Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 79: Chương 79

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Chương 79


Cô muốn gia đình trở nên giàu có, để người nhà không cần nhịn ăn cơm.

Cho nên không bao lâu sau thì gò má đẹp trai của anh liền đỏ ửng.

Giang Niệm Tư mấp máy môi: “Vậy ông có thể lùi cơ hội này một khoảng thời gian được không?”

Anh thở một cái thật dài, vô thức đưa cái tay có đầy kim châm lên, đặt bàn tay lên trên trán.

Giang Niệm Tư có chút động lòng, nhưng mà bây giờ còn chưa phải lúc.

Giang Niệm Tư quay đầu nhìn về phía anh, nụ cười tươi đẹp: “Thẩm tiên sinh, chân của ông nội anh đã khỏi rồi, hẳn là bệnh của anh vẫn còn cần hai đến ba ngày nữa, anh đến khu xem bệnh nằm đi.”

“Ông nội Thẩm, ông có thể giúp cháu tiến cử đúng không?”

Thẩm Trình nhăn mày lại: “Không phải nói ít nhất cần mười ngày nửa tháng sao?”

Làn da tinh tế tỉ mỉ trắng nõn tựa như dương chi bạch ngọc làm nổi bật đôi môi đỏ kiều diễm ướt át.

Thẩm Trình cúi đầu xuống, đôi mắt hồ ly quyến rũ tràn đầy phiền muộn.

Yết hầu của anh nhấp nhô lên xuống, nhìn môi của cô nói nhỏ: “Nếu không thì, tôi dạy cho cô thuật phòng thân nhé?”

Anh vừa muốn nói gì đó thì Giang Niệm Tư thở dài nói: “Mấy ngày nay không được, tôi còn phải dùng thuốc cho anh, tốt nhất là anh nên nghỉ ngơi thêm mấy ngày, không thể hoạt động mạnh”

Cũng không biết cái chày gỗ kia nhà ông cụ có cơ hội hay không.

Thẩm Trình cúi đầu liếc mắt nhìn, Giang Niệm Tư cũng liếc mắt nhìn.

Vừa mở miệng nói thì Thẩm Trình mới phát hiện cuống họng của mình khô khốc.

Chương 79: Chương 79

Nghe thấy tiếng bước chân rời đi, khẩu khí mà Thẩm Trình giấu ở trong lòng mới phóng ra.

Hai mắt Giang Niệm Tư phát sáng lên.

Rõ ràng đã nghe xong toàn bộ nhưng khi Thẩm Trình đi tới thì anh vẫn cố ý hỏi lại.

Giang Niệm Tư rất tôn trọng ý định của người bệnh.

Thẩm Trình nhìn thấy cái bóng của mình trong con ngươi của anh.

Giang Niệm Tư trông thấy thì đôi mi thanh tú nhăn lại, đưa tay chạm vào mặt của anh.

Không cần lâu như vậy nữa.”

Bây giờ phần đuôi của đôi mắt đào hoa kia đã đỏ ửng một vùng làm nổi bật lên gò má đẹp trai dã lệ hấp dẫn của nah.

Đất nước cần người tài như vậy!

Cô là bác sĩ, thứ đầu tiên nghĩ tới không phải là tình tình ái ái mà là vấn đề bệnh lý...

“Đang nói chuyện gì vậy?”

Hôm nay trong phòng khám không có bệnh nhân.

Cô an vị ở chiếc ghế bên cạnh anh, hai tay chống cằm, nhàm chán bẻ ngón tay.

Thẩm Trình nuốt nước miếng, yết hầu nhấp nhô.

“Vậy anh cứ nghỉ ngơi thật tốt. Giang Niệm Tư nhẹ nhàng nói.

Giang Niệm Tư nói: “Không phải lúc trước tôi đã điều chỉnh phương án điều trị cho anh rồi sao?

Không cần lâu như vậy sao?

Trên ngón tay của anh đều là kim châm, tạm thời không thể kéo lên được.

“Bệnh viện quân khu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư giơ ly nước trong tay lên, nhàn nhạt cười nói: “Vừa rồi khi nói chuyện cuống họng của anh có chút khô, tôi rót cho anh cốc nước, anh uống rồi ngủ tiếp.

DTV

Muốn kéo Giang Niệm Tư đến bệnh viện quân khu cũng không chỉ vì đứa cháu trai chày gỗ kia của ông cụ.

Giang Niệm Tư châm kim cho anh theo thường lệ xong thì không lập tức rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được, lúc nào?” Giang Niệm Tư xích lại gần, hai mắt cong cong như vầng trăng vì vui sướng, sáng như bên trong có ngôi sao.

Đây là cơ hội tốt.

Hơn nữa nếu đến bệnh viện quân khu thì cô có thể trợ giúp đa số quân nhân.

Nhưng bởi vì trong lòng cất giấu quỷ, đến bây giờ anh vẫn có thể dễ dàng cảm thấy tim đập rối loạn vì một động tác vô cùng bình thường.

Lão Trương đã là nhân tài như vậy, ông ấy cũng là người có trình độ đứng đầu tại bệnh viện quân khu.

Không có nóng rần lên, nhưng sau mặt lại đỏ đến mức này.

DTV

Giang Niệm Tư tưởng là anh sốt cho nên lại đưa tay sờ sờ trán của anh, lòng bàn tay... Xác định nhiệt độ bình thường thì cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Trình không giúp gì cho cô, điều duy nhất chính là chuyện ngày đó đến huyện thành, anh tìm Hứa Cường làm việc.

