Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Nhiệm vụ (2)
- Ê mày buông tao ra thằng kia, có gì từ từ nói coi!
Thiên Khải, mà nó với tụi bạn thường gọi là Khải mập là một đứa bạn trong bộ ba p·há h·oại của trường. Bộ ba này gồm nó, thằng Khải và một thằng nữa tên Quốc đã từng là một biệt đội làm đủ thứ các trò quậy phá ở khắp nơi từ trong lớp học ra tới khuôn viên trường học. Sau này tụi nó còn tham gia cả băng đảng đánh nhau của trường nhưng đó là chuyện của một năm sau. Từ qua tới giờ khi nhìn thấy đám bạn của mình thì nó cũng không có hứng thú nói chuyện quá nhiều vì đơn giản là đầu óc nó không còn phù hợp với mấy trò này nữa. Nhưng bạn thì vẫn là bạn cho nên hiện tại thì... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đống nước nôi của mày để đây đi lát quay lại lấy, giờ đi theo tao.
...
Sau khi ổn định cho thằng mập xong, thằng Sinh quay về phía thanh niên vẫn đứng chờ nãy giờ ở góc khuất của cầu thang.
Cơ thể đang chứa ý thức của nó hiện tại gầm lên một tiếng, xông vào đám người đang hỗn chiến bằng đủ thứ binh khí, lẫn tay không. Sau đó nó cảm thấy toàn thân nóng ran, một thứ gì đó đang chảy trong người, không biết là thứ gì. Cơ thể này đang dần dần cao lên, từng khối cơ bắp nổi lên sau đó xẹp xuống nhưng độ cứng chắc thì càng ngày càng lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thằng Sinh gầm lên giận dữ, hai tay câu vào cổ thằng Khải kéo lên.
Nói nói một hồi thì nó cũng quên luôn sự sợ hãi của mình mà nhanh chóng trò chuyện với người thanh niên. Sau khi nghe được yêu cầu tìm người của anh ta thì nó nhanh chóng chạy đi tìm thằng bạn của mình.
Chương 10: Nhiệm vụ (2)
Nghe giọng nói có vẻ nghiêm trọng của thằng Sinh thì Khải mập cố gắng dùng đôi chân của mình nâng cái cơ thể nặng nề lên, hai tay vịn vào cái bàn trước mặt làm nó kêu lên một tiếng kẽo kẹt rõ to.
- Con dẫn nó tới đây giúp chú được không?
Nó vừa nói vừa cố gắng dùng sức lực yếu ớt của mình đỡ thằng bạn ngồi dựa vào tường. Sau đó đứng kế bên chờ đợi.
- Ờ ờ rồi.
Vừa nói xong thì thằng mập nhanh chóng đặt tay lên vai thằng bạn rồi nối đuôi theo. Còn phần thằng Sinh thì bắt đầu bước đi nhưng với tốc độ càng ngày càng nhanh. Giờ ra chơi gần hết và nó muốn làm xong cái nhiệm vụ thật lẹ cho khỏe người.
- Dạ ok chú.
- Suốt ngày ăn uống chơi bời, đứng dậy!
- Đứng im đây.
...
Thằng Khải đang la ó om sòm khi có một đứa nhóc ôm ghì nó từ đằng sau và cố gắng kéo nó khỏi cái ghế của căn tin.
Ầm!
- Chậc chậc. Chú đang tìm người. Con biết ở đây có ai tên Thiên Khải không?
Một khung cảnh hoang tàn xuất hiện ở khắp mọi nơi trên vùng đất này. Thông qua thị lực vừa có được, nó có thể nhìn thấy chân cụt tay đứt nằm khắp mọi nơi. Phía xa xa kia là hàng chục tia sáng bắn tứ tung khắp nơi, cùng với những người nào đó đang xông thẳng về phía nhau, quyền đấm cước đá. Mỗi cú ra chiêu của họ khiến một vùng xung quanh đó gợi lên hàng đống bụi mù, kèm theo là những t·iếng n·ổ to khủng kh·iếp.
- Ơ dạ có! Bạn con đó chú...
Ngực thằng này lập tức lõm vào trong, gục ngay tại chỗ. Sau khi cơ thể đáp đất, nó nhanh chóng chạy vào khu trung tâm của chiến trường, tiện tay đập gục vài đứa định đánh lén mình.
- Đù móa ông chú đi đâu rồi?
Hòa chung với những âm thanh khủng kh·iếp đó là những tiếng hò reo vang động cả trời đất. Nó đoán đây là một chiến trường nào đó. Bỗng nó nhận ra cái gì đó trên cơ thể mình, một cái gì đó rất lạ. Nó không điều khiển được cơ thể này. Hành động mở mắt lúc nãy thực chất cũng chỉ là do ánh sáng truyền vào mắt nó lúc nó mới có ý thức ở đây.
Vừa nói nó vừa tiếp tục lôi kéo một cách mạnh bạo. Mặc cho thằng Khải vẫn đang la ó.
