Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Ấm ức, náo loạn
Chuyện tối qua vẫn có ảnh hưởng với cô nên buổi sáng cô chỉ ăn chút cháo. Buổi trưa thì chuẩn bị nấu mì rau, ngay cả thịt, trứng gà hay dầu cũng không bỏ vào.
Thật ra thì bà ta biết con trai nhỏ vì muốn làm mình hết giận nên mới đi chọc ghẹo Lâm Hà Hương. Lúc đó bác gái Trịnh cảm thấy rất vui mừng, thằng nhóc Kiến Dân này đúng là hiếu thảo.
Sau đó nhìn trong sân tối tăm, bác gái Trịnh đang chỉ vào Lâm Hà Hương mắng to.
Bác gái Trịnh đang trốn trong phòng lén mở cửa sổ ra một chút, nghe người bên ngoài đang nghị luận chuyện nhà con trai mình thì tức giận dậm chân.
Hai người đang nói chuyện thì thấy Đổng Kiến Thiết vội vã từ bên ngoài quay về.
Vốn bà ấy muốn nhờ Đổng Kiến Thiết giúp đỡ. Đổng Kiến Thiết cũng rất nhiệt tình với người trong khu nhà chung nên nhất định hắn sẽ giúp đỡ. Chỉ là tối qua vợ chồng hắn lại vừa gặp chuyện như thế nên bác gái Phùng cảm thấy bọn họ sẽ không còn tâm tình giúp đỡ nữa.
Hai người nói chuyện thì nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào truyền đến.
Vừa mới dứt lời cô đã thấy mẹ Lâm vội vã từ bên ngoài đi đến.
Một tiếng cảm thán của bác gái Khổng làm cho mọi người đều nhìn qua. Bác gái Trịnh lại đang bốc lửa giận nên chỉ vào bà ta mắng to: "Bà Khổng, Kiến Dân nhà tôi còn là con nít đó! Nó thì làm gì sai chứ! Chẳng qua nó thấy con dâu ăn h**p tôi nên muốn xả giận thay tôi mà thôi."
Thậm chí có người còn chạy đến trước cửa nhà họ Đổng, ý đồ lôi bác gái Trịnh đang trốn trong lòng ra ngoài tán gẫu một chút.
Ba Lâm và mẹ Lâm đã kết hôn nhiều năm nhưng chỉ có một đứa con gái. Nói không tiếc nuối là giả nhưng yêu thương con gái là thật.
Mà Lâm Hà Hương cũng không chịu nhường: "300 đồng lễ hỏi còn không cho được thì cũng đừng học người khác cưới vợ. Tiền dưỡng già là con đòi sao? Rõ ràng là do nhà mẹ cho mà, sao nào? Con trai út của mẹ khiến con phải ngã vào hố phân, vì sao con lại không được dạy dỗ nó?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Hà Ngọc Yến cũng biết chuyện nên gật đầu: "Tìm công việc thôi, đừng dùng nhiều tiền quá, có biết không?"
"Cháu là chị dâu, cũng đừng so đo với trẻ con nữa."
Khu nhà kế bên cũng có người thính tai, nghe được tiếng vang nên chạy đến, từng đôi mắt trừng lớn để xem cảnh náo nhiệt ở đây.
Dùng nhiều tiền để mua công việc là chuyện không có lời. Hơn nữa hai năm nữa cô sẽ tham gia học đại học, đi làm nhất định sẽ tốn rất nhiều thời gian, trước mắt nhà mình cũng không có áp lực về tài chính.
"Hay thật đấy nhỉ! Chú em nhà ai lại nghịch ngợm như thế, vậy mà lại hại chị dâu ngã vào hố phân!"
Lâm Hà Hương bị người ta nhìn thấy chuyện kia cũng đang vỡ vụn.
"Có chuyện gì thế?"
Giọng nói khuyên can của bác gái Phùng vang lên ngay sau đó. Hà Ngọc Yến thấy thế thì kéo Cố Lập Đông cùng đứng dưới hành lang trước cửa.
Tiếng thét chói tai kia của bác gái Trịnh khiến cho người ta không được thoải mái. Nhưng ai cũng nghe ra được trong lời nói có vẻ tủi thân.
Những người này đến cùng với nhau, không cần nói cũng biết bọn họ đang nói chuyện tối hôm qua.
"Yến Tử, là thế này, bác và thím Phạm của cháu chuẩn bị để cho Đức Tài nhà bác và Thanh Thanh nhà thím Phạm làm quen với nhau."
*Rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD) là một tập hợp các phản ứng có thể xuất hiện ở những người đã trải qua hoặc chứng kiến một sự kiện đau buồn đe dọa tính mạng hoặc sự an toàn của họ (hoặc tính mạng và sự an toàn của những người xung quanh họ).
