Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37: “Tình chàng ý thiếp” giữa biển “vàng”

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: “Tình chàng ý thiếp” giữa biển “vàng”


"Tôi nói cho mấy bà nghe, mấy bà đúng là chưa được thấy. Ôi, vừa mới kết hôn nên còn dính nhau lắm. Thằng nhóc Kiến Thiết này bình thường nhìn rất đứng đắn, không ngờ rằng môi vợ mình dính phân mà vẫn còn đưa miệng mình đến gần…"

"Sao tôi lại nghe nói là hôn môi nhỉ?"

A! My eyes — (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mau đi chứ!" Người xung quanh vừa nghe thấy thì lại thúc giục hắn.

Cùng lúc đó, mấy bác gái ở bên ngoài trận địa đang sẵn sàng đón quân địch lờ mờ nghe thấy tiếng nước từ trong nhà vệ sinh công cộng truyền đến thì ai cũng múc một gáo nước đầy cầm trong tay.

Hà Ngọc Yến đứng trong đám người đang bịt mũi xem náo nhiệt thấy thế thì nhỏ giọng nói với Cố Lập Đông: "Anh nói anh ta có phát hiện hay không?"

Mấy bác gái hấp tấp quay về khu nhà chung, không bao lâu, ai nấy mang theo thùng gỗ đầy nước quay trở lại. Bọn họ còn quan tâm thả gáo nước trong đó, nhìn dáng vẻ giống như chuẩn bị đưa cho vợ chồng kia xả nước.

Tuy rằng Cố Lập Đông không biết cái gì gọi là mù quáng trong tình yêu nhưng cũng biết vợ mình bị ghê tởm như thế nào. Vì thế anh kéo vợ mình quay về nhà, nói chuyện khác với cô. Đợi khi dời được lực chú ý của cô đi nơi khác, lúc này anh mới ôm người dỗ dành cô đi ngủ.

Lúc này Lâm Hà Hương đã giãy giụa bên trong nhà vệ sinh công cộng nghe được Đổng Kiến Thiết đến thì kêu cứu càng thêm hăng hái: "Kiến Thiết! Kiến Thiết! Nhanh cứu em! Em không còn sức nữa rồi!"

"A…"

"Ai da, tôi nói cho nghe, hôm qua ở nhà vệ sinh công cộng chỗ ngõ hẻm bên kia…" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhiều người vây xem đều cùng phát ra âm thanh và lùi về phía sau. Ai cũng đều lấy tay bịt mũi, dáng vẻ sợ dính vào nước phân.

"A, tôi cũng biết. Nghe nói hai người ôm nhau dính đầy nước tiểu."

Bác gái Khổng nghe xong thì cũng giật mình. Cái người rơi xuống nhà vệ sinh công cộng ở khu bên kia đúng là bốc mùi thối rất lâu. Lúc ấy bà ấy đến xem náo nhiệt cũng biết, cái mùi thối kia thối miễn chê.

Hai người như minh tinh dưới ánh đèn, nhất cử nhất động đều bị người ta nhìn thấy hết.

Cuối cùng hắn khẽ cắn môi, nỗi lực làm cho giọng nói của bản thân nghe như đang quan tâm: "Hà Hương, Hà Hương, anh đến rồi đây. Yên tâm, anh sẽ cứu em ra."

Sáng sớm Hà Ngọc Yến đi mua đồ ăn, còn chưa đi vào thì thấy các bác gái đang mua đồ ăn ở bên trong tám chuyện, ai nấy cũng kể về chuyện tối hôm qua.

Không khí trong nhà vệ sinh công cộng có mùi hôi thối, mọi người đều bà một câu tôi một câu mà thúc giục Đổng Kiến Thiết đến cứu người.

Bác gái Phùng đến chậm một bước cũng nhanh chóng nói: "Vợ cháu rơi vào trong nhà vệ sinh công cộng, nửa người đều đang ở trong hố phân. Cô ấy một mình không có sức bò dậy, cháu nhanh đến kéo cô ấy ra đi! Yên tâm, bên WC nữ ngoài vợ cháu ra thì không có nữ đồng chí nào khác."

"Kiến Thiết, cuối cùng anh cũng đến rồi." Lúc Lâm Hà Hương nói ra những lời này, đôi mắt có hai dòng lệ chảy xuống.

Hà Ngọc Yến không nghĩ đến bác gái Khổng sẽ lôi kéo mình qua nên cô nhanh chóng chạy trốn.

