Cho đến tận bây giờ, những gương mặt ngoài kia vẫn đang ngơ ngác. Bọn họ nhìn nhau rồi lại nhìn về phía đống bụi mù đang từ từ tan đi. Nơi đó, Hồng Thiên Quang nằm b·ất t·ỉnh nhân sự, y phục rách rưới, càng có máu tươi từ khoé miệng tràng ra.
Còn phía bên này, Mạc Thiên Sinh từ từ hạ xuống. Hoàng Long Giáp trên cơ thể tan đi, Hoàng Long Chân Khí biến mất. Hắn nôn ra một ngụm máu tươi nhưng bộ dạng vẫn còn tương đối tốt. Ít nhất thì so với trận đấu với Lữ Mạnh Hùng vẫn tốt hơn rất nhiều.
Bình phán cũng theo đó hiện thân. Ông ta hết nhìn Hồng Thiên Quang rồi lại nhìn Mạc Thiên Sinh.
“Hắn vậy mà giành thắng lợi.”
Cuối cùng, ông ta giơ tay cao lên: “Ngươi thắng. Mạc Thiên Sinh.”
Âm thanh của ông ta như hồi chuông phá tan sự yên tĩnh. Toàn bộ đấu trường vỡ oà trong sự hưng phấn. Những đệ tử Hoàng Dược Cốc nhảy dựng quay người ôm lấy người kế bên để ăn mừng.
“Ha ha. Quán quân. Mạc sư đệ vậy mà giành được quán quân. Một mình hắn đánh bại hai đệ nhất kỳ tài của Thiên Khôi Tông lẫn Thánh Hoả Sơn. Ai nói Hoàng Dược Cốc chúng ta không có thiên kiêu.”
Mấy nhà vui mấy nhà lại sầu.
Những lời bàn luận của đám đệ tử vô hình trung khiến các vị trưởng lão cảm thấy xấu hổ. Đặc biệt là người vừa nãy còn suy đoán xem Mạc Thiên Sinh có thể kinh qua mấy hiệp với Hồng Thiên Quang.
Còn về phía Thánh Hoả Sơn vừa đón nhận những tiếng cười nhạo vì Lữ Mạnh Hùng để thua lại được phen tươi cười trở lại. Chẳng phải Hồng Thiên Quang cũng để thua Mạc Thiên Sinh đó sao?
Nhưng ngẫm nghĩ kĩ lại thì có gì để vui đâu cơ chứ?
Sau khi kết giới hạ xuống, Mạc Thiên Sinh lập tức dùng Quỷ Ảnh Thần Hành xuất hiện trước mặt Hồng Quân.
“Bái kiến tông chủ.”
“Ừm.”
Hồng Quân khẽ gật đầu nhìn người thanh niên đang cúi đầu rất sâu. Ông biết mục đích của hắn là gì.
“Thương thế của ngươi tương đối nặng. Vì vậy hãy mau chóng đi chữa thương đi. Sau khi trận đấu của các đệ tử nội môn kết thúc ta dùng phi chu đưa ngươi đi tìm người.”
“Đa tạ tông chủ.”
Sau khi nói lời cảm ơn, Mạc Thiên Sinh lại quay sang những trưởng lão khác cúi đầu hành lễ sau đó khéo léo rời đi. Hiện tại hắn cần phải chuẩn bị một vài thứ cho nên không ở lại để đón nhận hào quang.
Bên ngoài quảng trường, Thất trưởng lão và Thanh Thu giống như đã đợi từ rất sớm. Vừa thấy Mạc Thiên Sinh đi ra liên bước tới.
“Tham kiến trưởng lão.”
“Ừm.”
Thất trưởng lão tuỳ ý gật đầu rồi nói: “Chắc ngươi cũng biết chuyện của Thiến Nhi rồi.”
Nụ cười trên mặt Mạc Thiên Sinh lập tức biến mất sau đó là ngưng trọng nói: “Vâng.”
“Hiện tại ta không thể ra ngoài được, cho nên việc tìm Thiến Thiến trông cậy vào ngươi vậy.”
“Đệ tử sẽ cố gắng hết sức. Ta nhất định sẽ đưa nàng về bình an.”
Thấy Mạc Thiên Sinh nói với giọng điều chắc nịch như vậy khiến ánh mắt của Thất trưởng lão trở nên nhu hoà vài phần. Bà gật đầu sau đó lấy ra một cái bình đan dược.
“Bên trong là Huyền Thiên Đan. Ngoại trừ bổ sung sinh mệnh lúc nguy cấp ra còn có khả năng hỗ trợ đột phá. Hiện tại ngươi đã đạt tới ngưỡng Đoán Cốt Điên Phong, sau khi dùng nó hẳn là có thể đạt tới Thiên Huyền cảnh rồi. Đây xem như quà báo ơn của ta đi.”
Mạc Thiên Sinh nghe Thất trưởng lão nói mà cảm thấy da đầu tê rần. Thiên Huyền Đan mặc dù không đạt tới bát phẩm như Thần Nguyên Đan nhưng cũng ở mức thất phẩm cực phẩm đan.
“Không hổ là trưởng lão của Hoàng Dược Cốc. Chỉ tuỳ ý đưa ra cũng là đan dược thất phẩm. Xem ra sau này ta phải quan hệ thật tốt với cái tiền bối mới được.”
