Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Lại là đôi lời tác giả
Nên là bình luận bình luận bình luận đi, nhá!
Vì vậy mình sẽ cố gắng cân bằng giữa cả hai, có một chút xíu khó khăn nhưng mình tin là mọi thứ sẽ ổn áp.
Dự định của mình là khi nào cảm thấy đầu mình không thể đủ đáp ứng làm nơi chứa thông tin nữa thì mình sẽ lập lại một cái đại cương đàng hoàng nghiêm túc. Nhưng với một đứa thích sự tùy tiện như mình thì điều này hơi khó à.
Trước mắt thì tạm thời nó sẽ vẫn ổn cho đến khi mình bắt đầu viết tới những trò chơi nhiều người chơi. Hy vọng là tới khi đó mình vẫn ổn.
Bên cạnh những trò chơi trong truyện thì mình còn viết thêm những tình tiết đô thị ngoài đời, nhưng sau khi đọc lại thì mình thấy nó vẫn chưa tốt. Vì vậy mình sẽ tập trung cải thiện về mảng này trước khi ý tưởng về trò chơi tiếp theo hoàn tất.
Hế lô anh em! Cho mình lại dành một chương để làm phiền anh em tí nhá!
Trên đây là một số thứ đã và sẽ diễn ra trong quá trình viết lách của mình. Bắt đầu xem xét lại thì tới tận bây giờ mình vẫn không thể tin được là mình đã viết được hơn 50000 chữ luôn đó. Để đạt được những điều này thì bên cạnh sự cố gắng của bản thân không thể không kể đến những lượt đọc, cất giữ, theo dõi, và đặc biệt là những lượt bình luận. Một thứ còn đặc biệt hơn cả bình luận chính là những lượt đề cử của thằng bạn mình mỗi ngày. Kể từ khi mình bắt đầu đưa truyện cho nó đọc thì nó đã đề cử liên tục cho truyện của mình trong vòng gần nửa năm qua. Không chỉ vậy, vì nó với mình đã từng chơi chung rất nhiều những game đã và sẽ có khả năng được quăng vào đây, nên có một số chi tiết trong truyện chính là nhờ sự đóng góp ý kiến của nó, nhờ nó mà mình rất ít khi bị bí ý tưởng.
Một lợi ích ảo ma ca na đa khác từ sau khi bắt đầu viết truyện là cách viết văn của mình bắt đầu cải thiện hơn ngày xưa. Từ 8 điểm văn bây giờ nó lên 8,8, quá dữ!
Thông báo cho mọi người một sự việc đó chính là từ khi mới viết tới bây giờ thì cái đại cương của mình nó chỉ là vài dòng tóm tắt tào lao và vai trò của nó chỉ là ổn định mạch truyện của mình trong một khoảng thời gian ngắn. Và tới hiện tại thì cái đại cương đó nó bay đi đâu mất luôn rồi, vai trò của nó đối với mình cũng không cần thiết nữa.
Nếu coi bảng điểm của mình mọi người sẽ thấy một sự học lệch vô cùng nghiêm trọng ở đây. Tất cả các môn đều từ 8 trở lên, chỉ có môn toán là sẽ nhảy nhót giữa từ 5 tới 7 và cứ loanh quanh ở đó không chịu đi lên.
Rồi ok kết thúc ở đây nhá. Chúc mọi người một ngày tốt lành. À nhân tiện hôm nay là sinh nhật của mình, nên chúc mình sinh nhật vui vẻ! :) :) :) (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 35: Lại là đôi lời tác giả
Mỗi khi lên ý tưởng cho chương mới thì mình toàn lập dàn ý trong đầu và mọi thứ đều diễn ra trong đầu cả. Vấn đề bắt đầu nảy sinh từ đây.
Bằng chứng là mình bắt đầu có một giờ giấc ra chương ổn định hơn. Trước đó thì mình viết kiểu rất là tùy tiện, một tuần hoặc vài tuần khi nào hứng lên viết, viết xong thì ném thẳng lên luôn. Nhưng dần dần lịch ra chương đã thay đổi theo suy nghĩ của mình.
Và thật là không may khi mình thuộc cộng đồng anh em xã hội chứ không phải tự nhiên. Trong tất cả các môn thì môn toán là thứ không thuộc về mình.
Cho nên mấy cái bình luận, đối với mình nó có vai trò quan trọng hơn nhiều những gì mọi người nghĩ rất là nhiều. Nếu lôi ra so sánh thì 1 cái bình luận (không phải spam) có giá trị còn lớn hơn hoa hoặc kẹo nữa. Nó là những tín hiệu cho mình biết rằng có ai đó đang tương tác trực tiếp với mình, nếu không có những phản hồi như này thì có thể mình sẽ cảm thấy mình không tồn tại trên cộng đồng luôn cũng nên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà cái tâm huyết này thì đếch biết là giữ được tới bao lâu, nên rất cần sự ủng hộ đến từ mọi người.
