Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 124: Phân tán hành động

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 124: Phân tán hành động


Lâm Vũ Thần trong lòng cảm khái, Cảm Linh Thuật tu luyện kéo dài đến ba trăm trượng khoảng cách, Cao Khang cách hoá cảnh cũng đã được một phần ba chặng đường.

“Lâm sư đệ, không bằng trước để phân thân xuống dưới dẫn bọn chúng ra ngoài hang”. Cao Khang đề nghị.

Nghe đến đây, những người còn lại đều đưa mắt nhìn nhau, dẫn dụ hung thú chuyện này ai đến làm mới tốt đây, loại chuyện này cũng không đơn giản, vạn nhất dẫn đến cường đại hung thú thì vô cùng phiền toái, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Vạn gia đề phòng cũng là chuyện tốt, tiến độ phá trận sẽ giảm lại, chuyện này có thể câu thêm không ít thời gian cho Lâm Vũ Thần mấy người.

“Đặng Phong, nhiệm vụ lần trước ngươi còn giữ lại Phục Linh Hương hay không ?”. Cao Khang bỗng nhiên nhìn về phía Đặng Phong, hỏi.

Cảm Linh Thuật cấp bậc lại có năm cái, theo thứ tự là nhập môn, tiểu thành, đại thành, hoá cảnh cùng viên mãn.

Lâm Vũ Thần trong đầu đấu tranh một hồi, rốt cuộc vẫn là đồng ý đi một chuyến, hắn thấy chuyến này đi hẳn cũng không quá nguy hiểm, dù sao mang theo Phục Linh Hương là phân thân mà không phải là hắn, chỉ cần hắn duy trì nguồn linh lực liên tục cho phân thân là được.

Nhưng nếu hắn từ chối thì lại có chút áy náy, lộ vẻ không hợp tác.

“Làm như vậy quá nguy hiểm, bọn hắn người đông thế mạnh, vạn nhất bị phát hiện thì sẽ khó mà tập kích hơn nhiều”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không cần khống chế, chỉ làm rối loạn một hồi cũng có thể để cho chúng ta lợi dụng phần nào”. Cao Khang cũng không có phản bác. “Hơn nữa, chúng ta có thể dẫn dụ hung thú đến, gây một chút phiền phức cho bọn hắn”.

Cao Khang nghe vậy như được cởi trong lòng, hắn thật sợ không có người nào dám đứng ra.

Truyền m Thuật là một môn trung cấp thuật pháp, độ hiếm không cao nhưng tu luyện tương đối khó, dù sao âm thanh cũng không phải chỉ vận chuyển linh lực là có thể khống chế được.

Nhập môn thuật pháp tương đối dễ dàng, đến tiểu thành cùng đại thành hai bước này độ khó sẽ gia tăng đáng kể, tu luyện giả muốn đem một môn thuật pháp tu đến viên mãn cũng phải bỏ ra không ít tinh lực.

“Cơ duyên trước mắt quan tâm nhiều như vậy làm gì, nếu ngay từ đầu không muốn tranh vậy thì không cần quan tâm đến có tiếp viện hay không”.

Bọn chúng sẽ bị thôi miên tiến đến gần Phục Linh Thảo, nhưng số lượng Phục Linh Thảo trong một khu vực tương đối ít vì vậy những đầu hung thú này chỉ có thể tranh giành lẫn nhau, cuối cùng sẽ thành một cái tu la tràng.

“Sư đệ có một kiện phụ trợ tốc độ pháp khí, tham gia dẫn dụ cũng không có vấn đề”. Tiền Hữu Tài đột nhiên đứng ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lâm sư đệ ngươi yên tâm, Tiền sư đệ nếu thật muốn gây chuyện với ngươi, ta sẽ không đứng nhìn, ta sẽ giám sát hắn”.

“Như vậy chúng ta chỉ có một đường thoát thân”. Lâm Vũ Thần mở miệng.

