Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Mị thuật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Mị thuật


“Lâm sư đệ, ngươi hẳn phải biết kết cục của việc từ chối ta chứ ?”. Tiền Hữu Tài đối với việc vừa phát sinh không có thể hiện điều bất thường gì, ngược lại lời nói của Lâm Vũ Thần để hắn không vui, trực tiếp uy h·iếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đa tạ Tiền sư huynh ý tốt, nhưng tiểu đệ xưa nay đã quen một mình, hơn nữa ta cũng không hẳn sẽ đánh bại được Kiều cô nương, kết quả cần thượng đài mới biết rõ được, ta đi trước một bước”. Lâm Vũ Thần vội vàng hướng Tiền Hữu Tài nói lời từ chối, sau đó vội vàng rời đi.

“Lâm Vũ Thần Lâm sư đệ, đúng không ?”.

“Chỉ một năm không gặp, hắn vậy mà từ Chuyển Linh thất chuyển tu luyện đến Luyện Hồn nhất trọng, tốc độ này không thể tưởng tượng nổi”. Tần Vân Phong đối với tốc độ tu luyện của Lâm Vũ Thần vô cùng kinh ngạc.

Lâm Vũ Thần cũng nhanh chóng tỉnh lại, đầu hắn có chút đau, ánh mắt khó hiểu nhìn về Kiều Nguyệt, hắn mặc dù trí nhớ mơ hồ nhưng cũng nhận thấy Kiều Nguyệt có hành động kỳ lạ.

Đột nhiên, toạ lạc tại Lâm Vũ Thần linh hồn bên trong, Huyễn Ma Ấn ánh lên từng tia tử sắc, phát ra một loại đặc thù sóng xung kích, đem quấn chặt lấy não bộ của Lâm Vũ Thần hồng sắc sợi tơ đánh nát.

“Gặp qua Kiều sư tỷ”. Lâm Vũ Thần cũng thuận thế ôm quyền chào.

Lâm Vũ Thần đối với việc này cũng không quan tâm lắm, hắn cũng không mong mình bị người khác chú ý hoặc thậm chí là trở thành tâm điểm, như vậy rất phiền phức.

“Sư đệ hẳn đã nghe qua lực ảnh hưởng của ta, đi theo ta lăn lộn rất có tiền đồ”.

…………........................

Lâm Vũ Thần trở về vị trí lúc đầu của mình, trên đường đi không ít người nói lời chúc mừng, hắn cũng chỉ mỉm cười đáp lễ.

“Là ta, sư huynh tìm ta có việc ?”. Lâm Vũ Thần mặc dù có chút ngỡ ngàng nhưng rất nhanh ôm quyền chào hỏi.

“Nhường Kiều sư tỷ, Tiền sư huynh, ngoại môn thi đấu ban thưởng tương đối phong phú, sư huynh lại muốn ta từ bỏ phần thưởng như vậy, quá bất hợp lý”. Lâm Vũ Thần đương nhiên thẳng thừng từ chối, bảo hắn từ bỏ ngoại môn thi đấu, điên rồi sao.

“Ngươi…ngươi muốn hồn thể đồng tu ?”. Đỗ Lục ngẩn người, vội vàng hỏi lại. “Tần sư đệ ngươi cần phải cân nhắc cẩn thận, hồn thể đồng tu sẽ khiến tốc độ tu luyện của ngươi chậm hơn người khác rất nhiều, ta khuyên ngươi không nên làm như vậy”.

“Không ngờ ngươi lại là Lâm sư đệ”.

“Lâm sư đệ sẽ không vì một chút phần thưởng hiện tại mà bỏ qua một món hời trong tương lai chứ ?”. Kiều Nguyệt lần nữa cười nói, giọng nói tràn đầy mị hoặc.

Trên thân hắn bí mật lớn nhất đương nhiên là Huyễn Hồn Ma Công nhưng từ biểu hiện của Trần Hạo, Lâm Vũ Thần có thể suy đoán, Trần Hạo cũng không biết môn công pháp này, tỷ lệ một tên ngoại môn đệ tử biết đến môn công pháp này rất thấp.

Lâm Vũ Thần nghe vậy trong lòng cười thầm, Tiền Hữu Tài lại muốn giúp hắn trong mười năm tu luyện đến tam trọng đỉnh phong, hắn c·ần s·ao, hắn tin tưởng chỉ cần nhiều nhất là ba năm liền có thể đạt đến tam trọng đỉnh phong, thậm chí còn nhanh hơn.

“Lâm sư đệ, ta nói thẳng, trận đấu tiếp theo người mà ngươi đối đầu chính là Kiều sư muội, không biết sư đệ có thể từ bỏ lợi ích, nhường Kiều sư muội trận đấu này”. Tiền Hữu Tài lúc này mặc dù cười nói nhưng Lâm Vũ Thần cảm giác được một tia uy h·iếp.

“Ngươi…..tốt, chờ lấy đi, đắc tội với ta đừng mong sống yên ổn”. Tiền Hữu Tài trên mặt lộ rõ vẻ tức giận.

