Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 171: Linh Tượng, Lôi Điểu
Quanh thân thể nó hiện lên từng tia tử sắc lôi điện, thiên tượng cũng vì nó mà thay đổi, dần dần trở nên âm u hơn.
………………………….
Một mảnh rừng rậm bạt ngàn, xung quanh bao phủ bởi thực vật cao lớn, vô số cổ thụ vươn mình lên trời xanh, tán cây của chúng che lấp một mảng đại lục lớn, từ bên trên phủ xuống vô số đạo dây leo.
Đám người miệng không hé nửa lời, bọn hắn vận dụng Truyền m Thuật thảo luận với nhau.
“Trần thúc, ngài đây là ?”. Lâm Vũ Thần hiếu kỳ.
Lão giả thấy vậy liền cười gằn, một chưởng tung ra, còn chưa chạm đến lôi điện đã đem nó ngăn lại bên ngoài.
Lời của Trần Hạo để cho Lâm Vũ Thần có chút ngạc nhiên, nhưng hắn cũng để ý ở phương xa, mấy đạo thân ảnh đang phi hành trở về, có thể thấy là mấy vị tông sư cao thủ, có điều số lượng so với lúc trước nhiều hơn một chút.
Đột nhiên từ trên không trung một đạo thân ảnh đáp xuống, một đầu hung điểu toàn thân hắc vũ, mọc ra bốn cánh, trên đầu có bốn con ngươi cùng nhìn về phía Lâm Vũ Thần.
Một lúc sau, bọn hắn dừng lại ở một nhánh cây cao, chăm chú quan sát sơn cốc trước mặt.
Cự Linh Tượng thầm kêu không ổn, hắn mặc dù là hung thú cấp mười lại xuất thân yêu tộc, nhưng trong thân thể hắn không chảy xuôi yêu huyết, thực lực xem như rất bình thường.
Dây leo bắt chéo với nhau, chằng chịt tựa như mê cung, nơi này không có bất kỳ một loại phi cầm hung điểu nào tồn tại, bởi vì hoàn cảnh như vậy, bọn chúng căn bản không có đủ không gian để bay lượn.
Cự Linh Tượng vận chuyển linh lực, hai ngà hoá thành hai đoản đao, hai bên đao ảnh giao phong, kích tức toàn diện bộc phát, đánh đến đại địa rung chuyển.
“Hừ, bắt nạt hậu bối của ta, có gì tốt chứ”.
Chiến giáp phát ra kim sắc quang mang chiếu rọi, thân thể hắn phóng thẳng lên trường, năm chưởng tung ra đánh bật đi đám lôi điện kia, trong nháy mắt đã tiếp cận Lôi Điểu.
“Hừ, coi ta nỏ mạnh hết đà sao ?”. Lâm Vũ Thần hừ lạnh nói.
“Chiến sự sắp kết thúc, trước đưa ngươi về khu vực an toàn”.
Nó xuất động vòi voi, hít sâu một hơi, ba thành nước biển ngay lập tức bị hút vào, đại kiếp cũng bởi vì vậy mà kết thúc.
“Hắc hắc, s·ú·c sinh, một chưởng cũng tiếp không được, đường đường là hung thú cấp mười vậy mà yếu nhược như thế”. Lão giả cười một tiếng, lời nói thách thức hướng đến Cự Linh Tượng phía dưới.
Từ trên những tầng mây một đạo thân ảnh khổng lồ phi thân mà xuống, sải cánh của nó che lại thái dương, bóng đêm lập tức bao phủ một mảng đại địa phía dưới.
Cả hai ở trên không giao thủ, đánh đến thiên tượng cũng bị ảnh hưởng, tựa như chân long cùng thiên phượng đang giao đấu.
Trần Hạo trong tay lại xuất hiện một thanh trường kiếm khác, linh khí kinh người, không thể nghi ngờ là một kiện pháp bảo.
