Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 122: Đại phái đệ tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 122: Đại phái đệ tử


Lúc này, Luyện Thi trên thân hỏa diễm đột nhiên dao động dữ dội, cả cơ thể nó hóa thành một đoàn hỏa diễm khổng lồ sau đó biến mất vô tung vô ảnh.

Một cánh tay bay lên không trung, máu tươi vương vãi trên mặt đất.

Tiêu Kiệt bên này dường như phát giác được cái gì, trong tâm trí tinh thần liên kết với luyện thi liên tục truyền đi thông tin, để nó rút thanh kiếm trên người ra.

Bụi mù tứ tung che lấy tầm nhìn của Tiêu Kiệt, có thể hắn vẫn cảm nhận được liên kết tinh thần, điều này nói rõ Luyện Thi còn chưa bị diệt hoàn toàn, dù vậy liên kết đã suy yếu rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi một đạo quyền ảnh đều ẩn chứa mấy trăm cân lực lượng, hộ thuẫn trên thân rất nhanh xuất hiện vết nứt, Lý Chu Quân một kiếm tung ra chém vào thân thể quái vật, sát thương không được bao nhiêu nhưng hắn chỉ muốn vận dụng phản lực nhanh chóng lùi về phía sau.

Không đến ba hơi thở thời gian, từ rừng cây truyền đến âm thanh to lớn, âm thanh đứt gãy vang dội cả một vùng, từng gốc cây cao bị đổ rạp xuống mặt đất.

"Tinh Viêm Thạch !!".

Từng đợt phong nhận tiến đến, phong nhận đáp lên thân thể quái vật tựa như những cơn gió thoảng, căn bản không gây ra một chút thương thế nào.

"Đàm sư muội". Lý Chu Quân ánh mắt lộ vẻ tức giận, hắn cố ý đem Đàm Sương đẩy ra xa để nàng có thể trốn thoát bởi vì hắn biết Luyện Thi không chỉ đi một mình, chủ nhân của nó tất nhiên vẫn đang lẩn trốn gần đây.

Quái vật hai tay nắm lại, vô số quyền ảnh kéo đến, liệt diễm thiêu đốt tựa như có vô vàn thiên ngoại vẫn thạch oanh kích một vùng.

Đàm Sương trên ngực có một lỗ máu, hai mắt trợn ngược, chỉ sợ đã không còn sinh cơ.

Luyện Thi hai mắt nhìn chằm chằm Lý Chu Quân, ánh mắt hiện lên vẻ giận dữ, nó đã mấy lần vồ hụt Lý Chu Quân, chủ nhân nếu là biết được hẳn sẽ rất thất vọng.

Trước kia không dùng đến Diệt Khí Chú, hoặc là hắn tiếc mấy món pháp khí, hoặc là hắn đang chờ đợi Tiêu Kiệt xuất hiện.

“Không tốt !”. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không chỉ Tinh Viêm Thạch, còn có nhiều loại vật liệu trân quý khác".

Đàm Sương hai tay kết ấn, một đạo lục sắc hỏa diễm nổi lên, bao trùm lấy thân thể quái vật, lực không phá được phòng ngự của nó vậy liền dùng độc.

Tiêu Kiệt ngã trên mặt đất, hắn từ túi trữ vật bên trong lấy ra đủ loại đan dược, tất cả đều đem nuốt vào bụng, sau đó lại vận công chữa thương, miệng còn lẩm bẩm đôi điều.

"Loạn Lưu Thức".

Ầm ầm ầm.

Lúc này, Luyện Thi dường như cảm nhận được cái gì, nó nhìn về một hướng khác, Lý Chu Quân cũng vậy, chỉ là chậm hơn Luyện Thi một chút.

Bên trong bí cảnh, một chỗ không biết khu vực.

Lý Chu Quân không nói nửa lời, linh lực trên thân dao động dữ dội, bàn tay trái kết thành chỉ ấn hướng về phía Luyện Thi.