Lúc này, Tiền Hữu Tài đột nhiên mắt nhìn về Lâm Vũ Thần, mặt lộ ý cười, mặc dù nhìn qua rất bình thường nhưng nụ cười này để Lâm Vũ Thần thầm cảm thấy không tốt.

“Nếu đã như vậy, không bằng bây giờ liền bàn kế hoạch đối phó”. Cao Khang đưa ra đề nghị, dù sao thời gian càng dài thì càng có nhiều rủi ro, tuy nói trận pháp lực phòng ngự phi phàm nhưng vạn nhất Vạn gia bên kia có phá cấm thủ đoạn thì sao.

“Như vậy rất tốt, hai vị sư đệ yên tâm, nếu gặp bất trắc ta sẽ ở lại chặn hậu”. Cao Khang tự tin nói, quanh thân khí tức cũng vô ý thức trở nên mãnh liệt.

Phục Linh Thảo hạt giống càng chất lượng, mùi hương toả ra khi nó trưởng thành sẽ càng dẫn dụ được nhiều hung thú cao cấp hơn.

Chương 124: Phân tán hành động

“Phục Linh Hương ? Loại hương này muốn gây náo loạn cho bọn hắn còn có thể nhưng muốn khống chế bọn hắn chỉ sợ không dễ dàng”. Mộ Vũ liếc nhìn hai bình Phục Linh Hương trong tay Đặng Phong, nói.

“Ta đưa ra đề nghị này nên ta sẽ tham gia dụ thú, có vị sư đệ nào tự tin vào tốc độ của mình không”. Cao Khang cười nói, ai nấy đều lộ vẻ do dự, những lúc như vậy cần một người tiên phong, hắn tu vi cao nhất nếu không đứng ra chỉ sợ cũng không có người nào khác.

“Cái này….”. Cao Khang nghe vậy cũng vô ý thức nhìn về Lâm Vũ Thần, hắn trên mặt cũng lộ vẻ do dự, hắn biết hai người ở giữa là có mâu thuẫn, Tiền Hữu Tài đột nhiên đề cử Lâm Vũ Thần có lẽ là có ý định không tốt gì.

Lâm Vũ Thần gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hiện tại chỉ có cách này mới đảm bảo an toàn.

Lại chờ một chút không có người đứng ra, cuối cùng đội ngũ tám người phân làm ba hướng, một bên phụ trách dẫn dụ hung thú, một bên phụ trách gây chú ý cho đám người Vạn gia, còn lại La Sinh đảm nhận vai trò quan sát Vạn gia động tĩnh.

Lâm Vũ Thần thân thể một tách thành hai, Lâm Vũ Thần đem một bình Phục Linh Hương đưa cho phân thân, phân thân nhận lấy bình nhỏ sau đó nhanh chóng rời đi, tiến nhập hang động.

Mùi hương từ Phục Linh Thảo tỏa ra không chỉ ảnh hưởng đến hung thú mà còn là nhân loại, nếu là tu vi thấp rất dễ dàng bị ảnh hưởng mà mất đi thần trí.

Hung thú ở phía dưới hang sâu, muốn dẫn dụ bọn chúng tất nhiên phải đi sâu vào bên trong, không gian càng hẹp càng bất lợi cho bọn hắn.

“Sư đệ cũng tham gia”. Bạch Phong mở miệng nói, thần thái có chút tự tin.

Dẫn dụ hung thú đương nhiên chất lượng hoặc số lượng càng cao càng tốt, tuy vậy người dẫn dụ cũng cần phải nắm chắc thoát thân mới có thể xem như thành công.

“Phía trước ba trăm trượng có không ít sinh linh, hung thú cấp không cũng không ít”. Cao Khang ánh mắt đăm chiêu, bình tĩnh nói.

Phân thân tiến vào không lâu, từ hang động bên trong bỗng dưng phát ra âm thanh kỳ dị, âm thanh không lớn nhưng lại mang theo vẻ dị thường, cảm giác tựa như sóng âm.