Bên dưới chính là Cự Linh Tượng cứ điểm tạm thời, bên trong nghỉ lại mấy chục đầu Cự Linh Tượng, bọn chúng tu vi không đồng đều, hung thú cấp cao chỉ có sáu đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bốn tầng phòng ngự cũng chống không nổi, Lâm Vũ Thần bị đánh bay về phía sau, miệng nôn ra một bãi máu, hắn đem Hắc Tinh Đao chắn giữa ngực, may mắn ngăn cản được một chiêu này.
Bên kia chiến trường.
“Lui lại”. Trần Hạo quát lớn, nói cũng không phải hướng về hung điểu mà là để Lâm Vũ Thần nghe.
“Xem ra đã rất gần rồi, ta cảm nhận được rất nhiều khí tức”.
Lâm Vũ Thần dẫm lên một vị nam tử thi thể mà đi, hắn sắc mặt tái nhợt, linh lực cùng hồn lực đều suy giảm rất nhiều, phía sau lưng có mấy đầu hung thú đang lao theo, giống như là nhận thấy có con mồi dễ nuốt, bọn chúng có chút hăng hái đuổi theo.
Một vị nam tử lên tiếng, hắn cũng không có vận dụng Truyền m Thuật, thân thể hắn phóng lên mấy chục trượng trên không, trong tay nâng một khối linh cầu, linh cầu trong nháy mắt bốc lên linh quang nồng đậm.
Phía dưới một đạo thanh âm khác phát ra, một vị lão giả, bộ dáng lôi thôi, dưới chân dẫm một thanh phi kiếm, phi kiếm nhìn qua có chút tàn phế, sứt mẻ nhiều nơi, chuôi kiếm càng là mất một nửa.
“Lão già, ta biết ngươi nô dịch một tên tộc nhân của ta, tội của ngươi đáng c·h·ế·t”.
Cự Linh Tượng hướng thẳng vòi voi đến nam tử trên không, cơ bắp chợt động, vô số đạo thuỷ tiễn cứ như vậy phóng ra, nước biển bên trong vòi của nó bị áp s·ú·c đến cực điểm, tốc độ bắn ra nhanh đến mức khó mà quan sát được.
Hung điểu không có dừng lại, lập tức vỗ cánh phóng thẳng về phía trước, tốc độ kinh người, hai chân sắp đoạt mạng Lâm Vũ Thần, từ phía xa một đạo kiếm ảnh xông tới, đem nó đánh lui ra vài bước.
Sơn cốc ngay lập tức bị phá huỷ, hoàn cảnh kinh đào hải lãng, bên trong sơn cốc truyền đến vô số thanh âm gào rống, vô số hung thú bị nước biển cuốn lấy, va đập, cuốn trôi đi.
Một đạo thanh âm dồn vang khắp sơn cốc, một đầu Cự Linh Tượng phi thân lên đỉnh núi, thân thể nó khổng lồ, cao đến mười trượng có thừa.
Lâm Vũ Thần lấy lại bình tĩnh, Xích Vũ Phiến xoay tròn, bên trong phóng ra liệt hoả không ngừng, công thẳng hướng hung điểu.
“Đi, đi vào xem một chút”.
Ầm.
Nam tử ngự khí phi hành giữa không trung, liên tục né tránh, hắn ném ra một trương phù lục hoá thành linh lực hộ thuẫn cản lại thuỷ tiễn.
Trần Hạo ngự kiếm lao đến, trong tay trường kiếm quang mang đại phóng, hoá thành sáu đạo phi kiếm, phân biệt từ sáu hướng công kích hung điểu.
Trần Hạo thu lại sáu thanh phi kiếm, quay trở lại với Lâm Vũ Thần, hắn một tay bắt lấy, kéo Lâm Vũ Thần hướng về phía sau mà đi.
“Cẩn thận một chút, đừng để lộ sự hiện diện của mình”.
Phía xa mấy người còn lại cũng nhanh chóng tham chiến, bên trong sơn cốc còn có sáu đầu hung thú cấp cao, mấy người còn lại tu vi đều đạt đến tông sư cấp độ, chiến sự nhanh chóng bốc lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hung thú cấp sáu”. Lâm Vũ Thần lông tóc dựng ngược, khí tràng từ đầu hung điểu kia đang áp chế hắn.
