Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 273: Giải Độc Đan
‘Tất nhiên, nghĩ đến việc hắn là đệ tử của người đó thì cũng không có gì là lạ. Thì ra tiểu tử này tu luyện được là nhờ dùng đan dược thoát thai hoán cốt.’
Mạc Thiên Sinh hô lớn, bản chân hoả phóng thích càng thêm dữ dội, nhiệt độ xung quanh tăng lên cơ hồ đủ để bị bỏng nếu vô ý đến gần. Hắn một tay khống chế hoả diễm, tay còn lại cách không đem nắp bình cẩn thận đậy lại. Cùng lúc đó, đôi mắt nổi lên tử quang.
Tuy nhiên, Mạc Thiên Sinh không hề để ý. Nếu việc này làm ảnh hưởng thì Ngũ trưởng lão nhất định sẽ nhắc nhở nhưng ba ngày rồi vẫn im hơi lặng tiếng nên chẳng cần lo lắng làm gì.
Vào ban ngày hấp thu Long Tức khiến cơ thể như một quả bóng căng tròn, đến buổi tối đem toàn bộ nguyên lực tiêu hao thuận tiện đẩy tạp chất ra bên ngoài. Cứ như vậy tuần hoàn trong một thời gian liền làm cho đan điền như có như không rộng thêm đôi chút. Đồng thời, sức chịu đựng của hắn khi thôn nạp cũng tăng lên.
Giờ này đã là buổi đêm nhưng bên trong Long Hồn Luyện Khí Tháp không có quá nhiều biến hoá. Xích Long vẫn thi thoảng ngưng tụ quậy phá khắp nơi tạo thành hồng thải rơi xuống sàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng. Đa tạ Ngũ trưởng lão.”
Sau đó ông ta quay đầu lại nhìn Mạc Thiên Sinh với gương mặt bất đắc dĩ: “Ngươi vốn dĩ có thể thành công.”
Hai tay bấm niệm pháp quyết, bản chân hoả lại lớn thêm một phần, tu linh trận bố trí xung quanh sáng lên bắt đầu hội tụ linh khí trời đất vào bên trong dược đỉnh.
Ngũ trưởng lão lại lên tiếng: “Chỉ mới ngày thứ hai mà thôi. Càng kéo dài về sau, cơn đau sẽ đến càng nhiều hơn, tới khi đó ngươi sẽ lại dùng thêm ba phần nguyên lực để áp chế, như vậy thì khả năng thành đan lại càng thấp hơn rất nhiều. Mà lại, nếu không trị độc sớm sẽ ảnh hưởng tới kinh mạch của ngươi.”
Nghe thấy lời đó, Ngũ trưởng lão âm thâm giật mình. Cả đời ông ta cũng chỉ mới dùng đến đan dược cấp mười mà thôi thế mà tiểu tử trước mặt đã dùng loại còn cao cấp hơn.
Ngũ trưởng lão vừa xuất hiện đã lập tức phất tay. Một làn phong áp nhất thời thổi qua đem đem cách mảnh vỡ đan lô và cả khói đen cuốn đi mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà ngay sau đó, bên cạnh hắn lại có thêm một thân ảnh nữa.
Cứ như thế, Mạc Thiên Sinh tiếp tục vừa tu luyện vừa luyện đan.
Dược đỉnh trên không trung nổ tung, mảnh vỡ rơi ra tứ tán chạm vào tầng chắn của trận pháp thủ hộ. Mà bên trong lúc này chỉ có một màu đen của than, viên đan dược sắp xỉ thành công bây giờ đã cháy khét một nửa.
Ngũ trưởng lão nói không sai. Vừa rồi hắn đã có thể thành công nhưng trong giây phút quyết định thì tác dụng của Hoả Tức Đan bỗng nhiên bộc phát dẫn tới sai sót.
Thông qua đồng thuật của Đường Môn, Mạc Thiên Sinh có thể mơ hồ nhìn thấy khối dịch cầu đang từ từ cô đặc lại.
Một tầng khí lưu nhất thời tảng mát mang theo hơi nóng và cả mùi hương của dược dịch. Mạc Thiên Sinh hồi hộp hít sâu một hơi sau đó đưa song chỉ hất lên.
