Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 260: Điều Kiện
“Sao ạ?”
Vừa thấy Trác Phàm đi ra, Tần Đồng Long lập tức bước tới cung kính: “Tiền bối.”
“Khí tức của tiểu tử này có chút khác lạ. Giống như so với ba ngày trước, hiện tại tu vi của hắn càng ổn định thì phải.” Ngũ trưởng lão sau khi dò xét Mạc Thiên Sinh bằng thần thức của mình liền nhịn không được lên tiếng.
Như chú ý tới ánh mắt của Mạc Thiên Sinh, Lạc Thiến Thiến lại giải đáp: “Sân Thiên là nơi dùng cho sự kiện lớn trong tông môn, tỉ dụ như là tuyển chọn đệ tử nội môn hoặc là khi tổ chức Tam Tông Chi Hội thì mới dùng tới.”
“Ta ấy hả…”
Ba ngày mới đó đã qua, cánh cửa thông đạo của Long Hồn Luyện Khí Tháp lần nữa được mở. Mạc Thiên Sinh từ bên trong bước ra, gương mặt có phần hưng phấn.
Nói là quảng trường nhưng thực chất là nơi các đệ tử tụ tập. Đó là một nơi vô cùng rộng lớn được dựng lên bởi bức tường hình tròn quấn quanh chia thành từng bậc cao thấp khác nhau theo hình bậc thang.
Mà lại, ở xung quanh quảng trường có rất nhiều quầy hàng. Đủ mọi loại linh thảo và vật phẩm được bày bán ở đây bao gồm đan dược và linh bảo. Phần lớn đều là cấp ba trở xuống, còn như những thứ đồ cao cấp hơn sẽ được dùng để đổi điểm tích luỹ.
“Ta muốn được ngài chỉ điểm. Rốt cuộc ta phải làm sao mới tìm ra con đường tu hành dành cho mình.”
“Ngươi đi đi.”
“Khoảng cách đạt tới Hoàng Long Chân Khí đệ lục trọng không còn xa.”
“Nếu vậy thì…”
“Nhưng mà trước đó, ta còn phải tu luyện cả Quỷ Ảnh Thần Hành nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 260: Điều Kiện
Mang trên mình bộ giáp mới khiến Tiểu Dạ có chút không quen thuộc. Mỗi bước cử động đều cho nó cảm giác không được thoải mái. Bất quá, hiện tại nó đã quen với việc khống chế Huyền Trọng Giáp.
Mạc Thiên Sinh thì thào trong lòng. Bất quá, một chút thành tựu này vẫn chưa làm hắn cảm thấy hài lòng.
Lạc Thiến Thiến không biết từ lúc nào đã ở ngay sau lưng Mạc Thiên Sinh lên tiếng giải đáp. Nàng là biết tin Mạc Thiên Sinh chịu phạt ở Long Hồn Luyện Khí Tháp nên cố ý chờ hắn ra ngoài, không ngờ vừa gặp được chưa kịp chào đã thấy Mạc Thiên Sinh đi vào bên trong này.
Tần Đồng Long lập tức hạ người, ba quỳ chín lạy làm ra nghi thức: “Đệ tử Tần Đồng Long bái kiến sư phụ. Mong người nhận ta làm đệ tử.”
Trác Phàm lặng nhìn Tần Đồng Long một hồi rồi nói: “Ta còn rất nhiều việc phải làm, không có thời gian để chỉ điểm cho một kẻ xa lạ như ngươi.”
Tần Đồng Long cứng họng như thể không biết Trác Phàm đang nói điều gì. Chẳng phải có một đệ tử như hắn chính là niềm tự hào của một người sư phụ hay sao.
Ba ngày này hắn đã thử liên tục nhiều cách, dựa theo kinh nghiệm đúc kết cuối cùng hấp thu được một lượng lớn long tức. Mặc dù cơ thể vẫn còn bị phản phệ nhưng nương theo Hoàng Long Chân Khí trưởng thành, hắn đã dần dần thích ứng.
Lạc Thiến Thiến lắc đầu: “Chuyện này không liên quan đến đó. Chẳng qua là, ta thấy không thoải mái khi ở trước mặt quá nhiều người để luyện đan.”
Trác Phàm biết người này đã quỳ ở đó từ ngày hôm qua nhưng không có ra ngoài. Cho đến hôm nay hắn mới lựa chọn gặp mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi rời khỏi Long Hồn Luyện Khí Tháp, Mạc Thiên Sinh không vội trở về động phủ mà đi dạo một vòng đến quảng trường của Hoàng Dược Cốc.
Mạc Thiên Sinh bước ra bên ngoài hành lễ với Ngũ trưởng lão sau đó rời khỏi Long Hồn Luyện Khí Tháp. Hắn chịu h·ình p·hạt đã xong nên không cần ai khác đưa rước, chỉ cần men theo con đường cũ, trận pháp tức khắc tự động dẫn đường.
Đúng lúc này, giọng nói của Trác Phàm lại vang lên lần nữa: “Nội trong ba tháng, hãy đạt tới Thiên Huyền Cảnh, lúc ấy ta có thể suy nghĩ lại.”