Lãnh Thiên Long múa đao phóng về phía trước, Cự Linh Tượng hoảng hốt linh quang đại phóng, nó thân thể cơ bắp căng cứng, sức phòng thủ bỗng chốc gia tăng đáng kể, hai cặp ngà phóng xuất bạch sắc quang mang ngăn lại Lãnh Thiên Long.
Hai đạo tia máu bắn ra, hung điểu đau đớn thối lui về sau, một bên của nó đã không nhìn thấy cái gì.
“Hừ, ta đánh không lại ngươi, không có nghĩa là không có người có thể đánh lại ngươi”. Cự Linh Tượng hừ lạnh một tiếng, lập tức hướng về phía khác hô to. “Lôi nha đầu, còn không xuất hiện sao”.
Chương 171: Linh Tượng, Lôi Điểu
“Hắc hắc, không phải chúng ta cũng như vậy sao ?”. Người kia lại truyền âm đáp lời.
Lão giả trong nháy mắt tiếp cận đầu Cự Linh Tượng kia, hắn một tay tụ hội linh khí, một chưởng tung ra, chưởng lực vô cùng cường hãn.
Lâm Vũ Thần nhanh chóng thối lui về phía sau, nếu Trần Hạo không đến kịp lúc, hắn đã sớm c·h·ế·t.
Kiếm quyết vận chuyển, kiếm quang hóa thành xích sắc, nhiệt lượng kéo đến tạo thành công kích.
Cự Linh Tượng nhắm chuẩn, một đòn toàn lực phóng xuất, đạo thuỷ tiễn này mạnh mẽ hơn so với mấy đạo khác nhiều, nó trực tiếp xuyên qua hộ thuẫn, đánh lên người nam tử.
Sáu thanh phi kiếm quấn lấy hung điểu, ngăn nó vỗ cánh phi hành, đối mặt phi điểu loại phương pháp tốt nhất là ngăn cản nó tiến vào không trung, ở trên mặt đất nó sẽ nhận lấy hạn chế rất lớn.
Một đạo ánh lửa chợt loé, Lâm Vũ Thần xoay người điều động Xích Vũ Phiến, liệt diễm vừa ra, đám hung thú liền bị đốt cháy, bỏ chạy tứ tung.
Thanh Huyền đại sâm lâm ngoại vi khu vực.
Cự Linh Tượng như lâm đại địch, không nghĩ tới nhân tộc lại đến một vị bán bộ Thiên Nhân, bán bộ Thiên Nhân mặc dù ngang cấp với hung thú cấp mười, nhưng đối phương là nhân tộc, nắm trong tay ngoại vật phụ trợ, hắn sẽ ở vào thế bất lợi.
Cự Linh Tượng chống đỡ thân thể đứng dậy, ánh mắt còn đang quan chiến phía trên, từ phía xa một đạo liệt diễm phi đến chém trên da của nó.
Đao ảnh lóe sáng chém đứt đôi bạch sắc quang mang, Lãnh Thiên Long xích đao bổ xuống thẳng hướng mi tâm của Cự Linh Tượng.
“Lôi Điểu sao, thật trùng hợp”. Lão giả cười nói.
Ngay lập tức từ bên trong tuôn ra đại lượng nước biển, một ngọn thác khổng lồ xuất hiện ập xuống sơn cốc phía dưới.
“Đối thủ của ngươi là ta”. Lãnh Thiên Long nắm trong tay xích đao, liệt diễm quanh thân cuồng bạo, toả ra bốn phía.
Hung thú cấp thấp Cự Linh Tượng đều bị nước biển nhấn chìm, hung thú cấp trung còn đỡ nơi mấy thành, thân thể bầm dập, lâm vào trọng thương.
“Dựa theo thông tin có được, cứ điểm hẳn phải ở quanh đây”.