Lý Chu Quân lúc này không thèm để ý pháp khí hư hao, quái vật khiến hắn vô cùng bất ngờ, chỉ là Đồng Thi cấp bậc vậy mà được luyện vào nhiều loại tài liệu quý giá như vậy, chủ nhân của nó hẳn là hoặc tài phú đầy người hoặc là Luyện Thi Các trọng điểm bồi dưỡng đệ tử.

Trường kiếm trên thân hiện lên một loại đặc thù chú ấn, rất nhanh thân kiếm liền hiện lên vô số vết nứt, Luyện Thi vừa mới đem trường kiếm rút ra trên từng vết nứt đã phát ra từng tia sáng le lói.

"Lý sư huynh, ta sao có thể bỏ ngươi lại được chứ". Đàm Sương vội lên tiếng, nàng biết Lý Chu Quân hiện tại đã nỏ mạnh hết đà, nhìn như vẫn còn sức kéo dài trận chiến nhưng một khi nàng rời đi, hắn chắc chắn sẽ c·hết.

Diệt Khí Chú xem như là một loại đặc thù chú ấn, có thể dùng để khảm lên pháp khí, pháp bảo, một khi kích hoạt có thể khiến pháp khí tự bạo, uy lực đương nhiên to lớn nhưng tổn thất là một kiện pháp khí.

Luyện Thi ngực trái cắm một thanh trường kiếm, chính là Lý Chu Quân pháp bảo.

Hai đạo thân ảnh từ trong cánh rừng bay ra, đáp xuống mặt nước bên dưới, bọn hắn không có dừng lại, tiếp tục dẫm lên trên mặt nước mà đi.

Quái vật rất nhanh liền đến trước mặt hai người, một trảo vung ra, lực tay mạnh đến dọa người, dù không có một tia linh lực ba động nhưng cú vung tay này đã tạo ra áp lực vào linh khí xung quanh.

Bỗng nhiên Tiêu Kiệt toàn thân lông tóc dựng đứng, cảm nhận nguy hiểm khiến hắn vội vàng lùi về phía sau, liên tiếp mấy loại phù lục được vận dụng, một kiện trung phẩm pháp khí cũng được hắn lấy ra.

Mắt thấy Đàm Sương bị cuốn đi thật xa, Lý Chu Quân trong lòng buông lỏng một hơi, thân là sư huynh lại không bảo hộ được sư muội còn có mặt mũi nào, dù phải c·hết hắn cũng muốn c·hết oanh liệt một chút.

Lý Chu Quân hẳn là một vị Hoạ Phù Sư, Hoạ Phù Sư thường xuyên học tập các loại chú ấn, dùng để khảm lên phù lục, mỗi một vị Hoạ Phù Sư đều thông thạo rất nhiều loại chú ấn khác nhau.

Một tên hắc bào nam tử từ đằng xa đạp gió mà tới, trong tay hắn còn giữ một người.

Diệt Khí Chú tương đối khó học, Lý Chu Quân có thể vẽ nó ra thì trình độ hoạ phù của hắn tuyệt đối đã đạt đến Hoạ Phù Sư cao cấp.

Gương mặt biến dạng giống như pha trộn giữa mặt thú và mặt người, hai mắt ánh lên sắc đỏ, hiện lên vẻ điên cuồng, miệng lại mọc đầy rẫy răng nanh, dữ tợn đến cực điểm.

Trước mắt hắn tứ thủ luyện thi chỉ là Đồng Thi cấp bậc vậy mà cũng sinh ra linh trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Với linh lực của hắn cùng phù lục phụ trợ, Đàm Sương bị đưa ra xa mười mấy dặm hẳn không có vấn đề, không nghĩ tới vẫn là b·ị b·ắt lại.

Nam tử mặc dù thân thụ trọng thương nhưng tốc độ cũng không kém, trong tay trường kiếm lập tức chặn lại năm móng vuốt, dù vậy lực chấn động quá lớn, cả hai người b·ị đ·ánh lùi về phía sau.