Cô không dám để lộ rằng bản thân cũng có mặt ở đó nên len lén mua rau xanh xong liền rời đi. Kết quả cô thấy bác gái Khổng đang trong quầy bán thịt nước miếng văng tứ tung kể lại chi tiết chuyện tối hôm qua. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô vừa chạy vừa bội phục bác gái Khổng lắm mồm, quả thực là muốn nhanh chóng truyền chuyện này khắp toàn bộ Bắc Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mặc niệm phó trưởng nhà máy, phó trưởng nhà máy ở trong lòng, ba Lâm Hà Hương sẽ nhanh chóng trở thành phó trưởng nhà máy.

Nếu như bình thường thấy hình ảnh này, nhất định Đổng Kiến Thiết sẽ đánh giá một câu là nhu nhược động lòng người. Nhưng bây giờ đặt trong hoàn cảnh nhà vệ sinh công cộng, hơn nữa hai dòng lệ từ khóe mắt chảy ra, trực tiếp chảy qua đốm vàng trên khuôn mặt Lâm Hà Hương. Dòng lệ biến thành nước vàng, hình ảnh này khiến cho Đổng Kiến Thiết cảm thấy khó coi.

Chương 37: “Tình chàng ý thiếp” giữa biển “vàng”

Có không ít người có chung suy nghĩ này với cô.

Nhưng mọi người lại không bỏ qua chuyện này.

Hà Ngọc Yến không thể nhìn được nữa.

"Đúng đúng đúng, mọi người đều xem rồi, bên trong không có ai."

Không phải bọn họ không nhiệt tình mà thật sự bọn họ đã xem qua. Tuy rằng Lâm Hà Hương ngã vào WC nhưng nửa cơ thể vẫn còn ở ngoài, căn bản không nguy hiểm đến tính mạng. Có người cầm dây thừng muốn đưa cho cô ta rồi kéo ra ngoài nhưng Lâm Hà Hương lại nói bản thân không có sức, muốn mọi người gọi người ôm cô ta từ trong hố phân ra ngoài.

Khi trong sân nghe thấy tiếng bác gái Khổng và bác gái Phùng nói chuyện, hắn đã tỉnh dậy. Thuận tay sờ sờ lại phát hiện bên cạnh không có người. Chưa đợi hắn phản ứng lại thì nghe thấy mẹ nói rằng thằng nhóc thúi Đổng Kiến Dân đã đi đâu rồi.

Giọt nước sạch sẽ mang theo thứ màu vàng từ gương mặt Đổng Kiến Thiết chảy xuống, tích ở trên người Lâm Hà Hương ngẩng đầu lên nhìn Đổng Kiến Thiết.

Phụ nữ thì không có sức ôm cô ta, nếu có thì cũng không ai muốn làm.

Những người này đều là cư dân của ngõ nhỏ kế bên. Chỗ nào có chuyện gì xảy ra là tất cả mọi người trong ngõ đều biết.

"Lâm Hà Hương đúng là mù quáng trong tình yêu."

Hai người ôm nhau phù hợp với hình ảnh trong phim điện ảnh, đôi tình lữ lôi kéo trong đêm mưa lớn. Mà hai người này cũng không phụ lòng tạo hình này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảnh tượng kia thật sự làm cho Hà Ngọc Yến chấn động đến nỗi bụng cô quay cuồng, ghê tởm vô cùng.

Nhìn đến đây, Hà Ngọc Yến lặng yên lôi kéo Cố Lập Đông đi đến vách tường ngõ nhỏ.

Lúc Đổng Kiến Thiết bị gọi dậy, cả khuôn mặt đều rất tức giận.

Đàn ông lại càng không dám ôm. Dù là cứu người cũng sợ ôm một nữ đồng chí xa lạ sẽ xảy ra chuyện. Cuối cùng chỉ có thể để cho chồng cô ta là Đổng Kiến Thiết làm.

Những người ở xung quanh thấy động tác của các bác gái thì ai cũng đều trêu ghẹo.

Dựa vào tín niệm này, hắn phát huy ra được lực lượng vượt xa người bình thường. Hắn dùng sức như đang nhổ củ cải, kéo Lâm Hà Hương từ trong hố phân ra ngoài.

Đợi đến khi hắn thấy em trai hoảng loạn quay về nhà thì biết có chuyện không tốt xảy ra.

Mà Đổng Kiến Thiết bị trêu ghẹo lại đang chậm rì rì bước vào bên trong nhà vệ sinh công cộng.

Hà Ngọc Yến nghe thấy mọi người kể về chuyện tối qua, nói như thể bọn họ có mặt ở hiện trường vậy.

