Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 110: Thần Thoại Ma Thú - Bóng Ma Chiến Tranh (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Thần Thoại Ma Thú - Bóng Ma Chiến Tranh (1)


Diệc Thần đứng ở xa quan sát trong lòng cảm thấy rất lo lắng.

Tiếng s·ú·n·g thứ hai vang lên, Vy Vy cảm thấy vai trái của cô đau nhức dữ dội.

Cảnh tượng bất ngờ khiến Vy Vy kinh ngạc, mắt cô mở to không tin vào những gì vừa xảy ra. Cô nhanh chóng quay qua Diệc Thần, giọng run rẩy nhưng cũng đầy phấn khích: (đọc tại Qidian-VP.com)

Những con đường trải dài vô tận, không hề có vết bánh xe hay dấu chân, như thể chúng chưa từng được ai đặt chân đến.

Không cần giải thích nhiều, hắn quay qua nói với Tâm Nhi, giọng trầm nhưng đầy quyết đoán:

“Đoàng!”

Dựa vào vị trí âm thanh của những phát s·ú·n·g trước đó, Diệc Thần dễ dàng định vị được nơi Bóng Ma Chiến Tranh đang ẩn nấp.

May mắn cho họ là nơi này vượt xa tầm bắn của nó chứ nếu không thì họ đã sớm rơi vào tình thế nguy hiểm.

Nhưng... Bóng Ma Chiến Tranh không cho phép Vy Vy nghỉ ngơi.

Mọi thứ ở đây đều mang một nét ma mị, như một tấm gương méo mó của thế giới thực, nơi ranh giới giữa sự sống và c·ái c·hết trở nên mờ ảo, và bất kỳ ai dám bước chân vào sẽ không bao giờ thoát khỏi những ảo ảnh vĩnh hằng nơi đây.


“Ca ca, là nó sao?”

Theo sở thích của mình, nó quyết định chỉ nhắm bắn vào mục tiêu có sức mạnh cao hơn. Nó chọn Vy Vy.

Bỗng nhiên, không gian tĩnh lặng bị phá vỡ bởi loạt t·iếng n·ổ lớn.

Khung cảnh trước mắt mang đến cho Diệc Thần một cảm giác vừa quen thuộc, vừa xa lạ.

Bóng Ma có hơi ngạc nhiên, nó quét mắt kiểm tra Vân Nghi thì hơi bất ngờ nói:

Tuy nhiên Bóng Ma Chiến Tranh không phải là sinh vật dễ b·ị đ·ánh lừa, nó cảm nhận được hai luồng sức mạnh khác đang hướng rất nhanh về phía nó.

Không khí lạnh lẽo và nặng nề, như thể nơi này từng chứa đựng quá nhiều bí mật và nỗi đau đến mức ngay cả thời gian cũng không dám chạm vào.

Quay về phía Vy Vy và Vân Nghi, Diệc Thần ra lệnh ngắn gọn:

Dù mang tên “Suy Tàn,” nhưng những công trình nơi đây vẫn nguyên vẹn, không một vết nứt, không một mảnh gạch vụn.

Vy Vy, không kìm nén được sự tò mò, đưa mắt quét một vòng quanh khu vực. Cô không cảm nhận thấy điều gì bất thường, không một chút ma khí nào tỏa ra từ không gian xung quanh.

Theo lời của Diệc Thần, Vân Nghi di chuyển qua phía bên trái còn Vy Vy di chuyển qua phía bên phải. Cả hai cùng nhau hướng tới toà nhà cao tầng mà Bóng Ma Chiến Tranh đang ẩn nấp.

Diệc Thần khẽ gật đầu, giọng hắn trầm lắng:

Diệc Thần nhắm mắt lại, cảm nhận luồng gió lạnh lẽo thổi qua làn da. Hắn hít sâu một hơi, đứng đối diện với cái hư vô trước mắt, trong lòng khẽ nổi lên một cảm giác phấn khích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chúng nhanh chóng tản ra khắp thành phố, p·há h·oại mọi thứ trên đường đi. Chúng lao tới, đụng vào từng góc nhỏ, tựa như muốn chọc thủng màn đêm im lìm đang bao phủ nơi này.

Đứng nơi mép tòa nhà, ánh mắt hắn quét ngang khắp không gian xung quanh, mọi thứ dường như bất động dưới sự quan sát của hắn.

