Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 327: Lên Đài
Mặt khác, trong suy nghĩ của đám người Thiên Khôi Tông thì các trưởng lão Thánh Hoả Sơn chỉ đang cố lấy lại mặt mũi của mình mà thôi. Dù sao đệ nhất đệ tử đời thứ hai của bọn đã thua trước Mạc Thiên Sinh rồi còn đâu. Vì vậy không còn cách nào khác chính là tân bốc Mạc Thiên Sinh lên để chứng minh không phải Lữ Mạnh Hùng yếu.
Có điều bây giờ đang đứng trước rất nhiều gương mặt tên tuổi, vì vậy họ cũng không tiện bày ra bộ dạng khó chịu được.
Vừa nói, ánh mắt của Hồng Thiên Quang liền trở nên nghiêm túc hơn: “Bởi vì Mạc huynh đã thắng Lữ đại ca, vì vậy ta sẽ dùng toàn lực ngay từ đầu. Hi vọng ngươi đừng làm ta thất vọng.”
Đại trưởng lão hít một hơi thật sâu để đảm bảo tâm cảnh của mình được thanh tịnh sau đó cười nói: “Không quan trọng. Cho dù Thiên Sinh có thắng hay thua thì hắn cũng là đệ tử xuất sắc nhất của Hoàng Dược Cốc chúng ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt khác, Đại trưởng lão biết rằng thân thế của Mạc Thiên Sinh, à không, phải là thân thế sư phụ Mạc Thiên Sinh vô cùng bí ẩn và được Mặc bà bà đánh giá cao. Biết đâu sau này gặp hạo kiếp, Hoàng Dược Cốc sẽ dựa vào đó mà tránh thoát một lần. Cho nên, vị đệ tử này dù không phải xuất sắc nhất thì cũng kiên quyết không nhường.
Đây lại là một câu trả lời rất hay. Một mầm non tốt phải được ươm trồng trong điều kiện tốt nhất thì mới cho ra trái ngọt nhất. Đại trưởng lão thừa biết người vừa đưa ra câu hỏi đang có ý định thu nạp Mạc Thiên Sinh. Cho nên ông đặc biệt nhấn mạnh “của Hoàng Dược Cốc chúng ta” để tỏ ý rằng bản thân sẽ không nhường đệ tử này.
Tất nhiên, những thứ này là để các đệ tử Hoàng Dược Cốc mở mang tầm mắt mà thôi. Dù sao trận pháp kia cũng không phải Tam trưởng lão bày ra.
Đó là một câu hỏi vô cùng sắc sảo. Nếu bảo không thì sẽ là tự nhận mình bồi dưỡng không bằng người. Còn nếu bảo có mà thua thì lại là chẳng phân biệt được mạnh yếu. Dù gì chênh lệch vẫn quá mức rõ ràng rồi. Còn bảo không biết thì là bồi dưỡng đệ tử kiểu gì.
‘Thật ngông cuồng.’
“Thiếu tông chủ vừa mới đột phá, thực lực hiện tại đều đã tăng mạnh. Nếu như nghiêm túc thì có lẽ Mạc Thiên Sinh Sinh cùng lắm cầm cự được ba hiệp mà thôi.”
Đúng lúc ấy, một trưởng lão Thiên Khôi Tông chợt quay sang hỏi: “Đại trưởng lão. Theo ngài thấy thì Mạc Thiên Sinh có khả năng thắng Thiếu tông chủ nhà chúng ta không?”
Nhẹ nhàng hành lễ trước bình phán sau đó Mạc Thiên Sinh và Hồng Thiên Quang cùng nhau đối mặt.
Đại trưởng lão Hoàng Dược Cốc quay đầu lại.
Nhưng mà, mọi người đều cảm nhận một điều rất rõ ràng chính là tu vi của vị trưởng lão này cực kỳ cao thâm, thậm chí đã đạt tới ngưỡng Dung Hồn Cảnh.
“Sẽ không như vậy.” Mạc Thiên Sinh đáp ngắn gọn.
Đôi tay nhẹ nhàng đưa lên, Bình Phán ra hiệu cho tất cả mọi người giữ trật tự. Gương mặt ông ta tương đối nghiêm túc hay nói thẳng ra là khó chịu. Là một trưởng lão Thánh Hoả Sơn nhưng làm bình phán ở trận chung kết không có đệ tử của bổn sơn khiến tâm ông không khỏi rầu rỉ vài phần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ tin tưởng, cho dù Mạc Thiên Sinh có bộ pháp quỷ dị đi chăng nữa thì chưa đạt tới Thiên Huyền Cảnh thì hoàn toàn chả đáng được để mắt.
“Cũng thật không ngờ đấu với Thiên Quang lại là đệ tử của Hoàng Dược Cốc chứ không phải Thánh Hoả Sơn. Mạc Thiên Sinh có thể coi là một con hắc mã không ai ngờ tới. Cũng không biết hắn sẽ cầm cự được mấy hiệp với Thiếu tông chủ đây.”
“Đúng vậy. Ngài nói rất đúng. Vậy thì tầm năm hiệp đi.”
“Thế sự vô thường mà.” Mạc Thiên Sinh cười đáp.
Ngày hôm nay, trên đài cao vẫn như cũ là chỗ quan sát trưởng lão của tam tông. Hồng Quân khí chất ôn hoà nhưng khi ngồi xuống vẫn có một sự uy nghiêm nhất định. Khoé miệng ông ta hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt như có như không nhìn về một hướng khán chính là nơi Hồng Thiên Quang đang nhắm mắt nhập thiền.
Mạc Thiên Sinh và cả Hồng Thiên Quang đều đã đứng đó chờ sẵn từ lâu.
