Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 336: Chương 336

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 336: Chương 336


Chúc mừng năm mới!

Nhưng dù vậy, đám người Trương Huy vẫn rất cảnh giác vì họ biết rõ bây giờ không chỉ có một thế lực đang ngắm vào Tô Trà, phòng trường hợp bên kia hành động thì cũng có thể xử lý kịp thời.

Cùng một dự án có thể có ở các quốc gia khác nhau, các nhóm khác nhau cùng thực hiện nhưng cuối cùng ai thành công trước sẽ được coi như là người có công đóng góp.

Trong khi bên này háo hức đón năm mới thì bên kia những người khác nhịn không nổi mà tham gia cùng Tô Trà.

Ánh sáng mờ mở ảo ảo chiếu rọi vào, hắt lên từng người khiến họ cảm nhận được không khí của ngày Tết..

“Đến đây đi, đọc sách thì sẽ không nhàm chán.”

Ngày mai là ngày mùng một tháng giêng, ngày đầu tiên náo nhiệt của năm mới, Vương Tú Mi thức dậy từ sáng sớm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Con đến ngay đây. Mẹ của con là tuyệt nhất.” Tô Trà nũng nịu dỗ dành rồi ngay lập tức chạy tới để ăn sáng.

Một số muốn liên hệ hợp tác vui vẻ với Tô Trà để trao đổi tinh thần nghiên cứu khoa học và cùng nhau tiến bộ.

Thành quả sẽ được cả thế giới nhìn thấy, chẳng hạn như máy bay không người lái chiến đấu trước đó, tuy quy mô nhỏ nhưng cũng đã được công bố ra bên ngoài.

Tô Trà ngồi vào chỗ của cô, cúi đầu ăn cơm một cách vu vẻ.

“Trà Trà dậy rồi. Mau tới đây ăn sáng đi con, mẹ biết con thích đồ ngọt nên đã làm bánh nếp rượu ngọt cho con rồi đây, còn đặt biệt cho con thêm một quả trứng gà. Ăn nhanh kẻo nguội mất!” Vương Tú Mi gọi.

Nhưng Tô Trà không đánh thức cậu ấy, dù sao hôm nay đón năm mới, mấy ngày nay lăn lộn qua lại cũng đủ rồi, để cho cậu bạn nhỏ có một cái cái tết vui vẻ.

Chương 336: Chương 336

Giống như bác sĩ cứu người thì trong mắt bác sĩ, các bệnh nhân đều bình đẳng và không phân biệt giàu nghèo, tốt xấu.

Là một người đàn ông, ông có nỗi khổ riêng tự nuốt vào lòng, thật là đàn ông.

Thật ra Vương Tú Mi cũng ngủ ngáy, bình thường bà không ngáy, nhưng lúc mệt mỏi thì tiếng ngáy của bà không kém gì ông.

Xem ti vi không bằng đọc sách, đọc sách còn có thể tăng thêm tri thức, nói đến đọc sách, Tô Trà trực tiếp đến phòng sách cầm hai quyển sách ra, sau đó đưa cho Tô Bảo.

Dù chỉ đi sau một ngày mà tin tức đến trước, người khác làm ra kết quả trước thì sau này dự án đó là thành quả nghiên cứu khoa học của người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Trà trả lời: “Bởi vì không có thời gian xem.”

. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào bảy giờ sáng, Tô Trà đi ra khỏi phòng sau khi rửa mặt xong xuôi, lúc ấy những người khác trong nhà đều đã thức dậy.

Cho nên, đến khi Vương Tú Mi chuẩn bị xong cơm tất niên từ trong phòng bếp đi ra, liếc mắt một cái thì thấy được cậu con trai xinh đẹp Tô Bảo đang ngủ ngon lành trong phòng khách.

Nói khoa học không có giới hạn là đúng.

Chỉ chốc lát sau, mấy người Trương Huy đi ra, một đám lần lượt ngồi xuống.

Ông ta không muốn hợp tác vì trong nghiên cứu khoa học nên có một chút ranh giới để không xảy ra nhiều tranh chấp.

Tô Thắng Dân nhìn sắc mặt của vợ mình, mỉm cười với vẻ mặt không hiểu.

Hơn nữa bọn họ sợ xảy ra chuyện nên cố ý tăng thêm nhân lực.

Tô Trà nhìn em trai nhàm chán vô vị, có chút buồn cười.

Vương Tú Mi thức dậy vào lúc năm giờ sáng nay, bà đặt đồ Tết trên bàn trà, sau đó bắt đầu làm bữa sáng.

