Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm
Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 335: Chương 335
Cốc Ích?
“Ấy, tôi mới vừa nhận được tin tức nói mọi người đến Bắc Kinh. Ha ha ha, tôi tới đúng lúc rồi, đoán được ở trong nhà cũng không có đồ gì nên tôi đặc biệt yêu cầu nhà ăn để lại một số nguyên liệu nấu ăn, rồi đưa qua đây để mọi người làm cơm tất niên. Còn có một ít đồ tết kia là tôi cùng Chương Hạc Chi chuẩn bị cho mọi người.”
Có một đôi cha mẹ xã giao cố chấp như thế này, cuộc sống cũng nhiều niềm vui.
Hai người mặc áo khoác, thời tiết phương bắc lạnh thật sự, trong nhà còn có máy sưởi ấm, nhưng đi ra ngoài người còn có thể bị đóng băng như một con cún.
Cuối cùng Cốc Ích vẫn không ở lại ăn cơm, dù sao ông ta cũng là viện trưởng viện nghiên cứu, viện nghiên cứu khoa học bên kia cũng đã chuẩn bị cơm tất niên, viện trưởng như ông ta phải trở về tiếp các đồng chí, bọn họ cùng nhau ăn tết.
Có điều Tô Trà có chút không hiểu được, lúc này viện trưởng Cốc tới tìm cô là có chuyện gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cốc Ích rời đi rồi, hai vợ chồng Vương Tú Mi cùng Tô Thắng Dân vẫn còn đang khen con người viện trưởng Cốc này rất tốt.
Vương Tú Mi nhìn viện trưởng Cốc, ánh mặt bà quả thực phát sáng lấp lánh.
Trương Huy để tay vào vị trí sau eo, khi tay anh ấy chạm đến vật thể nào đó thì ngoài cửa truyền đến giọng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng vậy, đồng chí Vương Tú Mi để cho bạn nhỏ Tô Bảo dọn dẹp, bà chuẩn bị cùng Tô Thắng Dân ra ngoài đi sang hàng xóm hỏi mượn một ít nguyên liệu nấu ăn làm một mâm cơm tất niên đơn giản.
Dọc theo đường đi rất thuận lợi, thời điểm xe lửa đến Bắc Kinh đã là bốn giờ chiều ngày ba mươi Tết.
Còn có, lần đầu gặp mặt, Cốc Ích đều không nhịn được cười trước sự thân thiết của hai người họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Tú Mi cùng Tô Thắng Dân thấy Tô Trà làm việc thì nói hai câu bảo cô đừng làm nữa, Tô Trà mỉm cười làm nũng vài câu, hai vợ chồng cũng không nói gì.
Hai vợ chồng bọc người kín mít, tưởng chừng chính là phiên bản Tô Trà, thật đúng là không phải người một nhà không vào cùng một cửa, cả nhà mặc như này ra cửa, phỏng chừng có thể trở thành người trong gia tộc gấu.
Chuyện này... cha mẹ Tô Trà có phải quá nhiệt tình rồi không?
“Cốc cốc cốc!” Lúc hai vợ chồng đang bước về phía cửa, còn chưa tới gần thì đã có người gõ cửa.
“Tô Trà, Tô Trà, mở cửa, là tôi.”
Đồ ăn thì tốt hơn nhiều, rau dưa, thịt, còn có rong biển gì đấy, cũng quá nhiều rồi, đồ tết cũng rất nhiều, bánh rán đường, hạt dưa đậu phộng, còn có trái cây quả táo quả quýt này, chỗ này tốn cũng không ít tiền.
Cốc Ích vừa vào bước cửa đã bắt đầu nói huyên thuyên, ông ta đoán được nhóm người Tô Trà vừa mới đến nơi, lúc này chắc chắn không có chỗ mua đồ, cho nên cố ý đưa qua đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đương nhiên, sở dĩ đi ra ngoài mượn mà không phải đi ra ngoài mua, việc này rất phù hợp với thực tế, có nhà ai ba mươi tết rồi còn ra ngoài mua đồ ăn, cứ xem như có đi mua đi cũng chưa chắc đã mua được?
Tô Trà nghe thấy mẹ nói thì gật đầu, cô cũng định một lát nữa gửi lại tiền cho viện trưởng Cốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Được, thích thì làm việc đi.
“Tôi là Cốc Ích.” Ngoài cửa lại một lần nữa vang lên giọng nói của Cốc Ích.
Cốc Ích bị Tô Thắng Dân kích động lôi kéo tay, hơn nữa vẻ mặt Tô Thắng Dân còn nhiệt tình muốn giữ ông ta ở lại ăn cơm.