"Kiến Thiết làm sao thế?" Bác gái Phùng không còn tâm tư tán gẫu với Hà Ngọc Yến nữa, ánh mắt bà ấy nhìn thẳng ra bên ngoài. Sau khi thấy Đổng Kiến Thiết không ra khỏi nhà nữa thì đành quay đầu tiếp tục nói chuyện với Hà Ngọc Yến.
"300 đồng lễ hỏi của con chính là do lấy từ tiền dưỡng già của mẹ, tại sao mẹ lại không thể nói con?"
Bà ta không ngốc, bây giờ con dâu cả nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này đâu! Tối qua còn nói muốn tìm ra người hại cô ta phải ngã vào đống phân nhưng bà ta lại không nói ra.
Sau khi ăn mì vào buổi trưa xong thì Hà Ngọc Yến ngồi trên ghế bập bênh để nghỉ ngơi, đúng lúc thấy bác gái Phùng đi đến.
Con trai không cho đi nhưng lại mang theo con dâu đi làm cùng, con trai út cũng bị con trai lớn đưa đến trường học, chỉ có một bà già ở nhà, nghẹn họng nhưng không biết nói với ai.
Cô cũng không để ý đến những người này mà xách đồ ăn đi về nhà.
Chuyện tối qua, lúc con trai lớn bị gọi đi chưa được bao lâu thì bà ta cũng biết được có chuyện gì.
Vốn mọi người đang thầm chỉ trích thằng nhóc Đổng Kiến Dân này nhưng khi nghe những lời của bác gái Trịnh, rất nhiều người đều nhớ đến Đổng Đại Ngưu.
Nội dung mà mẹ chồng nàng dâu hai người khắc khẩu khiến cho người khu nhà này chấn động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba Lâm cũng không ngờ đến con gái mình lại gặp một chuyện ly kỳ như thế. Sáng nay còn chưa ra cửa đã bị người trong khu nhà ngang tóm được nói một lúc. Ông ta cũng thương con gái mình nhưng con rể đã ra tay cứu người, ông ta còn nói được gì nữa chứ?
"Vâng, cháu sẽ đi cùng mọi người."
Nhìn thấy bóng dáng Hà Ngọc Yến, bác gái Trịnh không nhịn được mà bĩu môi.
Sau quá trình chuyển biến nội tâm, rất nhiều hàng xóm đang vây quanh cũng bắt đầu khuyên can Lâm Hà Hương.
Tìm một ngày vẫn không tìm được, kết quả vừa quay về nhà thì nghe mẹ chồng đang giáo huấn thằng ranh con Đổng Kiến Dân. Lúc này cô ta mới biết lý do mình ngã vào hố phân đều do thằng nhóc này, cái bô trong phòng mình cũng do thằng nhóc này giấu đi.
"Ôi, sau này dạy dỗ lại đứa bé Kiến Dân kia là được mà."
Lúc trước ông ta mới 40 tuổi mà đã hy sinh, là do cứu tài sản trong nhà máy nên bị ngọn lửa thiêu c·h·ế·t. Lúc ấy hiện trường rất thảm thiết! Ở đây có không ít người lớn tuổi còn nhớ rõ cảnh tượng ngày hôm đó.
Không ít người cũng có di chứng như Hà Ngọc Yến.
Cũng vì chuyện này mà mấy năm nay mọi người đều nhường nhịn bác gái Trịnh.
"Sao bà không đi làm đi!"
"Yến Tử, ngày mai xưởng sẽ phát phiếu gạo, phiếu thịt và phiếu dầu. Bác và mấy người định chuẩn bị cùng nhau mua lương thực về, cháu có muốn đi cùng không?"
Lúc này Hà Ngọc Yến mới phát hiện ra ngày mai là sang tháng, là lúc phiếu được phát. Mỗi tháng nhận được mấy phiếu rồi mua đồ quay về, có thể tránh được cung ứng không đủ lại xảy ra vấn đề.
Không nói đến Đổng Kiến Thiết nhưng thằng nhóc Đổng Kiến Dân này chưa thấy qua dáng vẻ đáng thương của ba nó. Không có ba dạy dỗ nên nhất thời làm sai là chuyện khó tránh khỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng kêu thảm thiết của Đổng Đại Ngưu trong ngọn lửa lớn, bóng dáng tứ chi vặn vẹo lại hiện lên trong ký ức, ai nấy cũng cảm thấy kinh hãi không ngừng.
