Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Truyền thừa ?
Huyền Nguyên Chân Nhân là Thiên Nhân cường giả, đồ vật hắn lưu lại cho dù có là hàng chất lượng thấp, nhưng đối với đám võ sư bọn họ đều là bảo vật trân quý.
Linh ngư quẫy đuôi một cái, lực phát sinh lập tức đem hang động đánh sập, linh ngư thân thể như ngư lôi tốc độ cao phóng lên khỏi mặt nước, bản năng mách bảo nó khống chế linh lực, đem linh lực xoắn thành một mũi thương nhắm đến một đạo nhân ảnh.
Thời gian hơn một năm qua hắn đều dành cho việc tu luyện, trong tay hắn hiện tại chỉ có một khối linh thạch, thân gia tại đám Thối Thể đệ tử bên trong xem như có chút kém.
“La sư đệ mấy người một lúc trước phát hiện Vạn gia tử đệ, bọn hắn đang công kích một toà vô hình pháp trận, nghi ngờ là Huyền Nguyên Chân Nhân lưu lại truyền thừa một trong”. Cao Khang vẻ mặt nghiêm túc nói.
Vù vù.
Cơ duyên trước mắt ai lại đành lòng để nó rơi vào tay người khác, hơn nữa tính cả La Sinh ba người, bọn hắn tổ đội có tám người, hẳn là dư sức m·ưu đ·ồ một phen.
Bọn hắn tổ đội năm người đụng phải Luyện Thi Các mấy tên đệ tử, đám người số lượng mặc dù ít hơn, người mạnh nhất tu vi cũng chỉ đạt đến Thối Thể nhị trọng.
Bảy thanh phi đao tại trận pháp bên trong náo loạn một tràng, rất nhanh liền tìm thấy trận pháp yếu điểm, cả năm người nhanh chóng hợp lực phá tan trận pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam tử kia biết tiếp tục như vậy cũng khó mà thoát thân, hắn quyết định cùng Lâm Vũ Thần đại chiến một hồi, hai bên tu vi xem như ngang bằng chỉ không ngờ giữa lúc căng thẳng lại xuất hiện biến số, Lâm Vũ Thần cứ như vậy dễ dàng dành chiến thắng.
Tuy vậy, Luyện Thi Các đệ tử mỗi người đều dưỡng một bộ luyện thi, bọn hắn còn có thể thi triển Thi trận đối địch, ba cỗ Đồng Thi kết thành Thi trận đem Lâm Vũ Thần mấy người vây nhốt bên trong.
Từng gốc cây to lớn bị đốn hạ, nằm ngổn ngang chất đống, từng tảng đá to lớn bị nứt vỡ thành nhiều mảnh, mặt đất bị biến dạng nặng nề, bụi đất bay mờ mịt trong không khí.
“Lâm sư đệ nhanh như vậy đã giải quyết kẻ địch rồi”. Mộ Vũ miệng nở một nụ cười, mắt nhìn về phía dưới đáy hồ, nói.
Chương 123: Truyền thừa ?
Lăng Thuỷ Thuật, cấp thấp thuỷ hành thuật pháp, tu luyện môn thuật pháp này đến viên mãn có thể xem mặt nước tựa như mặt đất, di chuyển dễ dàng hơn rất nhiều, Lâm Vũ Thần Lăng Thuỷ Thuật đã đại thành, cách viên mãn không xa.
“Đi, trở về nhìn xem”.
Về phần trận pháp đã phá vỡ hay là chưa, La Sinh sẽ không lo lắng chuyện này, Huyền Nguyên Chân Nhân là Thiên Nhân, trận pháp đương nhiên bất phàm, tuy nói nơi này chỉ dành cho võ sư cấp độ tiến vào, cấp độ trận pháp sẽ không quá cao nhưng cũng sẽ không quá thấp, ít nhất muốn trong ba canh giờ phá giải là không thể nào.
