Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Về quê

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Về quê


[Mục tiêu nhiệm vụ đã được cập nhật

- Dẹp mẹ mày đi. Mà tao có mấy cái kỹ năng tùm lum gì đó hồi nào sao tao không biết gì hết vậy?

- Cái nhảy dây ở đâu ra?

Thanh niên rủa thầm, hai chân nhanh chóng đạp vào bờ tường của một ngôi nhà, mượn lực bay về phía ngôi nhà đối diện. Ngay chỗ lúc nãy anh ta vừa đứng bỗng bay tới một vật, sau đó vật kia nổ tung bắn ra một đám lửa. Đám lửa nhanh chóng biến mất ngay sau đó.

- Mày có dịch vụ sưởi ấm hay gì không vậy mở giúp tao đi tao lạnh sắp c·hết rồi hệ thống ơi!

- Bu ơi dậy! Dậy ăn sáng!

Dù sao mọi thứ cũng đã xảy ra, kêu than các kiểu thì cũng không giải quyết được gì. Trong cái túi đeo hông của thanh niên còn đúng một viên thuốc cuối cùng, không do dự anh ta lôi ra bỏ ngay vào mồm nhai nuốt.

Cuối cùng sau 30 phút đấu tranh nội tâm, kèm theo sự hú hét đau hết cả lỗ tai của con em họ, nó mới miễn cưỡng lê lết cái người dậy, chuẩn bị cho những cực hình sắp tới. Vừa lết về phía nhà sau nó vừa run bần bật, răng đập vào nhau như thể tụi nó đang muốn giao lưu củng cố tình anh em, cơ thể cứ bước một bước là giật giật khoảng đâu 5 6 lần.

Cuối cùng khi nhận ra là cổ mình đang rất mỏi khi phải ngước lên để nhìn vào mấy cái đèn đường, thằng Sinh nhanh chóng cuối xuống. Dù sao thì nó cũng thấy mình hơi tào lao khi cứ nhìn chăm chăm vào những thứ không đâu.

[Đúng vậy ký chủ. Sau khi ký chủ ra đường, nhiệm vụ sẽ được cập nhật tiếp.]

Cuộc truy đuổi lại tiếp tục diễn ra, thi thoảng thanh niên bị rượt kia lại móc từ trong cái túi đeo hông của mình ra một viên thuốc gì đó rồi bỏ vào mồm nhai. Với kinh nghiệm đọc truyện tu tiên các thứ chưa được vài lần của tác giả thì có thể nó là linh đan diệu dược gì đấy, ai biết được.

Thằng Sinh quay qua hai đứa em của mình mà hỏi một câu bâng quơ để phá tan sự nhàm chán. Nhưng cuối cùng nó nhận lại hai chữ không biết từ cả hai đứa. Xe thì vẫn cứ băng băng đều đặn trên cái con đường vừa tối vừa vắng. Mấy ánh đèn đường trắng nhách cứ lùi dần về phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Hình như hệ thống đánh giá quá cao ký chủ rồi. Không chỉ sức mạnh gà mà trí nhớ của ký chủ cũng gà nữa. Hôm trước ký chủ vừa học nhảy dây trong tiết thể d·ụ·c xong, hệ thống thông báo ỏm tỏi mà ký chủ nghe xong ừ ừ cho qua tới bây giờ ký chủ lại quay sang hỏi hệ thống.]

...

Một con muỗi, to tướng. Vừa rủa thầm vừa búng tay ném cái thứ nhầy nhụa toàn máu trên tay đi, nó vừa mở cái bảng nhiệm vụ hệ thống lên xem.

Sau khi bà ngoại nó lấy hết đống đồ gửi trong hầm xe, cả 4 bắt đầu xách vác cái mớ đồ to tướng và tìm xe chung chuyển để về nhà. Không quá lâu thì cuối cùng 4 bà cháu đã an vị được trên một chiếc xe chung chuyển và bắt đầu chuyến đi cuối cùng của mình.

Thằng Sinh, vâng chính là thằng Bu, cố gắng mờ mắt ra, nội tâm đang đấu tranh kịch liệt xem mình sẽ tiếp tục nằm ì hay thức dậy dưới cái lạnh trời ơi đất hỡi của cái buổi sáng đất ơi trời hỡi này.

- Được rồi, dừng dừng. Tao kêu dừng! Lạnh lạnh lạnh!

Gâu gâu!

Có vài bóng đen đang lao vun v·út trên những nóc nhà, đâu đó khoảng 5 6 người. Phía trước là một thanh niên trẻ mặc một bộ đồ cổ trang kết hợp với phong cách hiện đại, toàn thân đẫm máu. Phía sau là một đám người mặc đồng phục màu đen trùm kín cả người.

...