"Dạ, ăn cơm thôi!” Tô Bảo động tác quá nhanh, thoáng một cái đã chạy đến cái bàn bên kia.

“Tô Bảo, dậy đi, ăn cơm.” Tô Trà nghe tiếng cha mẹ cãi nhau, khóe miệng mang theo nụ cười duỗi tay vỗ bạn nhỏ Tô Bảo đang ngủ say.

Sau khi trở về từ đêm qua, có khá nhiều người lang thang quanh nơi ở của Tô Trà khiến Trương Huy và những người khác cả đêm không ngủ.

Tóm lại, sự an toàn của Tô Trà là điều quan trọng nhất.

Ở miền Nam có một loại bánh dày ngày Tết được làm từ bột gạo, ăn sau khi thức dậy có thể bổ sung rất nhiều năng lượng. Chúng không phân biệt là mặn hay ngọt nên có thể làm bất cứ vị nào theo sở thích.

“Tới đây, Trương Huy, mọi người đừng bận việc nữa. Đến đây nhanh lên, ngồi xuống ăn cơm.” Vương Tú Mi gọi họ một câu ở trong phòng bếp.

Cùng làm với nhau, nếu tương lai thành công thì sẽ là của bên nào?

Nhưng mà công bố thì công bố, kết quả là công bố rồi thì chuyện ở phương diện công nghệ chuyên nghiệp là không thể – công bố, vũ khí họ đang nghiên cứu là công nghệ con chip, chuyện này cũng chưa công bố ra ngoài.

Nghe tiếng ngáy này, Vương Tú Mi liếc liếc mắt nhìn Tô Thắng Dân ở bên cạnh một cái, tức giận nói: “Anh xem, con trai học theo anh đấy, tiếng ngáy này như là sấm đánh.”

Một năm mới, nỗ lực gấp bội làm nghiên cứu khoa học.

Tô Trà nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe môi hơi cong lên.

Lúc vừa rồi, Tô Bảo hỏi cô, sao trong nhà không có ti vi.

Cũng may đêm qua không có gì nguy hiểm, vì thế bọn họ bình an vô sự trở về.

Mùi rượu gạo ngọt ngào dần lan tỏa trong không khí, có thể nhận ra Vương Tú Mi đang làm bánh nếp rượu ngọt.

Bên ngoài, bỗng dưng “bùm” “bùm” vài tiếng, trên bầu trời pháo hoa nở rộ, nhìn rất đẹp...

Đáng tiếc, rượu ngon chỉ có thể để một mình ông hưởng thụ.

Tô Bảo ôm hai quyển sách trong lòng, ngơ ngác nhìn chằm chằm như con cún ngây ngốc, đối mặt với ánh mắt như hổ rình mồi kia của chị gái, Tô Bảo ngoan ngoãn mở ra sách ra bắt đầu đọc.

Nhưng việc này Tô Thắng Dân không thể nói, ông mà nói xong khả năng sẽ bị đấm.

Theo phong tục của quê quán nơi đây, đèn trong phòng khách không tắt từ tối hôm qua đến giờ.

A, nói ông ngủ ngáy giống như sấm đánh?

Cứ đọc, cứ đọc cho đến khi... cậu ấy ngủ thiếp đi.

Tô Trà nhìn bạn nhỏ Tô Bảo đang ngủ, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Bên cạnh đó, nghiên cứu khoa học là một cuộc chạy đua với thời gian.

Hơn nữa bạn nhỏ Tô Bảo không chỉ ngủ ngon, còn lầm bầm ngáy khò khò, động tĩnh kia cũng khá lớn.

Cũng không biết cô trở lại, bọn chúng có đủ khả năng để chơi hay không...

Nghiên cứu khoa học cũng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Cốc Ích nhận được cuộc gọi thì cảm thấy rất tức cười.

Khi các thế lực khắp nơi phát hiện ra danh tính của Tô Trà, có người muốn tránh cho đêm dài lắm mộng, có người muốn nhổ cỏ tận gốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một vòng người ngồi xung quanh bàn, không khí cực kỳ náo nhiệt, nếu không phải nhóm người của Trương Huy không uống rượu, Tô Thắng Dân còn muốn lôi kéo bọn họ làm một chén rượu ngon.

Vốn dĩ ban đầu định về quê nhà ăn tết, nhưng một số thế lực nào đó lại không chịu được sự tịch mịch này, buộc cô phải quay lại Bắc Kinh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 336: Chương 336