Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Thiên Nhân chi chiến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Thiên Nhân chi chiến


Ầm.

Còn tốt Huyền Thương Môn vị trưởng lão kia là một vị đỉnh cấp trận pháp sư, trận pháp tạo nghệ chỉ thấp hơn Bạch Chân Nhân một bậc, Bạch Chân Nhân hiện tại đã t·ử t·rận, vị trưởng lão kia niềm hy vọng duy nhất, Phong Lăng Thành hiện tại có rất nhiều toà trận pháp cần phải được sửa chữa.

“Tốc độ thật nhanh, đáng tiếc lực quyền còn chưa đến”. Trịnh Nam Hải cười cười, từ phía sau gốc cây đi ra, gốc cây này thế mà mọc ra từ người hắn, gốc cây lúc này tựa như linh xà, lập tức quấn lấy Huyết Vương.

“Đại Hạ cùng Đại Nguyên lại nổi lên chiến sự, biên ải mấy năm yên bình là không có vấn đề”. Trịnh Nam Hải nhàn nhạt đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không cần, đối phương chỉ có một người, hẳn là cảm nhận được khí tức của ta nên đến thăm dò, ta tự mình đi một chuyến”.

Thất kiếm cùng nhau công kích nhưng cũng chỉ để lại vài vết kiếm nông trên người Huyết Vương, yêu tộc mạnh về nhục thân, cho dù có hoá thành nhân hình thì nhục thân cũng mạnh hơn nhân tộc nhiều.

Đối diện nam tử tuyệt đối là yêu tộc xuất thân, mặc dù hoá thành nhân hình nhưng trên thân vẫn còn nhàn nhạt yêu khí, điều này cũng đồng nghĩa với việc hắn rất ít khi tiến vào nhân tộc lãnh địa, cũng là vừa hoá hình không lâu, thực lực hẳn không quá mạnh.

“Dương chấn !!”. Vi Điển ngạc nhiên, Dương Chấn cũng giống như hắn, là bốn vị đại thống lĩnh một trong, tu vi bán bộ Thiên Nhân, thực lực so Vi Điển mạnh hơn một chút, là người mạnh nhất trong bốn vị đại thống lĩnh.

Lý Huyền Thu là Diễm Tước Đoàn đoàn trưởng, Diễm Tước Đoàn tại bát đại sư đoàn bên trong là số một số hai, người trong đoàn hầu hết đều dưỡng một đầu linh cầm, đa số là Thiên Diễm Tước.

“Ta hiểu rồi”.

“Yêu tộc đến”.

Lúc này, một vị trên thân mặc lấy giáp trụ binh lính tiến đến.

“Ha ha, cực phẩm pháp bảo Ất Mộc Giáp, ngươi mặc dù là Bảo Thể cảnh, thân thể như pháp bảo nhưng cũng khó mà phá được nó”. Trịnh Nam Hải cười nói.

Trịnh Nam Hải huy kiếm mà đến, kiếm pháp tràn ngập sinh mệnh chi lực vậy mà lại dùng để g·iết người, quả thực không hợp thói thường.

Trịnh Nam Hải ngồi đả toạ hồi tức, hai mắt nhắm nghiền, một hơi khống chế đất đá toàn bộ Phong Lăng Thành cũng tiêu tốn kha khá linh lực.

Bảy thanh mộc kiếm như có liên hệ nào đó tạo thành một cái trận pháp, trận pháp bên trong cây cối không ngừng mọc lên, đều là cây thân gỗ, vô cùng cứng cáp, ngọn cây tựa như là mũi thương thập phần bén nhọn.

Chương 155: Thiên Nhân chi chiến

Huyết Vương cười gằn, trên thân thể cường tráng của hắn từ từ xuất hiện từng đạo huyết sắc đường vân, hai mắt hắn cũng lộ vẻ điên cuồng hơn, xung quanh tràn ngập tơ máu.

Mắt thấy không có hiệu quả, Trịnh Nam Hải liền đổi phương án, bảy thanh mộc kiếm toả ra cắm ở mặt đất xung quanh, chính giữa là Huyết Vương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại chiến bên trong số lượng linh cầm c·hết trận vô cùng nhiều, bọn chúng dù sao cũng là hung thú, bị yêu thú huyết mạch chế ngự, trên chiến trường bọn chúng không thể thể hiện đi ra toàn bộ sức mạnh của mình, cuối cùng là bị địch nhân chém g·iết.

