Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 107: Thăng hạng
“Tần Vân Phong”. Lâm Vũ Thần cũng không có bất ngờ, liền Đỗ Lục mấy người đều đột phá Thối Thể, bọn hắn còn là tán tu, Tần Vân Phong có tài nguyên của gia tộc cung cấp chẳng lẽ chịu thua kém, hắn sớm đột phá đến Thối Thể cảnh là điều hiển nhiên.
Lâm Vũ Thần mặc dù thắng trận nhưng bị Liễu Hoàng quở trách một trận, hắn chỉ có thể im lặng chịu trận.
Lâm Vũ Thần một hơi thở dài, Kiều Nguyệt mặc dù có chút quỷ dị nhưng chưa hẳn có thể thắng hắn đi, nếu không cũng sẽ không cần tìm hắn thương lượng, việc rắc rối duy nhất là đắc tội Tiền Hữu Tài.
“Vị sư muội kia là chuyện gì xảy ra, chưa đánh đã bỏ cuộc”. Dưới đài đám người cũng ngỡ ngàng, ngoại môn thi đấu phần thưởng tương đối hấp dẫn, ai không muốn leo lên hạng cao hơn, cho dù tỷ lệ thắng đối phương rất thấp cũng không nên chưa đánh đã xin hàng đi.
Tần Vân Phong kiếm chiêu hạ xuống, chém vào thạch thủ, thạch thủ tựa như bị một loại lực lượng nào đó ảnh hưởng, từ bên trong bộc phát mà ra, thạch thủ lập tức bị đánh nát.
“Bắt đầu”.
“Tần Vân Phong chiêu lúc nãy, có chút giống Thế Thân Thuật của ta”. Dưới đài, Lâm Vũ Thần đem toàn bộ trận đấu thu vào tầm mắt.
“Ồ hắn không sử dụng Quang Linh Cung, cũng đúng võ đài này không phù hợp với những vũ khí tầm xa”. Lâm Vũ Thần để ý thấy trong tay Tần Vân Phong là một thanh trường kiếm, lưỡi kiếm ánh lên kim sắc, dựa vào linh khí xung quanh có thể biết được là một kiện trung phẩm pháp khí.
Vòng thứ hai qua một thời gian cũng kết thúc, vòng thứ ba cũng lập tức bắt đầu, đến vòng thứ ba chỉ còn bốn mươi tám người, năm mươi chỗ trống hiện tại chỉ còn lại hai chỗ.
Hắn vận dụng cả Thế Thân Thuật cùng Phân Thân Thuật câu giờ, đem lượng lớn hồn lực truyền vào Hắc Tinh Đao, một chiêu trảm hồn thuật chém ra, uy lực kinh người.
Tần Vân Phong mỗi một chiêu tung ra đều kèm theo lưu quang, tốc độ xuất kiếm vô cùng nhanh, có mấy chiêu nếu không để ý cũng sẽ khó mà thấy được lưỡi kiếm đang ở đâu.
Hắn còn có thể đem không khí biến thành vũ khí của mình, cách không đả địch, để Lâm Vũ Thần có chút khốn đốn.
Thời gian trôi qua, rốt cuộc cũng đến lượt Lâm Vũ Thần, đối thủ không có ngoài dự đoán, chính là Kiều Nguyệt.
Vừa rồi tâm trí của hắn bị ảnh hưởng, có thứ gì đó đang thao túng hắn, may mắn đến phút chót một loại lực lượng trong cơ thể khiến hắn tỉnh lại, nếu không chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Lâm Vũ Thần ánh mắt ngưng trọng, bước lên võ đài, Kiều Nguyệt không giống với lúc ở tửu quán, vẻ mặt tươi cười thường thấy đã không còn, ngược lại khuôn mặt băng lãnh, không lộ một chút cảm xúc.
Lâm Vũ Thần bởi vì chăm chú quan sát giao đấu mà cũng dần đem Kiều Nguyệt sự tình bỏ lại phía sau.
Tuy vậy, uy lực của Hắc Tinh Đao tương đối lớn, Lâm Vũ Thần tiến vào Luyện Hồn cảnh sau đó, điều động Hắc Tinh Đao càng thêm nhuần nhuyễn, chiêu thức cũng trở nên mạnh hơn.