….

Nó chính là Bóng Ma Chiến Tranh.

Thành Phố Suy Tàn nằm im lìm dưới bầu trời xám xịt, luôn phủ một lớp sương mù dày đặc che khuất tầm nhìn.

Bóng Ma Chiến Tranh càng suy nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng. Kẻ thù cũ của nó, có mấy người còn sống đến tận bây giờ ?

Bóng Ma Chiến Tranh thấy Vy Vy có khả năng hồi phục nhanh như vậy thì lập tức thay đổi kế hoạch. Lần này nó nhắm thẳng vào đầu cô.

Viên đ·ạ·n thứ ba được bắn ra khiến cho Vy Vy đang di chuyển thì ngã xuống. Bóng Ma Chiến Tranh lúc này rất hài lòng, nó cuối cùng cũng đã hạ được con mồi đầu tiên của mình.

Bí cảnh của nó đã được ẩn giấu rất kĩ càng, tại sao lại có kẻ tìm được chúng, hơn nữa những kẻ này lại biết rõ giới hạn số người xâm nhập của bí cảnh.

Họ không phải là tình cờ bước vào!

Tiếng s·ú·n·g vang lên lạnh lẽo. Dù Vy Vy đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, viên đ·ạ·n vẫn không thể né tránh được.

“Các em không cần né, thay vào đó hãy cố gắng đỡ lấy nó!”

Nhưng Bóng Ma Chiến Tranh cũng biết họ đang tìm nó, ngay từ lúc họ xâm nhập vào đây nó đã nắm rõ từng bước di chuyển của họ.

Vy Vy cắn chặt môi, cô cố gắng nhịn cơn đau mà tiếp tục di chuyển về phía trước. Bởi vì lúc này cô biết nếu như cô dừng lại chắc chắn cô sẽ bị nó t·ấn c·ông đến c·hết.

Liên tiếp những phát s·ú·n·g vang lên như xé toạc bầu trời u ám. Từng con búp bê một b·ị b·ắn nát tươm, xác chúng tan rã thành hàng nghìn mảnh vụn bay tán loạn.

Diệc Thần gần như đã nắm được toàn bộ chiêu thức của nó nên mới đủ tự tin đến như vậy.

Sau khi hạ gục Vy Vy, nó liền chuyển hướng sang Vân Nghi. Giống y hệt Vy Vy, nó nhắm vào đầu cô mà bắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô thở hắt, đôi mắt sáng lên không tin vào những gì vừa xảy ra. Đây là lần đầu tiên cô phải đối mặt với một kẻ thù mạnh mẽ như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vy Vy tạm thời bỏ qua việc đó, cô nhanh chóng di chuyển lên phía trước.

Sau đó Yêu Nữ Bóng Tối đã tiết lộ cho hắn cách để vô hiệu hoá nó là dùng Cực Quang Bóng Tối.


“Đoàng!”

Viên đ·ạ·n từ nòng s·ú·n·g của Bóng Ma Chiến Tranh v·út đi với tốc độ như chớp. Nhưng lần này, Vân Nghi đã có sự chuẩn bị.

Diệc Thần chọn một tòa nhà cao tầng giữa trung tâm thành phố, bước l·ên đ·ỉnh, để bản thân hòa vào làn gió lạnh lẽo thổi qua.

Diệc Thần vẫn giữ thái độ trầm ngâm, đôi mắt sắc lạnh nhìn ra xa như thể đang cân nhắc điều gì đó.

Một suy nghĩ khó hiểu nảy sinh trong lòng Bóng Ma Chiến Tranh.

Đây là kỹ năng thứ hai của Bóng Ma Chiến Tranh: Định Vị. Mỗi viên đ·ạ·n nó bắn ra đều có độ chính xác tuyệt đối.

“Em có thể gọi mấy con búp bê ra được không?”

Với một động tác nhanh nhẹn, cô chém mạnh bằng lưỡi hái của mình, làm cho viên đ·ạ·n nổ tung thành hàng triệu mảnh nhỏ trước khi kịp chạm đến cơ thể cô.

Không một bóng người, không một tiếng động.

“Vậy chẳng lẽ… là kẻ thù cũ sao ?”

