Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 272: Sát Lang Nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 272: Sát Lang Nhân


Một tên trong số năm kẻ bao vây nam tử đeo mặt nạ lên tiếng cảnh báo. Bốn tên còn lại nghe thế lập tức nhảy lên, móng vuốt tựa như lợi khí thay phiên vờn quanh thân thể kẻ địch.

Năm bóng ảnh đen sì liên tục nhảy qua những nhánh cây rồi dừng lại ở cách thanh niên mang mặt nạ da sói tương đối xa.

Cảm nhận c·ái c·hết cận kề, tên kia thổ huyết ho khan cố gắng lên tiếng: “Sát Lang Nhân, đừng nghĩ ngươi sẽ được yên ổn. Lang Vương nhất định sẽ t·ruy s·át ngươi...”

“Mặc dù ngươi nói có vẻ rất thuyết phục nhưng ta không thể tin tưởng hoàn toàn…”

Mạc Thiên Sinh ngã nhào xuống nền gạch, long tức cuồng bạo ở xung quanh như nhìn thấy con mồi liền ngưng tụ thành hình ảo xích long gào thét lao tới.

Ngũ trưởng lão không hề dời mắt một chút nào mặc kệ tiếng bước chân đang tới gần.

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ đường lui của nam tử đeo mặt nạ đã bị phong toả. Có điều từ đầu đến cuối hắn chỉ lùi lại một bước, còn lại chưa từng nhúc nhích. Chẳng qua trước áp lực chồng chất, cánh tay đang cầm đoản kiếm lại vô thức nắm chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ khắc này đây đã không thể gọi chúng có hình người nữa mà đã hoàn toàn biến thành quái thú. Chúng cúi người xuống tựa như động vật bốn chân nhanh nhẹn đạp qua nhánh cây bay thẳng tới trước mặt nam tử đeo mặt nạ. Mỗi nơi chúng chạm chân đều để lại vết cào cấu sâu hóm.

Thanh niên kia lùi lại một bước nhìn năm kẻ trước mặt đang biến đổi trong khoảnh khắc. Đôi tai nhọn hướng lên trên, cái miệng bỗng chốc dài lộ ra răng nanh sắc nhọn cùng với dòng nước miếng vươn vãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn chúng đều có hình dáng của nhân loại, có điều có vài chỗ khác thường. Chúng cao hơn người thường một chút, lưng hơi còng, tứ chi đặc biệt dài lộ ra nanh vuốt. Dưới ánh trăng, năm cặp mắt phát ra hồng mang tựa như hung thú hoang dã.

“Lời này là ý gì?”

Ngũ trưởng lão phất tay, một luồng xung lực nhất thời tác động vào Mạc Thiên Sinh. Tựa như một cơn gió mạnh cuốn lấy chiếc lá qua xuyên qua thông đạo đi xuống tầng thứ tư của Long Hồn Luyện Khí Tháp.

Ở phương diện khác, tại một nơi xa xôi vượt qua khỏi phạm vi của Hoàng Dược Cốc, thiếu niên với thân pháp quỷ dị hoá thành hắc thiểm vuột qua. Các nhánh cây rừng xung quanh trở thành bệ đệm để hắn đặt chân và nhanh nhẹn di chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy lời phân tích của Đại trưởng lão, Ngũ trưởng lão vẫn còn chút nghi hoặc: “Nhưng mà tại sao phải uống đan dược rồi tự luyện chế thuốc giải?”

“Xoẹt!”

“Đại trưởng lão. Người thật sự cho rằng Mạc Thiên Sinh chính là đệ tử của người đó ư?”

Lần đầu bị đưa vào theo kiểu b·ạo l·ực khiến cho Mạc Thiên Sinh khúm núm ngồi dậy nhưng khi thấy thứ mình cần đang đến gần liền lập tức hoan hỉ. Nguyên lực bùng phát, ngũ thải quang từ trong cơ thể bay ra, còn có hoàng mang lấp ló ẩn hiện bên dưới lớp da bắt đầu hấp thụ tu luyện.