[Lúc ký chủ ủy thác cho hệ thống luyện tập thì ký chủ tự động học được hai kỹ năng mới là Xung kích và Đập. CÒn mấy cái kỹ năng nữ công gia chánh gì đó xuất hiện lúc ký chủ ủy thác hệ thống làm việc nhà. Nói tóm lại là khi cơ thể hoặc suy nghĩ của ký chủ rơi vào một số trạng thái đặc biệt nào đó thì ký chủ sẽ tự động học được kỹ năng mới.]

[Hệ thống gặp chút trục trặc nhỏ, ký chủ thông cảm.]

- Móa nực quá giảm bớt xuống!

Cố gắng thực hiện vệ sinh cá nhân nhanh hết mức có thể xong, nó nhanh chóng lê lết cái bản thân ra phía trước nhà. Sau khi thay một bộ đồ mới xong, nó đã cảm thấy đỡ lạnh hơn rất nhiều. Theo quả đầu có IQ vô cực của nó thì cái sự lạnh lẽo này phải tới trưa mới kết thúc.

[Đang bắt đầu tăng thân nhiệt tạm thời cho ký chủ.]

- Rồi rồi tao quên được chưa! Mệt.

Vèo, vèo...

Sau khi dùng hết sức chín trâu hai hổ thì nó đã rời khỏi cái xe quái ác. Nó đang đứng canh cái vali với thằng em và con em họ. Dưới này cũng tương đối lạnh, nhưng không đến nỗi nào. Gió thì hiu hiu thổi làm cơn buồn ngủ của nó lại ập đến.

Sau mấy tiếng trời bị rượt đuổi, cuối cùng người thanh niên đã tạm cắt đuôi được đám phía sau mình. Nhưng anh ta cũng không khá khẩm được bao nhiêu. Có một vết cháy dài từ bên vai phải xuống lưng, vài vết chém tương đối sâu ở một bên eo, một cánh tay bị chặt gần đứt lìa và phần bụng dính một viên đ·ạ·n. Thời buổi siêu năng lực đi đầy đường thì việc né đ·ạ·n là vô cùng dễ dàng. Nếu không phải sức chiến đấu của thanh niên bị giảm xuống do thụ thương nghiêm trọng thì ba cái đ·ạ·n dược đó đã không thể chạm trúng anh ta chứ nói gì đến việc bị xiên cả một viên vào bụng như này.

...

- Móa ơi lạnh vãi...

Vừa lết cái thân từ dãy ghế cuối xe tới cái cửa ở đầu xe thằng Sinh vừa run bần bật. Trời đã lạnh thì chớ, xe còn mở máy lạnh, mà mở tối đa hết công suất nữa mới ác. Vừa đi nó vừa rủa thầm cái thời tiết đầu xuân lạnh như chóa này.

- Hệ thống lỏ thế không biết.

...

Phía sau của nhà ngoại nó có một cái cửa sổ hướng về phía sông. Và đó chính là nguồn cơn của ác mộng. Gió thổi ồ ạt từ hướng này vào khiến cái sự lạnh lẽo càng thêm sâu sắc.

[Có thưa ký chủ. Con chicken.] (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tao biết cái tính mày quá mà đừng có biện minh gì ở đây!

Chương 16: Về quê

- A hệ thống, mày kêu thông báo tiếp theo của nhiệm vụ sẽ được gửi sau khi tao về tới quê mà? Đâu rồi mày?

- Hệ thống khốn nạn! Mày chơi tao! (đọc tại Qidian-VP.com)

[Ok ký chủ.]

- Vậy thôi hả?

Cuối cùng sau một khoảng thời gian di chuyển thì nó đã về tới nhà ngoại. Vừa mới bước xuống xe đã nghe tiếng c·h·ó sủa inh ỏi làm nó phát mệt. Vừa đi men qua cái sân nhỏ, né qua người con c·h·ó, nó đang nung nấu ý định sẽ lấy cây v·ũ k·hí của mình nện vào đầu cái thứ s·ú·c· ·v·ậ·t đang nằm sủa kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Sao đèn dưới này có màu trắng mà hổng phải màu vàng như trên mình nhể?

Nằm uỵch lên cái đi văng ở trước nhà, vươn vai vài cái cho khỏe người xong, nó bắt đầu nhận ra là hình như mình quên cái gì đó. Cuối cùng nó a lên một tiếng.

...

Yêu cầu: Một số sự kiện sẽ xảy ra khi ký chủ ra đường vào sáng ngày mai. Đề nghị ký chủ không nằm ru rú trong nhà mà hãy bước ra ngoài nâng cao sức khỏe. Đừng làm một con gà.]

- Mẹ mày vậy mà cũng không nói tao một tiếng.

Vừa nói xong thì nó cảm thấy có gì đó nhột nhột ở mặt. Không do dự lấy tay đập cái bốp lên mặt mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

- Mày có con gì để nói ngoài con gà không hệ thống?

- C·hết tiệt!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Về quê