Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 276: Hư Khí Đan Phát Tác
Đối diện với nó, Mạc Thiên Sinh rõ ràng cảm thụ được áp bách tựa như đang đối mặt không phải khôi lỗi mà là một con linh thú thật sự. Hắn không dám lơ là nên vội lấy ra Nham Tích Thương.
“Rơi mất v·ũ k·hí rồi. Mạc sư huynh, liệu tiếp theo ngươi sẽ làm sao để đối phó với khôi lỗi này đây?”
“Nhanh quá.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngược lại, hai vuốt trảo phía trước điên cuồng vùng vẫy, âm thanh rít gào vang lên bên tai khiến Mạc Thiên Sinh cảm nhận được nguy cơ cực lớn.
Phía bên này, Mạc Thiên Sinh cũng hành động. Thân thể nhún một cái liền hạ xuống bên dưới sân chữ Huyền.
Đầu tiên Mạc Thiên Sinh vận nguyên lực xuống hạ thể, sử dụng Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ lách sang một bên, đợi khi khôi lỗi sượt qua gương mặt liền đem Nham Tích Thương chờ sẵn quét vào phần bụng dưới.
“Tàn ảnh?”
Sau khi đứng dậy, Mạc Thiên Sinh liên tục thở dốc, đầu óc trở nên mơ hồ đôi chút. Hắn cảm nhận được dường như nguyên lực đang sói mòn nhanh hơn bình thường.
Lúc này đây chỉ mới qua chừng nửa tuần trà (năm phút) vậy mà nguyên lực của Mạc Thiên Sinh đã tiêu hao tới hơn năm phần.
“Ừm. Khí tức của khôi lỗi dù chỉ ở Đoán Cốt nhưng tốc độ rõ ràng tiếp cận Thiên Huyền rồi. Mạc Thiên Sinh phải liên tục tập trung chống đỡ nên thể lực xuống dốc rất nhanh.”
Điều đáng sợ nhất chính là chiếc răng nhanh bằng huyền thuyết vô cùng cứng cáp cộng thêm khôi lỗi không biết đau đớn là gì, mặc cho nguyên lực của Mạc Thiên Sinh phóng thích lực lượng cực lớn cũng không thể làm nó nhả ra.
Đứng trước Mạc Thiên Sinh, nó nhè nhẹ hạ thấp trọng tâm nhưng không vội t·ấn c·ông mà đi một vòng xung quanh hắn giống như đang đánh giá con mồi đợi thời điểm thích hợp mà nhất kích tất sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt khác, Quỷ Ảnh Thần Hành có Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ làm cơ sở nên một khi nắm được công pháp liền sẽ rất nhanh sơ thành. Tuy rằng một tháng qua hắn chưa có thời gian để luyện tập nhưng trong lúc thổ nạp đã có suy diễn một ít. Bây giờ chính là thời khắc thích hợp để thực hành xem sao.
Lời nói của Hồng Thiên Quang thoạt nghe thì người ngoài sẽ cảm thấy hắn là người phóng khoáng nhưng nếu chú ý kĩ sẽ nhìn ra điểm kiêu ngạo bên trong.
“Nói bậy. Nếu như vậy thì trước đây đối diện với đệ tử của ta sao không bị như vậy.”
Còn nếu Mạc Thiên Sinh không thể thắng nổi khôi lỗi kia thì chứng tỏ thực lực của hắn cũng chỉ có thế, Hồng Thiên Quang lười tiếp tục động tay chân.
Thế là hắn không chút do dự buông tay, thân thể ngã nhào trên mặt đất liên tục thối lui.
Mạc Thiên Sinh nghĩ thầm cố gắng kéo Nham Tích Thương ra khỏi miệng của khôi lỗi.
Và rồi, khôi lỗi phát động công kích trước. Tứ chi của nó bám sâu vào nên đất tạo thành vết xước sâu mượn lực lao tới như một tia chớp. Hai chân trước với cước trảo dài ngoằn chỉa thẳng muốn đem Mạc Thiên Sinh xé ra thành nhiều mảnh.
Chương 276: Hư Khí Đan Phát Tác
Trong khi ấy, Mạc Thiên Sinh nghe được lời này liền gật đầu, cho rằng bản thân không chịu thiệt nên rất sảng khoái. Trên thực tế, dù có nhận ra điểm này thì hắn cũng không quan tâm là bao. Dù sao bản thân đang trong thời kì phát triển, nếu như theo tiến độ tu luyện Trác Phàm vẽ ra thì chả mấy chốc thực lực sẽ đại tiến.
Hồng Thiên Quang thấy thế, song chỉ đưa lên trước mặt niệm chú rồi hướng về phía Mạc Thiên Sinh.
Chỉ thấy trên trán khôi lỗi xuất hiện một cái ấn kí màu xanh nhạt loé lên rồi chợt tắt. Theo đó, ánh mất của khôi lỗi dần dần phát sáng tựa như có hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ý ta không phải thế. Ngươi không cảm thấy Mạc Thiên Sinh có vẻ khác thường ư?”
Tứ trưởng lão nhẹ nhàng phất tay. Ngay lập tức toàn bộ sân chữ Huyền bị bao bọc bên trong kết giới. Ở xung quanh, các đệ tử không phận sự đều không thể quan khán. Dù gì việc Hồng Thiên Quang đến đây là đột xuất, không có rêu rao gì lớn nên hôm nay quảng trường chữ Huyền ít ai tới lui.