Lâm Vũ Thần tay phải linh lực khẽ động, bên hông nam tử một cái túi vải phiêu phù mà lên, chậm rãi bay về phía Lâm Vũ Thần, t·hi t·hể sau đó cũng chìm dần xuống đáy hồ.
“Mẹ nó, s·ú·c sinh, cút đi”.
Linh thạch đến tu vi của hắn hiện tại có thể xem như không khó kiếm, nhưng bởi vì linh thạch cũng coi là một loại tiền tệ, có thể mua được nhiều loại tài nguyên khác vì vậy hắn cũng không nỡ dùng.
Mộ Vũ cùng Lâm Vũ Thần riêng phần mình vận dụng bộ pháp, phóng thẳng lên ngọn cây mà đi.
“Không sai, Vạn gia tử đệ giống như nắm giữ một môn bí pháp nào đó, có thể liên hệ lẫn nhau, bọn hắn tổ đội có đến mười hai người”.
Trên mặt hồ sóng nước chập chờn, hai đạo nhân ảnh gắt gao bá·m s·át, đủ loại thuật pháp được thi triển, vô số quang ảnh lúc ẩn lúc hiện, dưới hồ linh ngư xem như xui xẻo, bị quang ảnh tác động đến sinh cơ lập tức đứt đoạn.
“Ồ, đồ vật không tệ”.
“Không nghĩ tới hồ này bên trong vậy mà cũng xuất hiện một đầu hung thú cấp một”. Lâm Vũ Thần ánh mắt nhìn về phía đáy hồ, miệng có chút cảm khái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không có nó làm phân tâm nam tử kia, Lâm Vũ Thần cũng chưa hẳn nhanh như vậy đã xử lý được hắn.
Một thời gian ngắn sau đó, hai người đám xuống một bãi cỏ xanh mướt phía dưới, Cao Khang ba người đã sớm chờ đợi ở bên dưới, bên cạnh còn ra thêm ba vị nam tử khác, bên hông đều đeo Huyền Thương Môn lệnh bài.
m thanh này cũng là thứ mà linh ngư nghe thấy cuối cùng trong cuộc đời ngắn ngủi của nó, trước mắt nó bay đến một đạo phong nhận, vô sắc vô ảnh, linh ngư thân thể trong chốc lát b·ị c·hém làm đôi.
Một khoảnh khắc cuối cùng trước khi ánh mắt của linh ngư chìm sâu vào bóng tối, nam tử kia đầu lâu đứt lìa khỏi cơ thể rơi xuống mặt nước, máu tươi phun ra tứ phía, hai bên ánh mắt chạm nhau, nam tử kia ánh mắt ẩn chứa nhiều thứ cảm xúc, có phẫn nộ, có sợ hãi, cũng có một tia hối hận trong đó.
“Ba vị từ trái qua phải là Mạnh Vũ Khiêm Mạnh sư đệ, La Sinh La sư đệ và Bạch Phong Bạch sư đệ”. (đọc tại Qidian-VP.com)
May mắn Cao Khang thực lực bất phàm, hắn tế ra bảy thanh phi đao, nguyên bộ pháp khí Thất Tinh Liên Đao, phẩm chất đã đạt đến cực phẩm pháp khí tiêu chuẩn.
Một mảnh hồ nước nguyên bản trong xanh, hiện tại lại bị ngoại lực tác động, nước trong hồ từ màu xanh lam ngọc chuyển thành màu của bùn đất, trong lòng hồ đầy rẫy xác cá nổi lềnh bềnh.
“Tiểu đệ chỉ là may mắn mà thôi, Mộ sư tỷ, bên kia chiến trận thế nào ?”. Lâm Vũ Thần cười đáp lại.
“Mười hai người nếu dùng một chút tiểu xảo hẳn là có thể ứng đối nhưng chúng ta không biết được Vạn gia những người khác có đang trên đường đến tiếp ứng hay không”. La Sinh mở miệng xen vào.
“Đã tiêu diệt, sư huynh thì sao ?”.
