Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 158: Chiến Khống Thi Giả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Chiến Khống Thi Giả


Trác Phàm ngẩng đầu nhìn Khổng Lượng đứng giữa bầu trời. Tâm hắn lúc này giống như một hồ nước tĩnh lặng không một gợn sóng.

Nếu như cách đây một ngày, ngay khi gặp Khổng Lượng Trác Phàm sẽ liều mạng bỏ chạy còn giờ thì không. Chưa kể tới hắn đã luyện hóa Địa Tâm thì vẫn còn Tuyết Tinh Xà ở ngay bên cạnh. Bất quá, nhìn dáng vẻ tự tin của đối phương thì chắc hẳn một con linh thú đang bị trọng thương hoàn toàn không đáng cho vào trong mắt.

“Chủ thượng…”

Tuyết Tinh Xà nhỏ giọng truyền âm. Bằng vào tinh thần lực cường đại, nó có thể đoán được đại khái thực lực của nhân loại vừa mới xuất hiện này.

“Tinh thần lực của hắn chỉ sợ còn cao hơn ta một bậc. Chẳng những thế, ba động phát tán được kiểm soát một cách khéo léo. Nếu như ta đoán không sai thì thực lực của hắn còn mạnh hơn cả Nham Tích nữa. Chủ thượng, nếu không ngài đi trước đi.”

Trên thực tế cũng đúng như những gì Tuyết Tinh Xà phán đoán. Ngay từ sau khi đột phá cảnh giới Thiên Huyền đạt tới Thần Chiếu thì thực lực của Khổng Lượng đã tăng lên một mảng lớn. Lại thêm thời gian qua xảy ra trận đại chiến giữa bốn tông môn chính ta. Có thể Vạn Độc Môn, Hắc Viêm Lĩnh chịu tổn thất nặng nề nhưng đối với Hủ Thi Tông mà nói thì đây là một cơ hội ngàn vàng.

Khổng Lượng trực tiếp không nhìn Tuyết Tinh Xà mà tập trung sát ý dồn về phía Trác Phàm. Bởi vì vết xe đỗ trong quá khứ mà hắn không lựa chọn dùng Ý Niệm G·i·ế·t Người mà chỉ lặng lặng quan sát.

“Tiểu tử này mặc dù không có tu vi nhưng một thân tinh thần lực quỷ dị. Tốt nhất là nên động thân xử lý.”

Vậy nhưng, trong lúc những suy nghĩ trong đầu lóe lên, Khổng Lượng cũng nhanh chóng phóng thích thần lực dò xét tình hình. Khi ấy, trong mắt hắn bất chợt co rụt lại. Hắn nhìn Trác Phàm tựa như nhìn thấy quỷ.

“Cảnh giới Thần Chiếu? Sao có thể?”

Khổng Lượng nhớ rất rõ ràng khi ấy Trác Phàm ngoại trừ thân pháp tà dị cùng tinh thần lực khủng bố ra thì đứng trước mặt hắn chẳng có chút sức chống đỡ nào, phải bỏ chạy thụt mạng. Trong quá trình ấy, một chút ba động tu vi cũng không hề hiện hữu.

Thế mà giờ đây, bằng vào Ý Niệm Dò Xét của mình, Khổng Lượng phát hiện Trác Phàm vậy mà đã trở thành tu giả. Chẳng những thế…

“Trong hơn năm năm ngắn ngủi, bằng cách nào mà tu vi hắn lại đạt tới Thần Chiếu nhất trọng cơ chứ?”

Đúng thế, hiện tại Trác Phàm đang sử dụng sức mạnh của Địa Tâm đối đầu với Khổng Lượng. Bất quá, vì không muốn lãng phí quá nhiều nguyên lực nên hắn phải áp chế tu vi ở mức đấy. Một phần là Trác Phàm cảm thấy bao nhiêu đó đã đủ đối phó Khổng Lượng. Mặt khác chính là Địa Tâm quá mức quan trọng lại không cách nào tự mình hấp thu nguyên lực cho nên không muốn lãng phí.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Không phải Trác Phàm muốn áp chế tu vi mà trên thực tế bởi vì khi hắn vượt ngưỡng Thần Chiếu đạt tới Hóa Hư thì nguyên lực cùng lắm là dồi dào hơn mà thôi chứ chẳng có được thần thông ở cấp độ tương ứng.

