Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 140: Chương 140
Giang Bằng Vũ cứng cổ nói: “Vậy thì thms cầm lấy đi, dù sao cháu cũng sẽ không nhận lại số tiền này, nếu thím không lấy số tiền này thì thím đang thiên vị đó.”
Anh ta nhét sổ tiết kiệm vào tay Đinh Hồng Mai, nhưng Đinh Hồng Mai không nhận lấy.
Cộng thêm hai trăm tệ mà Giang Thành đưa cho Giang Niệm Tư trước đây cùng số tiền còn sót lại trước đây, Giang Niệm Tư hiện có hơn sáu trăm tệ trong tay.
Đôi mắt Đinh Hồng Mai đỏ hoe vì bị anh ta chọc cười, bà lau nước mắt: “Được, nếu con cẩn thận, thím hai sẽ nhận lấy”
*IX: (Bách phế đãi hưng) ý là còn nhiều việc cần phải làm, chỉ sự bận rộn, khối lượng công việc còn dang dở nhiều, chưa hoàn thiện,.…
Giang Niệm Tư đếm tiền, bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.
Để nhanh chóng làm ra lô quần áo may sẵn này, Giang Tuyết còn thuê người đặt một đơn đặt hàng nước ngoài, cô đến huyện tìm một vài cao thủ giúp cô ấy may chúng, nhưng khi việc của Lưu Hồng xảy ra, Giang Tuyết đã để mắt đến nó.
Năm thứ ba trung học cơ sở, cô định tới làm ở bệnh viện quân đội, công việc kinh doanh ở đây phải được bàn giao đúng cách.
Đinh Hồng Mai: “Cháu đang nói cái gì cơ?”
Nó cũng giống như không cho đi.
Giang Niệm Tư liếc nhìn Giang Tuyết.
DTV
Đỗ Thanh Mai sợ làm mất lòng người khác nên sẽ không dễ dàng thay đổi thời gian trừ khi có chuyện gì lớn xảy ra.
Giang Niệm Tư ngày đầu năm không có việc gì làm nên sáng sớm đã tới phòng khám.
Vì vậy, hai chị em quyết định đêm đó sẽ gói một phong bì lớn màu đỏ tặng cho mẹ cô.
Đắp chăn bông ấm áp, Giang Tuyết nói: “Tư Tư, chúng ta tính hóa đơn đi”
Ngay khi ý tưởng này xuất hiện, anh ta thấy Đinh Hồng Mai lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm và đưa cho anh ta.
Cô mơ thấy người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng này, khi vừa nhìn thấy cô đã gọi vợ ơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhưng thím hai bây giờ không ép buộc cháu, số tiền này là do thím hai dành dụm cho cháu, cũng là tiền cháu kiếm được, thím hai không có năng lực, không thể thêm gì cho cháu. Cháu nhận lấy đi, khi nào mới gặp được cô gái mình thích thì để người ta có ấn tượng tốt về mình”
Sau khi suy nghĩ quá nhiều, vào ban đêm Giang Niệm Tư bỗng lại mơ thấy Thẩm Trình.
Giang Tuyết tính toán sổ sách của cửa hàng quần áo may sẵn Tuyết Niệm hộ Giang Niệm Tư Quần áo may sẵn được bán, cộng với chi phí thủ công để chỉnh sửa quần áo, tổng cộng đã kiếm được hơn 400 nhân dân tệ.
Sau bữa tối đêm giao thừa là tới tiết mục phát hi xì, mỗi năm đều là bà nội Lương và Đinh Hồng Mai tặng mấy đứa nhỏ trong nhà.
Giang Tuyết mỉm cười: “Chị cũng là ông chủ lớn, đúng là không quan tâm đến tiền bạc chút nào”
“Thím cũng nói thím coi cháu như con ruột của thím, cháu vẫn luôn coi thím và chú hai như cha mẹ cháu, cháu được thím và chú hai nuôi nấng, nào có con trai không hiếu thảo với cha mẹ, cháu không thể đòi số tiền này.
“Hả?”
Sợ bà tiếp tục để dành cho anh ta lấy vợ, Giang Bằng Vũ tiếp tục vận động: “Thím hai, bây giờ cháu đang ở cấp trung đoàn, trợ cấp cao, cháu hứa với thím, từ hôm nay trở đi con sẽ không đưa tiền cho thím nữa, sau này cháu sẽ tiết kiệm tiền để lấy vợ. Còn tiền trong sổ tiết kiệm này, khi nào thím muốn dùng thì có thể dùng, được chứ? Nếu thím không đồng ý với cháu, cháu sẽ không nói về chuyện lấy vợ nữa”
Những khoản tiền đó cộng lại cũng thành một con số lớn.
Ông nội Trương lại đưa cho cô một phong bì màu đỏ.
Nhưng bây giờ, dì hai của anh ta lại tiết kiệm được rất nhiều tiền như vậy trong sổ tiết kiệm?
Anh ta khăng khăng như vậy, Đinh Hồng Mai hét lên: “Năm mới rồi còn phải để thím hai đánh đòn cháu đúng không?”
Sau chiêu khích tướng là đến trò de doa.
Năm nay, ông nội Trương cũng góp phần, ông thấy rất vui.
“Cầm lấy đi”
Giang Niệm Tư lấy sáu mươi phần trăm, trong tay cô có hai trăm bảy mươi bảy tệ, hai xu.
