Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 80: Chương 80

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Chương 80


Cô tự mình cho anh uống nước.

“Ông nội, chân thế nào rồi?”

Có ông cụ khẳng định thì Thẩm Trình cũng yên tâm.

Nói cái gì mà coi trọng phẩm hạnh.

“Bác sĩ Giang có y thuật như vậy, ông nội chỉ giúp khi quân đội mời chào nhân tài mà thôi”

Trong nhà cũng chỉ có mấy cái chăn như vậy, Giang Niệm Tư cau mày nói: “Nếu đưa cho em thì mẹ đắp bằng cái gì?”

Sau khi trở về, Thẩm Trình rót chén nước cho ông c*.

Chủ yếu là đi giúp Giang Niệm Tư tìm phiếu máy may.

Ngoài mặt Thẩm Trình không có biểu hiện gì, cặp mắt đào hoa liếc nhìn Thiệu Dương, thậm chí còn đẹp hơn so với Thiệu Dương ba phần.

Ông cụ đã nghe ra ý vị trong đó.

Thẩm Trình cảm thấy có lỗi, cho rằng cô sẽ quở trách anh.

Anh dùng việc miệng khát che giấu lúng túng.

Thứ anh ấy coi trọng chính là nhãn duyên.

DTV

Răn dạy nhẹ nhàng là thứ trí mạng nhất.

“} “Thích người ta sao?” Ông cụ Thẩm cười xích lại gần anh: “Cục sắt, nếu thích thì theo đuổi đi”

Bây giờ trong tay có chút tiền, nhưng mà vẫn còn phải mua máy may.

Thiệu Dương nhìn thấy biểu tình của anh thì biết anh đang định làm gì.

Anh mà tin thì c.h.ế.t liền.

Biết miệng anh khát, Giang Niệm Tư bưng cốc nước qua, xích lại gần bên miệng anh: “Uống đi”

Mà người có thể khiến anh ấy nhãn duyên thì chính là người có thể khiến anh ấy động lòng ngay khi gặp lần đầu tiên.

“Vậy thì chúc anh và em gái Bành Vũ đầu bạc răng long, à, ngại quá, quên mất, anh cũng lớn hơn người ta nhiều, chỉ sợ anh đã đầu bạc mà người ta vẫn ở độ tuổi phong vận Thiệu Dương nâng lên chén trà lên không trung chạm vào chén của anh, ánh lửa trong mắt hai người tóe ra tứ phía.

Cô ấy đưa chăn mền cho Giang Niệm Tư đắp, che cực kỳ chặt chẽ: “Gần đây thời tiết càng ngày càng lạnh, mẹ nói cơ thể của em yếu, em cứ dùng chiếc chăn này đắp trước đi.

Hiếm khi mới có ngày nghỉ như hôm nay, Giang Niệm Tư nằm ở trên giường bọc lấy cái chăn cứng rồi thở dài.

Hứa Cường: “.”

Chẳng lẽ anh lại không hiểu con hồ lý c·h·ó này kén chọn đến mức nào sao?

Hết lần này tới lần khác gặp phải chuyện tình cảm thì ngay cả hồ ly cũng không khác lợn rừng bao nhiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông cụ híp mắt nhìn về phía Thẩm Trình: “Ừm, sau đó thì sao?”

Thẩm Trình nhìn cô rũ đầu xuống, hỏi cô: “Bác sĩ Giang muốn đến bệnh viện quân khu sao?”

Ông cụ Thẩm hiểu rõ chày gỗ này thực sự nở hoa rồi.

Còn hâm mộ lẫn nhau.

Giang Niệm Tư ba chân bốn cẳng nhanh chóng đi tới bên cạnh anh, đặt cốc nước xuống bên cạnh rồi nâng cổ tay của anh lên, cẩn thận từng li từng tí giúp anh đặt tay xuống.

Rõ ràng cô mới là người nhỏ hơn anh tám tuổi.

Vừa gặp đã động lòng thì có thể hiểu được bao nhiêu phẩm chất chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông cụ cho là cháu trai đang quan tâm mình, cử động chân một chút rồi cười nói: “Cháu xem, co duỗi tự nhiên.”

Đến khu quân đội chỗ anh bên kia.

Thẩm Trình không ngốc, thậm chí còn thông minh giống hồ ly.

“Ba người anh em đã đầy đủ.” Hứa Cường gượng cười nói.

Hai tay Thẩm Trình ôm ngực, liếc mắt nhìn về phía Hứa Cường, nghênh tiếp ánh mắt né tránh của Hứa Cường, trong nháy mắt liền hiểu rõ anh ấy đã nói chuyện này cho Thiệu Dương.

Đúng là anh ấy rất biết cách đ.â.m vào tim Thẩm Trình.

Bây giờ Thẩm Trình đang ở tư thế nửa ngồi nửa nằm, nửa nằm ở trên ghế nằm, có thể uống nước.

Chỉ dựa vào lời mà Bành Vũ miêu tả thì cơ hội để Thiệu hồ ly động lòng với em gái anh ta là không phần trăm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ trước đến nay cô vẫn luôn nói chuyện nhẹ nhàng, bỗng nhiên nghiêm khắc khiến Thẩm Trình sửng sốt lần nữa.

DTV

Lại nữa.

Vừa nghĩ như vậy thì cô nhìn thấy Giang Tuyết ôm chiếc chăn thật dày đến.

“Trên tay còn kim châm mà, không thể cử động lung tung, biết không?”