Khi nguyên lực của tu giả dồi dào đồng thời tinh thần lực thuế biến hóa thành thần thức. Cả hai loại ấy kết hợp với công pháp tu luyện bắt đầu thăng hoa ngưng tụ ra thần hồn thì lúc ấy mới thật sự là cảnh giới Hóa Hư.

Còn như Trác Phàm sử dụng Địa Tâm là linh khí tinh thuần nhất của trời đất ngưng tụ ra nên chẳng thể nào đem nó kết hợp cùng tinh thần lực để ngưng tụ thần hồn cả.

Lúc này Trác Phàm bỗng dưng tiến lên vài bước rồi nói với Tuyết Tinh Xà: “Ngươi tập trung dưỡng thương đi. Sau này ta vẫn còn cần ngươi đi theo hộ vệ.”

“Chủ thượng… Nhưng mà hắn ta rất lợi hại…”

Thấy Tuyết Tinh Xà lo lắng, Trác Phàm không quay đầu lại mà cười khẽ: “Ta tự sẽ biết cân nhắc. Dù sao ta cũng đang muốn thử tay thế nào.”

Trác Phàm đưa tay nắm lại rồi mở ra, ánh mắt chuyên chú vào đó như thể đang quan sát tỉ mỉ. Sau đó hắn nhìn lên Khổng Lượng mở miệng nói: “Hơn năm năm trước ngươi truy sát ta tới cận kề cái c·h·ế·t, bây giờ lão tử cũng nên trả lại mới được.”

“Hừ. Một tên tiểu tử không có căn cơ như ngươi, vì tu vi thẳng tiến mà bỏ qua những thứ cốt lõi thì xem như đã là phế vật. Vậy mà giờ lại còn dám trước mặt ta huênh hoang? Đúng là tìm c·h·ế·t.”

Vừa mới dứt lời, Khổng Lượng lập tức phất tay. Bên dưới ống tay áo của hắn lập tức bay ra một đạo hắc tuyến dùng tốc độ thật nhanh hướng về phía Trác Phàm. Tới khi còn cách chừng mười thước mới hiện rõ ra đó là một bộ thi khôi đen nhánh chứa đầy hắc trùng.

“Lại là chiêu cũ rích này?”

Trác Phàm hừ lạnh, vẻ mặt cười cợt lúc trước bắt đầu biến đổi. Hắn lạnh lùng nhìn hết thảy, tay phải chầm chậm nhấc lên.

Tam Phân Ma Long Quyết Thức thứ nhất – Ma Long Xuất Thế.

Hống!

Ngay lập tức, một tiếng rồng ngâm vang lên oanh động khắp cả cánh rừng. Phía xa xa, phương cương nổi lên mù mịt, sương mù tại thời khắc này cuốn ngược về sau lộ ra thái dương sáng rực rỡ.

Theo đó, Trác Phàm tỏa ra hào quang chói mắt, một luồng sáng màu đỏ từ trong tay bắn ra hiển lộ hình ảnh của xích long đang há miệng bay thẳng lên trên như muốn nuốt cả mặt trời.

Thương khung nhanh chóng bị một bóng đen bao phủ, long khí tỏa ra bốn phương tám hướng. Dưới ánh mắt co rụt của Khổng Lượng, xích long gầm lên một tiếng giận dữ rồi cưỡi mây đạp gió bay đi.

Trong nháy mắt, thi khôi vừa mới được Khổng Lượng xuất ra liền hóa thành nghìn mảnh, không chỉ có thịt hôi tanh mà còn có đại lượng hắc trùng rơi xuống đại địa.

Một thoáng yên tĩnh trôi qua, Khổng Lượng không nói nên lời mà chỉ đứng trơ tại đấy giống như bị hù mất hồn.