Nó bị mù bẩm sinh từ nhỏ nên chưa nhìn thấy bao giờ. Bỗng lúc này mở mắt ra một luồng sáng ập vào mắt nó khiến nó bất ngờ. Một cảm giác cực kỳ lạ lẫm xuất hiện. Nhưng không biết tại sao lúc này nó tỉnh táo vô cùng, nhanh chóng làm quen với ánh sáng sau đó nó ngó ngiêng qua xung quanh.
- Nói đi vụ gì quan trọng thì tao mới đi. Đau lắm buông ra!
Những tia sáng nó nhìn thấy là do sự phản xạ từ binh khí của hai bên, do một đám người khác đang giao chiến với nhau tạo thành. Tiếng "keng keng" của binh khí chạm vào nhau cũng vang lên dữ dội ở bên kia.
- Hả, mình thấy được rồi nè??
Rốp!
- Ê từ từ mày, đi như chạy vậy.?
- Hả... Một đứa nhóc thú vị. Con có thể giúp chú việc này không?
- Có ông nào đang tìm mày kìa, đứng dậy đi theo tao lẹ lên!
- Đứng lên ngay cho bố, lẹ!
- Ầy... Đúng rồi. Phiền con lát nữa đỡ nó giùm chú nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái vẹo gì giật giật vầy trời?
- Dạ đây chú. Thằng này tên Thiên Khải, có phải người chú muốn tìm hông chú?
Lực lượng khủng kh·iếp từ cú đấm cộng với lực xoay tròn cũng khủng kh·iếp không kém làm chân của cả hai tên này đều gãy ngoặt sang một tên kèm theo tiếng hét đau đớn của chúng. Theo lực quán tính của cú xoay nó tiếp tục vung đấm vào vài đứa xung quanh khiến tụi này văng đi khắp nơi. Sau khi dừng lại nó lập tức nhanh chóng đấm nổ đầu hai tên vừa đá mình khi tụi nó đang ôm chân xuýt xoa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dường như cảm nhận được ánh nhìn từ con mắt phải của thằng Sinh, người thanh niên đập đập hai tay vào nhau tỏ ra vẻ hứng thú. Đối với thằng Sinh thì sau vài giây hết hồn thì cuối cùng nó cũng lấy lại được bình tĩnh. Ma thì cũng từng là người và nó cảm thấy nó ổn khi nói chuyện với một hồn ma mà theo nó thì ít nhất là không quá xấu.
Một quyền đập ra, đấm nổ đầu một người nào đó sau đó nó nhanh chóng né qua một bên, một cây phi đao sắc bén vừa lúc sượt qua tai. Nó tung người nhảy lên tung hai cú đá vào tên vừa phóng phi đao đánh lén mình đang đứng ở sau lưng.
Thằng Sinh vừa nghe lời cảm ơn của thanh niên hồn ma xong thì anh ta đột nhiên biến mất. Nó quay qua ngó nghiêng thì nghe một tiếng "bịch" rõ to. Quay lại thì thằng bạn mập của mình đang nằm sõng soài trên nền gạch xi măng, cơ thể đang co giật.
- Dạ không sao đâu chú. Giúp được là tốt rồi.
Thằng Sinh cười cười. Nãy giờ nó nói chuyện với hồn ma nhưng chỉ lẩm bẩm nên tên Khải mập đằng kia không nghe thấy gì hết. Đứng đó ngơ ngác không biết bạn mình đang lẩm bẩm cái gì, bỗng thằng Khải bỗng cảm thấy cơ thể mình hơi mát mát, sau đó nó b·ất t·ỉnh.
Hai tên có thân hình khá cao dường như đã phục sẵn trong đám người hỗn loạn lập tức phóng ra, mỗi người tung một cú đá chéo nhằm chặn đứng lối thoát của nó. Phản ứng nhanh chóng, nó xoay người theo chiều kim đồng hồ vung hai quả đấm vào chân của hai thằng mai phục mình.
- Hơi thắc mắc nhưng con có thể biết lý do chú tìm thằng này được không chú?
Xoạt xoạt...
Rắc rắc.
- Xông lên!
Vừa thở hồng hộc thằng Khải vừa cố kêu lên trong tuyệt vọng, khi tốc độ của thằng bạn mình vẫn nhanh dần theo thời gian.
- Chú cần con giúp gì hả chú?
- Ờ... Nó là thằng cháu của anh họ của chú. Lúc hai anh em chú còn chiến đấu cùng nhau thì anh chú có đưa cho chú cái này nhờ đưa về cho con cháu, mà chú thì cũng t·hiệt m·ạng trong một trận chiến sau đó nên không kịp thực hiện nguyện vọng của người anh họ. Mà chú cần hoàn thành nguyện vọng này càng sớm càng tốt để có thể làm nhiều việc khác, điều này không thể nói bây giờ được nên con thông cảm. Chú tìm con cháu nhà anh em họ chú đã mấy chục năm nhưng bây giờ mới gặp, sẵn thấy con có thể nhìn thấy chú nên chú nhờ giúp. Cảm ơn con nhiều nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.