Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 218: Chương 218
“Tôi thường xuyên tới đón cháu.” Đường Hồng Cẩm chỉ chỉ Đoàn Đoàn và Viên Viên, giới thiệu nói, “Đây là cháu ngoại của tôi, Đoàn Đoàn Viên Viên, mau chào dì đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoàn Đoàn và Viên Viên trốn phía sau cậu.
Đảo mắt liền tới tháng 5.
Có lẽ cốt truyện chỉ viết đến tháng 5, câu chuyện liền kết thúc.
Cô bé vừa dứt lời, không đợi anh cả phản ứng lại, lập tức “hưu” một tiếng chuồn vào nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoàn Đoàn và Viên Viên nhón mũi chân, nhìn thấy cậu của mình.
Lúc này, Đường Hồng Cẩm đứng ở ngoài nhà trẻ, vẫy tay với Đoàn Đoàn và Viên Viên.
Giang Hành sờ sờ mặt: “Đen lắm sao?”
Chẳng qua bởi vì cô không phải nữ chính, cốt truyện cũng không có miêu tả quá nhiều.
Ở trong đầu của Ninh Kiều cũng không có những ký ức này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng từ khi Ninh Kiều trở thành giáo viên nhà trẻ, cô ta không muốn đi đón, chỉ cần Đường Hồng Cẩm có thời gian việc này liền giao lại cho anh ta.
Cũng không phải bạn nhỏ nào cũng chuẩn bị xong, có bé còn đang mặc áo khoác, vì dễ quản lý, tránh để bọn nhỏ đi lạc, viện trưởng Nhiếp thống nhất thời gian đưa đón, các bạn nhỏ xếp thành hàng rồi bảo vệ mới mở cửa, phụ huynh trật tự ngay ngắn mà tiến vào, ký tên rồi mới được dẫn con về.
Vị đồng chí này chính là làm việc ở bộ đội, cười nói: “Phó doanh trưởng Đường, lâu rồi không gặp anh.”
Theo yêu cầu của viện trưởng Nhiếp, đúng giờ thì bảo vệ mới mở cửa.
Ninh Kiều nhìn chằm chằm da thịt màu lúa mạch khỏe mạnh của anh, nghiêm trang mà nhìn.
Giang Quả Quả đi ra rót nước, tiếp lời: “Mặt của chị dâu nhỏ mới trắng, anh cả diễn chính là mặt đen!”
Một phút một giây chờ đợi nhưng vì có âm thanh vui vẻ của bọn nhỏ, vì thế cũng trở nên không quá dài lâu.
Mỗi ngày tan học, nhìn phụ huynh đến đón con về nhà, nụ cười trên mặt họ khiến tâm trạng Ninh Kiều cũng như được thắp sáng theo.
Lúc trước, khi Ninh Kiều làm công việc tại bộ phần hậu cần của trường tiểu học quân khu, cô sửa sang tư liệu rất nghiêm túc, đến cả đồng chí ở phòng hồ sơ còn khen ngợi vài câu. Bây giờ đến nhà trẻ, cảm giác được lạc thú cùng tính khiêu chiến cô liền càng thêm nghiêm túc, mỗi ngày suy nghĩ nên sắp xếp trò chơi như thế nào mới có thể khiến bọn nhỏ tận hứng, đồng thời vừa chơi đùa vừa có thể học tập.
Đa số đều là Tô Thanh Thời tới đón Đoàn Đoàn và Viên Viên.
———————————
“Không có gì.” Ninh Kiều buông tay Đoàn Đoàn và Viên Viên ra, “Các em về với cậu đi.”
Đường Hồng Cẩm gật đầu, xoay người dẫn hai đứa trẻ đi, một người phụ nữ bên cạnh gọi anh ta lại.
Tới đây, chuyện xưa liền kết thúc, cũng rất hợp lý.
“Em là mặt đỏ, anh là mặt trắng?” Giang Hành hỏi.
Cũng bởi vì cốt truyện đột nhiên kết thúc tại đây cho nên đối với tương lai, cô càng thêm chờ mong.
“Buổi sáng em nghe Giang Nguyên và Giang Kỳ nói, hai chúng ta một người diễn mặt đỏ, một người diễn mặt trắng.” Ninh Kiều nhỏ giọng nói.
Toàn bộ ký ức mà Ninh Kiều có về cốt truyện dường như chỉ dừng lại ở tháng 5. Trong cốt truyện không có cố ý nhấn mạnh điều này, nhưng cô từng nghe Giang Quả Quả nhắc qua, mùa hè ở hải đảo vô cùng nóng, mỗi ngày bọn nhỏ đều ngâm mình trong biển rộng, mấy thím từ sáng đến tối đều phải chạy đến bờ biển, nắm lỗ tai không ngừng mắng mấy đứa nhỏ.
Tô Thanh Thời và Đường Hồng Cẩm là nam nữ chính của quyển truyện niên đại, bọn họ dần yêu nhau, cuộc sống của một nhà bốn người dần đi vào quỹ đạo, cùng nghênh đón kết tinh tình yêu của mình.
Đặc biệt chú trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Hồng Cẩm tiến lên, nhận bút Ninh Kiều đưa, đánh dấu cạnh tên của Đoàn Đoàn và Viên Viên, rồi nhẹ nhàng nói: “Làm phiền cô giáo Ninh.”
Ninh Kiều gật đầu.
Còn Ninh Kiều, cô nghĩ, câu chuyện của cô cùng Giang Hành còn có em trai em gái lại vừa mới bắt đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 218: Chương 218
“Bọn họ nhát gan.” Đường Hồng Cẩm giải thích.
“Hiểu Hiểu, Hồng Kỳ,……” Ninh Kiều quay đầu lại nói với bọn nhỏ, “Còn có Đình Đình cùng Quốc Khánh, mặc áo khoác nhanh lên nào, cha mẹ đang đứng ở cửa chờ các em.”
Lúc này, Ninh Kiều cầm danh sách, đứng chờ ở lớp.
Sau hồi lâu, cô mới khó xử mà nói: “Nói thẳng ra thì quá……”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.