“Thành công rồi.” Ngũ trưởng lão hài lòng gật đầu.
Mạc Thiên Sinh ngồi xuống ở tấm bồ đoàn hít sâu mấy hơi đồng thời đem nguyên lực đẩy xuống đan điền.
Lúc này đây, Tần Đồng Long mặc một chiếc phi phong y rách nát bay phấp phới, khắp người đều là v·ết m·áu màu đen đã khô không rõ của hắn hay là của kẻ đ·ã c·hết trong tay hắn. Toàn thân có vài ba cái huyết động, có nơi còn lộ ra cả xương, một bên tay lủng lẳng bị cắt đứt một nửa miễn cưỡng dính lại.
Mạc Thiên Sinh không hề hay biết đều đó, dòng dược thuỷ xoay tròn càng lúc càng mãnh liệt rồi hoá thành một viên cầu lớn bằng nắm tay.
Làm xong hết thảy, Tần Đồng Long lập tức hoá thành hắc thiểm biến mất.
Mạc Thiên Sinh mỉm cười thoải mái đáp như thể thất bại vừa rồi không đáng kể vậy.
Mạc Thiên Sinh khổ bức nói.
Ngũ trưởng lão hỏi: “Được rồi. Ngươi cứ tiếp tục. Khi nào muốn ra ngoài cứ việc phát động trận pháp ta sẽ cảm ứng được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ha!”
Chương 273: Giải Độc Đan
Tuy nhiên, ngay khi ông ta vừa dứt lời thì biến cố bất ngờ xảy ra.
Chỉ thấy Mạc Thiên Sinh bỗng nhiên khựng lại, gương mặt tái nhợt, cánh tay đều run rẩy cực độ.
Đôi tay Mạc Thiên Sinh kết ấn càng nhanh, nguyên lực trong cơ thể tiêu hao khiến gương mặt hắn thấm đẫm mồ hôi. Có điều bây giờ không phải lúc để hắn quan tâm đến việc đó, toàn bộ sự chú ý đều dồn vào dược đỉnh.
Mỗi khi tạc lô, một mùi khó ngửi nồng nặc lập tức phà ra, âm thanh cùng với sự chấn động làm cho Long Tức càng thêm bạo phát, hàng chục con rồng nhỏ gào thét khống khác gì võ kỹ âm ba điên cuồng dội vào tâm thần của mỗi người.
“À. Cái này trưởng lão không cần lo lắng. Ta đã dùng qua đan dược cấp mười một, một chút Hoả Tức Đan không thể làm gì được đâu. Chủ yếu là cơn đau đớn tra tấn mỗi khi tinh thần lực và nguyên lực tiêu hao quá độ mà thôi.”
“Nóng! Nóng quá.”
Ba ngày sau.
Tần Đồng Long quét mắt nhìn, gương mặt không chút biểu cảm. Dưới chân hắn, cái bóng mở rộng bao phủ cả một vực rộng lớn. Ngay sau đó, tại nơi cái xác nằm đó dần dần chìm xuống như ở trong đầm lầy rồi dần dần biến mất. Chỉ có tiếng nhai nuốt quanh quẩn nghe thấy mà rợn người. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lại thất bại.”
Tử Cực Ma Đồng.
Giờ khắc này, bên trong dược đỉnh, một lớp chất lỏng đang hoà trộn lẫn nhau, đan hương bốc lên nghi ngút. Gương mặt Mạc Thiên Sinh trở nên ngưng trọng. Hắn đã thành công luyện hoá hai mươi bảy loại dược liệu, bước quan trọng nhất chính là kết đan.
“Ta biết. Nhưng mà đành chịu thôi, đây là yêu cầu của sư phụ.”
Trong chốc lát, dược đỉnh bay lên không trung liên tục xoay vòng đồng thời dược dịch cũng xuất hiện vòng xoáy. Hai mươi bảy loại dược dịch hoà trộn vào nhau, càng có khí lưu màu xanh mang theo linh khí trời đất thẩm thấu vào.
