Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 176: Chọn người kế vị
Một sự trầm mặc kéo dài.
“Giỏi lắm!” Hắn chậm rãi nói, giọng điệu vẫn bình thản như cũ. “Các cô thật sự khiến ta kinh ngạc đó.”
Quỷ Vương không chỉ cần thực lực, mà còn cần sự thừa nhận của toàn bộ Quỷ Tộc. Nếu nói về người xứng đáng thì chỉ có Ngạo Thiên và Diệc Thần.
Giọng hắn vang lên, từng chữ rõ ràng, lạnh lùng và dứt khoát.
Bước chân hắn dừng lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Mỵ Oa.
Diệc Thần đại nhân muốn làm gì ?
Diệc Thần nhẹ gõ ngón tay lên tay vịn ghế, chậm rãi mở miệng:
Bầu không khí càng trở nên nặng nề.
Hắn trầm ngâm một lúc.
Về lý mà nói, Âm Ti Quỷ là thuộc cấp của Quỷ Vương, không trực thuộc quyền quản lý của Diệc Thần. Nhưng Diệc Thần là chúa Quỷ, chỉ cần hắn muốn, không ai trong số chúng có thể trái lệnh.
Liệu người kế vị đó có đủ thực lực để dẫn dắt Quỷ Tộc tiến xa hơn hay không ?
Bảy Âm Ti Quỷ cũng là Thượng Quỷ đã gắn bó lâu nhất với Quỷ Tộc từ khi sơ khai.
Bầu không khí trong Âm Ti Điện trầm lặng đến đáng sợ, Diệc Thần ngồi trên vị trí cao nhất, ánh mắt quét qua từng gương mặt phía dưới.
“…Vậy việc ngài triệu tập chúng tôi đến đây là vì điều gì?” Cô trầm giọng hỏi.
“Đặc biệt chỗ nào?”
Cưỡng ép một con quỷ đột biến đạt đến Thượng Huyền Cảnh đã là thành công bước đầu, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Diệc Thần không tỏ ra bất ngờ. Hắn đã đoán trước danh sách những đứa sẽ bước ra.
Từ giây phút các Âm Ti Quỷ quyết định ra tay với Quỷ Vương, hẳn là bọn họ đã nghĩ đến điều này. Nhưng…
Mễ Lạp không nói dối. Nếu trong số các hoàng tử có kẻ nào đủ khả năng kế vị, cuộc đảo chính này vốn dĩ đã không xảy ra.
“Ta đã biết mọi chuyện rồi, ai trong các cô đã tham gia cuộc đảo chính thì tiến lên phía trước một bước.”
Mỵ Oa thoáng nhìn sang Mễ Lạp, ánh mắt hai người giao nhau trong thoáng chốc, như thể đang trao đổi điều gì đó.
Diệc Thần đặt Quỷ Ấn trở lại hộp, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng người trong điện, giọng hắn dứt khoát:
Rõ ràng, bọn họ không phải chưa từng nghĩ đến điều này. Nhưng muốn làm Quỷ Vương không đơn giản như vậy.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt phức tạp. Không ai ngờ rằng Diệc Thần lại chọn cách này để xác định người kế vị. Một con đường đầy bất ổn, nhưng cũng là con đường duy nhất có thể khiến toàn bộ Quỷ Tộc tâm phục khẩu phục.
Diệc Thần không muốn vòng vo, hắn đi thẳng vào vấn đề:
“Ta muốn hỏi các cô về người kế vị.”
“Diệc Thần đại nhân, ngài biết rõ tình hình hiện tại mà.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt hắn lướt qua từng người, dừng lại một thoáng trên gương mặt của Mỵ Oa, đứa đứng đầu của Âm Ti Điện.
“Các cô muốn nói rằng, các hoàng tử Quỷ… đều vô dụng sao?”
Sau cuộc nói chuyện với Tâm Nhi, hắn nhận ra một điều quan trọng, Quỷ Tộc đang dần vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn.
Diệc Thần chống cằm, ánh mắt thoáng lóe lên tia khó chịu.
Một lần nữa, bầu không khí trong điện lại rơi vào trầm lặng. Không ai lên tiếng, nhưng sự căng thẳng dường như ngày càng dâng cao.
Con dấu in xuống, ánh sáng u ám từ Quỷ Ấn lan tỏa khắp đại điện, như thể toàn bộ Quỷ Giới vừa thừa nhận hiệu lực của chiếu chỉ này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô khẽ lật hạt mầm trong lòng bàn tay, cảm nhận luồng khí tức tà dị tỏa ra từ nó.
Thế nhưng lúc này, hắn lại không hề nổi giận, cũng không truy cứu trách nhiệm của họ.
