Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Cứng rắn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Cứng rắn


Lúc ấy, cô ta tức đến mức không thèm để ý đến người đàn ông này mấy ngày. Đối phương cũng chẳng quan tâm, chỉ đưa con trai đến căng tin ăn cơm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàng xóm đứng bên cạnh cũng nghe rõ câu chuyện, ai nấy đều dùng đôi mắt ghen tị nhìn mẹ Hà. Mọi người đều tỏ vẻ rất hâm mộ.

Cho nên cô ta nói xin lỗi với người ta rồi thuận tiện trò chuyện vài câu.

Mẹ Từ vừa nghe thấy ba chữ chủ nhiệm Ngô thì nhớ tới chiếc xe vận tải lớn hôm đó cùng với gia sản được gỡ xuống khỏi xe.

Từ Đại Ni giận dữ đến mức mặt đỏ tai bầm, nâng bước chân đi ra bên ngoài.

"Sau này trong nhà không cần người nấu cơm. Cả nhà chúng ta đến căng tin ăn. Em không cần đi lấy, mỗi ngày sau khi tan làm anh sẽ đưa về cho. Mong em hiểu nếu em không có tiền thì người nhà mẹ đẻ sẽ biến thành một dáng vẻ khác. Đến hôm nào đó em thấy được bộ mặt thật của họ, biết yêu quý chính bản thân mình hơn. Lúc ấy anh mới yên tâm giao tiền lương cho em được."

Bỗng nhiên cửa phòng vang lên tiếng phịch.

Bà ta vừa kéo vừa dỗ con gái về nhà xong, mẹ Từ nói thẳng: "Tiền đâu? Lương của con rể về rồi à?"

Nhưng anh hai Hà đã tiếp tục nói rõ quan điểm của mình:

Từ Đại Ni thấy mẹ ruột vội vàng như thế trong lòng lại căng thẳng, lập tức kể hết những chuyện đã xảy ra cho bà nghe.

"Đưa con cho mẹ, con mau đuổi theo con bé đi!" Mẹ Hà đi lên ôm cháu trai lớn vào lòng.

Kết quả ngày hôm đó người nhà mẹ đẻ đến xin ở lại hai ngày. Cô ta đồng ý nhưng người đàn ông đáng c·h·ế·t này lại mua vé xe lừa bố mẹ và em trai cô ta lên xe về thẳng nhà luôn.

Tuy con dâu cả là đứa khốn nạn nhưng con trai lại là đứa có tâm nhất.

Nhưng trong lòng hắn vẫn thấy khó chịu.

Mẹ Hà xoay người đi vì không muốn quấy rầy con trai.

"Hừ, nếu không phải lúc đi ra đụng phải chủ nhiệm Ngô thì người đàn ông thối kia cũng không biết con về nhà mẹ đẻ. Lần này con muốn ở lại nhà mười ngày nửa tháng. Nếu anh ấy không đến đón thì con sẽ không về."

Từ Đại Ni gật đầu.

"Đi đi đi, quan tâm mấy người đó làm gì?" Mẹ Từ nghe thấy con gái lớn về thì biết con rể lại được phát tiền lương. Sau đó bà ta chạy nhanh ra ngoài sợ chậm một bước là hỏng chuyện.

Khoảng thời gian trước chia nhà ở, lúc có được căn nhà nhỏ của riêng mình, Từ Đại Ni vui đến mức ngay cả khi ngủ cũng mơ rất đẹp.

Từ Đại Nhi chạy xuống lầu suýt nữa đụng phải người ta. Ai ngờ đó là chủ nhiệm Ngô đang bế con chuẩn bị vào nhà.

Mới vừa đặt chân đến cổng con trai cả, nụ cười trên mặt mẹ Hà lập tức xịu xuống. Bởi vì bên trong đang có cãi nhau. Âm thanh rất lớn, mà bên ngoài không chỉ có bà mà còn có mấy hàng xóm đang vây quanh xem. Thấy bà đến thì họ mỉm cười nhường đường.

Đến khi thấy anh hai Hà đuổi theo sau thì cầm tay nải chạy đi, còn anh hai Hà thì chạy theo cô ta khiến cho chủ nhiệm Ngô và đứa bé ngơ ngẩn.

Kết quả thì sao? Tới hôm nay vẫn chưa có một đồng nào. Nếu không phải cô ta mở miệng thì chắc là người này sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra mất.

"Ồ, Từ Đại Nhi nhà họ Từ kìa, lại mang đồ tốt gì về nhà mẹ đẻ thế không biết?"

Thấy con gái vẫn chưa hiểu ý mình, mẹ Từ khẽ cắn môi nói thẳng: "Hay là con ly hôn với con rể đi. Nếu trong lòng nó thật sự có người khác chắc chắn sẽ không đồng ý, còn nếu đồng ý thì cứ ly hôn. Đến lúc đó mẹ sẽ giới thiệu một đối tượng khác cho. Ví dụ như chủ nhiệm Ngô dưới lầu nhà con cũng được mà đúng không?"