Mạc Thiên Sinh lẩm bẩm, đưa tay kết ấn. Tụ Linh Trận xung quanh mãnh liệt phát ra ánh sáng màu xanh lục hội tụ bên trong dược đỉnh. Và rồi, một dòng lưu quang chảy xuống bao bọc lấy dược đỉnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ầm!”
“Nhưng mà người đó không có ở đây.”
Vào ban đêm của buổi tối một tháng sau, mùi hương nồng nặc toả ra phủ kín cả không gian bên trong tầng thứ tư của Long Hồn Luyện Khí Tháp. Mạc Thiên Sinh kích động nhìn vào viên đan dược lơ lửng ở trước mặt, ba đường vân ảm đạo thoắt ẩn thoắt hiện.
Mà cách đó không xa, mấy cái xác kia hiển lộ hình ảnh như loài sài lang nhưng khi bị ánh mặt trời chiếu chính diện liền biến hoả thành hình dáng của nhân loại.
“Sắp thành rồi.”
Đó chỉ là đối với suy nghĩ của Mạc Thiên Sinh mà thôi còn những phạm nhân khác thì không.
“Bước cuối cùng.”
Ở bên ngoài, Ngũ trưởng lão vô thức nắm chặt tay. Ba ngày này, Mạc Thiên Sinh đã luyện hỏng mười bảy lần. Bất tri bất giác, ông ta bỗng nhiên hi vọng hắn có thể thành công.
Mạc Thiên Sinh không dám lơ là, từ từ hạ thấp nguyên lực để bản chân hoả dần dần ảm đạm rồi biến mất.
Cơn đau đã tới vào ngày hôm trước nhưng dựa vào nguyên lực của bản thân nên hắn đã đem độc tố áp chế. Mà vừa rồi luyện đan đã tiêu hao không ít nguyên lực nên mới làm chúng phát tác lần nữa.
Hắn hô lên cùng với tiếng nổ chói tai.
Mà Ngũ trưởng lão cũng nhanh chóng xuất hiện bắt đầu quan sát đánh giá đan dược: “Ừm. Phẩm chất không tệ, miễn cưỡng đạt tới đan dược cấp ba trung phẩm.”
Vào ban ngày, Mạc Thiên Sinh dùng toàn lực hấp thu Long Tức đem nó hoá thành chấp dinh dưỡng để trùng kích tầng thứ sáu của Hoàng Long Chân Khí. Hắn có thể cảm nhận được biến hoá trong cơ thể, rằng bích luỹ kia đang dần xuất hiện những vết nứt nhỏ và ngày một nhiều hơn.
Bên trong Long Hồn Luyện Khí Tháp, Ngũ trưởng lão thông qua gương đồng cùng trận pháp quan sát đã bước đầu có sự nhận thức về phương pháp tu luyện của Mạc Thiên Sinh.
Mạc Thiên Sinh biết d·ụ·c tốc chính là bất đạt vì vậy hắn không vội vàng chút nào. Ngay khi hấp thu Long Tức đến mức bão hoà, hắn không nói hai lời lập tức thu tay tiến hành nạp thổ vận nguyên lực phát hoạ thành đại chu thiên trong cơ thể.
(Tác: Phi Phong Y là một chiếc áo choàng đi gió.)
Đến buổi tối, Mạc Thiên Sinh liền đến khu vực trận pháp bảo hộ của Long Hồn Luyện Khí Tháp lấy dược đỉnh ra tiến hành luyện đan. Từ những thất bại lần trước nên hắn đã tránh đi phần lớn sai sót, chỉ là chưa có sự thành thạo nên kết quả không khác là bao. Tạc lô, cháy khét dược liệu là điều quá đỗi bình thường.
“Nếu ta làm vậy thì ban đầu còn cần dùng Hoả Tức Đan làm gì.”
Cách đó không xa, Mạc Thiên Sinh đôi mắt ngưng tụ nhìn vào lò đỉnh. Dưới đáy nồi là ngọn lửa màu vàng hài hoà đốt cháy một cách đều đặn. Trong khoảng thời gian buổi tối luyện đan, hắn dần dần cảm nhận được sự thay đổi của bản thân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.