Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 216: Ngũ Thải Liên Đài

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Ngũ Thải Liên Đài


Nhạc Bất Quân rõ ràng cũng nhận ra điểm này. Hắn không sợ Mạc Thiên Sinh, có điều để đánh hạ thì sẽ tiêu tốn chút ít thủ đoạn. Khi ấy, những kẻ khác giống như chim sẻ núp sau sẽ tận dụng cơ hội đó mà chiếm tiện nghi. Không ai muốn điều đó xảy ra, hắn cũng vậy.

Mạc Thiên Sinh dường như cũng chú ý tới Tiểu Giao Long đề phòng mình bèn nói: “Hẳn là ngươi cũng không biết nó kết trái đúng không? Có khoảng chừng năm quả, ngươi bốn quả, ta một quả vậy.”

“Kia là… Liên Hoa?”

Trong lúc kinh ngạc, Mạc Thiên Sinh quên cả che giấu âm thanh của mình. Mà đối phương vừa nghe được đã lập tức lên tiếng.

“Mạc Thiên Sinh.”

“Có lẽ hắn sẽ chờ tại điểm chặn cuối cùng để chiếm điểm tích lũy. Với thực lực của ta, muốn đánh bại Nhạc Bất Quân e rằng phải dùng hết vốn liếng mới được. Trong thời gian này, phải tận dụng hết cơ hội để tăng thực lực mới được.”

Nghe Mạc Thiên Sinh nói, Tiểu Giao Long rõ ràng có chút chần chừ. Nhưng rồi nó chợt phát ra vài tiếng “xì xì” hưởng ứng.

“Yên tâm đi. Dù sao ta đánh cũng không lại ngươi.” Mạc Thiên Sinh cười cười trước sự cảnh giác của Tiểu Giao Long.

Dần dần, mọi người bị thu hút, ngay cả những thí sinh bên trong cũng bắt đầu nhận ra có điểm không đúng, bởi lẽ độc khí đang nhạt dần…

Không bao lâu sau, Mạc Thiên Sinh dưới sự dẫn dắt của Tiểu Giao Long đã tới nơi. Hắn phóng nhãn quan sát liền phát hiện có chút không đúng. Vốn dĩ bên trong đầm lầy này đâu đâu cũng là độc vụ che đi tầm mắt vậy nhưng bây giờ không phải thế.

“Xì!”

Tiểu Giao Long ném một hạt sen cho Mạc Thiên Sinh sau đó bắt đầu nhấm nháp đồng thời truyền ra thần niệm.

“Ngũ Thải Quang kia là cái gì?”

“Tốt như vậy?” Mạc Thiên Sinh không chút do dự nuốt hạt sen. Ngay lập tức, một luồng khí nóng bao trùm thân thể khiến khắp người hắn đỏ lên, khói trắng bốc ra nghi ngút đồng thời toàn thân căng phồng.

Đại trưởng lão lặng yên nhìn hết thảy, ánh mắt thâm thúy lộ ra một vòng tinh quang.

Một khắc trôi qua, trên bầu trời dị tượng vẫn chưa hề kết thúc, ngược lại ngũ thải quang mang lại càng thêm bành trướng. Độc vụ theo đó hóa thành vòng xoáy không ngừng bị hút vào, không khí ma sát lẫn nhau tạo nên tia lửa rồi hóa thành lôi xà quanh quẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Thiên Sinh thầm kêu một tiếng không xong. Kế tiếp, đôi mắt giăng đầy tơ máu nhảy thẳng lên liên đài. Một khắc này, thân thể của hắn tỏa ra bạch khí không ngừng lan tràn bốn phương tám hướng.

“Ta cảm thấy cao lắm là ba phần mà thôi. Dù gì linh khí của Ngũ Thải Liên Hoa quá mức nồng đậm, trừ phi cơ thể cứng rắn như thiên ngoại thạch thì khó mà vượt quá năm phần. Ngay cả Vân Nham dùng qua linh dược thập phẩm cũng chỉ miễn cưỡng bốn phần mà thôi. Ta đoán cùng lắm một khắc thời gian thì dị tượng sẽ ngừng lại.” Một người khác vuốt râu nói.

“Xì!”

“Có chút không chịu nổi rồi.”

“Chủ nhân. Tiểu Giao Long nói ngươi nuốt hạt sen rồi ngồi trên Ngũ Thải Liên Đài nạp thổ có thể tăng tốc độ tu luyện gấp mấy lần.” Tiểu Dạ lần nữa giải thích.

Nói rồi, hắn ta lập tức tung người bay đi để lại Mạc Thiên Sinh nơi đó kèm theo tiếng nói: “Ta là Nhạc Bất Quân sẽ ở bên ngoài đợi ngươi.”

Đó là một đóa liên đài khổng lồ, từng cánh sen nở rộ ra tám phía, màu hồng cùng trắng của cánh hoa đan xen vào nhau được màu đen của nước bùn làm cho trở nên nổi bật. Mà lại, tại trung tâm của nhụy hoa là những hạt sen vàng lấp lánh to cỡ bằng lòng bàn tay.

Ở bên ngoài, đám người quan sát vẫn đang u sầu vì không nhìn ra bất kỳ thứ gì bên trong lại đột nhiên ngẩng đầu.

Chương 216: Ngũ Thải Liên Đài (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Thiên Sinh nhíu mày, cố gắng ngưng tụ tầm mắt tại nơi phóng thích hào quang. Đến khi nhìn rõ, gương mặt hắn hoàn toàn không thể che giấu được sự kinh ngạc.

