rất vui... Nhưng mà cửa hàng này gọi là siêu thị thực phẩm sao? Con chưa nghe thấy bao giờ..."
"Con của cô thật sự là Lâm Khải sao?!" Tiểu Lý giật mình nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Uyển Thanh suy nghĩ một lát, nói: "Được."
"Tôi bỏ ra 10 đồng để thuê một ngày." Triệu Uyển Thanh giơ tay ra giá 10 đồng.
Triệu Tiểu đệ cảm thấy hơi xấu hổ khi thấy màn trình diễn của mình bị chị hai nhìn thấy.
Sau khi cô hẹn với quản lý khách sạn ngày mượn loa xong, lúc này mới trở lại tứ hợp viện ở hẻm Bắc Loan.
Hôm sau trước khi đi lấy tờ rơi, Triệu Uyển Thanh cũng cầm theo cả quyển vở ghi chép của Màn Thầu.
Về đến nhà, Triệu Uyển Thanh tình cờ nhìn thấy Triệu Tiểu đệ đang biểu diễn trong sân, vừa hát vừa biểu diễn, khiến cô nghe mà liên tức vỗ tay khen ngợi.
Quản lý: "Được!"
Thiết bị âm thanh của thời đại này đều là đồ cổ, trước đây cô cũng chưa từng thấy bao giờ, chứ đừng nói đến chuyện từng dùng.
Phong thủy luân phiên, năm nay học sinh đứng đầu Bắc Kinh là con nhà cô!
Sau khi nhận được tờ rơi, cùng ngày Triệu Uyển Thanh đã huy động người trong nhà cùng cô đi phát tờ rơi.
Cô ấy rất nhớ cuộc sống ở trường học, mặc dù lúc đi học có chút vất vả, nhưng mỗi ngày đều có thể ở bên các bạn của mình, luôn rất vui vẻ.
DTV
Quản lý hơi do dự...
Bởi vì nhận được phản hồi quá tốt, cho nên Triệu Uyển Thanh lập tức yêu cầu in thêm một nghìn tờ nữa và tiếp tục đi phân phát... ...
Triệu Uyển Thanh: "Tất nhiên, tôi còn có thể lừa anh sao? Nếu như anh không tin thì có thể đến trường tiểu học Bắc Loan, hỏi xem con trai của tôi có đúng là tên Lâm Khải không, có phải là thủ khoa thi lên cấp 2 năm nay của Bắc Kinh không?!"
Khi Tiểu Lý cầm quyển vở Triệu Uyển Thanh đưa cho, cuối cùng cũng bị dọa sợ rồi.
Có lẽ là bởi vì nội dung trên tờ rơi khá mới lạ, trên đường thậm chí có rất nhiều người còn chủ động đến chỗ Triệu Uyển Thanh xin mấy tờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.