Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2


Vào lúc cô chiến đấu bị thương, ba cô chỉ chú ý xem cô thắng hay thua, còn về chuyện bị thương thì ông ấy cảm thấy đây là chuyện bình thường, không cần để ý tới.

Còn nghèo hơn những gì cô tưởng tượng.

“Niệm Tư, tới đây, ngồi lên quần áo mẹ đi, rất sạch.” Trên người Đinh Hồng Mai cũng chỉ mặc bộ đồ rách rưới đầy miếng vá, chỉ có quần áo trên người Giang Niệm Tư không có miếng vá.

Chỉ có Giang Niệm Tư có một gian phòng riêng.

Căn nhà chỉ là căn nhà ngói có ba gian thông thường, ở giữa là nhà chính, hai bên là các gian phòng, đằng sau nhà chính là phòng bếp.

Nghe vậy thì đỏ cả vành mắt cáu mắng: “Cái con bé ngốc này, ít như vậy mà còn không ăn hết, thảo nào không mập lên được, mẹ không thích ăn trứng gà, con tự ăn đi.”

Nhìn rất mới lạ, nhưng mà vô cùng bẩn.

Có thím nào trong thôn không biết Đinh Hồng Mai rất thương con gái chứ, có người nhỏ giọng nói với người bên cạnh: “Cũng chỉ có bà ta thương tiếc cho món hàng bồi thường này.” (đọc tại Qidian-VP.com)


Giang Đậu Đậu và Giang Thành lại ăn rất ngon, hai người há miệng to ăn cơm, tốc độ rất nhanh, giống như đã để bụng đói rất lâu.

Nhưng mà mẹ nói cơ thể chị gái không tốt, đã vất vả khi ở trong bụng mẹ cho nên bọn họ phải đối xử tốt với chị, phải nhường cho chị đồ tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đinh Hồng Mai không thèm để ý chút nào mà trực tiếp đặt m.ô.n.g ngồi lên, nhớ tới cái gì đó, bà ấy nhanh chóng cởi áo khoác của mình đệm ở trên xe bò, sau đó mới vẫy tay cùng Giang Niệm Tư.

Chương 2: Chương 2

Đây cũng là lần đầu tiên Giang Niệm Tư ngồi xe bò.

Con gái yêu thương mình khiến Đinh Hồng Mai tự hào phát điên, cái cằm của bà dương rất cao.

Giang Đậu Đậu nhiều lần thèm ăn mà nhìn chằm chằm vào bát trứng gà của cô, không ngừng nuốt nước miếng.

Bên trái nhà chính có hai gian phòng, một gian là của Giang Thành cùng Giang Đậu Đậu ngủ, một gian là của Đinh Hồng Mai cùng chị gái Giang Tuyết.

Cô nhất định phải làm cho người nhà này có một cuộc sống tốt!

Thích thì đúng là thích, Giang Đậu Đậu thích ăn trứng gà nhất.

Giang Niệm Tư cùng Giang Tuyết là người đi học đến cao trung duy nhất trong nhà.

Nghĩ nghĩ, cô cầm đũa lên tách hai quả trứng luôn thành bốn phần định chia cho mỗi người một phần.

Nhìn bọn họ ăn uống, Giang Niệm Tư mới biết hai quả trứng gà này quý giá thế nào.

Đời trước, mặc dù nhà cô là một gia tộc lớn nhưng mà gần như trong nhà không có chút tình thân nào.

Đây là đồ ăn mà người nhà họ ăn mỗi ngày, trong bát của Giang Niệm Tư vẫn là hai quả trứng gà.

Buổi tối, Đinh Hồng Mai cùng Giang Thành trở về, lúc ăn cơm tối, Giang Niệm Tư mới khắc sâu cảm nhận về một gia đình bần cùng.

Nói xong, bà ấy không chút do dự đặt trứng gà vào trong bát của Giang Niệm Tư.

Đinh Hồng Mai sững sờ, vội vàng dùng đũa ngăn cản: “Tư Tư, con làm gì vậy?”

DTV

Được Đinh Hồng Mai che chở cẩn thận từng li từng tí, Giang Niệm Tư cúi đầu xuống, che đi sự ướt át trong đáy mắt nói: “Mẹ, trời lạnh, mẹ mặc vào đi, con không sợ bẩn.”

Làm gì có chuyện không thích, khi trứng gà mới ra lò, Giang Niệm Tư đã thấy bọn họ nuốt nước miếng.

Còn về chuyện có mệt không thì nó cũng không nằm trong phạm trù lo lắng của ông ấy.

Chỉ để ý cô xem cô có nhớ kỹ cách châm cứu không, có đọc ra phương thuốc hay không.

Đây đều là những người nhà cần được bảo tồn!