Thấy Mạc Thiên Sinh còn mơ hồ không hiểu, Hồng Thiên Quang lại nói tiếp: “Mặc dù Mạc huynh có được Tinh Thần Lực của cảnh giới Thần Chiếu nhưng trước mặt ta lại chẳng có tác dụng. Mặc khác, ngươi chỉ mới có Đoán Cốt Cảnh thôi, liệu có khả năng đấu với ta không?”
Trước sự phán đoán của trưởng lão Thiên Khôi Tông, một trưởng lão khác của Thánh Hoả Sơn nhịn không được nói: “Ta thấy các vị nói vậy cũng chưa chắc đúng đâu. Nghe nói Mạc Thiên Sinh cũng vừa đột phá cách đây không lâu. Bây giờ đã là Đoán Cốt Cảnh điên phong rồi.”
Cho đến giữa ngày, mặc kệ cơn mưa đang trút xuống thì cũng bị thủ hộ trận cản lại, bình phán mới lần nữa xuất hiện trên quảng trường.
Hay là trận pháp thủ hộ tông bao gồm huyễn trận, khốn trận, kết giới trận, tụ linh trận. Toàn bộ đều là trận pháp cấp mười một, uy lực đủ để khiến cao thủ Quy Nguyên công kích cả tháng.
Đó là suy nghĩ không chỉ của Mạc Thiên Sinh mà hầu như tất cả mọi người nghe được đều như thế.
Mà ở một bên khác, các trưởng lão của Hoàng Dược Cốc lại tương đối trầm mặc. Bọn họ nhìn ra đối phương đang xem nhẹ Mạc Thiên Sinh. Tuy rằng bây giờ Hoàng Dược Cốc đang có thành tích của đệ tử đời thứ hai rất tốt nhưng thấy đệ tử của bổn cốc bị xem thường thì ai mà chịu được.
“Đó là vì Lữ đại ca khinh địch. Nhưng ta thì sẽ không như thế.”
Tuy nhiên, không vì vậy mà ông ta quên đi nhiệm vụ. Khi tất cả chỉ còn lại sự yên tĩnh, ông chậm rãi lên tiếng: “Không để mọi người chờ lâu, trận đấu chung cuộc giữa các đệ tử ngoại môn sẽ chính thức bắt đầu.”
“Ù…”
Tiếng hoan hô lập tức vang động cả khán đài. Cùng với đó là âm thanh kẽo kẹt của cơ quan cùng với hình ảnh bước tường nhẹ nhàng tách đôi.
Không khí lúc này trở nên nóng hơn bao giờ hết bởi vì sau đây mới là thứ khiến các đệ tử sôi trào.
Ngay khi được gọi tên, hai người đồng loạt tiến vào. Bước đi không nhanh không chậm mà cùng lúc lên đấu tràng.
Có điều họ biết Hồng Thiên Quang chỉ đang nói đúng sự thật. Rằng hắn hoàn toàn có đủ nội tình để nói ra điều đó.
“Có vẻ như thiếu tông chủ đang điều chỉnh trạng thái tốt nhất trước khi bắt đầu trận cuối cùng.” Một vị trưởng lão ngồi ở phía sau vuốt râu mỉm cười.
“Ta thật không ngờ đối thủ của mình ở trận đấu chung kết lại không phải Lữ Mạnh Hùng đó.” Hồng Thiên Quang nói.
Mạc Thiên Sinh không chút để ý mà cười khẽ: “Lữ Mạnh Hùng chẳng phải là minh chứng hay sao?”
Hôm nay là ngày kết thúc Tam Tông Chi Hội, vì thế có một vài tiết mục biểu diễn để bày ra chút ít nội tình của Hoàng Dược Cốc. Tỉ như Thất trưởng lão gần đây luyện chế ra đan dược siêu phẩm cấp mười, độ hoàn mỹ gần như tuyệt đối có thể so với một vài loại đan dược cấp mười một thậm chí mười hai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa dứt lời, một luồng khí thế từ trong cơ thể của ông nhất thời toả ra. Trận pháp xung quanh theo đó cũng khởi động, kết giới thủ hộ trận sáng lên rồi từ từ ẩn tàn mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bất quá như vậy có được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng tù và lần nữa được thổi lên xen lẫn với tiếng trống tạo nên một âm thanh hào hùng.
Hồng Thiên Quang gật đầu đồng tình. Việc Mạc Thiên Sinh đánh bại Lữ Mạnh Hùng quả thật đã vượt quá thường thức của hắn. Tuy nhiên, những biến cố như vậy mới làm hắn cảm thấy kích thích hơn.
“Gặp qua trưởng lão.”
Chương 327: Lên Đài
Các trưởng lão Thiên Khôi Tông không quá để ý mà tiếp tục cười đùa. Thực lực của Hồng Thiên Quang thế nào ở trong tông ai cũng rõ. Có thể nói trong cùng một cảnh giới đã không còn đối thủ. Huống hồ bây giờ đối thủ của hắn lại là một Mạc Thiên Sinh chỉ mới Đoán Cốt Cảnh.
Sau khi quan sát vẻ mặt đầy kinh dị của những đệ tử Hoàng Dược Cốc, tâm tình của bình phán trở nên dịu lại. Ông quay đầu quan sát hai bên rồi nói: “Tiếp theo đây, mời hai đệ tử ngoại môn xuất sắc nhất của Tam Tông Chi Hội tiến lên đấu tràng.”
“Thì là tu vi của Mạc huynh ấy.”
Mạc Thiên Sinh nhíu mày: “Cái gì được không cơ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.