Đối với việc này, Mạc Thiên Sinh không hề đặt ở trong mắt. Cái hắn tò mò chính là đấu trường rộng lớn ở trung tâm khắc chữ Thiên kia.
“Dựa theo pháp quyết mà sư phụ đưa cho thì Hoàng Long Chân Khí đệ thất trọng là một bích luỹ vô cùng kiên cố. Chỉ khi nào đột phá mới có thể xem là thoát thai hoán cốt thật sự. Xem ra, chỉ dựa vào long tức ở tầng thứ tư này thì trong thời gian ba tháng không thể nào thành công được.”
“Ta…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bên dưới được chia thành bốn sân đấu kích thước khác nhau gồm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Thông thường những đệ tử đời thứ ba và thứ hai sẽ giao đấu với nhau ở sân Hoàng. Các sư huynh nội môn sẽ được bố trí tại sân Huyền và có bình phán làm chủ. Còn như sân Địa thì là nơi so tài luyện đan.”
Đúng lúc này, âm thanh huyên náo bên dưới vang lên khiến mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía dưới. Mạc Thiên Sinh và cả Lạc Thiến Thiến cũng tương tự vậy.
Nghe tới đây, Mạc Thiên Sinh xem như có điều hiểu ra. Là một luyện đan sư, quan trọng nhất chính là tâm cảnh. Nghe nói trước đây Lạc Thiến Thiến từng là nạn dân, phụ mẫu mất sớm trong thời loạn may mắn được cưu mang. Cho nên mỗi khi đối diện cùng đám đông thì nội tâm của nàng đều cảm thấy sợ hãi.
“Mau nhìn kìa. Là Đoàn sư huynh.”
“Thì sao?” Trác Phàm ngắt lời.
Tần Đồng Long thất vọng tràn trề đứng dậy. Hắn không quên ôm quyền với Trác Phàm rồi quay đầu bỏ đi.
Sân Địa có kích thước rất lớn chỉ xếp sau sân Thiên. Bên trên lúc này có rất nhiều ngươi luyện đan. Nương theo hoả diễm bùng lên, mỗi người đều trổ hết tài năng của mình.
Trác Phàm không để ý đến Tiểu Dạ nữa mà bước chân ra bên ngoài. Tại đó, có một nam nhân đã đợi từ rất lâu.
Trác Phàm nói tiếp: “Là một con người thực tế. Ngươi thiên tư tốt thì thế nào? Liên quan cái rắm gì đến ta? Cái ta cần là những gì ngươi có thể mang lại chứ không phải cái danh hảo huyền tạo ra một đệ tử có tầm. Trong mắt ta chỉ có lợi ích mà thôi. Vậy ngươi nói xem, ngươi có thể làm gì được cho ta?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trác Phàm thấy thế liền nhếch mép cười lạnh: “Dựa vào đâu?”
Tần Đồng Long ngẩn người đáp: “Đệ tử thiên tư không tồi, bên trong cơ thể còn có một đạo long hồn truyền thừa, nếu như một mai đột phá Thần Chiếu ngưng tụ thần hồn sẽ có song hồn, lại biết…”
Giờ khắc này, sân Thiên hoàn toàn không có một ai nhưng Mạc Thiên Sinh có thể chắc chắn một khi sự kiện lớn diễn ra thì ở đó nhất định đặc biệt đông đúc. Hồi lâu, mùi đan dược ở cách đó không xa thu hút tầm mắt của hắn.
Lạc Thiến Thiến ngồi xuống bên cạnh Mạc Thiên Sinh, ánh mắt ao ước nhìn về phía đó nói: “Phải chi ta cũng có thể ở trên đó luyện đan.” (đọc tại Qidian-VP.com)
****
“Có chuyện gì nói đi.”
Đôi mắt Tần Đồng Long sáng lên. Hắn quay lại hung hăng gật đầu: “Tiền bối yên tâm. Ta nhất định sẽ có ích.”
Tại bốn phương Đông, Tây, Nam, Bắc đều có một lối đi vào. Bên trên là mái vòm được hình thành từ trận pháp, có kết giới dùng để điều tiết ánh sáng. Cho dù là trời tối đen như mực thì bên trong quảng trường đều sẽ có đầy đủ tầm nhìn.
Có phụ trọng bên mình, bước đi của Tiểu Dạ trở nên nặng nề hơn. Hôm nay nó không tu luyện cùng Trác Phàm mà phải làm quen với bộ khải giáp mới này.
Thời gian qua Tần Đồng Long đã liên tục suy nghĩ nhưng mọi thứ cứ như một mê cung khiến hắn quẩn quanh một chỗ khống cách nào thoát ra.
Đây là lần đầu Mạc Thiên Sinh bước vào quảng trường. Hắn tò mò nhìn khắp mọi nơi như đang làm quen với xung quanh.
Mà việc hai người gặp nhau ở quảng trường đã thu hút rất nhiều ánh mắt chú ý. Có hâm mộ, có ghen tị và có cả không quan tâm.
Mạc Thiên Sinh kinh ngạc nhìn Lạc Thiến Thiến: “Chẳng phải bất kì ai cũng có thể luyện đan ở đó sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.