Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Giao tranh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Giao tranh


[Thêm vài km nữa ký chủ sẽ gặp được mục tiêu.]

Phía sau người thanh niên hiện tại chỉ có một tên mặc đồ đen, dường như tên này đang ra ám hiệu để tập hợp những tên còn lại sau khi đã tìm thấy con mồi.

- Ê tao nói mày nghe sắp trưa trời trưa trật rồi mày kêu tao dẫn mày đi đâu vậy?

- Rồi rồi rồi, xin lỗi!

Ẩn sau lớp trang phục đen thui thùi lùi trùm kín người, dường như tên mặc đồ đen đang nở một nụ cười nhếch mép. Tác giả đoán thế.

PS: Nghỉ lâu quá giờ viết lại thấy hơi ngượng tay, sau khoảng vài chương nữa chắc sẽ lấy lại được mạch cảm xúc.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại bóng người cao lớn đã cực kỳ mờ nhạt, trên thân xuất hiện khoảng 5 6 v·ết t·hương đang liên tục b·ốc k·hói phì phèo nghe rất vui tai. Tên đồ đen lúc này cũng không thèm quan tâm tới thanh niên đang chạy trốn phía xa nữa vì đã có tiếp viện mai phục sẵn ở đó. Hiện tại tên đồ đen này đang cố ôm cổ bóng người, tay ghim chặt con dao găm vào sau gáy, cố gắng dùng lực kéo lên trên.

- Uồi đi đi rồi biết, nói nhiều quá tao vả cho giờ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên mặc đồ đen lúc này cũng không hề nao núng, nhanh chóng khụy xuống cơ thể nhẹ nhàng chệch hướng qua một bên, né luôn cú chém trời giáng của bóng người cao lớn kia.

- Mày bị rồ hả hệ thống? Tao là một đứa con nít, con nít đó! Rồi mày kêu tao đi giải cứu cái đeo gì hả?!

Tên áo đen đang rượt đuổi thanh niên khựng lại một nhịp, nhưng nhanh chóng lấy lại sự bình tõm. Hắn ta rút từ bên hông ra một con dao găm ném về phía hình người kia.

Nghiêng người qua một bên, hai chân khẽ nhún, con dao nhanh chóng cắm phập vào cơ thể của bóng người cao lớn sau đó rút ra. Tên đồ đen mượn luôn lực tác động sau khi thực hiện cú chém để trượt về phía sau, nhằm đuổi theo người thanh niên đã sắp mất dấu ở đằng xa.

[Ký chủ đúng là vừa gà vừa ngu vừa thần kinh. Nhớ lại xem hệ thống đã tặng ký chủ những gì? Ai cấm ký chủ dùng những cách khác đâu. Vả lại ký chủ cần tập đi chứ sau này còn nhiều thứ nguy hiểm lắm đấy.]

Thằng Sinh đang được con em họ lớn hơn nó một tuổi dẫn đi trên cái con đường nhựa của thành phố Châu Đốc. Hai lỗ tai nó đang vểnh lên để nghe ngóng ba cái chỉ báo điều hướng bằng âm thanh của hệ thống.

Đang nhắm mắt để khôi phục thì bỗng thanh niên nghe một số tiếng sột soạt đâu đó gần đây. Lông tóc sau gáy bắt đầu dựng ngược lên, với cảm giác của một người không bình thường thì anh ta dễ dàng nhận ra là sắp có cái gì đó không lành sẽ đến với mình.

...

[Đinh! Ký chủ đã đến gần khu vực của mục tiêu. Yêu cầu tiếp theo của nhiệm vụ là phải giải cứu mục tiêu được đánh dấu khỏi sự truy đuổi của những thành phần xấu xa.]

...

Người thanh niên cũng không quá quan tâm, dù sao anh ta cũng đang trọng thương và mục đích khi ném ra vật lúc nãy không phải là để đánh đấm. Mà là để câu kéo thời gian. Sau đó anh ta không do dự quay đầu lại, tiếp tục chạy.

Phập!

Thanh kiếm bản rộng nện thẳng xuống đất tạo ra một làn sóng xung kích khổng lồ kèm theo một vệt dài khá sâu dưới mặt đất. Đoán chắc rằng chủ công viên khi thấy địa bàn của mình bị mấy tên này p·há h·oại sẽ vô cùng phẫn nộ khụ khụ.

- C·hết tiệt!

Bóng người cao lớn quơ ngang thanh kiếm bản rộng hất văng dao găm qua một bên, nhưng cánh tay của bóng người này cũng run lên cực mạnh. Dường như đây không phải một thực thể, bằng chứng là sau khi đỡ một đòn từ người mặc đồ đen thì cái bóng cao lớn đã mờ nhạt bớt một phần.