Thiệu Dương cười híp mắt nhấp một ngụm trà: “Đương nhiên không ngại, người ta không ngại, tôi cũng ưa thích, chúng tôi hâm mộ lẫn nhau, tóm lại là tình huống tốt hơn cậu, cậu còn không dám nói rõ lòng mình không phải sao? Tôi nghe Hứa Cường nói, con gái người ta nhìn cậu như nhìn rau cải trắng”

Sau khi đặt tay Thẩm Trình về chỗ cũ, Giang Niệm Tư nhẹ nhàng thở ra, lúc mở miệng thì cô cũng khôi phục giọng nói nhẹ nhàng lại.

Thẩm Trình cúi đầu xuống, nhấp ở miệng cốc.

Trong quán trà.

Nhưng mà thái độ của cô nhóc đó với anh cũng chỉ là thái độ của bác sĩ với bệnh nhân mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Niệm Tư suy nghĩ một chút nói: “May mà có ông nội anh.”

Anh giật giật môi, chế giễu lại: “Nghe nói anh đi xem mắt với em gái Bành Vũ, như thế nào? Con gái người ta có chê cậu già không?”

Mặc dù cũng cứng nhưng mà có thể tăng thêm độ dày.

Còn không phải nhìn mặt sao!

Không bao lâu nữa là anh lại phải quay về khu bộ đội rồi, vừa để cô thấy tình cảm của mình nhưng anh còn chưa kịp thể hiện thì đã phải quay về, không phải như vậy sẽ làm mất cơ hội sau này của anh sao?

Ngày hôm sau, Thẩm Trình đến huyện thành từ sáng sớm.

“Vậy cũng phải có cơ hội đúng không?” Thẩm Trình thở dài, qua mấy ngày ngắn ngủi, anh đã xác định trái tim của anh đã đạt đến mức phi lý vì cô gái kia rồi.

“Cái này thì cậu yên tâm, cậu biết đấy, thứ mạnh nhất của tôi cũng chỉ có cái miệng này, chỉ cần tôi muốn theo đuổi phụ nữ thì không ai có thể từ chối. Cho dù tôi có già thì người ta cũng cam tâm tình nguyện, không giống cậu, mặc dù không già bằng tôi nhưng miệng lại không biết nói lời dễ nghe, nếu ở chung với một người đàn ông cứng rắn như cậu thì sẽ... A, xin lỗi, tôi nói sai, nếu cậu không đuổi kịp thì người ta sẽ không đi theo cậu”

Thẩm Trình siết chặt nắm đấm.

Thiệu Dương lớn hơn Thẩm Trình một tuổi, nói đến, anh ấy già hơn.

Anh nói đến nghiến răng nghiến lợi: “Nếu miệng đã nói ra lời hay ý đẹp như vậy thì anh kết hôn trước cho tôi xem.

Giấu ở trong lòng mà nói không dám nói ra, sợ cô nhóc phát giác, anh đếm nhịp tim chờ đợi câu trả lời của cô.

Cho nên cũng không dám tùy tiện phung phí.

Đầu óc của anh thì đã muốn bốc khói.

“Gào.”

Có rất nhiều bác sĩ hung dữ khi bệnh nhân không nghe lời.

Ở trước mặt cô, tất cả những thứ đáng tự hào của anh đều đã bị c·h·ó ăn, giống như một cậu nhóc không có kinh nghiệm yêu lần đầu.

Thẩm Trình quay đầu, đối diện với hai mắt ông cụ: “Sau đó ông cảm thấy, bệnh viện quân khu 624 như thế nào?”

Sau khi cho anh ăn uống nước xong, Giang Niệm Tư đợi thêm vài phút đồng hồ rồi mới rút kim cho anh.

Chương 80: Chương 80

“Để tay phía dưới.

Thiệu Dương nhướng đôi mắt hồ ly của mình lên, cười tư văn, giọng điệu cũng rất hòa thuận: “Nghe nói... Cậu thích một cô bé nhỏ hơn mình tám tuổi? Thẩm Trình, đúng là cậu rất có năng lực đấy”

Thẩm Trình cảm nhận được lồng n.g.ự.c mình đang nhảy lên không nhje, thậm chí hy vọng cô đổ ập xuống mắng mình một trận, tránh để trái tim không biểu lộ rõ này cảm nhận rõ ràng như vậy.

Thế mà anh lại dám cử động lung tung.

“Được, đi ngủ đi, ông nội sẽ sắp xếp”

Nếu muốn thì anh có thể giúp một tay.

Ông cụ ngẩng cái cằm lên, ra vẻ trầm tư, nửa ngày sau mới nói: “Chẳng ra sao cả, ông cảm thấy hẳn là bác sĩ Tiểu Giang nên đến bệnh viện 988 bên kia Thẩm Trình: “... Ông nội!”

Cô còn ghét bỏ anh già!

“Quân tử động khẩu không động thủ”

“Ừ, nhiều bác sĩ như vậy mà cũng không có cách nào, thế mà bác sĩ Giang chỉ tốn chút thời gian như thế là đã chữa khỏi chân cho ông, đúng là y thuật của cô ấy giỏi.

Đưa tay về phía cô: “Cảm ơn” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sẽ đi, nhưng mà bây giờ tôi vẫn chưa thể rời đi.

Thẩm Trình đập một quyền lên bàn, đúng là không thể động, bởi vì cô đã dặn dò.

Hứa Cường nhấp một ngụm trà, nhìn đàn ông ở ai bên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Chương 80