Về phần đi theo Tiền Hữu Tài lăn lộn, Lâm Vũ Thần cũng không có ý định này, Tiền Hữu Tài xưa nay ỷ vào hậu trường thường xuyên đi làm chuyện thị phi, hắn cũng không muốn suốt ngày phải chạy theo đuôi Tiền Hữu Tài.

Đang lúc quan sát võ đài, một tên nam tử tướng mạo thường thường tiếp cận Lâm Vũ Thần, tươi cười hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đương nhiên, vấn đề duy nhất vẫn là hậu trường của Tiền Hữu Tài, Lâm Vũ Thần biết, nếu hắn từ chối, sau này tại Huyền Thương Môn sinh hoạt đương nhiên sẽ dính vào không ít rắc rối.

“Không sai, hơn nữa hắn giống như đã đột phá được một thời gian”. Đỗ Lục đứng bên cạnh cũng gật đầu đồng tình.

Kiều Nguyệt cười nói, nụ cười ngọt ngào khiến Tiền Hữu Tài càng thêm vui vẻ.

Đỗ Lục lúc này lại nhớ đến những lời mà Tần Vân Phong nói về Lâm Vũ Thần.

Lời nói của nam tử khiến Lâm Vũ Thần càng thêm hiếu kỳ, đến cùng là ai, lại muốn cùng hắn thương lượng chuyện gì.

Kiều Nguyệt thanh âm trong trẻo, tựa như đường mật, lời nói vang đến Lâm Vũ Thần bên tai, Lâm Vũ Thần liền có cảm giác dễ chịu, tâm trí cũng không tiếp tục nghĩ đến lời đề nghị của Tiền Hữu Tài.

“Ha ha, Lâm sư đệ tính tình vừa hợp ý ta, ta cũng không thích lòng vòng, Lâm sư đệ, đây là Kiều Nguyệt, ngươi đã gặp qua nàng một lần”. Tiền Hữu Tài cười nói, chỉ về phía nữ tử bên cạnh, cho Lâm Vũ Thần giới thiệu.

Chương 106: Mị thuật

Vị nam tử kia dẫn Lâm Vũ Thần một đường rời khỏi quảng trường, đi đến một gian tửu quán cách đó không xa.

“Lẽ nào Luyện Hồn cảnh dễ dàng đột phá hơn so với Thối Thể cảnh ?”. Tần Vân Phong tự nhủ.

Bất quá giống như Trương Du lần trước, sự chú ý chỉ kéo dài một khoảng thời gian ngắn, sau đó lại đều được tập trung tại võ đài bên trên.

Nữ tử cũng chỉ gật đầu đáp lại, ánh mắt ngược lại có chút kỳ lạ.

“Tiền sư huynh cũng không cần vì tiểu tử đó mà tức giận, sau này dạy dỗ hắn một trận là được, nhưng bây giờ hắn không đồng ý nhường, sư huynh phải tìm cách khác giúp ta mới được”.

“Có thể nói như vậy, ta đột nhiên muốn thử xem thế nào ?”.

“Tiền sư huynh, không biết sư huynh muốn gặp ta thương lượng chuyện gì ?”. Lâm Vũ Thần đối với Tiền Hữu Tài có ấn tượng không tốt, nhưng cũng không biểu hiện ra bên ngoài, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Tửu quán bên trong vậy mà có một nhóm khoảng năm người đang chờ đợi, ngồi tại chính giữa vậy mà lại là Tiền Hữu Tài, bên cạnh hắn đúng là vị quyến rũ nữ tử lần trước.

“Không sai, vị sư huynh kia muốn cùng sư đệ thương lượng một chút”.

“Có lẽ vậy đi”. Đỗ Lục cũng không thể tìm lời giải thích nào hợp lý hơn. “Đúng, Tần sư đệ, xem ra những điều ngươi đoán có thể là thật, Lâm sư đệ quả thực không đơn giản”.

Tiền Hữu Tài cũng không có tức giận, giống như đã đoán từ trước, cười nói.

Lâm Vũ Thần không lo lắng đối phương tại nơi này hạ sát thủ, Huyền Thương Môn cấp chỉ nguy hại đến đồng môn, toàn bộ tông môn mỗi lúc đều có người tại trong bóng tối quan sát, hơn nữa nơi này phụ cận còn có Liễu Hoàng toạ trấn, căn bản không có người dám gây chuyện.

“Muốn gặp ta ?”. Lâm Vũ Thần có chút nghi hoặc, hắn tại ngoại môn bên trong quen biết cũng không nhiều, không biết là vị sư huynh nào muốn gặp hắn.

“Lâm sư đệ, đi theo Tiền sư huynh không phải chuyện xấu gì, ngươi không cần lo lắng về tài nguyên tu luyện, sau này nếu ngươi bị người khác khi dễ, chỉ cần nói với Tiền sư huynh một tiếng, mọi chuyện đều có thể giải quyết, như vậy không tốt hơn sao ?” Kiều Nguyệt thấy Lâm Vũ Thần trầm ngâm suy nghĩ, liền đứng dậy cất tiếng nói.

“Tần sư đệ, lẽ nào ngươi đối với hồn tu có hứng thú ?”.