"Không hổ là đại phái đệ tử, có thể cùng với Tứ Thủ Phần Viêm Thi của ta giao thủ lâu như vậy, tại Đại Ngụy cũng không có mấy người".

Lý Chu Quân ngạc nhiên vô cùng, Luyện Thi vốn là tử vật cho dù có thể lần nữa sinh ra linh trí nhưng đó cũng phải là Ngân Thi thậm chí Kim Thi cấp bậc.

Hộ thuẫn trực tiếp bị vỡ thành ba mảnh, linh quang ảm đạm, triệt để hỏng mất.

Một tiếng hống vang vọng cả một vùng, quanh thân quái vật hỏa độc lập tức tán đi.

Lý Chu Quân toàn thân lông tóc dựng đứng, phía sau hắn tràn ngập sát khí, một bộ móng vuốt nhanh chóng lao đến.

Ầm ầm ầm.

“Tại hạ Tiêu Kiệt, không biết vị huynh đệ này tên họ là gì ?”. Hắc bào nam tử trên miệng nở một nụ cười, hắn gương mặt góc cạnh, ngũ quan hài hoà, dưới mí mắt trái còn có một cái hoa văn.

Lý Chu Quân dù sao cũng là đại phái đệ tử, tốc độ cho dù có kém hơn nó nhưng phản ứng cũng không chậm, dù có phải cố gắng né đòn cũng kịp thời phản công.

Hai người một nam một nữ, nam tử thân thụ trọng thương, máu từ trên thân nhỏ xuống nhuộm cả một vùng nước, bọn hắn thần sắc khẩn trương tựa như đang chạy trốn một thứ gì.

“Xem ra sau này không thể chủ quan khi đối đầu với mấy tên đệ tử đại phái”. Tiêu Kiệt miệng phun ra một cỗ trọc khí, lẩm bẩm nói. “Thi thể nữ tử kia vẫn tính nguyên vẹn, có thể luyện thành một cỗ Luyện Thi”.

"Kinh Hồng Kiếm".

Lý Chu Quân linh lực dao động liên hồi, để không làm nàng b·ị t·hương hắn vận dụng một chút thủ đoạn khống chế phong ba, Lý Chu Quân một thân tu vi đạt đến Thối Thể tam trọng, lực khống chế cao cường, dễ dàng kiểm soát phong ba tựa như uống nước một dạng.

Từ trong làn bụi mù, Lý Chu Quân phá không mà ra, ánh mắt tràn đầy tơ máu, xung quanh còn mang theo hai kiện pháp khí, trên thân đều xuất hiện chú ấn đặc thù kia.

Lý Chu Quân trong tay xuất hiện một tấm hộ thuẫn, hộ thuẫn linh quang chớp động, dày đặc linh lực ngưng tụ thành khiên chắn.

Chương 122: Đại phái đệ tử

Quái vật không thèm để ý lấy vô số nhát kiếm chém lên người mình, nó vung lên trảo thủ, thủ đoạn tàn độc, mỗi một đường trảo ảnh đều là nhắm đến nam tử đầu lâu.

Da thịt của nó sần sùi, ở một số chỗ trên thân thể lại cô đọng tựa như áo giáp, phản chiếu ánh sáng như là một loại kim loại nào đó.

Linh khí áp s·ú·c đến mức hóa thành năm đạo phong nhận lao đi.

"Hỏa độn, Luyện Thi vậy mà biết sử dụng hỏa độn".

Một đạo hắc ảnh hùng hổ xông ra, tốc độ cao đến cực điểm, là một sinh vật kỳ quái, thân thể hình người cao hơn một trượng, bốn cánh tay cuồn cuộn cơ bắp.

"Đàm sư muội, nhanh chóng rời đi, ta sẽ cản hắn lại". Nam tử hô lớn, nữ tử tu vi thấp, khó mà giúp đỡ được gì, hắn lại thân thụ trọng thương chỉ sợ không chống được bao lâu.