"Đúng đó! Tôi nói này nhà họ Âu đúng là xui xẻo. Em gái ruột ở trong thành phố mà vẫn không dính lên được. Còn cô con dâu thì cho nhà họ Từ biết bao nhiêu là đồ tốt."

Nếu không phải hắn vẫn nhớ múc cơm ba bữa cho mình thì Từ Đại Ni cảm thấy cô ta đã bị tức c·h·ế·t rồi.

Đại đội ba đều biết Từ Đại Ni làm con dâu của Ấu Kim Hoa. Âu Kim Hoa là người có năng lực trong đại đội bọn họ, có thể đến ở trong thành phố. Cho nên mỗi lần Từ Đại Ni về sẽ mang theo bao to bao nhỏ cho nhà mẹ đẻ khiến cho toàn bộ đại đội ba hâm mộ cực kỳ.

Bà ta nuốt nước miếng, bỗng nhiên hỏi: "Chủ nhiệm Ngô nói vợ anh ta khó sinh đúng không? Sau khi sinh đứa con nhỏ thì mất bỏ lại mấy đứa con ở lại đúng không? Vậy nửa năm qua đã tìm được cô vợ nào chưa?"

Từ Đại Ni vừa nghe đã sợ đến mức giật mình: "Mẹ, ý mẹ là anh ấy có người bên ngoài ư?"

Rõ ràng con rể đã hạ quyết tâm không cho con gái lấy tiền nữa.

Bước đầu tiên chính là phải dọn ra ở riêng. Bước thứ hai là nói chuyện đàng hoàng lại với Từ Đại Nhi, nhưng nhìn tình huống trước mắt hình như hắn đã làm mọi chuyện rối tung lên.

Nháy mắt trong đầu Từ Đại Ni hiện lên hình ảnh chồng mình cầm tiền đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác.

"Đại Ni, em đừng kích động như thế, làm con trai sợ rồi kìa."

Hắn biết Từ Đại Ni biến thành người như này trong đó có phần trách nhiệm của hắn. Khi cô ta vừa vào nhà đã không dám đòi tiền ăn. Chỉ dám cắt xén đồ của mình mang về nhà. Anh hai Hà biết đây là không đúng nhưng hắn sợ nếu ngăn cản Từ Đại Ni thì đối phương sẽ rời khỏi người đàn ông thọt chân này. Cuối cùng hắn đẩy hết trách nhiệm lên người mẹ mình, để mẹ dạy dỗ, quản lý Từ Đại Ni. Còn bản thân thì trở thành người chồng tốt hào sảng, lén lút thoả mãn yêu cầu của Từ Đại Ni. Làm chuyện đê tiện như thế cũng khiến cho hắn phải tự khinh thường mình.

Ngay cả quà đáp lễ mà cô ta đã chuẩn bị kĩ lưỡng cũng chưa kịp đưa cho nhà mẹ đẻ nữa.

Anh hai Hà không biết ý nghĩ của Từ Đại Ni. Toàn bộ tâm tư của hắn đều đang đặt lên cậu con trai đang bị Từ Đại Ni dọa sợ.

"Hừ, con tin anh ấy không dám!"

Hôm qua trong xưởng phát tiền lương, cô ta cứ chờ hắn chủ động đưa cho mình. Dù sao có nhà nào mà không phải là phụ nữ cầm tiền đâu? Cô ta không nói nhưng sau khi chia nhà, chẳng phải số tiền lương đó sẽ là của cô ta sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây đúng là…

Nhưng từ lần Từ Đại Ni phá hỏng cửa nhà vệ sinh của em gái để phát tiết cảm xúc, hắn biết mình phải làm chuyện gì đó để thay đổi cục diện này.

Cuối cùng anh hai Hà đành nhìn Từ Đại Ni ngồi lên xe buýt về nhà mẹ đẻ.

Vừa hỏi xong đã biết mọi chuyện không ổn.

Chương 115: Cứng rắn

Từ Đại Ni lắc đầu: "Vẫn chưa ạ. Nghe nói muốn tìm một người có con nhưng không được lớn tuổi quá. Nhà bọn họ còn muốn vợ mới sinh thêm đứa con trai. Thật là, trước kia cô em chồng con gả qua thì tốt rồi. Đúng là mất một cơ hội tốt."

Nghĩ thế tròng mắt bà ta xoay chuyển nắm lấy tay Từ Đại Ni nói: "Đại Ni à! Mẹ đối xử với con rất tốt đúng không?"

Ly hôn, tái giá, chủ nhiệm Ngô, một loạt cụm từ kết hợp lại khiến Từ Đại Ni hoảng hốt vô cùng.