“Cao sư huynh, Lâm sư đệ tu luyện hai môn Thế Thân Thuật cùng Phân Thân Thuật, rất phù hợp để dẫn dụ hung thú, đặc biệt là Phân Thân Thuật, để phân thân mang theo Phục Linh Hương cũng an toàn hơn một chút, chỉ là không biết Lâm sư đệ có nguyện ý đi một chuyến hay không”.

Tu luyện giả bình thường đều cần phải phòng tránh hít phải loại mùi hương này.

“Loại âm thanh này……..Thôn Thạch Thú !!”. Cao Khang nhíu mày, hắn cảm giác âm thanh này có chút quen thuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Thần đã ngừng tu luyện Cảm Linh Thuật hơn một năm nhưng khi hắn đột phá sau đó, hắn đã dễ dàng đem linh lực tản ra hơn ba mươi trượng, nếu cố gắng hết sức hẳn có thể đạt đến bốn mươi trượng.

Nghe nói Phong Quận hơn trăm năm trước tại một cái sơn mạch xuất hiện một gốc Phục Linh Thảo, mùi hương từ lá của nó phát ra dẫn dụ đến hai đầu hung thú cấp bảy, bọn chúng long tranh hổ đấu khiến cho khu vực đó bị tàn phá nặng nề, sau đó một thời gian mới có nhân tộc cường giả kịp thời ra tay diệt trừ bọn chúng.

“Truyền m Thuật”. Lâm Vũ Thần lặng yên nghĩ đến.

Bốn người tốc độ di chuyển tăng cao, chẳng mấy chốc đã đi đến gần khu vực kia, nơi này là một toà núi đá nhỏ, xung quanh cũng không có cây cao sinh trưởng.

“Uồm uồm uồm”. (đọc tại Qidian-VP.com)

La Sinh nghe vậy cũng tán đồng.

“Ta đề nghị trực tiếp tấn công, nhân lúc bọn hắn tập trung vào trận pháp, chúng ta ở sau lưng tập kích”. Tiền Hữu Tài mở miệng nói, hắn không phải là người thích suy nghĩ nhiều, đồng thời lời này cũng cho thấy hắn tự tin vào thực lực của mình như thế nào.

Hơn nữa cũng không phải chỉ có hắn cùng Tiền Hữu Tài, bên cạnh còn có Cao Khang cùng Bạch Phong.

Nếu Lâm Vũ Thần chịu bỏ ra thời gian tu luyện, chẳng mấy chốc sẽ đi đến đại thành cảnh giới, đương nhiên đến đại thành phía sau tốc độ tu luyện sẽ chậm lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tập kích loại chuyện này, càng ít người càng dễ di chuyển, cho dù là chỉ một người phạm sai lầm bị kẻ địch phát giác, tỷ lệ tập kích thành công sẽ giảm xuống rất nhiều. Kẻ địch một khi phát giác động tĩnh sẽ lâm vào thế phòng bị nghiêm ngặt, căn bản là không có cơ hội đánh lén.

Tám người bên trong có đến bốn người tu vi chỉ là Thối Thể nhất trọng, bọn hắn còn thanh tỉnh chính là dẫn chứng rõ ràng nhất.

Phục Linh Hương là một loại hương dược, đặc chế từ Phục Linh Thảo, chuyên môn dùng để dụ hung thú, Phục Linh Thảo loại thảo dược này sinh trưởng thời gian không dài, để có thể phát tán hạt giống, lá của nó tỏa ra một mùi hương thơm nồng, mùi hương này khiến muông thú trên trời dưới đất đều cảm thấy yêu thích.

Võ tông cao thủ trở lên hầu như đều sẽ sử dụng được Truyền m Thuật, Cao Khang mới chỉ là Thối Thể tam trọng đã có thể sử dụng thuần thục Truyền m Thuật, xem như ngộ tính không tệ.

Nghe nói Huyền Thương Môn bên trong chỉ có trưởng lão cấp bậc mới có thể đem Cảm Linh Thuật tu đến viên mãn, tu luyện thuật pháp chuyện này, cảnh giới cao hay thấp cũng vô cùng quan trọng.