Bên dưới lòng suối, cá tung tăng bơi lội, đột nhiên một loại khí tức âm trâm bao trùm một vùng nước, bên dưới sinh vật phát giác được nguy hiểm, vội vàng trốn về nơi trú ẩn, mặt suối yên ả biến thành dữ dội.

Lý Chu Quân ngạc nhiên thốt lên, Tinh Viêm Thạch là vật liệu luyện khí cao cấp, chuyên dùng để luyện chế hỏa thuộc tính Pháp Bảo, chẳng trách hỏa độc của Đàm Sương cũng không có tác dụng.

Nam tử nhanh chóng ổn định thân hình, xuất ra kiếm chiêu, kiếm nhanh như điện, từng đường kiếm ánh lên sắc đỏ, mỗi một chiêu mỗi một thức đều nhắm đến yếu điểm trên người.

Lại thêm vô số t·iếng n·ổ, mặt đất xung quanh đã dày xéo đến độ bị biến dạng nghiêm trọng, màu xanh của cây cỏ đã biến mất chỉ còn lại là bùn đất và đá vụn.

Một đạo quang mang xuất hiện, chiếu rọi cả một vùng, vô số t·iếng n·ổ réo lên từng hồi, mức độ tàn phá kéo ra đến mười mấy trượng, đất cát bay tứ tung, từng gốc cây bị thiêu thành tro bụi.

Lý Chu Quân nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, cơn đau nhức nhối đến từ vai phải của hắn, hai mắt dần trở nên mờ đục tuy vậy cơn đau vẫn giữ cho tâm trí hắn tỉnh táo phần nào.

Phốc.

Gào gào.

Một dòng suối xanh biếc, trải dài từ Đông sang Tây, hai bên bờ trải đầy sỏi đá, nước trong đến mức có thể thấy cảnh vật bên dưới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hướng Bắc là một tòa núi cao, đỉnh núi chạm đến trời cao, đứng phía dưới căn bản không thể thấy được điểm cuối, hướng Nam là một rừng cây rậm rạp, thân cây thô ráp, cứng đến cực điểm cho dù là thượng phẩm pháp khí, muốn đốn hạ nó cũng không phải là dễ dàng.

Nữ tử bên cạnh thần sắc lộ rõ vẻ sợ hãi nhưng cũng cố vung vẩy trong tay bạch phiến.

Phải biết có linh trí là một chuyện, có thể tu luyện được thuật pháp hay độn pháp đều cần linh trí cao đến một mức độ nhất định mới được, mới sinh ra linh trí căn bản không làm được chuyện này.

Không vận dụng bất cứ thủ đoạn hay kỹ xảo nào, chỉ dựa vào tốc độ, nam tử dần biến yếu thế, chỉ cố gắng phòng thủ cũng vô cùng khó khăn.

“C·hết tiệt, tên kia vậy mà liều mạng như vậy, chú ấn kia hẳn là Diệt Khí Chú”.

Luyện Thi bên này khi nhận được chỉ thị ngay lập tức nắm lấy thanh kiếm trong ngực mình, trường kiếm cũng dao động dữ dội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thân thể quái vật liệt diễm thiêu đốt, ngọn lửa bập bùng ánh lên sắc đỏ, không phải là lục hỏa của Đàm Sương.

Lý Chu Quân lúc này lại lấy ra hai tấm phù lục, linh lực khẽ động xé nát cả hai, phong ba theo đó mà ra, mục tiêu cũng không phải là quái vật mà là Đàm Sương.

Đàm Sương bị phong ba cuốn đi, Lý Chu Quân tu vi cao hơn nàng, nàng căn bản không ngăn lại được, bên tai còn văng vẳng thanh âm của Lý Chu Quân.

"Đàm sư muội, tình trạng của ta ngươi hẳn đã hiểu, ta căn bản không thể sống tiếp, không có ta ít nhất ngươi có thể tiếp tục sống, nhanh trốn, sau này có thực lực có thể cân nhắc báo thù cho ta".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 122: Đại phái đệ tử