Mấy ngày...

Anh nói muốn ngủ một lát thì Giang Niệm Tư cũng không nói cho anh biết bây giờ đã có thể rút kim ra ngay.

Thẩm Trình nghiêng mặt qua, sợ Giang Niệm Tư nghe thấy tiếng tim mình đang đập nhanh, nói: “Bác sĩ Giang, bây giờ cô có thể đi ra ngoài một chút không? Tôi muốn ngủ một lát.

Tiếng nói nhẹ nhàng như đi vào trong tâm hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng bởi vậy, cô thường thường suy nghĩ, nếu như khi đó cô gặp anh mà cô có y thuật tốt như vậy thì cô có thể giúp anh đỡ đau đớn hơn không?

Giang Niệm Tư ấm giọng an ủi anh: “Bởi vì bệnh sắp khỏi nên anh rất kích động sao?”

Cô nhóc này còn lợi hại hơn so với lão Trương, nếu đến bệnh viện thì cô có thể trợ giúp càng nhiều các chiến sĩ.

Dựa vào y thuật của Giang Niệm Tư cộng thêm nhân mạch của ông cụ, nếu muốn đi vào thì cũng quá đơn giản.

Ngày đó may mắn, cô có thể thoát được đôi tay của tên ác ma kia, lỡ như lần sau không may mắn như vậy thì sao?

Thuật phòng thân?

Còn chưa kịp thả lỏng trong lòng thì Giang Niệm Tư lại tiến vào.

“Ngày đó cảm ơn anh.”

Giang Niệm Tư còn tưởng ý của anh là nhờ cô giúp anh cài lên.

Cảm nhận được nhiệt độ lạnh như băng ở trên mặt, Thẩm Trình cảm thấy mình chính là b**n th**.

Một lát sau, sau khi lấy châm ở phần bụng ra thì Giang Niệm Tư thoa thuốc lên phần bụng anh rồi quấn băng gạc.

Thẩm Trình có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của Giang Niệm Tư.

Nghĩ nghĩ, ông cụ hỏi: “Cô nhóc, cháu có muốn đến bệnh viện quân khu làm bác sĩ không?”

“Thật nóng”

Đợi cô hoàn thành công việc bên này thì có thể đến bệnh viện quân khu.

Cô đẹp như thế, mảnh mai như vậy, lỡ như có người muốn bắt nạt cô mà không có ai ở bên cạnh thì sao?

Anh quay đầu, sững sờ nhìn cô.

Ở trong cái trấn nhỏ, gần như cô chỉ xem những căn bệnh nhỏ, các bác sĩ khác cũng có thể giải quyết được vấn đề này.

Mà thứ quan trọng hơn chính là bản lĩnh của cô.

Một cơ hội tốt để giải thích cho công phu lợi hại của Cô.

Ông cụ Thẩm cười: “Tất nhiên”

Ở kiếp trước, người quân nhân được cô kéo ra từ trong vũng bùn đó chính là người cho cô hy vọng sống.

Thẩm Trình bị hình ảnh kia xung kích đến, chỉ cảm thấy cơ thể đều nóng lên.

Nhưng mà bây giờ cô còn chưa thu xếp xong công việc trong nhà.

Thế là cô đưa tay ra, không đụng tới da trên người anh rồi cài chắc dây lưng cho anh.

Nghe lời này của cô tức là đồng ý, chỉ có điều cần thời gian.

Giang Niệm Tư lấy thuốc tới trị cho anh.

Cô mở to một đôi mắt hạnh sáng tỏ, đẹp không thể tưởng tượng nổi, cũng hoàn toàn không có ý thức được việc mình dùng gương mặt tươi cười xinh đẹp này nhìn về phía anh thì anh có chịu được không Yết hầu gợi cảm của Thẩm Trình nhấp nhô lần nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh hoảng hốt sinh ra một loại ảo giác, thế giới trong mắt của cô cũng là anh.

Cô nắm giữ một thân y thuật hơn người, hẳn là nên đi chữa trị giúp những người mắc căn bệnh nặng hơn, trợ giúp những người cảm thấy không còn hy vọng nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư không rời đi, Thẩm Trình không thể nào phát tiết tâm tình trong lòng, anh vẫn luôn cố gắng nín nhịn, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Không đợi anh trả lời, cô liền cười nói: “Đừng lo lắng”

Vậy mà anh lại không hi vọng tay của cô rời đi.

Cô cứ lẳng lặng mà ngồi ở chỗ đó như vậy, trong mắt Thẩm Trình, cô còn đáng chú ý hơn đóa mai ngạo nghễ nở rộ trong nền tuyết trắng mênh mông.

Ngón tay nhỏ bé của cô đang loay hoay trong khay đồ, ánh mắt Thẩm Trình chuyển qua trên mặt cô, phát hiện hình như cô lại trắng thêm rất nhiều.

Giang Niệm Tư là người thông minh, ông cụ Thẩm hỏi như vậy, chắc chắn là có các giúp cô.

Chiếc quần bên ngoài của anh đang mở rộng, dây lưng còn chưa được cài lên.

Lúc này ông cụ Thẩm phát ra tiếng cười sang sảng: “Được được được, chỉ cần bác sĩ Giang đồng ý, cơ hội này mãi mãi có hiệu lực đến khi ông c·h·ế·t”

Trị liệu nhiều ngày như vậy, cô đã cảm thấy quen thuộc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Chương 79