Đằng sau xe bò được dựng một cái khung làm bằng gỗ giống một cái thùng hình chữ nhật.

Giang Tuyết đi làm cho người ta ở trong huyện thành để kiếm thêm thu nhập cho gia đình.

Nói xong, cô giẫm lên xe bò, quay người đặt m.ô.n.g ngồi ở bên cạnh.

Nhìn cô cúi đầu ăn trứng gà, Đinh Hồng Mai yêu thương sờ lên đầu của cô, quả nhiên con gái mới là người thân thiết nhất.

Mặc dù nghèo vật chất nhưng lại tràn ngập tình thương, chính là sự giàu có mà Giang Niệm Tư chưa bao giờ có.

Trên xe bò có năm sáu người, tất cả đều là người trong thôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liệu thực sự cô có thể có cuộc sống mà mình mong muốn không?

Vào thời đại này, trứng gà cũng là vật hiếm có, nếu dựa vào điều kiện nhà bọn họ thì căn bản là không mua được trứng gà, đây là do bà nội đi xem bệnh cho người khác nên mới được người ta đưa cho, sau đó bà nội lại mang đến đây.

Buổi tối nằm ở trên giường, Giang Niệm Tư có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Mà ông nội thì sao?

Một người trưởng thành như Giang Niệm Tư không thể nào ăn đồ ăn trước mặt mấy đứa bé mà không để ý đối phương được.

Bà ta nói rất nhỏ nhưng mà Giang Niệm Tư cùng Đinh Hồng Mai đều nghe thấy.

Ở niên đại này, trứng gà chính là một món ăn hiếm.

Biết kiên trì chỉ có thể dẫn tới hoài nghi cho nên Giang Niệm Tư không tiếp tục, nhưng trong lòng đã làm xong chuẩn bị.

Giang Đậu Đậu vừa nuốt nước miếng, vừa thèm mà nhìn chằm chằm vào trứng gà trong chén Giang Niệm Tư, khẩu thị tâm phi nói: “Chị, Đậu Đậu cũng không thích ăn trứng gà.”

Dáng vẻ nhỏ bé của Giang Đậu Đậu kia đã hòa tan trái tim của Giang Niệm Tư.

Vào niên đại giải phóng vĩ đại này, Giang Niệm Tư bất tri bất giác ngủ thiếp đi trong lúc nghĩ cách kiếm tiền cải thiện cuộc sống cho gia đình.

Giang Thành xem xét biểu lộ Giang Niệm Tư, liền biết em gái của mình lại mềm lòng cho nên vội vàng che bát nói: “Tư Tư, anh cũng không thích ăn trứng gà, em ăn đi.”

Đinh Hồng Mai biết con gái rất thương mọi người.

Bởi vậy mỗi lần đi trên trấn gọi điện thoại thì Đinh Hồng Mai đều dẫn theo con gái.

Không nghi ngờ nữa, nguyên chủ được gia đình vô cùng yêu thương.

Giang Niệm Tư sợ quá kiên trì sẽ dẫn tới hoài nghi cho nên không tiếp tục, chỉ nhìn về phía Giang Đậu Đậu cùng Giang Thành.

Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, cô bị Đinh Hồng Mai lôi kéo, nói muốn lên trấn gọi điện thoại cho anh họ.

Cô nhẹ nhàng nói: “Mẹ, một mình con ăn không hết nên chia ra cho mọi người cùng ăn.”

DTV

Nếu là trước đó thì Giang Niệm Tư chắc chắn sẽ rất chú trọng việc này nhưng có lẽ là hoàn cảnh cho phép khiến cô thích ứng rất nhanh.

Cháo ngô pha loãng, đồ ăn kèm cũng không có, chỉ có một đĩa dưa chua không dầu.

Cô không khỏi nghĩ rằng, có phải do chấp niệm của cô quá sâu sắc cho nên cô mới xuyên đến một gia đình trong trí tưởng tượng không. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mẹ, mẹ ăn đi.” Cô gắp cho Đinh Hồng Mai trước.

Đúng lúc nếu trong thôn có người muốn lên trấn thì chú hàng xóm sẽ kéo xe bò đi.

Đúng là người nhà này rất sủng đứa con gái Giang Niệm Tư này.

Sau khi nghĩ thông suốt, từ một Giang Niệm Tư chưa thể chấp nhận hiện thực đã có một tia mong chờ.

Vải thô màu xanh đậm, kiểu dáng cực kỳ đơn giản.

Giang Niệm Tư đã xem qua nguyên tác, biết tính cách của nguyên chủ tương đối ngại ngùng, nhưng vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời.

Cô ở bên phải nhà chính, bên phải có hai gian phòng, một gian đựng đồ, một gian là phòng của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2