Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Ác linh
HP: 150/200
[Có là còn may cho ký chủ đó. Sau khi hoàn thành thời kỳ tân thủ thì đám quái có cấp thấp hơn ký chủ thậm chí sẽ không cho kinh nghiệm nữa đâu.]
Thở hắt ra một hơi, gặp cái con ác linh gì đó xong thì nó cũng không còn tâm trạng đâu để mà đọc sách nữa nên quay ngược cái thân đi về lớp.
Vừa nói nó vừa quay qua quay lại, vẻ mặt bực dọc. Giờ này mà vận mệnh chi nhãn của nó còn hoạt động là cái thứ gì đó kia xong đời với nó lâu rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Ác linh (LV 2)
Thằng Sinh nghe cái hệ thống phổ cập vài câu thì kiến thức về thế giới trong đầu nó tự động phân tích, chả mấy chốc thì nó cũng nắm được thông tin mà hệ thống vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Để tao đoán nha, nó giống kiểu phát tán tu vi hay linh lực mẹ gì đấy của mấy cái truyện tiên hiệp các thứ?
Trên người nó bắt đầu bốc lên mấy tia lửa điện. Vì là đã được hệ thống cải tạo cho phù hợp với bản thân nó nên nó cảm giác là mình có thể điều khiển đống điện năng này theo ý muốn, có điều là giới hạn chu vi xung quanh cơ thể thôi.
Thấy điện đóm cứ lâu lâu phụt từ người mình ra thì nó nhanh lẹ tụ hết đám này từ khắp người bao bọc lấy hai bàn tay. Chứ để lâu thêm tí nữa có khi lửa điện nó bén trúng quần áo thì...
- Cho tao mượn của Leo.
MP: 200/200
Đang đi lơn tơn lơn tơn qua một góc khuất thì tự nhiên nó thấy lông tóc dựng ngược lên.
Thử xong rồi thì thằng Sinh không muốn chơi đùa với thứ quái đản kia nữa, nó nhanh chóng quạt hai tay về phía hướng gió đang ù ù tiếp tục lao tới.
- Hệ thống! Cho mượn tí năng lực của thuộc hạ tao được không?
- Ai đó?!
Thời hạn: 30 ngày, bắt đầu từ lúc nhận nhiệm vụ.
Thằng Sinh vừa quạt trúng cái thứ ác linh gì gì kia xong thì nhanh chóng thu tay về thủ thế. Con ác linh thì không s·ợ c·hết mà lại tiếp tục lao tới cố gắng bứng lấy thứ gì đó trên người thằng Sinh.
Nó thử hỏi một câu bâng quơ, hy vọng có người sẽ trả lời mình.
Sau đâu đó vài phút thực hiện công cuộc vợt ác linh thì cuối cùng nó nghe thấy một tiếng gì đó vỡ ra sau đó.
[Ký chủ tiêu diệt ác linh, nhận được 20 kinh nghiệm.]
- Hả là sao?
Một cơn gió từ đâu không rõ đột nhiên thổi tới làm cái sự rờn rợn khó chịu trong người nó bị cộng thêm vài chục lần.
[Khu này được xây ở đâu thì ký chủ cũng biết rồi đó. Cho nên là có ngày nào ký chủ không gặp nó đâu. Vì ký chủ đã bắt đầu không còn là người bình thường nên tần số dao động năng lượng trên người phát tán ra bên ngoài mới làm mấy con này chú ý, sau này mạnh hơn ký chủ sẽ tự biết cách từ từ thu lại cái tần số năng lượng này thôi.]
Yêu cầu: Tự thân đánh bại một đối thủ cao hơn ký chủ ít nhất 5 cấp.
- Rồi rồi rồi. Ủa mà nãy mày kêu người quen là sao hả hệ thống?
Lúc con quái đang vồ tới thì thằng Sinh cũng muốn thử xem con này sẽ gây sát thương cho nó như thế nào. Chớp được cơ hội ác linh nhanh chóng ụp lên người nó. Một cảm giác lạnh lẽo bốc lên sau đó nó bị cắn mất một miếng MP.
Lốp bốp lốp bốp...
[Đó là việc của ký chủ, bổn hệ thống chỉ lấy random một cái nhiệm vụ trong kho đưa cho ký chủ thôi, ai mà biết được nó ra cái gì.]
Sau khi tụ tập lại xong thì mật độ của điện năng trên hai tay nó tăng thêm đáng kể. Lúc này nó nhanh chóng quay người quơ tay chụp về phía luồng gió mất dạy cứ thổi vòng vòng nãy giờ vẫn chưa chịu đi.
- Ờ à ok.
Chương 39: Ác linh
[Ký chủ bị ác linh ăn mất 10 MP]
- Móa khó khăn vậy sống kiểu gì mày?
Chưa bao giờ nó cảm thấy năng lực siêu nhiên lại khoa học như lúc này.