Mạc Thiên Sinh nghe vậy liền cười khổ. Thái độ của Ngũ trưởng lão đối với hắn đã hoàn toàn thay đổi. Có điều nếu được tiếp tục tu luyện ở bên trong Long Hồn Luyện Khí Tháp thì hắn sẽ không từ chối.

“Chuyện này có thể sẽ gây ảnh hưởng tới toàn bộ Hoàng Dược Cốc…”

“Mấy ngày qua ta đều thông qua trận pháp quan sát nhất cử nhất động của Mạc Thiên Sinh. Trong thời gian này hắn không hề gặp ai khác lạ cho nên tám chín phần mười là thật.”

“Đại trưởng lão, tại sao vừa rồi ngươi lại truyền âm bảo ta tiếp tục để Mạc Thiên Sinh tu luyện. Đáng lý ra phải bắt lại và tra khảo mới đúng.”

Dưới ánh trăng mờ ảo, âm thanh xoẹt xoẹt cùng với đao khí bắn ra oanh động cả một vùng, cây cối rậm rạp ngã đổ.

Cũng chính ánh sáng rạng đông đã soi sáng diện mạo nam tử ẩn giấu bên dưới lớp mặt nạ. Hắn ta chính là Tần Đồng Long.

Đại trưởng lão đảo mắt nhìn qua Mạc Thiên Sinh bên trong thanh đồng kính sau đó thở dài: “Ngũ đệ ngươi quá căng thẳng rồi.”

“Đây… Đây là…?” Ngũ trưởng lão

Đến đây, Ngũ trưởng lão bỗng khựng lại một nhịp, đôi mày chau lại lộ ra vết nhăn rồi tiếp tục: “Bất quá, ta sẽ để ngươi tu luyện bên trong tầng thứ tư Long Hồn Luyện Khí Tháp. Giờ thì vào đi.”

“Lúc nãy đệ không nghe thấy sao? Hắn phải đem bản thân đến đường cùng thì mới vượt qua giới hạn được.”

Nam tử đeo mặt nạ bình tĩnh lên tiếng, toàn thân bỗng chốc bị hắc mang bao phủ. Thanh đoản đao bị bóng đen bao bọc, lưỡi dao đen nhánh giống như hắc động nhìn giống như vô cùng sắc bén có thể cắt đi hết thảy mọi thứ, còn có một cỗ hàn khí bốc ra khiến cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tới đây, Ngũ trưởng lão bắt đầu thu hồi nguyên lực.

Trước lời giải thích của Mạc Thiên Sinh, Ngũ trưởng lão hơi dừng động tác một chút. Ông bán tín bán nghi nhìn thanh niên trước mặt.

Xoẹt!

Ầm!

Bên trong thanh đồng kính hiện ra thân ảnh Mạc Thiên Sinh đang lấy một chiếc dược bình. Chỉ thấy sau đó hắn liền đổ dược bình ra một viên đan dược. Hắn hơi chần chờ một chút liền cắn răng nuốt vào.

Tác: Đề cử nàooooo! (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 272: Sát Lang Nhân

Hắn còn chưa nói xong thì cái đầu đã xoay tròn một vòng giữa không trung rồi rơi xuống ngay bên cạnh. Lúc ấy, ánh mắt hắn ta hiện lên hình ảnh cuối cùng trước khi bị bóng tối nuốt chừng hoàn toàn.

“Cẩn thận. Sát Lang Nhân rất quỷ dị một khi ra tay phải dùng toàn lực.”

Phía bên ngoài, thông qua Quan Ảnh Trận, hình ảnh Mạc Thiên Sinh bên trong tầng thứ tư của Long Hồn Luyện Khí Tháp hiện rõ mồn một qua thanh đồng kính.

Cánh tay đưa ra một cách dứt khoác, một tia máu tươi liền bắn ra dính trên lưỡi đoản kiếm cùng với âm thanh hai khối t·hi t·hể rơi xuống mặt đất. Trong ánh sáng mờ ảo của ánh trăng loe lói qua làn sương mờ mịt bị kiếm diện phản chiếu là hình ảnh của một thanh niên.

Nam tử đưa tay thao xuống chiếc mặt nạ hình sói đồng thời nhìn về phía đông xa xôi. Nơi ấy bình minh đang dần ló dạng, ánh sáng đầu tiên phản chiếu ánh lên mặt trăng rạng sáng một màu hồng kì lạ, tựa như tiêm nhiễm huyết mang nhưng rồi rất nhanh biến mất.