Chưởng này nặng đến mấy ngàn cân, đụng phải thân thể Cự Linh Tượng khiến nó bị đánh ngã xuống đỉnh núi, miệng nôn ra một bãi máu tươi.
Trần Hạo lợi dụng điểm mù tiếp tục công đến, thế công mãnh liệt, mỗi một đạo kiếm thức đều ẩn chứa sát khí, hung điểu trong vòng mấy hơi thở đã bị chém g·i·ế·t, trên thân chằng chịt vết kiếm.
Lão giả cũng không có xem thường, lôi điện là thiên đạo chi lực, vô cùng mạnh mẽ, hắn trên thân chợt hiện một bộ chiến giáp, chạm khắc chân long, khí thế uy vũ, cùng với bộ dáng lúc nãy khác nhau một trời một vực.
“Quả thực là hiểm địa, dễ vào khó ra, cũng không biết bọn hắn chọn nơi này dừng chân có phải là để bẫy chúng ta hay không”. Một người trên mặt biểu lộ ý cười, truyền âm nói.
Liệt diễm thiêu đốt làn da khiến cho vùng thịt đó cháy xém lại, Cự Linh Tượng nhục thân cường đại cũng không có cảm thấy đau đớn, ánh mắt hắn nhìn lại một tên nam tử khác.
Hung thú số lượng dần thuyên giảm, nhưng số lượng hiện tại cũng đã rất nhiều, nhân tộc binh sĩ đã vơi đi một nửa, thi nằm đầy đường, đa số đều không được toàn vẹn.
Hung điểu phát ra từng tiếng kêu đau đớn, lông vũ của nó đang bị nhiệt lượng thiêu rụi.
Lời vừa dứt liền khiến bầu không khí có chút trầm lắng.
Trần Hạo nhanh chóng lao đến, kiếm chiêu biến ảo, ba nhát kiếm nhắm đến hai mắt cùng cổ họng của hung điểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam tử trên thân còn một kiện chiến giáp hộ thân, mặc dù ngăn lại thuỷ tiễn nhưng hắn cũng bị đánh bay về phía sau.
Lôi Điểu thân hoá lôi điện, tựa như là lôi điện chúa tể, vô số tia sét phóng xuất, ánh chớp liên tục hiện ra, một màn lôi vũ đổ ập xuống.
Tông sư giao đấu, đại địa cùng thiên khung đều chịu ảnh hưởng nặng nề.
Lôi điện bị chưởng ảnh đánh trúng ngay lập tức tản ra bốn phía, một gốc đại thụ bị nó đánh cho gãy đoạn, nhiệt lượng khủng bố đem vị trí đó nướng thành than.
Cuồng phong thét gào hướng đến Lâm Vũ Thần, Ngọc Vi Châu cùng nội giáp phóng ra quang mang, Lâm Vũ Thần cũng dùng thêm hai tấm phù lục.
Yêu tộc bên trong cũng không phải toàn bộ hậu bối đều có yêu huyết chảy xuôi, chỉ có chi mạch xuất từ yêu thú mới có thể sở hữu yêu huyết.
“Hừ, sớm biết các ngươi sẽ đến”.
“Tên khốn nhà ngươi, đã bảo đừng gọi ta như thế”.
Mấy đạo thân ảnh xuyên qua từng nhánh cây, tốc độ vô cùng nhanh chóng, bọn hắn không thèm để ý dây leo phía trước mặt, trực tiếp xuyên qua, di chuyển vậy mà không phát ra bất kỳ một tiếng động nào.
Lôi Điểu phóng xuất một tiếng ưng khiếu, một đạo tử sắc lôi điện bắn thẳng xuống bên dưới, hướng đến lão giả kia.
“Bẫy rập lại lấy mấy chục tính mạng hậu bối ra làm cái giá, có đáng hay không ?”. Một người khác đáp lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hung điểu kêu lên một tiếng, bốn cánh cùng vỗ, một đoàn phong bạo xuất hiện đánh tan liệt hoả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.