Nam tử thủ đoạn đều bị vô hiệu, vận dụng phù lục phòng thủ, nhưng Trảm Hồn Thuật vốn là linh hồn công kích, tính xuyên thấu rất cao, một phần uy lực cũng vượt qua phù lục linh lực hộ giáp.
Trước đó, tại đại sâm lâm, Tần Vân Phong biểu hiện cũng tương đối bình thường.
Lâm Vũ Thần lấy ra Hắc Tinh Đao, một thân hùng hậu hồn lực truyền đến Hắc Tinh Đao, một bộ không có ý định nhường một chút nào.
Đang lúc chiêu thức chuẩn bị phóng xuất, Kiều Nguyệt đột nhiên nhận thua, khiến Lâm Vũ Thần ngơ ngác tại chỗ.
Nam tử bởi vì có thanh sắc hào quang bao phủ, cũng không có bị thương, ánh mắt khó tin nhìn Tần Vân Phong.
Nam tử kia cũng không bỏ lỡ cơ hội, vô số đất đá như bị hút đến tay phải của hắn, tạo thành một cái nắm đấm khổng lồ, kèm theo linh lực gia trì, dính một đòn này tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Tần Vân Phong thực lực thật mạnh, Lâm Vũ Thần tự mình so sánh, nếu để hắn đánh với Tần Vân Phong, chỉ sợ phần thắng cũng không cao.
Trong lúc Lâm Vũ Thần còn đang ngẩn người, Kiều Nguyệt đã bước xuống võ đài, một đường rời đi khỏi quảng trường.
Tại Vân Mạch, Tần Vân Phong cũng chỉ chủ yếu phụ trách công kích tầm xa, Lâm Vũ Thần cũng không rõ năng lực cận thân chiến đấu của hắn như thế nào, hiện tại xem ra, cũng không yếu.
Lâm Vũ Thần vội vàng nội thị cơ thể, mọi thứ đều rất bình thường, đột nhiên hắn phát hiện, sâu trong linh hồn Huyễn Ma Ấn vậy mà phát ra từng tia tử sắc, bình thường đều không có phản ứng gì, ngay lúc này vậy mà có dị động, nói rõ Huyễn Ma Ấn có liên quan đến chuyện vừa rồi.
“Lẽ nào là Huyễn Ma Ấn khiến ta tỉnh lại”. Lâm Vũ Thần căn bản không biết Huyễn Ma Ấn có loại năng lực này, Huyễn Ma Ấn xác thực có thể ngăn cản một chút công kích linh hồn nhưng hắn không thể xác định vừa rồi Kiều Nguyệt làm cái gì.
Lâm Vũ Thần hiện tại đã đạt được danh ngạch, hắn cũng không quan tâm Huyền Thương Môn sẽ làm thế nào với hai vị trí còn lại.
Đối thủ của Tần Vân Phong vô cùng khổ sở, chỉ có thể tập trung phòng thủ, căn bản không có thời gian để phản công.
Đám người nghị luận sôi nổi, số ít người là hiếu kỳ Kiều Nguyệt vì sao lại bỏ cuộc nhanh chóng như vậy, đa số người ngược lại ghen tỵ với Lâm Vũ Thần, không phải người nào cũng may mắn như vậy.
“Kiếm quang phân hoá”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Vân Phong bởi vì mặt đất nứt ra, hơn nữa còn bị chấn động ảnh hưởng, hắn ngừng lại tại chỗ, cố gắng điều chỉnh lại cân bằng.
Lâm Vũ Thần vội vàng trở về quảng trường, nỗi đau trong đầu đã suy giảm so với lúc trước, hắn lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Hai cái giáp tay có một loại liên kết nào đó, vì vậy cũng được tính là một kiện pháp khí.
Lâm Vũ Thần lần nữa trở về vị trí cũ chờ đợi, một lúc sau, một thân ảnh quen thuộc phi thân lên võ đài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn dẫm mạnh xuống mặt đất, lấy đà lao lên, một quyền vung xuống.
Quảng trường vẫn náo nhiệt như cũ, ngoại môn thi đấu nhất bảng đã tiến đến vòng thứ hai, càng tiến vào vòng trong, đối thủ càng mạnh hơn, vì thế trận đấu cũng kéo dài không ít.