Thiên Nhân Bảo Thể cảnh, nhục thân siêu việt phàm nhân, cứng cáp tự như pháp bảo, vận chuyển linh lực lúc còn phát ra quang mang như bảo ngọc, chỉ là các vị Thiên Nhân hầu hết đều không thích loại quang mang này, đa số đều che giấu cỗ quang mang này.

Thiên Diễm Tước hình thể trung bình, vận chuyển hàng hoá hẳn là không có vấn đề, mười đầu Thiên Diễm Tước hẳn có thể mang về mấy thùng đan dược, dùng để cầm cự vẫn có thể được.

Hắn dẫm chân một cái, gốc cây to lớn liền bị phản lực chấn nát, Huyết Vương thân thể lập tức biến mất, chưa đến một sát na đã xuất hiện sau lưng Trịnh Nam Hải.

Vi Điển đang suy nghĩ thêm một số thứ, Trịnh Nam Hải lúc này vậy mà vô thanh vô tức đứng dậy, ánh mắt chăm chú nhìn về hướng Tây. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thuộc hạ sẽ đi thông báo chuẩn bị chiến đấu”.

Vi Điển mắt thấy dân chúng được di chuyển rời đi, hắn lúc này mới thở dài một hơi, rốt cuộc không còn thứ gì níu chân bọn hắn, chiến trận bên trong cũng không cần tiếp tục lo lắng người phía sau.

Hoá hình yêu tộc đều sẽ học theo nhân tộc tự đặt tên cho chính mình, đối diện nam tử vừa mới hoá hình, Trịnh Nam Hải cũng không biết là hắn đã có tên hay chưa.

Hai vị trưởng lão kia công dụng xác thực vô cùng tốt, chỉ là đưa một đám tiểu bối đến chẳng làm được trò trống gì, nội môn đệ tử cũng chưa đến mười người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại liền tốt, Đại Hạ cùng phía Bắc Đại Nguyên nổi lên chiến sự, hai bên thực lực dường như ngang bằng, tranh đấu ít cũng có mười năm đi, mười năm này Đại Mạc có thể vô lo vô nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộc kiếm chỉ là công kích loại cực phẩm pháp bảo, thời gian dài khó mà chống đỡ được công kích như vậy, Trịnh Nam Hải vội vàng thu lại bảy thanh mộc kiếm.

“Huyết Vương ?”. Trịnh Nam Hải vừa nghe đã bật cười, thầm nghĩ. “Cái tên này có chút bá đạo, không biết hắn nếu gặp phải Huyết Sát Các các chủ, hai bên chẳng phải vừa khai tên đã lao vào tử chiến”.

Trịnh Nam Hải xuyên qua một nhánh cây gần đó chắn đường Huyết Vương, một kiếm thẳng đến, Huyết Vương một quyền tung ra, lực đạo như mấy toà núi lớn cùng lúc oanh đến.

Chỉ qua nửa canh giờ, toàn bộ thường dân còn sống sót ở Phong Lăng Thành đã được cứu, bọn hắn được tập hợp lại thành một đội ngũ, số lượng cũng có khoảng chừng hai vạn năm ngàn người, có mấy ngàn người tình nguyện ở lại, giúp đỡ triều đình phòng thủ Phong Lăng Thành.

“Không cần lo lắng, sẽ có thêm hai vạn quân đến tiếp viện, là Dương thống lĩnh tự mình dẫn quân”.

“Dương thống lĩnh đến quả thực là chuyện tốt nhưng như vậy phía Bắc biên giới chẳng phải là trống không ?”. Vi Điển vội vàng nói, Dương Chấn quanh năm đều đóng giữ biên giới giữa Đại Mạc và Đại Hạ, hai vạn quân không thể nghi ngờ là đã mang đi tám thành quân lực, còn lại người làm sao giữ được biên ải.

Ầm ầm ầm.

“Tại hạ Đại Mạc tể tướng Trịnh Nam Hải, các hạ có danh xưng hay không ?”. Trịnh Nam Hải hô lớn.