Hư Khí Đan nói là độc nhưng cũng không phải độc bởi vì nó không gây nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là khiến nguyên lực tiêu hao hơn bình thường. Chính vì thế người ngoài rất khó phát hiện ra, ngay cả Tứ trưởng lão và Lục trưởng lão trên đài quan sát cũng chỉ thấy Mạc Thiên Sinh chật vật chống trả mà thôi.
Có điều, Mạc Thiên Sinh là ai cơ chứ? Hắn đã từng giao thủ với rất nhiều linh thú khi còn ở Hoàng Liên Sơn nên biết rõ cách thức đối phó như thế nào.
Nghe vậy, Lục trưởng lão liền nheo mắt nhìn kĩ: “Hình như là thế. Nguyên lực của hắn sói mòn nhanh hơn bình thường. Chẳng lẽ hồi hộp quá nên không kiểm soát được tâm cảnh ư?”
Mà lại, Mạc Thiên Sinh cũng rất có lòng tin. Trước kia thì hắn còn e ngại nhưng bây giờ thì đã khác. Đoán Cốt Lục Trọng cộng thêm Hoàng Long Chân Khí gia trì, một khi toàn lực thi triển thì đủ để so với tu giả Thiên Huyền Cảnh chỉ là không lăng không phi hành được mà thôi.
“Không được. Nếu tiếp tục thế này ta sẽ thua mất. Phải tốc chiến tốc thắng thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lãn Lư Đả Cổn.”
Ngay lập tức, một bóng dáng lướt qua nhanh như thiểm điện dừng lại trước mặt Mạc Thiên Sinh.
Mạc Thiên Sinh kinh hãi vội vàng quay đầu hoành ngang thương lại, bốn chiếc răng nanh tức thì ngoạm chặt lấy cáng thương.
“Lão Lục, ngươi không thấy kì lạ sao?”
Tất nhiên, cảm thán thì cũng chỉ có chừng mực tại vì bây giờ là đang lúc giao đấu. Tâm thần Mạc Thiên Sinh vừa mới sơ ý một chút thì hình ảnh của khôi lỗi đã nhoè đi.
Nếu Mạc Thiên Sinh dùng tu vi Đoán Cốt lục trọng đả bại khôi lỗi linh giai thực lực ngang với Đoán Cốt Điên Phong thì chứng tỏ khôi lỗi ấy chẳng có chút tác dụng nào, bỏ đi cũng chẳng tiếc. Mặt khác, hẹn một trận đấu trong tương lai chính là để bản thân có cơ hội ra tay thật sự. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sao có thể?”
Cùng lúc ấy, ngay khi Nham Tích Thương sắp sửa rạch một đường trên bụng thì một tầng hoa văn bất chợt nổi lên dưới chân của khôi lỗi. Trước đôi mắt ngạc nhiên của Mạc Thiên Sinh, khôi lỗi hình báo còn chưa chạm đất đã nhanh chóng chuyển hướng, thân thể lộn vòng rồi tiếp đất một cách hoàn mỹ.
“Bộ pháp thật huyền diệu, có điều nhiêu đó vẫn chưa đủ đâu.”
Trên khán đài, khoé miệng của Hồng Thiên Quang khẽ nhếch lên.
Mạc Thiên Sinh kinh hô một tiếng, tử quang trong mắt lập tức nổi lên. Giờ này hắn mới nhìn thấy, mỗi khớp cơ của khôi lỗi kia đều ẩn chứa trận pháp tự hành hệ phong. Chỉ cần cảm nhận được có nguy hiểm sẽ tự giác phát động né tránh.
Đến mức này, Mạc Thiên Sinh không thể không cảm thán trình độ khôi lỗi thuật của Thiên Khôi Tông. Chỉ mới một con khôi lỗi linh giai đã cơ động như vậy, thật không biết địa giai và thiên giai còn kinh khủng đến mức nào.
“Gào!”
Hồng Thiên Quang bước tới bên cạnh khôi lỗi của mình, nguyên lực khẽ động hội tụ bên trên song chỉ. Hắn đưa tay đặt lên đầu của khôi lỗi sau đó niệm chú.
Và hiển nhiên, chỉ có Tứ trưởng lão và Lục trưởng lão, những người đủ thâm trầm để nhận ra điều đó. Chẳng qua Hồng Thiên Quang hoàn toàn có vốn liếng để kiêu ngạo, mặc dù hai người khó chịu nhưng chỉ đành mắt nhắm mắt mở cho qua.
Vù!
“Ài. Quả nhiên thực lực vẫn còn hạn chế lắm.” Lục trưởng lão truyền âm.
Một loại thân pháp né tránh hiểm chiêu hiệu quả, có điều bộ dáng y hệt như con lừa lăn trên mặt đất một cách chật vật và xấu xí. Nhưng mà Mạc Thiên Sinh không để tâm.
Khôi Lỗi Linh Giai hình báo của Hồng Thiên Quang chỉ cao tới thắt lưng Mạc Thiên Sinh, toàn thân cộng lại chỉ dài gần hai mét. Chuyện động của nó giống hệt như một con báo thật sự đang tiến hành săn mồi.
Âm thanh hoang dã vang lên, móng vuốt ở bốn chân tức thì dài ra thêm nửa tấc.
“Là tác dụng của Hư Khí Đan.” Ngũ trưởng lão ở bên ngoài thông qua trận pháp truyền âm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.