Những tòa nhà cao chót vót đứng lặng lẽ, trơ trọi trong bóng tối, như thể từng là chứng nhân của một nền văn minh đã bị lãng quên từ hàng ngàn năm trước. Ánh sáng từ những ngọn đèn đường le lói, lấp lánh như những ngôi sao c·hết, chỉ đủ soi rọi một phần nhỏ của những con phố quạnh hiu.

“Đoàng!”

Hai nghìn năm trước nó đã từng đối đầu với Diệc Thần. Lần đó hắn chút nữa đã hạ được nó, nhưng Kỹ Năng thứ mười của nó đã giúp nó trốn thoát khỏi hắn.

Dù biết Vy Vy là một Vệ Hồn Thượng Quỷ nên v·ết t·hương sẽ nhanh chóng lành lại. Nhưng cũng không thể để mọi thứ diễn ra như vậy được. Diệc Thần truyền âm vào tai cả hai người:

Một lỗ thủng lớn đã xuất hiện trên vai trái cô, máu cũng theo đó mà không ngừng tuôn ra. Viên đ·ạ·n thứ hai này đã bắn vào vị trí giống hệ viên đ·ạ·n thứ nhất.

Dù đã từng đến đây, nhưng Thành Phố Suy Tàn vẫn không ngừng thay đổi theo cách khó lường, chỉ có một điều không bao giờ đổi khác: sự im lặng c·hết chóc đang bao trùm lấy nơi này.

Sự tĩnh lặng của thành phố không phải là sự im lặng bình thường, mà là một loại im lặng nặng nề, bí ẩn, tựa như chính nó đã hút cạn mọi âm thanh, mọi dấu hiệu của sự sống.

“Đoàng!”

Diệc Thần suy nghĩ trong giây lát, ánh mắt chùng xuống, hắn quyết định thử một điều khác.

Ngạc nhiên, cô quay sang hỏi Diệc Thần, giọng hơi nghi ngại:

Vy Vy cảm nhận rõ sự c·hết chóc từ phát s·ú·n·g ấy. Dù mang trên mình lớp giáp rồng bảo hộ, phát đ·ạ·n vẫn xuyên thủng, để lại một lỗ hổng đáng sợ.

Kỹ Năng đó được gọi là Linh Hồn Phân Tán!

Tâm Nhi lặng lẽ gật đầu, rồi nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn kỳ bí trong không khí. Từ trong vòng tròn, một loạt những con búp bê ma quái nhỏ bé nhưng đầy ám ảnh xuất hiện, tràn ra với ánh mắt vô hồn.

“Đùng! Đùng! Đùng!…”

Bóng Ma Chiến Tranh liền chuyển mục tiêu, nó biết bản thân không thể bắn cả hai người Vy Vy và Vân Nghi chung một lúc.

“Hai em lên trước đi, tranh thủ lúc mấy con búp bê của Tâm Nhi đang thu hút nó, cả hai chạy di chuyển theo hình vòng cung tạo thành một gọng kiềm mà t·ấn c·ông nó.”

“Kỹ năng thứ nhất của Bóng Ma Chiến Tranh: Ẩn Thân!”

Diệc Thần biết rõ, từ khoảnh khắc hắn bước chân vào thành phố này, Bóng Ma Chiến Tranh đã luôn quan sát, dõi theo từng cử chỉ, từng hơi thở của mình, bởi lẽ thành phố này chính là lãnh địa của nó.

“Cũng là Thượng Huyền Cảnh sao!”

Bóng Ma Chiến Tranh mấy ngàn năm qua vẫn thế, nó thích sự yên tĩnh, nhưng không phải là yên bình. Sự tĩnh lặng của nó chính là nguồn sức mạnh ghê gớm nhất, giúp nó ẩn thân và tiêu diệt bất kỳ kẻ thù nào.

Bóng Ma Chiến Tranh là một ma thú có trí tuệ cao, sức mạnh của nó là Hỗn Mang Thượng Hình.

Chương 110: Thần Thoại Ma Thú - Bóng Ma Chiến Tranh (1)

“Ca ca, em không cảm thấy chút ma khí nào cả. Nơi này thật sự có Bóng Ma Chiến Tranh sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Thần Thoại Ma Thú - Bóng Ma Chiến Tranh (1)