Bây giờ Lâm Hà Hương mắc PTSD* đối với nhà vệ sinh công cộng. Cô ta không dám đến nhà vệ sinh công cộng nhưng cũng không thể không đi WC. Vì thế cô ta lại gọi Đổng Kiến Thiết đến trước mặt ba mẹ để thương lượng…
Bác gái Trịnh nói rồi ngồi trên mặt đất, tiếp theo bà ta ôm Đổng Kiến Dân ương bướng rồi k** r*n: "Ông ơi, ông quá nhẫn tâm rồi. Vì bảo vệ tài sản nhà máy mà nhẫn tâm vứt bỏ mấy người chúng tôi ở lại. Bây giờ lại bị con dâu vừa mới gả vào nhà ức h**p, lại không ai nói thay chúng tôi…"
Lâm Hà Hương biết vì sao cho nên càng không thể chịu nổi.
"Bố, có người muốn hại con." Lâm Hà Hương nói đại khái về những chuyện đã xảy ra với mình.
Nếu như không phải con trai dặn mình hôm nay không được đi ra ngoài thì sáng sớm bà ta đã ra ngoài đại chiến 300 hiệp cùng với mấy người kia rồi.
Nhưng sau khi con trai lớn cả người dính phân thối lại khiến cho bác gái Trịnh tức giận.
Lúc cô xách rau xanh quay về khu nhà chung thì thấy sân trước và sân sau khu nhà có không ít hàng xóm đang vây quanh.
Chương 38: Ấm ức, náo loạn
"Con mặc kệ, nhất định con phải tìm được ai là người hại con. Còn nữa, sau này con sẽ không đến nhà vệ sinh công cộng nữa đâu…"
Lời này nói rất gượng gạo nên chính bác gái Phùng cũng cảm thấy không chịu nổi. Sau đó bà ấy lại giải thích thêm vài câu, lúc này Hà Ngọc Yến mới biết ý đồ của đối phương khi đến đây.
"A a a, đúng đúng đúng. Chính là như thế." Bác gái Phùng cũng cảm thấy yêu cầu này rất phiền toái nhưng bà ấy muốn tìm người vừa quen Thanh Thanh lại quen Đức Tài thì rất khó. Còn phải tìm một cặp vợ chồng, không thể tìm một nam hay là một nữ được.
Mọi người khắp ngõ nhỏ đều biết tối qua cô ta ngã vào hố phân, đa số những người này là công nhân viên chức trong nhà máy. Hôm nay đi làm, mọi người đều đến hỏi thăm cô ta cảm giác ngã vào hố phân thế nào. Thậm chí có người còn nhìn chằm chằm vào môi cô ta. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
"Em đừng tham gia vào những chuyện này. Hai ngày này anh tìm xem có chỗ nào tuyển nhân viên tạm thời hay không. Đợi em nhận được bằng tốt nghiệp xong thì đi làm."
Hà Ngọc Yến không nghĩ mình sẽ là người làm mai cho hai người bọn họ nên lắc đầu từ chối: "Bác gái, chắc bác sợ hai người bọn họ tuổi trẻ nên sẽ ngại ngùng, vì thế mới nhờ vợ chồng nhà cháu giúp đỡ. Nhưng mà bác thân là trưởng bối, nếu muốn hai người trẻ tuổi trở thành người yêu thì tốt nhất vẫn nên nói rõ ràng với hai người họ thì hơn."
"Mẹ chồng cháu cũng không dễ dàng gì, đến đỡ bà ấy đứng dậy đi."
Không có bô nên cô ta phải đi đến nhà vệ sinh công cộng. Sau đó thằng nhóc ranh này thừa cơ bay thẳng đến nhà vệ sinh công cộng ném mấy viên đá vào trong.
"Bác muốn cuối tuần này chúng ta đi cùng nhau rồi hẹn Thẩm Thanh Thanh và Tào Đức Tài đến, bốn người cùng đi dạo công viên à?"
Sau khi Cố Lập Đông tan ca tối quay về nhà, Hà Ngọc Yến nói chuyện này cho anh nghe thì anh nhíu mày lại.
Ba Lâm vừa nói xong thì mẹ Lâm đã mắng ông ta một tràng: "Con gái gặp phải chuyện này, tôi làm gì có tâm tình mà đi làm chứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đừng khóc nữa. Không phải con nói thằng nhóc Đổng Kiến Thiết kia tự mình chạy đến nhà vệ sinh công cộng để cứu con sao?"
"A, tại sao con trai mẹ lại dùng đá đánh con. Chẳng phải vì con ức h**p mẹ…"
Sau khi vợ chồng hai người biết được có người chọc ghẹo con gái thì rất tức giận. Nhưng chuyện đã xảy ra vào tối qua, bây giờ tìm đầu sỏ gây tội sợ là rất khó.
Nói đến chuyện này lại khiến Lâm Hà Hương tức giận.
Cô ta chạy đến văn phòng của ba bắt đầu khóc lóc kể lể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hà Ngọc Yến thấy bóng dáng bác gái Trịnh đang trốn sau cửa sổ, cô chỉ cảm thấy động tác của bà ta rất buồn cười.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.