Luyện Thi Các đệ tử mắt thấy Thi trận bị phá không còn cách nào khác, điều động mấy cỗ Luyện Thi ở lại chặn hậu, mấy người lại phân tán ra những hướng khác nhau.
Lâm Vũ Thần cùng Mộ Vũ phụ trách đuổi bắt một người trong đó, Mộ Vũ ngăn lại nam tử kia Luyện Thi, Lâm Vũ Thần một đường truy kích đến đây.
Đầu linh ngư kia cường độ linh lực xem như đã đạt đến hung thú cấp một tiêu chuẩn chỉ là thực lực có chút yếu, chỉ sợ những hung thú cấp không khác cũng có thể đem nó đánh bại, nhưng dù sao đi nữa nó cũng xem như giúp đỡ Lâm Vũ Thần một hai.
Lâm Vũ Thần linh lực khẽ động, đem đồ vật bên trong túi xem qua một lượt, túi trữ vật không giống trữ vật giới chỉ, bên ngoài không có phù văn khắc hoạ, tính phòng thủ không cao, chủ nhân một khi c·hết rất dễ dàng liền có thể phá giải.
Lâm Vũ Thần từ từ tiến đến bên cạnh t·hi t·hể của nam tử kia, chân hắn dẫm trên mặt nước mà đi, thân thể bình ổn không có một chút xiêu vẹo nào.
Tài nguyên thu được trong ba ngày này, chín thành đều được hắn quyết định nộp lên tông môn, hắn giữ lại một số loại tương đối trân quý, dự định đem đi bán kiếm một số lớn linh thạch.
“Tạm được, để sổng mất một người, người kia thân pháp có chút đặc thù”. Cao Khang lộ vẻ áy náy, cười đáp, năm người chỉ có hắn để kẻ địch chạy mất, trong lòng có chút bối rối. “Được rồi không nói những chuyện này, có chuyện quan trọng hơn cần bàn bạc, trước giới thiệu cho các ngươi ba vị sư đệ”.
Từ lúc bọn hắn phát hiện Vạn gia đã qua ba canh giờ, Vạn gia rất có thể đã mời thêm đồng môn.
Nhìn đồng loại gặp nguy trong đầu nó cũng sinh ra cảm giác khó chịu, trốn tại hang sâu dưới lòng hồ nó hẳn là có thể sống qua kiếp nạn này nhưng thứ cảm giác kia quả thực không dễ chịu chút nào, cảm giác đó len lỏi từng ngóc ngách trong tâm trí nó, toàn thân thể theo đó cũng trở nên ngứa ngáy vô cùng, thời gian dần trôi qua tính khắc chế của nó cũng dần không chịu được.
Cuối cùng cả hai chìm sâu xuống lòng hồ bên dưới, vĩnh viễn nằm lại ở đáy hồ thăm thẳm.
Xoay người một cái nhẹ nhàng đáp xuống nền đất.
Linh ngư một nửa rơi xuống mặt nước bên dưới, ánh mắt nó vẫn hướng về phía kẻ lấy đi tính mạng của mình, cảm giác khó chịu trong cơ thể của nó đã không còn hoặc là thứ cảm giác kia vẫn còn ẩn hiện ở một chỗ nào đó trên cơ thể chỉ là nó không còn cảm giác được thứ gì nữa.
Bí cảnh bên trong đồ tốt thực sự nhiều lắm, tiến vào bí cảnh đã là ngày thứ ba, Lâm Vũ Thần thu được đồ tốt vô số, chủ yếu là luyện đan, luyện khí tài liệu, Lâm Vũ Thần hầu như đều không biết cách sử dụng.
Bí cảnh bên trong, một chỗ khu vực không biết tên.
Trong lòng hồ xuất hiện một vài đầu linh ngư cường độ linh lực đã ngang với hung thú cấp không, những đầu linh ngư này chỉ cần tung tăng bơi lội trong hồ, hằng ngày hưởng lấy linh khí nồng đậm căn bản không gặp một chút khó khăn nào, tu vi cứ như vậy tăng trưởng.