Lâm Vũ Thần có thể vận dụng được các loại Thối Thể cấp độ thuật pháp, đương nhiên cần có thời gian luyện tập, điều này nói rõ Lâm Vũ Thần đột phá Luyện Hồn cảnh đã có một thời gian.

“Yên tâm, Đỗ sư huynh, ta tự biết lợi lẫn hại trong đó”.

Lần trước hơn một năm không gặp, Lâm Vũ Thần chỉ là từ Chuyển Linh nhất chuyển đạt đến thất chuyển, tốc độ như vậy đã tính là nhanh nhưng còn chưa đến mức Tần Vân Phong không thể hiểu được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ Lâm Vũ Thần, mấy người còn lại cũng không thoát khỏi mị hoặc, bao quát Tiền Hữu Tài.

“Sư đệ không cần vội vàng từ chối, ta đương nhiên sẽ có đền bù, ta sẽ cung cấp tài nguyên tu luyện cho sư đệ, đảm bảo trong vòng mười năm, sư đệ có thể tu luyện đến Luyện Hồn tam trọng đỉnh phong, khoảng thời gian sau này sư đệ cũng có thể đi theo ta lăn lộn”.

“Không biết vị sư huynh kia quý danh là gì ? Là một vị nội môn đệ tử sao ?”. Lâm Vũ Thần vội vàng hỏi lại.

Hắn nhìn về phía Kiều Nguyệt, hai ánh mắt chạm nhau, Kiều Nguyệt đột nhiên tại Lâm Vũ Thần trong mắt hiện lên vẻ quyến rũ, ánh mắt Lâm Vũ Thần dần trở nên si mê.

Nghe đến hồn tu hai chữ, Tần Vân Phong mới tỉnh lại, trầm ngâm đáp.

Lâm Vũ Thần tâm trí không còn minh mẫn, trong đầu chỉ nghĩ đến hình dáng của Kiều Nguyệt, miệng đang muốn nói cái gì.

“Sư huynh bảo trọng”. Lâm Vũ Thần nghe vậy, chỉ thuận tiện đáp một câu sau đó thi triển thân pháp rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không phải, vị sư huynh kia chỉ là ngoại môn đệ tử, về phần tên gọi, sư đệ đi qua một chuyến là biết”.

“Trong môn một vị sư huynh muốn gặp sư đệ, không biết sư đệ có thể đi qua một chuyến không ?”. Nam tử cười nói.

Ngược lại, Tần Vân Phong cũng không có đáp lời, hắn hiện tại đang chìm đắm trong suy nghĩ.

“Ha ha, Kiều sư muội không cần lo lắng, đợi thi đấu kết thúc, ta lại tìm vài tên đòi chút lợi ích là được”. Tiền Hữu Tài tâm tình đột nhiên chuyển tốt, cười nói.

Hồng sắc sợi tơ tan biến lúc, Kiều Nguyệt cũng lập tức nhận ra không ổn, vội vàng thu hồi mị thuật, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Lâm Vũ Thần là một trong những người đi hồn tu con đường tại Huyền Thương Môn, trận đánh kết thúc khiến hắn bị không ít người chú ý.

“Tiểu tử này vậy mà đột phá Luyện Hồn cảnh”. Tần Vân Phong lên tiếng, hắn trước đó còn không có biết về hồn tu, chỉ khi tiến vào Huyền Thương Môn phía sau mới biết còn có một con đường khác ngoài thể tu.

Nghe vậy, Đỗ Lục cũng không biết nói gì hơn, hắn chỉ có thể khuyên một chút mà thôi, lựa chọn vẫn ở Tần Vân Phong.

Mấy người bên cạnh đối với loại chuyện này cũng đã sớm quen thuộc, trên mặt không có biểu hiện cảm xúc gì.

Nếu là Lâm Vũ Thần đột phá đến cửu chuyển còn có thể hiểu được, nhưng trực tiếp đạt đến Luyện Hồn cảnh thì quả thực khó tin.

Tại võ đài bên dưới, Tần Vân Phong cùng Đỗ Lục đứng canh nhau, ánh mắt nhìn về phía Lâm Vũ Thần.

“Đa tạ sư huynh, Tiền sư huynh là tốt nhất”.

Nghe vậy, nam tử liền lắc đầu, nói.

Không chỉ Lâm Vũ Thần hiện lên vẻ bất ngờ, Tiền Hữu Tài cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng hắn rất nhanh liền trở về bình thường, cười nói.

Đỗ Lục thấy vậy liền nói lớn.

Lúc này, một sợi tơ hồng sắc từ Kiều Nguyệt tay phải mà ra, nhẹ nhàng phiêu du trong không khí, nhanh chóng tiếp cận Lâm Vũ Thần, hồng sắc sợi tơ nhẹ nhàng xuyên vào một bên thái dương của Lâm Vũ Thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Thần suy nghĩ một chút, cuối cùng đồng ý đi gặp một lần, ít nhất có thể biết được mục đích của người kia, còn hơn để người khác trong bóng tối nhìn chằm chằm mà lại không biết gì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Mị thuật