Ngoài cửa quả nhiên là Cốc Ích, hơn nữa không chỉ có một mình ông ta, phía sau còn có hai người đi bên cạnh, hai người kia trên tay cầm theo túi lớn túi nhỏ mang theo không ít đồ.
Thu dọn đồ mà viện trưởng Cốc đưa đến, Vương Tú Mi lôi kéo Tô Trà nói thầm một câu, để Tô Trà một lúc nữa nếu không mang tiền trả cho người ta, có quá nhiều thứ.
“Không có không có, là con cái tự mình nỗ lực, ông chính là lãnh đạo của Trà Trà?” Vương Tú Mi cười ha hả đáp lại một câu.
Trương Huy không thả lỏng cảnh giác, nhưng tay đặt ở sau eo cũng thu lại, đi nhanh về phía trước mở cửa ra.
Ăn không trả tiền lấy không của người ta, Tô Trà hiện tại cũng làm không được, lúc vừa tới nơi này cô đi theo mẹ đến ăn cơm ở nhà chú cũng được bao ăn, bây giờ Tô Trà ngẫm lại cảm thấy có chút xấu hổ.
Ôi, thật đúng là viện trưởng Cốc.
Tô Trà nhìn Tô Bảo động tác lưu loát, yên lặng đồng tình với em trai, nhìn tư thế này phỏng chừng ở nhà không thiếu việc làm nhỉ.
Từ ga xe lửa trở về chỗ ở lại mất thêm một tiếng đồng hồ.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Tô Trà cũng sửng sốt một chút.
Đêm giao thừa rồi còn ai tới chỗ này của cô?
Không thể chỉ đứng nhìn, Tô Trà cũng qua đi làm cùng, dù sao cô cũng lớn tuổi hơn Tô Bảo, Tô Bảo đều làm qua, cô không thể chỉ ngồi xem được.
Trong phòng bếp, Vương Tú Mi cùng Tô Thắng Dân chủ trì, mấy người Trương Huy thỉnh thoảng còn đi vào hỗ trợ, trong phòng khách, Tô Trà cùng Tô Bảo hai mặt nhìn nhau, có chút nhàm chán.
Tô Trà nhìn cha mẹ lôi kéo viện trưởng Cốc ở lại cùng ăn cơm, cô cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Chương 335: Chương 335
Cuối cùng cũng về đến nhà, cả nhà mở cửa bước vào nhà.
Đúng là đưa than ngày tuyết!
Hơn nửa tháng không có người ở, ngôi nhà đã tích một lớp bụi, Vương Tú Mi vừa vào nhà đã không chịu ngồi yên, bắt đầu đi lấy nước và tìm giẻ lau để Tô Bảo dọn dẹp.
Việc dọn cơm tất niên đương nhiên không cần Tô Trà hỗ trợ, hôm nay mấy người Trương Huy đều không có cách nào trở về nhà, cho nên Vương Tú Mi đã để họ cùng nhau đón năm mới.
Trương Huy nghe thấy tiếng gõ cửa, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Quân dân một nhà thân thiết, cùng nhau đón năm mới, thật náo nhiệt.
.
Tô Thắng Dân bên cạnh cũng không chịu thua kém, lập tức tiến lên chủ động bắt tay Cốc Ích, còn lắc vài cái: “Xin chào, xin chào, tôi là cha của Tô Trà, tôi tên Tô Thắng Dân, bình thường Tô Trà nhà chúng tôi ít nhiều được ông chiếu cố.”
“Đúng đúng đúng, vất vả rồi, lát nữa ở lại cùng nhau ăn cơm, chúng ta đều không phải người ngoài, ông cũng đừng về vội, ở lại cùng nhau ăn bữa cơm đi.”
“Đúng đúng đúng, ông xem đã là đêm tất niên ba mươi Tết rồi, còn bắt ông đi một chuyến, thật ngại quá, vất vả rồi.” Vương Tú Mi tiếp lời một câu.
Dù sao như nào cũng là đêm giao thừa, đêm đoàn viên, dù điều kiện không cho phép nhưng lễ nghi thì vẫn yêu cầu phải có, trọng điểm không phải là mấy món ăn, trọng điểm là “bữa cơm đoàn viên” nhất định phải có!
Nhận thấy được ánh mắt của Vương Tú Mi, Cốc Ích nhìn qua, cười chào hỏi mọi người: “Xin chào, hai người chính là cha mẹ của Tô Trà à? Hai ông bà có thể bồi dưỡng ra một người con như Tô Trà, tôi thật sự cảm ơn hai người.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.