Mình thì không nhìn thấy từ lúc mới trong bụng mẹ chui ra, từ đó là bắt đầu nhận thức với thế giới xung quanh thì nó đã khác hơn những người khác rất là nhiều. Để có thể hòa nhập với môi trường một cách bình thường như bây giờ là một quá trình vô cùng lằng nhằng. Làm sao mà mọi người có thể tưởng tượng được một đứa ngồi gõ phím ầm ầm bây giờ, ngày xưa còn không dám làm quen với mấy đứa bạn bình thường khác ngồi cùng lớp, đúng hông? Tất cả là nhờ tương tác bằng lời nói từ những người xung quanh.
Không có bạo chương đâu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Mục đích của chương này là để tổng kết tất cả những gì đã thay đổi trong suốt thời gian qua và sắp xếp lại kế hoạch cho những gì sẽ diễn ra tiếp theo.
Gửi lời cảm ơn đến thằng bạn nói riêng và tất cả người đọc đã gắn bó với truyện suốt thời gian qua. Hy vọng chúng ta sẽ tiếp tục gắn bó với nhau lâu hơn nữa.
Nghe ghê chưa, thật ra đó chỉ là một phản ứng tâm lý thông thường thôi à. :)
Tự cho mình một like! :)
Cách sắp xếp các tình huống của mình vẫn chưa được tốt. Lúc đầu hứng quá nên mình kéo hết mấy màn phức tạp bỏ lên trên, hậu quả vô cùng nghiêm trọng là phần dưới càng ngày càng ngán và để người đọc không bị ngán thì mình phải gánh phần ngán đó thay. Hy vọng với bút lực hiện tại thì có thể tu bổ được phần nào sự bất cân bằng mà mình đã tự tay tạo ra.
Từ khi bắt đầu xác định hướng viết truyện thì mình đã biết rằng một ngày nào đó mình phải đối mặt với cái vấn đề này. Khoảng vài tháng trước thì mình còn khá lo sợ, nhưng bây giờ thì không còn sợ nhiều nữa.
Rồi ok bỏ vụ đó qua một bên. Tới phần tiếp theo.
Rồi, thứ tiếp theo mà mình bắt đầu cảm thấy nó có vấn đề chính là dàn ý của truyện.
Như mọi người đã biết (nếu không bỏ ngang cái chương 11) thì lúc đầu mình có nói là mình viết truyện này cho vui và không quá nhiều logic là chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tình hình quá rõ ràng, đây là bộ truyện đầu tiên mình viết. Về cái phần tình tiết lung tung thì mình đã cải thiện được phần nào, nhưng sau khi viết xong cái map mà mọi người vừa đọc thì mình đã mò ra thêm một số lỗi mới từ bản thân.
Càng viết lâu thì mình càng cảm thấy một số điều kỳ diệu đã diễn ra trong toàn bộ quá trình viết của bản thân. Từ lúc mới viết là tràn đầy khí thế, hứng thú bừng bừng... Sau đó theo một lẽ đương nhiên là nó bắt đầu chán. Nhưng khi mình có thể cố gắng lê lết qua cái sự chán ngán đó và tiếp tục đi lên thì mình dần cảm thấy có một cái gì đó liên kết giữa mình với bộ truyện mình viết, một cách bền chặt hơn. Đánh đổi cho cái sự liên kết ổn định này là những ý tưởng hay ho đột phát mỗi khi đầu mình nhảy số dần dần giảm đi.
Mình đã trân trọng đứa con tinh thần này hơn nhiều so với vài tháng trước. Nên hiện tại mình sẽ bỏ hết tâm huyết của mình để viết nó.
Nếu một lúc nào đó mình có thể một ngày viết một phát mấy k chữ liền mà không cần suy nghĩ thì có nghĩa là lúc đó mọi thứ trong truyện đã thông thuộc như tay chân mình vậy. Nhưng đổi lại có thể là cảm xúc của mình với nó không còn được như lúc đầu nữa. Và mình không thích điều đó.
Những bộ truyện có hệ thống và liên quan đến trò chơi sẽ thường dính líu tới rất nhiều số liệu khác nhau, nếu biết vận dụng thỏa đáng thì nó sẽ là một phần cực kỳ quan trọng trong tình tiết của truyện. Mình có thể bỏ quách cái thứ số liệu hầm bà lằng ấy đi, nhưng truyện của mình sẽ biến thành mấy bộ truyện one hit 99999 giống mấy bọn tàu nên ... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.