Tiền Hữu Tài đứng ở phía sau, lúc này lại mở miệng nói chuyện.

Lâm Vũ Thần bốn người một đường đi về hướng Đông, một thời gian sau đó đã thấy một đoàn pháo hiệu phóng thẳng lên trời xanh, pháo hiệu phương hướng là phía Tây, khoảng cách có chút xa.

Phục Linh Hương chỗ diệu dụng rất nhiều nhưng phải nhìn chất lượng của nó, rất rõ ràng Phục Linh Hương trong tay Đặng Phong chỉ là loại chất lượng thấp, nếu không mấy người bọn hắn không dễ dàng trấn tĩnh như vậy.

Hoá cảnh chính là đem Cảm Linh Thuật vận dụng xuất thần nhập hóa, đại thành Cảm Linh Thuật yêu cầu đem linh lực tản ra một trăm trượng khoảng cách mà muốn đạt đến hoá cảnh cần phải đem linh lực tản ra xa một ngàn trượng, viên mãn càng không cần phải nói đến.

Lâm Vũ Thần trong lòng cũng đang phân vân, có nên đi hay không, Cao Khang biết bọn hắn có mâu thuẫn nếu hắn từ chối Cao Khang hẳn là cũng hiểu được, cũng sẽ không có ngăn cản.

Huyết dịch của đám hung thú này chảy xuống đất sẽ bị Phục Linh Thảo hấp thu, những dưỡng chất này sẽ làm tăng tư chất của hạt giống.

Tiền Hữu Tài ngày thường ít nói, đều là lầm lầm lì lì bộ dáng, phong cách làm việc của hắn khiến Lâm Vũ Thần cũng có chút bất ngờ, vốn dĩ Tiền Hữu Tài trong suy nghĩ của hắn là công tử ca loại kia, miệng đương nhiên sẽ không ngừng nói.

Cao Khang cùng Đặng Phong cũng xem như có quen biết, hai người từng cùng nhau thực hiện nhiệm vụ mấy lần.

Bởi vì lần trước vận dụng pháo hiệu, Vạn gia đám người rất có thể đã đề phòng, hiện tại muốn một lần nữa sử dụng pháo hiệu nhưng là ở một cái phương hướng khác.

Lâm Vũ Thần bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Cao Khang, Lâm Vũ Thần để ý xung quanh, những người khác giống như không có nghe thấy.

La Sinh thông thạo liễm tức chi pháp, hắn có thể thần không biết quỷ không hay tiếp cận nơi có trận pháp.

Cao Khang xem như tin tưởng được, người này phẩm tính không tệ, những ngày qua ở chung đều là hắn ngăn giữa Lâm Vũ Thần cùng Tiền Hữu Tài, bởi vì Cao Khang tại nên Tiền Hữu Tài cũng rất kiềm chế, không có gây chuyện với Lâm Vũ Thần.

“Không sai, hơn nữa chúng ta số người cũng không ít, rất khó để tiếp cận mà không bị phát giác”.

Lần này, Tiền Hữu Tài lời nói lại đả động đám người, bọn hắn tất nhiên muốn tranh, chỉ ra vấn đề chính là để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, nhưng Tiền Hữu Tài nói cũng có ý đúng, nếu cứ e ngại như vậy chỉ sợ tiếp tục sẽ xuất hiện nhụt chí.

Đặng Phong nghe vậy vội vàng xem xét túi trữ vật bên hông mình, một lát sau hắn lấy ra hai cái lọ nhỏ, từ bên trong lọ toả ra một mùi hương thơm nồng nặc, những người khác vội vàng vận chuyển linh lực ngăn lại mùi hương thâm nhập vào cơ thể qua đường thở.

“Chân núi dường như có hang động, đám hung thú kia chính là ở phía dưới”. Cao Khang dò xét thoáng chốc lại nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 124: Phân tán hành động