Sau lưng Trác Phàm, Tuyết Tinh Xà cũng đồng dạng như thế. Nó vốn cho rằng nhân loại kia rất mạnh còn chủ thượng của mình thì thực lực có hạn. Phải biết nếu như Trác Phàm thật sự lợi hại thì trước đó đã chẳng lén lén lút lút xông vào thạch động trộm Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ nào gì.

“Hóa ra chủ thượng vì không muốn sát sinh linh thú loài xa nên mới lựa chọn âm thầm xâm nhập. Thì ra ngài ấy lợi hại như vậy.”

Bất quá Tuyết Tinh Xà không biết, trước đó Trác Phàm nơm nớp lo sợ là sự thật. Chẳng qua trong tình huống thế này hắn lười giải thích mà cũng không cần giải thích để làm gì.

Tóm lại, cứ thị uy trước đã!

Không chỉ Tuyết Tinh Xà và Khổng Lượng mà ngay cả Trác Phàm cũng kinh hãi. Vốn dĩ thức thứ nhất của Tam Phân Ma Long Quyết không thể có uy lực mạnh mẽ như thế. Mặt khác, hình dạng xích long ngưng tụ ra ấy cũng là lần đầu tiên hắn làm được.

“Là bởi vì nguyên lực của Địa Tâm quá mức tinh thuần hay sao? Mà lại, làm sao lại ẩn chứa một tia long khí ở bên trong đây?”

Trác Phàm không biết được điều ấy. Nhưng quan trọng hơn, đây là một chuyện đáng mừng bởi lẽ võ kỹ của hắn đã được thăng hoa nhờ có Địa Tâm.

Nghĩ nghĩ trong đầu, Trác Phàm bỗng dưng chùn chân xuống, cả người phát ra ánh sáng rực rỡ. Trong mắt hắn càng ẩn chứa hai vệt kim quang ngóng nhìn Khổng Lượng.

Mà lại, ngay lúc tiếp nhận ánh mắt ấy, Khổng Lượng cảm giác toàn thân lập tức lạnh cóng như gặp phải thiên địch. Nhưng rồi hắn mạnh mẽ lắc đầu như thể muốn xóa bỏ ý nghĩ trong đầu đi.

“Khốn kiếp. Dựa vào một chút khí thế ấy liền muốn đè ép ta? Đừng hòng!’

Khổng Lượng lập tức kết ấn. Lam quang khắp người lập tức phóng thích, nguyên lực tựa như dòng thác cuồn cuộn chảy quanh cơ thể. Song thủ kết ấn đồng thời trong miệng niệm chú ngữ. Chỉ thấy chỉ giới trên tay hắn sáng lên, bốn cái thi khôi nhất thời hiện hữu thình lình đều đạt tới cảnh giới Thần Chiếu lục trọng.

Trên người mỗi cái thi khôi đều có rất nhiều vết khâu vá như thể lúc c·h·ế·t đi cái xác ấy thụ thương cực kỳ thảm trọng. Tất cả đều bị móc đi đôi mắt chỉ còn lại hai vết trũng sâu, da dẻ lành lặn nhưng chỉ là một màu đen xơ xác.

Trác Phàm nhíu mày nhìn một trong số ấy. Hắn nhận ra gương mặt quen thuộc kia. Đó chính là cao thủ Thần Chiếu cảnh lúc hắn bị Khổng Lượng truy sát kịp thời ứng cứu.

Trác Phàm không quen người đó, chỉ biết đối phương là một trong những trưởng lão của Hoàng Dược Cốc.

“Có lẽ là vẫn lạc trong trận chiến bốn tông chính ma.”

Và dĩ nhiên, cái xác kia giờ đã bị Khổng Lượng luyện hóa thành thi khôi.

“Cũng không biết ngoài lão ra còn có ai rơi vào tay hắn. Nhưng không sao cả, ngày hôm nay ta sẽ giải thoát tất cả.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Chiến Khống Thi Giả