Ba từ vừa về cũng tức giận đến mức suýt chút nữa đã hất văng tẩu hút thuốc. Còn em trai Từ thì khiêng cuốc trong nhà giả bộ đi tìm anh hai Hà để đánh.

Mẹ Từ ra vẻ đau lòng: "Khó nói lắm. Nhưng đàn ông không chịu giao tiền lương thì chắc chắn là vì người ngoài. Người như thế không đáng để con ở cùng."

Hắn mong Từ Đại Ni có thể thấy rõ vẻ mặt của nhà mẹ đẻ. Tỉnh táo lại rồi đối xử tốt với bản thân một chút.

Anh hai Hà nghe xong vẻ mặt dần thả lỏng. Nhưng nghĩ đến bản thân đã ra ở riêng cùng với tâm lý muốn đầu tư kế hoạch thì lập tức kiên định hơn.

Anh hai Hà gật đầu, chạy ra ngoài đuổi theo Từ Đại Ni. Kết quả thấy đối phương đang đứng ở bãi đất trống nói gì đó với chủ nhiệm Ngô. Vẻ mặt vui vẻ khiến cho hắn thấy cực kỳ chói mắt.

Anh hai Hà biết nếu giờ cầu xin mẹ mình giúp đỡ thì mẹ sẽ đàn áp được Từ Đại Ni nhưng đây không phải là ý của hắn.

Mẹ Từ nhìn dáng vẻ bụ bẫm của con gái mình khi ở nhà họ Hà. Khuôn mặt to, mông tròn, gả đến nhà họ Hà mấy năm mà chỉ sinh được đứa con trai. Nói thật, nếu đây là con dâu của mình thì mẹ Từ đã sớm lấy chổi đuổi người đi rồi.

Từ Đại Ni nghe xong càng bực mình hơn.

Ai ngờ có người không chịu lắng nghe.

Ai cũng thấy trong tay cô ta là tay nải, không màng cậu con trai đang ngồi trên mặt đất mà chỉ biết cúi đầu chạy đi.

Cho nên khi con trai cả tự ti vì chân bị khuyết tật mà ngầm lấy lòng Từ Đại Ni, bà cũng chẳng nói nửa câu nào.

Anh hai Hà định đuổi theo nhưng con trai lại ôm mình khóc toáng lên nên chẳng có cách nào cả. Hắn đành khom lưng bế con trai lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở bên ngoài, mẹ Hà lại thêm một lần nữa ngạc nhiên với con trai cả của mình.

Sau đó bị mẹ Từ vỗ đùi mắng to.

Từ Đại Ni ngồi xe buýt về nhà mẹ đẻ, thời gian về tầm đúng bốn giờ chiều.

"Anh còn không biết xấu hổ mà nhắc đến con trai hả? Người mang thai mười tháng chịu đau chịu đớn sinh con ra là tôi, mắc gì mà anh không đưa tiền lương cho tôi cầm?"

Nhớ đến chủ nhiệm Ngô kia, mẹ Từ ước gì nhà họ Hà đưa con gái về nhà sau đó làm mình làm mẩy vài hôm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mới đầu Từ Đại Ni còn tưởng mẹ ruột hỏi nhiều thế là vì quan tâm mình. Miệng vẫn còn bô bô:

Không ngờ sẽ có một ngày con trai biết suy nghĩ cho bố mẹ như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn biết bản thân đơn phương quyết định không nộp tiền lương đã khiến vợ tức giận. Giờ Từ Đại Ni về cũng hay. Biết bộ mặt của gia đình rồi thay đổi sẽ tốt hơn là nảy sinh oán hận kéo dài mãi về sau.

***

Cuối cùng chỉ có mẹ Từ bảo mọi người bình tĩnh, cẩn thận hỏi con gái.

"Đại Ni, anh là chồng của em. Anh sẽ cố gắng làm việc không để cho em và con đói bụng, không để cho hai mẹ con ốm đau. Nhưng tiền và quà cho người nhà mẹ đẻ em thì không. Sau này trừ lễ tết ra thì một đồng tiền anh cũng sẽ không cho. Mỗi tháng anh sẽ đưa cho em năm đồng tiêu vặt. Số còn lại ngoại trừ chi phí ăn uống ra thì sẽ cất giữ để dành."

"Cơ thể của bố mẹ không ổn. Em trai con cũng yếu ớt. Giờ đây công việc đồng áng cũng chẳng thể làm nổi, con rể lại không thể tìm được công việc nào trong thành phố cho thằng bé. Giờ tiền lương mỗi tháng của con cũng mất đi. Cho nên con phải tính toán cho tốt!"

Đây là con trai lớn của bà, gánh vác trên vai rất nhiều sự kỳ vọng của hai vợ chồng bà. Mặc dù sau này khi lớn lên nó không được như mong muốn của cả hai nhưng dù sao cũng có công việc ổn định, biết kiếm tiền nuôi vợ con, phẩm chất tốt nên họ vẫn rất vui mừng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Cứng rắn