- Xời cứ đi đi nói nhiều vãi!

Chương 17: Giao tranh

Bóng người cao lớn hiện tại đang mờ nhạt dần, trên phần eo của người này đang có một vết hẹp dài liên tục b·ốc k·hói. Mỗi khi có luồng khói nào đó bay ra ngoài thì bóng người cao lớn này lại mờ đi một tí.

Sau vết rạch dài, bóng người chính thức tan biến. Nhưng gì kia! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thằng Sinh đang cố gắng thuyết phục đứa em họ của mình rằng nó đang cố gắng tìm một cái món đồ bị mất, tay vừa giả bộ cầm cái điện thoại củ gạch của mình lên xem xét nhưng thật ra chả có cái đếch gì trên đó cả. Lúc nãy khi cố gắng để xin được ra đường, nó đã viện đại một lý do là mình bị mất đồ và cần đi tìm. Nó cũng không biết vì cớ gì mà nó cũng được cho phép, cứ tưởng là không ai cho nó đi nhưng cuối cùng thì nó cũng có thể lết được ra tới ngoài. Cảm thấy khá là vô lý nhưng nó cũng đành chịu, dù sao thì đi được là tốt rồi.

Keng!

- Mẹ kiếp! Lại bị đuổi kịp!

Con dao găm lúc nãy với sự tác động của một lực nào đó nằm ngoài nguyên tắc vật lý thông thường, nhanh chóng bay trở lại tay của tên đồ đen. Khẽ vuốt vuốt dao găm của mình, hắn ta nhanh chóng biến mất và xuất hiện trở lại bên hông của bóng người cao lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm!

...

Biết chắc chắn rằng cứ tình hình như này mãi thì sẽ rất là tình hình, thanh niên lôi ra một thẻ bài màu đen sau đó bóp nát. Không ngoái nhìn về phía sau, thanh niên nhanh chóng tiếp tục chạy đi.

Móc từ trong túi ra một tấm giấy vàng có mấy nét nghuệch ngoạc tùm lum gì đó, thanh niên nhanh chóng vận khí ném về phía phát ra những tiếng động lúc nãy.

Sau khi biến mất, ở khu vực lúc nãy mà bóng người cao lớn đang đứng để lộ một khối cầu màu đen có cắm hàng chục mớ dây nhợ lằng nhằng xung quanh. Đám dây nhợ giống như nhận được chỉ lệnh nào đó nhanh chóng phát sáng. Những tia điện nhanh chóng xoẹt qua toàn bộ khối cầu đen.

Xoạt (đọc tại Qidian-VP.com)

Một cái gì đó vừa bay sượt qua, sau đó cắm phập xuống bãi cỏ phía sau. Sau lưng vừa toát mồ hôi lạnh, thanh niên nhanh chóng đứng bật dậy.

Ngồi phệt xuống vệ cỏ ven đường, người thanh niên cố gắng hít thở với một cái tiết tấu kỳ dị nào đó, có thể là để điều tức lấy lại nguyên khí hay đại loại như thế.

Phía sau lưng thanh niên đang có một đoàn không khí đang nhốn nháo, bành trướng và xuất hiện một bóng người cao khoảng 2 mét. Trên tay người này cầm một thanh kiếm bản to, người mặc giáp nặng, đầu đội một cái mũ giáp trùm kín cả khuôn mặt.

- Sắp tới chưa hệ thống ơi! Tao mỏi chân quá!

Tên đồ đen cắm con dao găm xuống đất, dao găm trượt tới một đoạn, nhưng thành công khiến tên này trụ được dưới lực tác động khổng lồ của làn sóng xung kích ban nãy.

- Hả???

Thanh niên nhanh chóng nằm thụp xuống, lăn qua một bên.

Quay trở lại trận combat nảy lửa của tên mặc đồ đen và bóng người được gọi ra từ tấm thẻ bài của anh thanh niên.

Xoạt phập.

- Mày ra công viên tìm gì ở đây?

Quay lại chỗ người thanh niên lúc nãy, hiện tại anh ta đang cố gắng chạy vòng quanh trong một cái công viên lớn, với niềm hy vọng khi gặp nhiều người thì anh ta có thể lẩn trốn dễ hơn.

Roạt!

Thấp thoáng sau những bóng cây, dưới tầm nhìn mơ màng không rõ của mình, thanh niên thấy một bóng đen v·út qua cái tấm giấy mình vừa ném, trên tay lóa sáng, tấm giấy kia nát vụn trước khi kịp có cái hiệu ứng nào đó diễn ra.

- Móa tao đéo dẫn mày về bỏ mày ở đây thấy mẹ mày luôn tin hông?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Giao tranh