Hắn ta mang một chiếc mặt nạ như mặt sói chỉ để lộ đôi mắt thâm thuý tinh mang xen lẫn chút lạnh lùng. Toàn thân lệ khí nồng nặc, mùi máu tươi tức tốc lan tràn mỗi khi hắn đứng một chỗ tương đối lâu.

“Mạc Thiên Sinh không nói dối. Độc đan là hắn tự mình ăn vào.”

Đại trưởng lão khẽ phất tay. Thanh đồng kính dần nhoè đi hình ảnh Mạc Thiên Sinh đang ở trong Long Hồn Luyện Khí Tháp, thay vào đó chính là hình ảnh bên trong một cái động phủ.

Đến tận lúc này Mạc Thiên Sinh mới thở hắc ra một hơi, gương mặt trở nên trắng bệch.

Đứng trước lời nói của Ngũ trưởng lão, Đại trưởng lão chỉ im lặng không đáp. Đợi cho đến khi đối phương nói xong ông mới từ tốn lên tiếng: “Ta biết đệ rất yêu mến Hoàng Dược Cốc nhưng đừng quá tiêu cực như vậy.”

Thật lòng mà nói thì nếu là người khác Ngũ trưởng lão nhất định sẽ không tin nhưng đối với Mạc Thiên Sinh thì lại có vài phần tin tưởng. Ai bảo hắn quả thật đã từng là một thiếu niên kinh mạch yếu ớt đâu.

Âm thanh kích động xen lẫn phẫn nộ vang lên, cả năm kẻ kia không nói nhiều bắt đầu tung người lao tới. Tứ chi với hình thù kì lạ lập tức nở rộng lộ ra cơ bắp cuồn cuộn. Đồng thời trên làn da vốn dĩ thô ráp lại quỷ dị mọc lên lông xám. Sự biến đổi này lập tức khiến khí tức của bọn chúng tăng vọt lên một cách chóng mặt.

Đại trưởng lão đưa tay vuốt chòm râu cảm thán: “Quả nhiên rất đúng tính cách của người đó. Ngài ấy chỉ dịu dàng với một người còn lại đều độc ác với cả thế gian. Thật sự không biết trước đó tiểu tử này còn trải qua những điều kinh khủng gì.”

“Sát Lang Nhân!”

Cánh tay đưa lên chiếc mặt nạ, tuy nhiên vừa muốn làm gì đó thì đằng sau đã vang lên âm thanh xé gió. Hắn vội vàng quay đầu, sát khí trong đôi mắt toả ra càng thêm ngưng đặc.

Đại trưởng lão vừa nói lại vừa phất tay, thanh đồng kính lại tiếp tục biến ảo.

Sau chừng nửa giờ, tại nơi xảy ra trận chiến chỉ còn một thân ảnh còn đứng vững. Hắn ta liên tục lay động, cơ ngực chập trùng cố gắn hít sâu mấy làn khí thô. Và rồi, hắn đảo mắt nhìn qua kẻ duy nhất còn chút hơi thở và bước tới.

Nhìn thấy hai khối t·hi t·hể phân biệt rơi dưới mặt đất, năm kẻ kia bất giác ngửa mặt gào lên. Và rồi, bao nhiêu oán niệm dồn thẳng lên người tên nam tử mang mặt nạ.

Ngũ trưởng lão nheo mắt lại.

“Có lẽ là vậy, cũng có thể là ta sai. Có điều, sao lại không thử tin một lần.”

“Đó là chuyện mà ngươi không thể chứng kiến được.”

“Năm tên khí tức có thể so với Đoán Cốt điên phong. Không tệ.”

Hình ảnh phía sau chính là khoảnh khắc Mạc Thiên Sinh đi mua dược liệu và dược đỉnh đồng thời hẹn gặp Lạc Thiến Thiến. Còn có cả chuyện hai người luyện đan cả đêm trước khi đến Long Hồn Luyện Khí Tháp gặp Ngũ trưởng lão.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 272: Sát Lang Nhân