Trịnh Nam Hải chưa từng giao thủ với Huyết Sát Các đệ tử, nghe danh đã lâu hắn cũng đối với huyết thuật có chút hiếu kỳ, hiện tại có nam tử này ở đây, hẳn có thể được nếm thử một chút huyết thuật.

“Dương Chấn dẫn quân chắc chắn cũng sẽ mang theo hàng tiếp tế, vấn đề vật liệu tạm thời không cần lo lắng”. Vi Điển nghĩ thầm. “Hiện tại thiếu khuyết chính là đan dược, nhu cầu đan dược gấp gáp hơn vật liệu nhiều, không biết trước khi Dương Chấn đến, có bao nhiêu người sẽ c·hết”.

Trịnh Nam Hải trên tay trữ vật giới chỉ chợt loé, trong tay hắn nhiều một thanh trường kiếm, kiếm dài năm xích, hoạ tiết uốn lượn dọc lưỡi kiếm, lưỡi kiếm giống như làm bằng gỗ, nhìn qua có chút bất phàm.

“So tài ? Cũng không phải không được”.

“Đại Mạc bốn vị Thiên Nhân, tại hạ đều chưa gặp qua một ai, không biết các hạ là người nào ?”. Trên một nhánh cây xuất hiện một vị nam tử, hắn mặc độc một chiếc quần da thú, bên trên để trần, lộ ra cơ bắp rắn chắc, gương mặt thường thường không có gì đặc biệt, tuổi khoảng chừng bốn mươi, con ngươi cùng mái tóc đều ánh lên sắc đỏ, vẻ mặt tươi cười, lộ ra một cỗ ngạo khí lăng lệ.

“Tể…tể tướng, ngài có chuyện gì sao ?”. Vi Điển giật mình hỏi.

“Thất Kiếm Diễn Sinh”.

Vi Điển trong lòng xuất hiện một cỗ sợ hãi, lúc này mới qua bao lâu, yêu tộc vậy mà lần nữa phát động công kích, bọn hắn không cần nghỉ ngơi sao.

Nói đoạn, thân hình Trịnh Nam Hải đã ngay lập tức biến mất, Vi Điển quay đầu liền thấy khí tức Trịnh Nam Hải đã ở mấy dặm bên ngoài, yêu tộc hẳn là phái ra Thiên Nhân cấp cường giả, chỉ là không biết là yêu thú kia hay là nam tử kia.

Trịnh Nam Hải bay mấy dặm đường mới dừng lại, nơi này đã là Thanh Huyền đại sâm lâm ngoại vi khu vực, đối phương không có di chuyển, hẳn là đã biết hắn sẽ đến, xung quanh vậy mà không có bất luận một đạo khí tức của sinh vật sống nào khác.

Vi Điển vẻ mặt âm trầm, Huyền Thương Môn lần này cũng phái đến một chi đội ngũ, số lượng chỉ có hơn trăm người, ít đến thảm thương, nếu không phải đội ngũ bên trong có hai vị Thối Thể bát trọng trưởng lão, hơn nữa lại còn am hiểu bố trận cùng luyện đan, Vi Điển đã sớm nổi

Vi Điển đang định rời đi lại bị Trịnh Nam Hải dùng linh lực ngăn lại.

“Đây là thứ gì”. Huyết Vương tức giận nói.

khùng đem Huyền Thương Môn tổ tông chửi một trận.

Huyết Vương nhục thân hiện tại đã gần với Bảo Thể cảnh trung kỳ.

“Tại hạ Huyết Vương, vừa mới hoá hình không lâu, thực sự muốn cùng nhân tộc Thiên Nhân so tài cao thấp, cảm giác được khí tức của Trịnh huynh, không kìm được mà muốn gặp một lần”. Nam tử lễ phép đáp lời, giọng điệu không giống như vừa mới học được.

Vi Điển nghe vậy trong lòng một nửa thì ngạc nhiên, một nửa thì vui mừng.

Huyết Vương dãy dụa, vận dụng linh lực bạo phát cũng không phá huỷ được.

“Không tệ, vẫn tính thông minh”. Thấy mục tiêu đã thoát đi, Trịnh Nam Hải trong tay trường kiếm cũng dừng lại, cả thân thể hắn lập tức biến mất.