Coi cái nhiệm vụ xong thì nó cũng chả biết nói gì, nên tạm đóng lại rồi từ từ tính tiếp. Dù sao nếu lỡ không làm được thì cùng lắm nhận một cái nhiệm vụ khác, nợ có 50 điểm thôi nên chắc cái hệ thống cũng chả cần làm khó nó để làm gì cả.
[Người quen cũ đó ký chủ.]
Vì con ác linh thuộc dạng thiểu năng trí tuệ nên nó cũng không lo lắng lắm về trường hợp đập hụt. Hai bàn tay của nó bây giờ chả khác nào hai cây vợt muỗi di động, mỗi khi lướt qua cơ thể con quái lập tức để lại một đống t·iếng n·ổ và vài tia lửa điện.
- Cái mẹ gì nữa vậy?
Trừng phạt: Không có.]
[Con này không phải ma đâu ký chủ. Ác linh là tụ hợp thể của những năng lượng tà ác nên nó là dạng cấp thấp hơn ma nhiều lắm.]
- Thiệt hết nói nổi luôn, thôi từ từ khi nào có dịp tính sau đi.
Thời này của nó thiệt sự là cũng không có quá nhiều phương thức giải trí cho lắm. Hoặc là đi lòng vòng dưới sân tập thể d·ụ·c trên mấy cái máy tập thể d·ụ·c, hoặc là lên phòng máy tính ngồi mở nhạc chill chill các thứ, hoặc là chui lên thư viện và cố lén chui vào mấy khu sách nằm ở những chỗ quái đản nhất để tìm đọc vài ba quyển sách nào đó.
Xoẹt xẹt... (đọc tại Qidian-VP.com)
Lốp bốp...
Hôm nay hơi đau đầu nên nó quyết định lên thư viện tìm tìm gì đó đọc giải khuây tí. Quay qua hai thằng khứa bạn thân thì bọn nó đi đâu mất rồi nên nó cũng đành kệ không quan tâm tới nữa, để mặc tụi nó muốn đi đâu thì đi.
Ù ù...
Reng... Reng...
Sinh vật cấp thấp không có ý thức, sản sinh ở những nơi có nhiều sát khí / âm khí / oán khí / những dạng năng lượng tương tự. Có bản năng hấp thụ năng lượng tinh thần của những đối tượng có dao động năng lượng dị thường."
[Được ký chủ. Độ mạnh yếu của năng lực phụ thuộc vào số sao hoặc cấp độ của thuộc hạ, còn nếu thuộc hạ mạnh hơn ký chủ thì sẽ phụ thuộc vào cấp độ của ký chủ. Ký chủ muốn mượn sức mạnh của ai?[
Nghe cái hệ thống nói vậy thì nó cũng suy đoán là có vong nào đang bám theo mình rồi, nhưng người quen cũ là sao vậy? Không lẽ ông của thằng Khải lại tìm nó có việc à?
- Rồi rồi tao đếch quan tâm tới mấy vụ này lắm đâu từ từ giải thích sau đi. Xử khứa này cái đã.
[Đại loại như thế đó ký chủ. Cấp bậc càng cao thì cách kiểm soát năng lượng trong cơ thể càng tinh vi, lúc này sẽ không còn trường hợp năng lượng phát xạ dao động mất kiểm soát nữa đâu.]
[Keng! Xác nhận. Vì ký chủ quá yếu gà, ký chủ chỉ mượn được năng lượng điện hóa sơ cấp, bị động bao trùm một lượng điện nhỏ quanh cơ thể.]
[Ký chủ vừa t·ấn c·ông Ác linh (LV 2)] (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mày hâm à hệ thống? Tao tìm đâu ra người mà đánh hả?
- Ít vãi chưởng.
- Ok vậy là đủ rồi. Cmn chuyến này mày xong đời với tao!
Nó cũng ùa theo cái đám hơn 10 đứa học sinh đó mà đi ra ngoài.
PS: Tuần trước lo ôn thi quá quên mẹ viết truyện luôn, xin lỗi các anh em. Sẽ cố gắng viết xong chương 40 sau đó đăng sớm để tranh thủ ôn thi. Đậu phộng thi mẹ gì thi suốt nhức cả đầu.
[Đó là chuyện mà ký chủ phải tự lo lắng lấy, sao lại đi hỏi bổn hệ thống?]
- Đệt mịa thì ra con này không thọc mất máu mà mất cái khác à?
- Rồi xong luôn, yên ổn được mấy ngày giờ lại gặp ma cỏ nữa rồi.
- Điên đầu thật chứ.
Tiếng chuông c·hết tiệt báo hiệu giờ ra chơi tới rồi, cả đám trong lớp nó nhanh chóng hoàn thành hết cái bài tập làm văn sau đó đóng bảng cái kịch, ùa ra khỏi lớp nhanh như bị ma rượt.
Thằng Sinh cứ tưởng nhiệm vụ lần này hệ thống sẽ kêu nó đi đâu đó như lần trước, ai ngờ mọi thứ mệt hơn nó tưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói thì hơi lâu tí nhưng sự tình thì chỉ diễn ra trong khoảng 2 giây.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.