Cố Lập Đông thấy Hà Ngọc Yến bịt mũi nhưng muốn xem náo nhiệt thì buồn cười mà lắc đầu: "Anh đoán là biết. Bằng không bên ngoài lớn tiếng như thế, mọi người đều ra xem náo nhiệt, sao anh ta lại không có phản ứng gì cơ chứ."

Lúc hắn xuyên qua ánh sáng nhạt nhòa của đèn pin, sau khi thấy dáng vẻ của Lâm Hà Hương thì thiếu chút nữa hắn đã muốn quay đầu chạy lấy người.

Mà Đổng Kiến Thiết đối mặt với những âm thanh xung quanh cũng chỉ có thể hoạt động hai đùi, từng bước từng bước đi vào trong nhà vệ sinh công cộng.

Chỉ thấy hai người bọn họ liếc mắt đưa tình nhìn nhau, làm lơ một gáo nước lại thêm một gáo nước nữa được tạt xuống. Thậm chí Hà Ngọc Yến nhìn ra được đầu hai người càng dựa gần vào nhau hơn, giống như giây tiếp theo sẽ hôn nhau vậy.

Lúc nhìn thấy Đổng Kiến Thiết bế mang Lâm Hà Hương đi ra ngoài, các bác gái hô to: "Một, hai, ba…"

Lúc hai người từ trong nhà vệ sinh công cộng ra ngoài, vì cần ánh sáng nên mọi người đều cầm theo đèn pin chiếu sang.

Rất nhanh nhà vệ sinh công cộng chỉ còn lại mấy bác gái đang nhiệt tình tạt nước cùng với hai người bắt đầu nôn khan sau khi thoát khỏi cảnh tượng liếc mắt đưa tình.

Hà Ngọc Yến nhìn thái dương Đổng Kiến Thiết co rút thì cảm thấy rất buồn cười.

Hà Ngọc Yến không nhìn được, những người khác cũng cảm thấy kinh tởm.

Hà Ngọc Yến khiếp sợ khi nghe những lời này của bác gái Khổng. Đúng lúc đối phương quay đầu nhìn thấy cô nên nhanh chóng vẫy vẫy tay với cô, trong miệng không quên nói với người bán thịt: "Bà không tin đúng không! Đó là vợ của người trong khu nhà tôi. Để tôi gọi cô ấy lại…"

Nước lạnh được tạt lên người hai vợ chồng. Bọt nước từ đỉnh đầu hai người chảy xuống làm trôi đi không ít màu nước vàng của phân.

Tuy rằng người này dùng tay che mũi nhưng hiển nhiên rất ghét bỏ.

Mà bác gái Phùng có kinh nghiệm đã lôi kéo bác gái Khổng bàn bạc: "Lần trước có người ở ngõ đầu kia cũng rơi xuống nhà vệ sinh công cộng, sau đó chẳng phải là vào trong sân xả nước hay sao? Nghe nói lần đó khu nhà chung nhà bọn họ thối đến tận một tháng. Bây giờ đang là mùa hè, lát nữa vợ Kiến Thiết và Kiến Thiết sẽ đến sân xả nước, sợ toàn bộ sân sẽ có mùi thối tận hai tháng."

Cho đến khi một khối màu vàng từ trên mặt Đổng Kiến Thiết rơi xuống môi Lâm Hà Hương một ít.

Hà Ngọc Yến nhìn thấy thế cũng lôi kéo Cố Lập Đông lùi về sau vài bước, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về khu nhà chung ngay. Đương nhiên cô cũng bội phục mấy bác gái, vậy mà có thể nghĩ đến biện pháp tốt như thế.

Mà Đổng Kiến Thiết đang cố nén lửa giận kia đúng là đã biết mọi chuyện.

"Kiến Thiết, cháu đứng ngốc ở đó làm gì thế? Nhanh đến đưa vợ cháu ra thôi!" Bác gái Khổng sốt ruột thét to.

Vì thế bác gái Khổng nói thẳng: "Đi, tôi gọi mấy chị em lấy nước đến đây cho hai vợ chồng. Để cho hai người họ rửa sạch sẽ ở nhà vệ sinh công cộng rồi quay về."

Lúc ấy Đổng Kiến Thiết có không ít suy nghĩ. Hắn chỉ cho rằng Lâm Hà Hương đi xem náo nhiệt thôi.

Hà Ngọc Yến cũng như thế. Đương nhiên sự chú ý của cô đặt lên người Lâm Hà Hương nhiều hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: “Tình chàng ý thiếp” giữa biển “vàng”