Huyết Vương ỷ vào nhục thân liên tục chống đỡ, hắn gầm lên một tiếng, quanh thân rỉ ra máu tươi, máu tươi hoá thành từng đạo huyết tiễn bắn ra xung quanh, dẫn động vô số v·ụ n·ổ, oanh tạc bốn phương tám hướng.

“Ngươi đi gặp Lý Huyền Thu, để Diễm Tước Đoàn phái ra một chi đội ngũ, cưỡi Thiên Diễm Tước đón đầu Dương thống lĩnh, nhanh chóng vận chuyển hàng tiếp tế về đây, chú trọng đan dược chữa thương cùng các loại dược liệu khác”. Vi Điển suy nghĩ một chút mới hướng tên binh sĩ kia ra lệnh.

Khói bụi qua đi, Huyết Vương thân ảnh đã biến mất, xung quanh chỉ còn lại huyết khí nồng nặc trong không trung.

Một cái cây, chiếc lá đều là một thanh lợi khí, cùng nhau công kích Huyết Vương.

Đại Hạ thực lực mạnh hơn xa Đại Mạc, vùng biên ải mấy năm qua đều vô cùng căng thẳng, Đại Hạ hiện ra một chút động tĩnh cũng đủ để vương cung náo loạn một hồi.

Kiếm cùng quyền giao tranh, linh lực bạo phát đi ra mấy dặm bên ngoài, sóng năng lượng liên tục chấn động, thiên khung vân vụ cuồn cuộn, cây cối đất đá đều b·ị đ·ánh nát, bán kính một dặm quanh hai người đều hoá thành bình địa.

Huyết Lang nhất tộc đúng như tên gọi, không chỉ lông thú màu đỏ như máu, còn thông thạo huyết thuật, chỉ là không biết Đại Ngụy Huyết Sát Các huyết thuật mạnh hay là Huyết Lang nhất tộc huyết thuật mạnh hơn.

Một quyền tung ra, tốc độ nhanh đến mức không thể thấy cả dư ảnh, khói bụi qua đi, thứ mà Huyết Vương đánh vào không phải là Trịnh Nam Hải tấm lưng mà là một cái gốc cây, quyền thủ ghim sâu vào gốc cây cũng không có phá huỷ được nó.

“Bẩm thống lĩnh, Liễu tiền bối bên kia đã sửa chữa tốt trận pháp hộ thành, bởi vì vật liệu không đủ cho nên uy năng suy giảm tương đối đáng kể”.

“Tể tướng, thuộc hạ mạo muội hỏi một câu, triều đình bên kia có điều quân tiếp viện hay không ?”. Vi Điển hướng bên cạnh Trịnh Nam Hải ôm quyền hỏi, bộ dạng thấp thỏm, tuy nói hiện tại có Thiên Nhân trấn giữ nhưng địch nhân số lượng vẫn quá đông đảo, binh sĩ tại nơi này cũng hao tổn không nhẹ, nếu triều đình không điều động thêm binh lực, quả thực không tốt lắm.

Mộc Độn Thuật.

Hiện tại đa số binh sĩ đều có thương thế tại thân, nhiều người thương thế vô cùng trầm trọng, đang níu kéo từng giây phút cuối cùng, Phong Quận tứ thành còn lại đã sớm vận chuyển hàng tiếp tế, hiện tại lại yêu cầu gửi tiếp chỉ sợ cũng không được bao nhiêu.

Huyết Vương nhận thấy nguy hiểm sắp đến, toàn thân cơ bắp vận chuyển, Ất Mộc Giáp mộc toả cũng bị giãn ra, Huyết Vương lại thả lỏng cơ bắp, lợi dụng giây phút lỏng lẻo nhanh chóng thoát ra.

Ngược lại là Vô Linh Các cùng Chiếu Nguyệt Môn, số lượng đệ tử cộng lại cũng đã hơn ngàn người, có thể nói là vô cùng ra sức, hầu như đã mang đến một nửa đệ tử trong môn.

Trịnh Nam Hải trong tay mộc kiếm chợt phân nhánh, bảy nhánh cây hoá thành bảy thanh phi kiếm lao đến, xuyên qua trường phòng ngự của Huyết Vương.

“Huyết độn sao ?”. Trịnh Nam Hải thầm nghĩ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Thiên Nhân chi chiến