Mạc Thiên Sinh thầm nhủ trong lòng đồng thời cung kính nhận lấy bình dược. Mặc dù đi tìm Lạc Thiến Thiến là việc hắn nhất định phải làm nhưng được lợi thêm thì ai mà không muốn.
“Đệ tử đa tạ Thất trưởng lão.”
“Đi đi. Trận đấu của đệ tử nội môn sẽ sớm bắt đầu, ta phải vào trở lại bên trong.”
“Vâng.”
Mạc Thiên Sinh cung kính cúi đầu nhìn Thất trưởng lão quay đi.
“Mạc ca ca. Hai người nhất định phải an toàn trở về đấy.” Thanh Thu đôi mắt có phần ướt át lên tiếng.
“Ừm.”
Sau khi tạm biệt Thất trưởng lão và Thanh Thu, Mạc Thiên Sinh không chút do dự trở về động phủ của mình. Việc đầu tiên mà hắn làm chính là đến nơi mình tu luyện. Ở đó có một cái kệ gỗ, bên trên chứa đầy các hộp to nhỏ khác nhau.
Mạc Thiên Sinh liếc mắt sau rồi đem toàn bộ thu vào trong giới chỉ. Kế tiếp hắn đến một cái kệ gỗ khác gần đó.
“Dệt Vân Châm, Ngưu Mao Châm, Phi Đao, Tử Mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm…”
Mạc Thiên Sinh vừa lẩm bẩm vừa mang tất cả ám khi bên trên bỏ vào cái túi giắt bên hông.
Ám khí, một trong những thứ khiến Đường Môn trở nên nổi danh ở phàm giới. Mạc Thiên Sinh cơ hồ đã được Trác Phàm truyền thụ đầy đủ trong suốt nhiều năm qua.
Thông thường ám khí không bỏ bên trong giới chỉ mà được treo ở bên hông, như vậy thì khi giao chiến có thể thuận tiện sử dụng hơn rất nhiều. Đây cũng là một thói quen khiến Mạc Thiên Sinh không hay mang ở bên người. Dù gì ở Hoàng Dược Cốc cũng không cần dùng đến nó, để người khác thấy lại bất tiện.
“Cuối cùng cũng đến lúc dùng tới chúng.”
Mạc Thiên Sinh trầm giọng nói, trong mắt loé lên một tia hung mang.
Nhưng mà trước khi nói tới chuyện tìm Lạc Thiến Thiến, hắn phải ưu tiên khôi phục thương thế. Dù gì có thể khiến tu giả Thiên Huyền đi theo bên cạnh không thể bảo hộ Lạc Thiến Thiến chu toàn thì cũng có nguy hiểm nhất định.
“Đường đến Diêm Quốc rất xa, nếu dùng phi chu của Hoàng Dược Cốc thì mất ít nhất một tháng. Chỉ là không biết phi chu của Thiên Khôi Tông sẽ nhanh hơn bao nhiêu đây.”
Mạc Thiên Sinh lắc đầu, dẹp bỏ mọi tạp niệm sau đó tiến hành thổ nạp. Tụ Linh Trận xung quanh dưới sự nâng cấp của Trác Phàm liền hoá thành vòng xoáy. Chúng không hoạt động riêng biệt mà cộng hưởng lẫn nhau. Một tầng lại một tầng phù văn chồng chất khiến lượng linh khí tràn vào như dòng nước chảy xiết, chỉ trong thoáng chốc đã khiến căn phòng nhuộm thành màu xanh ngọc bắt mắt.
Trong lúc đó, trận đấu của đệ tử nội môn cũng dần dần đi tới hồi kết. Đại đệ tử Thánh Hoả Sơn là Cung Toàn không gặp được Hoàng Nam vì vậy một đường tiến lên vô cùng thuận lợi, sau cùng giành lấy thắng lợi sau cùng.
Như vậy, trong Tam Tông Chi Hội lần này, Thiên Khôi Tông lần đầu tiên không có bất kì đệ tử nào giành vị trí quán quân. Tuy nhiên, tất cả mọi người đều biến đó chỉ là bề nổi của tảng băng mà thôi.
Không phải ngẫu nhiên mà Thiên Khôi Tông được tôn lên vị trí đứng đầu trong số các tông môn chính đạo được. Công pháp của họ càng tu luyện lâu thì thực lực sẽ càng tiến bộ không giới hạn. Hiện tại có thể thua kém đôi chút nhưng ai biết tương lai lấy một địch mười cũng không có gì lạ.
Cái quan trọng nhất ở đây là truyền kỳ về một con hắc mã mới xuất hiện. Mạc Thiên Sinh đã sớm trở thành chủ đề được bàn tán sôi nổi. Bước đầu chỉ là ở trong phạm vi Hoàng Dược Cốc nhưng đoán chắc sau khi Tam Tông Chi Hội kết thúc thì danh tiến của Mạc Thiên Sinh sẽ càng thêm oanh động.
Đêm hôm đó, một cuộc họp bàn đã diễn ra với sự có mặt của toàn bộ trưởng lão của ba tông bao quát tông chủ Thiên Khôi Tông là Hồng Quân. Dưới đệ nghị của ông ta, toàn bộ mọi người đã đi tới một quyết định tức thời và hoàn toàn không có trong kế hoạch định sẵn. Tuy nhiên, ai nấy đều tương đối vui lòng với điều này.
Cầu đề cử
0