“Chủ nhân. Tiểu Giao Long nói đồ tốt thì có đấy. Nhưng nó muốn hai phần ba linh thảo của ngươi.” Tiểu Dạ truyền tới thần niệm giải thích.

Tuy nhiên, khi phát hiện thái độ không tình nguyên của Tiểu Giao Long lại khiến Mạc Thiên Sinh cảm thấy tương đối tò mò.

“Nơi này không thích hợp giao thủ sao?” Mạc Thiên Sinh lẩm bẩm. Hắn nhớ rõ cái tên Mạc Bất Quân nằm ở đầu bản xếp hạng.

“Nơi này không thích hợp giao thủ.”

“Đúng là tham lam mà.” Mạc Thiên Sinh hít sâu một hơi thầm nghĩ trong lòng. Số linh thảo kia chia ra mỗi người một nửa, bây giờ Tiểu Giao Long lại muốn hai phần ba của hắn thì chẳng khác nào nó lấy năm phần còn một phần là của hắn. Phải biết bao nhiêu ấy đủ khiến cho bất kỳ luyện đan sư nào cũng đỏ mắt.

Mạc Thiên Sinh không phải kẻ tham lam. Mà lại, hắn cũng biết đoạn đường phía sau ắt là cần có sự trợ giúp của Tiểu Giao Long mới thuận lợi hơn được. Đặc biệt là sau khi giao chiến với Nhạc Bất Quân, hắn rất rõ ràng đối phương vẫn chưa dùng toàn lực vì chỉ mới phóng thích vài chiêu võ kỹ linh giai mà thôi.

Kế tiếp đó, một tiếng ngáp lười biếng vang lên, thân ảnh của Tiểu Giao Long hiện ra trước mặt, tuy có hơi mờ ảo nhưng vẫn miễn cưỡng nhận ra. Nó nhìn Mạc Thiên Sinh như muốn hỏi “có chuyện gì”.

Chỉ có những người của Hoàng Dược Cốc rõ ràng.

Sau khi nói ra lời đầy ngạc nhiên, hắn ta chậm rãi thu trường kiếm lại rồi nói: “Ngươi tên là gì?”

“Trong độc vụ mà vẫn có thể nhìn được ư?”

Tiểu Giao Long cảnh giác nhìn Mạc Thiên Sinh như thể sợ hắn nuốt lời. Dù sao thứ đồ kia thực sự là đồ tốt, không thể dùng linh thảo trung cấp mà so sánh được.

Nếu như Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ mang lại cảm giác lạnh buốt như thể âm đến hơn hai trăm độ thì hạt sen kia lại để Mạc Thiên Sinh như bị cực hạn hỏa diễm thiêu đốt, huyết dịch trong cơ thể không ngừng sôi trào, thậm chí một phần da thịt đã nổi lên dịch nước.

“Không biết là kẻ nào được lợi, vậy mà tìm tới Ngũ Thải Liên Đài lại còn dẫn động thiên địa dị tượng. Chỉ là không biết hắn sẽ hấp thu được bao nhiều phần tinh túy đây.” Một trưởng lão khác trầm ngâm mở miệng.

Cùng lúc đó, vô số điểm sáng chợt dao động rồi như bị lực lượng nào đó điều khiển dung nhập vào trong cơ thể của Mạc Thiên Sinh. Mà ngũ thải quang mang cũng bắt đầu bành trướng hóa thành vòng xoáy xông thẳng lên bầu trời.

Nhưng mà, thứ làm Mạc Thiên Sinh chú ý không phải chỉ có thế. Ở vị trí trung tâm, hắn nhìn thấy có một đoàn hào quang đủ màu chiếu rọi. Phía trên càng có linh khí hội tụ thành vô số điểm sáng như những con đom đóm đang bay lượn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần này, đến cả Tiểu Giao Long cũng phải động dung. Trước đây nó đã tới rất nhiều lần, có điều lúc ấy sen vẫn chưa ra hạt. Nhìn những viên cầu bóng loáng ánh vàng bên trong liên đài khiến cho bụng nó trở nên cồn cào.

Mạc Thiên Sinh không tiếp tục suy nghĩ mà bắt đầu di chuyển. Vừa rồi hắn nhận ra không chỉ có mỗi Nhạc Bất Quân ở đó mà còn vài kẻ khác nữa. Chẳng qua trận đấu của hai người khiến bọn chúng kiên kỵ không dám xông lên mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dẫn đường đi. Xem rồi ta mới quyết định được.”

“Ngươi nói xem, ở trong khu vực này liệu có tồn tại linh thảo hay thứ đồ tốt nào không?”

Tiểu Giao Long nghe nói thế, đôi mắt lập tức sáng lên, ánh nhìn đối với Mạc Thiên Sinh lại trở nên thân thiện mấy phần. Không chút do dự, nó phóng người bay lên phía trước, cái đuôi linh động thu hoạch từng viên hạt sen rồi khống chế thủy nguyên tố xung quanh thành một cái túi nhỏ đặt vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xì xì!”

“Đoán Cốt cửu trọng. Chẳng trách khí lực lại kinh khủng như vậy, dùng trường kiếm mà cứ như trọng đao.”

“Tiểu Giao Long.” Mạc Thiên Sinh hô lớn.

Nhìn theo bóng dáng đối phương rời khỏi, Mạc Thiên Sinh thở phào một hơi thu lại chân khí và cả Tử Cực Ma Đồng. Mặc dù để bản thân có thực lực tăng mạnh nhưng cơ thể cũng phải chịu áp lực tương xứng. Nếu như có thể, hắn càng muốn ít sử dụng hai món công pháp này trong chiến đấu hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216: Ngũ Thải Liên Đài