Giang Niệm Tư chỉ cầm hai trăm lẻ bảy, còn lại một trăm chín mươi hai tê còn lại đưa cho Giang Tuyết.
Anh ta đi lính trong nhiều năm như vậy, hầu hết các khoản trợ cấp đã được gửi đến gia đình anh ta chỉ để gia đình mình sống một cuộc sống tốt hơn.
“Thím hai.”
Giang Đậu Đậu là em út, mọi người đều tặng cậu bé một bao lì xì đỏ, sau bữa tối giao thừa, cậu bé vui đến mức chạy ra ngoài tìm bạn bè chơi trốn tìm.
Giang Bằng Vũ do dự nhận lấy rồi nhìn, khi nhìn thấy chuỗi số trên đó, Giang Bằng Vũ liền thấy hoảng sợ.
Giang Bằng Vũ đang trên đà bị ăn đòn: “Cháu nghe A Thành nói, năm nay Tư Tư dẫn gia đình đi kiếm tiền, A Thành, Tư Tư và Tuyết Nhi đưa tiền cho thím, thím đều nhận lấy, nhưng khi đến với cháu thì thím không chịu nhận, có nghĩa là thím không coi cháu như con ruột của thím”
Gia đình rất thương con gái, vì vậy Giang Niệm Tư và Giang Tuyết hôm nay có một ngày rảnh rỗi, họ không phải làm gì cả.
Hai mắt Giang Bằng Vũ lập tức đỏ lên, người ta nói đàn ông không dễ rơi nước mắt, ngoại trừ những lúc đau khổ.
Chương 140: Chương 140
Trước khi anh trai đưa cho cô 200 tệ, Giang Niệm Tư phải tìm một sự nghiệp lâu dài cho anh trai, vì vậy cô coi đó là cổ phần của anh trai.
Đột nhiên cảm thấy bản thân là một người phụ nữ giàu có.
Anh ta sờ sờ đầu nhìn Đinh Hồng Mai đầy buồn bã.
Đinh Hồng Mai mỉm cười nói: “Thím hai biết cháu tốt bụng, có lòng báo hiếu, nhưng thím hai nhìn cháu lớn lên, thím hai không dám nói coi cháu như con ruột của mình, nhưng cũng không tệ hơn là bao, cháu đã hai mươi tám tuổi rồi, đã đến lúc lập gia đình rồi.”
Giang Bằng Vũ bị Đinh Hồng Mai kéo vào phòng.
Sau đêm giao thừa là ngày đầu tiên của Tết Nguyên đán.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng dì hai chưa từng chạm vào bất kỳ khoản tiền nào anh ta đã gửi, bà đã dành tất cả cho anh.
Anh ta vốn tưởng rằng Đinh Hồng Mai lại định nói chuyện đi xem mắt bèn gãi đầu lo lắng, năm mới rồi anh ta vẫn cần đi xem mắt sao?
Chắc chắn tự mình làm chủ sẽ tốt hơn đi làm công.
Trước đó, Giang Niệm Tư đã khám bệnh cho con dâu của chị Phùng là Đỗ Thanh Mai, và yêu cầu cô ấy đến phòng khám ở Kỳ Thạch trấn vào ngày hôm sau.
Đinh Hồng Mai vừa thở dài vừa đếm số tiền, bà đã nuôi dạy vài đứa con ngoan.
Đinh Hồng Mai cười giận dữ với anh ta: “Thằng nhóc thối, cháu dám giở trò lừa gạt thím.”
Về sau cô ấy không đến, cô ấy viết thư nhờ người gửi đến bệnh viện, nói có việc nên hẹn đổi sang ngày mùng một đầu năm mới.
Đinh Hồng Mai giúp đỡ hai chị em, Giang Tuyết nói sẽ trả lương cho bà, nhưng bà không nhận.
Giang Niệm Tư không chỉ tặng Đinh Hồng Mai mà còn tặng cả bà nội Lương và ông nội Trương.
Giang Tuyết không ngờ rằng mình có thể kiếm được nhiều tiền như vậy trong một tháng.
DTV
“Hehe, bây giờ thím sẽ nhận nó chứ?”
Việc ghép nối cuối cùng đều do cô ấy và Đinh Hồng Mai thực hiện, và cô ấy chỉ giao một phần của các thợ khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Bằng Vũ khó hiểu: “Thím hai, thím đang làm gì vậy?”
Lý do chính là Tết Nguyên đán đang đến gần, có rất nhiều người tới mua quần áo năm mới.
Anh ta rất ít khi về nhà, vài năm mới về một lần, và mỗi khi anh ấy trở lại nhà sẽ cho anh ta cảm giác rằng anh ấy đang sống một cuộc sống tốt.
Bốn trăm sáu mươi hai nhân dân tệ, sau khi tất cả các chi phí được loại bỏ.
Sau Giang Bằng Vũ, Giang Niệm Tư và Giang Tuyết cũng đi tới, đưa cho Đinh Hồng Mai một phong bì lớn màu đỏ, một người đưa năm mươi tệ.
Đây đều là ảo tưởng sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm nay là ngày mùng một Tết, đâu đâu cũng có cảm giác vui tươi, so với thế hệ sau, tuy thời đại này còn đầy những công việc và những thứ chưa hoàn thành còn dang dở, nhưng ăn Tết vẫn rất tưng bừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc trên người hai chị em khiến họ càng thêm đẹp và hồng hào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.