Ba người bên trong tu vi cao nhất là La Sinh, tu vi Thối Thể nhị trọng, trên thân hắn phát ra khí tức so Mộ Vũ cùng Tiền Hữu Tài còn mạnh hơn đôi phần, hai người còn lại đều là Thối Thể nhất trọng đỉnh phong.
Lâm Vũ Thần thấy được không ít thứ tốt, Kỳ Đàm Hoa, Lăng Vân Thảo, Tinh Nguyên Thạch, Đa Phách Thảo, đều là tài nguyên tương đối cao cấp, đem nộp lên tông môn hẳn là thu được không ít điểm cống hiến.
Vạn gia có thể tập hợp nhiều người như vậy hẳn là có gì đó đặc thù.
Một đầu linh ngư mắt thấy đồng loại c·hết đi, nó mặc dù năm tháng trôi qua chỉ biết hưởng thụ ở trong lòng hồ, căn bản không có một chút thủ đoạn gì, có thể tại trong lòng hồ nó có tu vi cao nhất, linh trí cũng đã sơ hiển.
Người kia miệng vang lên một đạo thanh âm.
Lúc này, từ đằng xa một đạo quang mang phóng lên trời cao, một t·iếng n·ổ vang giữa trời, trên bầu trời xuất hiện một chữ Huyền mờ ảo.
“Pháo hiệu, xem ra lại gặp được đồng môn”. Mộ Vũ tươi cười nói, bọn hắn mặc dù chia ra truy bắt nhưng cũng không nhất thiết phải dùng pháo hiệu để tập hợp, chỉ có thể là những đệ tử khác.
La Sinh chính mắt thấy qua trận pháp kia, Vạn gia tử đệ công kích vào nó căn bản là gãi ngứa, một chút nứt mẻ cũng không thấy.
Cá trong hồ quanh năm hưởng lấy linh khí nồng đậm dưới đáy hồ, sinh trưởng đạt đến kích thước to lớn, so với ngoại giới còn lớn hơn rất nhiều, có vài đầu linh ngư thân thể đã dài gấp đôi so với một người. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đã giải quyết, Luyện Thi kia luyện vào mấy cân Linh Thiết, phòng thủ có chút cao, công kích ngược lại chẳng đáng là bao”. Mộ Vũ thản nhiên đáp, cỗ Luyện Thi kia căn bản không phải đối thủ của nàng, nàng lúc này càng quan tâm thứ khác hơn. “Lâm sư đệ, thu hoạch thế nào ?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mộ sư muội, Lâm sư đệ, hai người đã về, truy bắt thế nào ?”. Cao Khang trước tiên mở miệng.
Lâm Vũ Thần cùng Mộ Vũ đều hít sâu một hơi, nếu quả thực như vậy bọn hắn tất nhiên sẽ không ngồi im.
“Tạm được, trân quý nhất là một khối Tinh Nguyên Thạch”. Lâm Vũ Thần đem túi trữ vật của nam tử kia đưa cho Mộ Vũ.
Bên cạnh truyền đến tiếng gió rít, cơn gió mạnh quét qua từng tán lá cây, Mộ Vũ thân hình uyển chuyển, nàng vận dụng một loại đặc thù thân pháp theo gió mà đến.
Mộ Vũ ánh mắt quét qua một hồi, hai người lại thương nghị một lúc, Mộ Vũ lấy khối Tinh Nguyên Thạch kia cùng vài gốc linh thảo, còn lại đưa cho Lâm Vũ Thần, hai bên đều vui vẻ.
Cao Khang gật gật nói.
Mộ Vũ đã đuổi đến đây, trên thân không có thương tích gì đáng kể, hẳn là đã giải quyết xong.
Lâm Vũ Thần nghe vậy liền tỏ ra đã hiểu, Bí Cảnh rộng lớn chuyện này hắn đương nhiên biết rõ, bọn hắn trong vòng ba ngày di chuyển cả trăm dặm đường đều khó mà gặp lấy một người, trước đó Luyện Thi Các mấy người cũng chỉ là trùng hợp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.