Điều cần làm lúc này là phải ổn định lại trật tự của Quỷ Tộc trước đã.
Lời nói của hắn khiến cả đại điện rơi vào im lặng.
Diệc Thần hiểu rồi, tụi nó muốn hắn kế vị sao ?
Quỷ Tộc đang mất đi một Quỷ Vương, và bọn họ không có người thay thế xứng đáng.
“Các cô có biết vì sao ta lại triệu tập các cô đến đây không ?”
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua, rồi Mễ Lạp chậm rãi lên tiếng:
Quỷ Vương cũ đã suy tàn, các hoàng tử đều không đủ tư cách, mà trong số các Thượng Quỷ, không ai đủ sức thuyết phục toàn bộ Quỷ Tộc thần phục.
Mễ Lạp khẽ nhíu mày, nhưng giọng nói vẫn điềm tĩnh:
Không chỉ Mỵ Oa, mà tất cả những kẻ có mặt trong điện đều không khỏi kinh ngạc.
Vậy rốt cuộc, ai sẽ là người kế thừa?
Cuối cùng, U Cơ lên tiếng:
Không ai nói câu nào, chỉ lặng lẽ cúi đầu.
Một câu nói ngắn gọn nhưng lại ném cả Âm Ti Điện vào tĩnh lặng. Không ai lên tiếng phản bác.
Bàn tay U Cơ thoáng khựng lại, nhưng rồi cô vẫn nhanh chóng lấy ra bút và giấy, lặng lẽ chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
“Nhưng lần này… tình hình có chút đặc biệt.”
Hắn nhắm mắt, trầm tư trong giây lát, rồi chậm rãi mở mắt ra, ánh nhìn đã trở nên sắc bén hơn.
“Hạt mầm đen” mà Ngạo Thiên đại nhân tạo ra, thực sự rất tuyệt vời.
Người như vậy, trong Quỷ Đô này, không phải là không có.
Bầu không khí trong điện trầm mặc đến mức có thể nghe rõ tiếng gõ ngón tay nhịp nhàng của Diệc Thần. Hắn đưa mắt nhìn lướt qua bọn họ, giọng điệu bình thản nhưng uy nghiêm:
U Cơ nhận lấy chiếu chỉ, các Âm Ti Quỷ đồng loạt gật đầu, không ai dám trái lệnh.
“Thưa Diệc Thần đại nhân, theo truyền thống của Quỷ Giới, khi Quỷ Vương băng hà, các hoàng tử sẽ bước vào cuộc tranh đoạt vương vị. Kẻ mạnh nhất, kẻ có đủ tư cách và thực lực, mới có thể kế thừa ngai vị, dẫn dắt Quỷ Tộc.”
Diệc Thần im lặng, ánh mắt lạnh lẽo quét qua từng người.
Hắn vốn là kẻ coi trọng luật lệ, tạo phản là tội c·hết, dù kẻ đó là ai thì cũng không có ngoại lệ.
“Thiên Hương, mang Quỷ Ấn ra đây.”
Khóe môi cô cong lên, ánh mắt lóe lên tia hứng thú.
Mỵ Oa thoáng cau mày, ánh mắt cẩn trọng nhìn Diệc Thần, như muốn dò xét xem rốt cuộc hắn đang toan tính điều gì.
Những sự kiện không tưởng cứ lần lượt xuất hiện, và nếu không sớm hành động, có lẽ sẽ có một ngày ngay cả Diệc Thần cũng không thể ngăn cản nó.
Lời tuyên bố vừa dứt, cả đại điện lập tức chìm vào tĩnh lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời nói của hắn không hề mang theo cảm xúc, nhưng lại khiến áp lực trong điện tăng lên đáng kể.
Các Âm Ti Quỷ thoáng sững sờ trước câu nói của hắn. Diệc Thần khi xưa mà chúng biết, đâu có giống như bây giờ.
Diệc Thần cười nhạt, giọng điệu có chút bất mãn:
Diệc Thần khẽ thở dài. Hắn biết rõ nguyên do bọn chúng làm vậy, tất cả đều vì vận mệnh của Quỷ Tộc.
“Thưa đại nhân, đó là sự thật.”
Diệc Thần đứng trên một đỉnh tháp cao của Vệ Hồn Điện, ánh mắt trầm lặng nhìn về phía xa.
Ý nghĩ đó vừa lóe lên, Diệc Thần liền cười nhạt.
Quỷ Tộc bây giờ không còn giống như trước. Bất cứ ai lên ngôi, đều phải đối mặt với sự phản đối từ các thế lực khác trong Quỷ Giới.
Bầu trời đã nhuốm sắc hoàng hôn, những tia nắng cuối cùng hắt lên bóng hình hắn một vẻ cô độc khó tả.