Võ đài nguyên bản không một vết xước, hiện tại đã xuất hiện vô số vết nứt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rốt cuộc phút cuối, Liễu Hoàng ra tay, chặn lại chiêu thức vừa rồi, nếu không nam tử chỉ sợ bị thương nặng, tệ hơn có thể sẽ mất mạng.
“Không cần đánh, ta nhận thua”.
“Địa chấn”. hắn đương nhiên biết nếu cứ tiếp tục như vậy, người thua chỉ có thể là hắn, điều động linh lực xuống chân phải, chân phải dẫm mạnh xuống mặt đất phía dưới, gạch đá đều bị đánh nát, cả cái võ đài đều bị chấn động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 107: Thăng hạng
“Kệ đi, đến đâu hay đến đó”.
“Vị sư muội này có chút quen, lúc nãy vòng thứ nhất đối thủ của nàng giống như cũng bỏ cuộc”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ n, ngươi nói ta mới nhớ đến, lúc đó ta còn cho rằng tên kia có vấn đề về thần kinh rồi”.
Vòng thứ ba nhanh chóng diễn ra, Lâm Vũ Thần đối thủ lần này là một tên nam tử, hắn thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc, hai cổ tay còn đeo hai cái giáp tay, linh khí quấn quanh, là một kiện trung phẩm pháp khí.
Hắn còn có thêm vài cái suy đoán nhưng suy cho cùng cũng chỉ là suy đoán, trừ khi hỏi thẳng Kiều Nguyệt nếu không vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết được sự thật, đương nhiên hắn sẽ không làm như vậy.
Đột phá đến Chuyển Linh cửu chuyển là có thể thực hiện trùng kích Thối Thể cảnh, tại Vân Mạch Tần Vân Phong đã là Chuyển Linh cửu chuyển, đoán chừng cũng đã khai mở không ít khiếu huyệt.
Tần Vân Phong nhoẻn miệng cười, cơ thể hóa thành vô số điểm sáng, bất chợt đã xuất hiện bên cạnh, kiếm trong tay hắn phát ra kim sắc hào quang.
Nam tử là một tên chuyên tu luyện quyền pháp, mỗi một chiêu thức đều mang theo uy lực to lớn, không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng.
“Kiều Nguyệt chắc chắn đã làm cái gì đó”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, hắn chắc chắn đến chín thành là Kiều Nguyệt thủ đoạn chứ không phải là Tiền Hữu Tài đám người.
Uy lực chiêu thức này tương đối lớn, tuy nhiên tất cả đều bị trận pháp ngăn cản, không thể lan ra bên ngoài.
Tần Vân Phong không có dừng lại, nhanh chóng tiếp cận, tung ra vô số chiêu thức, một người công một người thủ, qua một lúc, nam tử liền bị đánh gục.
Thi đấu bên trong khó tránh khỏi ra tay quá đà, Huyền Thương Môn vẫn tương đối thoáng, chỉ cần không thật sự xảy ra chuyện thì chỉ bị nhắc nhở một hồi, cùng lắm là bị phạt, trừ đi điểm cống hiến hoặc là phải đi làm nhiệm vụ, đương nhiên sẽ không có thưởng.
“Lẽ nào Kiều Nguyệt giống như ta, cũng là một vị hồn tu tu luyện giả”. Lâm Vũ Thần suy đoán. “Giống như trận sau ta sẽ đối đầu với nàng, xem ra cần phải cẩn thận một chút”.
Lâm Vũ Thần từ từ bước xuống đài, hắn cũng không nghĩ ra Kiều Nguyệt tại sao lại làm như vậy, lẽ nào nàng không tự tin với năng lực của mình như vậy hoặc là nói năng lực của nàng không hợp với chiến đấu.
Nam tử cảm giác được uy h·i·ế·p, trong tay hiện ra một tấm phù lục, điều động linh lực xé rách phù lục, một đạo thanh sắc hào quang bao phủ lấy cơ thể hắn.
Chỉ cần thắng vòng thứ hai liền có thể đứng hàng năm mươi người đứng đầu vì thế đám đệ tử cũng náo nhiệt hơn bao giờ hết.
“Tiểu tử kia thật may mắn a, không cần đánh cũng vào vòng trong, nếu là ta thì tốt biết bao”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.