Giọng nói trầm ổn của Diệc Thần vang vọng khắp đại điện:
Nhưng bọn họ vẫn quyết định g·iết Quỷ Vương.
Một nụ cười mơ hồ hiện lên trên môi Đố Kỵ.
Một sự im lặng kéo dài bao trùm cả đại điện. Bầu không khí trong điện càng trở nên căng thẳng.
Một cuộc triệu tập khẩn đã diễn ra tại Âm Ti Điện.
Các Âm Ti Quỷ, những trụ cột quan trọng điều hành mọi hoạt động nội bộ của Quỷ Tộc đều đã có mặt.
Diệc Thần không chần chừ thêm, ánh mắt hắn dừng lại trên chiếc hộp đựng Quỷ Ấn trong tay Thiên Hương. Hắn vươn tay mở hộp, cầm lấy Quỷ Ấn rồi dứt khoát đóng dấu lên chiếu chỉ.
Bầu không khí trong đại điện trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết.
Ngay trong đêm hôm đó.
…
Diệc Thần cao giọng tuyên bố:
Diệc Thần chậm rãi lên tiếng, giọng điệu không nghe ra vui buồn:
Hắn không ngạc nhiên.
Một kẻ như Diệc Thần, không thể nào dễ dàng bỏ qua chuyện này như thế được:
Mỵ Oa là đứa bước lên trước, sau đó thì Liêu Nhu, Mễ Lạp, U Cơ và Tịch Hy cũng bước lên theo. Vậy là chỉ có Thiên Hương và Bạch Lệ không tham gia vào cuộc đảo chính lần này.
“Các thế lực không ngừng phân tranh, những kẻ cầm quyền chỉ biết nghĩ cho bản thân, còn kẻ yếu thì mặc sức bị chà đạp.”
Đố Kỵ nheo mắt, trong đầu dần hình thành một ý tưởng táo bạo.
Cô dừng lại một chút, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía Diệc Thần, rồi tiếp tục:
“Chỉ có hắn… hắn ta là kẻ thích hợp nhất bây giờ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệc Thần khẽ nhướn mày, giọng điệu vẫn bình thản như cũ:
“Các cô nghe cho kĩ đây. Ta sẽ không làm Quỷ Vương, và cũng chưa từng có hứng thú với ngai vị Quỷ Vương.”
Không ai có thể phản bác.
Các Âm Ti Quỷ đều kinh ngạc. Đây không phải là điều bọn họ đã dự liệu.
“Nếu vậy, các cô định làm gì?”
Diệc Thần chống khuỷu tay lên tay vịn ghế, hơi nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng quét qua từng gương mặt phía dưới.
Dù chỉ là một vật thí nghiệm chưa hoàn chỉnh, nhưng nó đã đủ sức đạt đến Thượng Huyền Cảnh. Nếu được nuôi dưỡng đúng cách… có lẽ còn có thể mạnh hơn nữa.
Tuy rằng vật thử nghiệm mà cô tốn công bồi dưỡng đã bị Tần Tâm Nhi g·iết c·hết nhưng đổi lại nó cũng đem đến cho cô một kết quả như mong đợi.
Trong đầu cô rất nhanh đã nghĩ đến một người.
“Năm trăm năm qua, các ngươi đã tận mắt chứng kiến Quỷ Giới suy tàn như thế nào.” Hắn chậm rãi nói, giọng điệu trầm ổn nhưng đầy áp lực.
Diệc Thần đột nhiên hạ giọng, chậm rãi mà nói:
Hắn nhìn xuống bảy Âm Ti Quỷ, ánh mắt lạnh lùng mà sâu thẳm.
Mễ Lạp hít sâu một hơi, chậm rãi đáp:
Diệc Thần im lặng, ngón tay khẽ gõ lên tay vịn ghế, ánh mắt tối đi vài phần.
Mỵ Oa, Mễ Lạp, Liêu Nhu, Thiên Hương, Bạch Lệ, U Cơ và Tịch Hy.
Diệc Thần không trả lời ngay. Hắn rời khỏi ngai cao, từng bước tiến xuống bậc thềm, ánh mắt sắc bén quét qua từng gương mặt.
“Nếu các ngươi thật sự muốn tìm ra một kẻ có thể dẫn dắt Quỷ Giới, vậy tại sao không để tất cả bọn chúng tự tranh đấu? Kẻ thắng chính là kẻ mạnh nhất. Đó chẳng phải là quy tắc mà Quỷ Giới vẫn luôn tôn thờ sao?”
Mỵ Oa không phủ nhận, chỉ bình tĩnh đáp:
Diệc Thần đột nhiên đứng dậy, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn các Âm Ti Quỷ.
Mễ Lạp cúi đầu, giọng nói không chút dao động:
Đố Kỵ quan sát “hạt mầm đen” trong tay mình, trong đầu dường như đang suy tính điều gì đó.
Bảy Âm Ti Quỷ im lặng, không ai dám tùy tiện đáp lời.
Diệc Thần trầm ngâm giây lát, rồi dứt khoát cất giọng:
“Diệc Thần đại nhân, ngài thực sự muốn tổ chức một cuộc tuyển chọn Quỷ Vương công khai sao?”
“Truyền chiếu chỉ này đi. Cuộc tuyển chọn Quỷ Vương sẽ bắt đầu vào đúng ngày này tháng sau. Ta sẽ là chủ khảo. Từ hôm nay cho đến khi có Quỷ Vương kế vị, bất cứ chuyện đại sự nào liên quan đến Quỷ Tộc, các cô đều phải thông qua ta trước. Rõ chưa?”
Mọi ánh mắt trong đại điện đều dồn về chiếc hộp trong tay Thiên Hương. Bọn họ bây giờ đều có chung một thắc mắc.
Mỵ Oa không lập tức trả lời, mà lặng lẽ quan sát phản ứng của Diệc Thần. Những kẻ khác cũng giữ im lặng, dường như đang cân nhắc xem nên trả lời thế nào.
“Trong số các hoàng tử, không ai đủ khả năng kế vị.”
Chiếc hộp này chính là nơi cất giữ Quỷ Ấn, vật tượng trưng cho quyền lực tối cao của Quỷ Vương.
Các Âm Ti Quỷ đứng thành một hàng ngay ngắn, thần sắc nghiêm túc, im lặng chờ đợi hắn mở lời.
Sắc mặt bảy Âm Ti Quỷ thoáng biến đổi, nhưng không ai lên tiếng. Sự im lặng kéo dài khiến không gian càng thêm ngột ngạt.
“Nếu ngài muốn, không ai có thể phản đối.”
Ngạo Thiên đã không thể trở lại, còn Diệc Thần thì từ chối ngai vị.
“Các cô g·iết Quỷ Vương, nhưng đến giờ vẫn chưa chọn được ai kế vị. Có phải là muốn ta gánh vác trọng trách này đúng không?”
Yếu tố cần thiết để khuếch đại sức mạnh của “hạt mầm đen”…
“U Cơ, viết cho ta một chiếu chỉ.”
Thiên Hương thoáng sững sờ, nhưng không chần chừ quá lâu. Cô cúi đầu đáp lời, rồi chậm rãi bước lên, hai tay nâng một chiếc hộp gỗ đen tuyền, bên trên khắc đầy những hoa văn cổ xưa của Quỷ Giới.
Hắn không thể trách tội họ, và cũng không có ý định trách tội họ.
Một vấn đề nghiêm trọng.
Từ trước đến nay, ngai vị Quỷ Vương chưa từng được quyết định theo cách này. Luật lệ của Quỷ Giới luôn là kẻ mạnh lên ngôi, kẻ yếu thần phục. Một cuộc tuyển chọn công khai như vậy… chẳng khác nào mở cửa cho tất cả những kẻ có dã tâm bước vào tranh đoạt.
“Bọn tôi vẫn đang cân nhắc.”
Cô cần một vật chủ mạnh mẽ hơn. Một kẻ có tiềm năng, có sức chịu đựng, và quan trọng nhất… đó là tà niệm.
Cô khẽ siết chặt hạt mầm trong tay, cảm nhận nhịp đập yếu ớt từ nó, tựa như một sinh vật đang chờ ngày thức tỉnh.
Chương 176: Chọn người kế vị
“Nói cách khác, các cô làm phản, g·iết c·hết Quỷ Vương, nhưng đến giờ vẫn chưa chọn được ai kế vị?”
Thứ hắn quan tâm nhất lúc này là sau khi đảo chính, tụi nó đã chọn ra được người kế vị hay chưa.
Rất nhanh, bọn họ đã có được câu trả lời.
…
Tại một mật thất nào đó trong Quỷ Đô
“Quỷ Vương đã mất, Quỷ Giới đại loạn. Diệc Thần ta, nhân danh người bảo hộ trật tự của Quỷ Giới, quyết định mở một cuộc tuyển chọn Quỷ Vương. Bất kể các ngươi là ai, thuộc tầng lớp nào, hay thậm chí là ngoại lai, chỉ cần có đủ thực lực và tư cách, đều có thể ứng tuyển vị trí này.”
Thứ này… quả nhiên không tầm thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Các cô ngẩng đầu lên đi, ta không ở đây để phán tội các cô.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.