Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 173: Hội ngộ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Hội ngộ


Lâm Vũ Thần có chút ngạc nhiên, tên tuổi hắn lúc nào lại lớn như thế, một vị tông sư cao thủ lại có thể nhớ rõ hắn.

“Tiểu tử ngươi công kích linh thú của ta, chuyện này nói như thế nào đây ?”. Lão giả cười nói, ánh mắt hướng đến Lâm Vũ Thần.

Hai bên nhanh chóng b·ị đ·ánh lui ra xa mấy bước, Lâm Vũ Thần có nội giáp chống đỡ, dị điểu thân thể cường tráng căn bản không bị hoả cầu làm cho thương tổn.

Lão giả nhảy xuống khỏi dị điểu tiến đến chỗ mấy vị tông sư, cười nói vui vẻ, lão giả tu vi nội liễm căn bản không thể biết được tu vi chính xác của hắn, nhưng dựa vào biểu hiện này có thể thấy được lão giả kia cũng là một vị tông sư cao thủ.

Tiến vào phòng tuyến phía sau, q·uân đ·ội mấy vị đội trưởng nhanh chóng chỉnh đốn quân binh, những người b·ị t·hương nhanh chóng được tập hợp lại một chỗ.

Phòng tuyến bên trong đã có một chi đơn vị chờ đợi sẵn, chuẩn bị làm công tác cứu chữa, bọn hắn vận chuyển đến mấy chục cái thùng gỗ lớn, bên trong chứa đầy toàn đan dược, dược liệu các loại.

Binh lính từ chiến trường trở về đều sẽ bị sát khí quấn thân, tinh thần sẽ có dấu hiệu bất ổn, triều đình đã điều chế riêng một loại linh hương để giải quyết vấn đề này.

Trong tình trạng rút lui còn khó khăn, ai sẽ nghĩ đến việc huỷ đi t·hi t·hể.

Dị điểu đang đứng yên ổn ở vị trí cũ, biểu lộ uỷ khuất, một bên là lão giả lôi thôi kia, đang vuốt ve nó.

“Ngươi và nó giống như quen biết từ trước”. Lão giả lại hỏi sang câu khác, trên mặt vẫn để lộ nụ cười.

Khói bụi bay tứ tung, Lâm Vũ Thần lảo đảo lùi về phía sau, mắt không ngừng quan sát, đề phòng dị điểu lợi dụng khói bụi để đánh lén.

Một cỗ cảm giác thoải mái hiện lên trong tâm trí Lâm Vũ Thần, cơ thể hắn cũng dần trở nên thả lỏng, Lâm Vũ Thần có thể cảm nhận được xung quanh mọi người mấy cỗ lệ khí đang chậm rãi tán đi.

Trên trời cao vang vọng một đạo ưng khiếu thanh âm, một cái bóng đen lượn lờ trên bầu trời, nó xoay vòng mấy lần sau đó thu cánh lợi dụng trọng lực phóng thẳng xuống mặt đất.

Trong không khí tràn ngập mùi hương, một loại linh hương được vận dụng có tác dụng ổn định tinh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Huyền Thương Môn đệ tử tu vi hầu như đều cao hơn q·uân đ·ội binh lính, trên thân bọn hắn cũng có nhiều kiện pháp khí phẩm cấp cao hơn, tỷ lệ sống sót cũng so binh lính cao hơn một chút.

Hạ Ninh lần này may mắn không có bị chọn trúng vì thế nàng an toàn ở lại bên trong doanh trại.

“A, ra ngươi là tiểu tử kia, ngươi tên gọi là gì nhỉ, ai, tuổi đã lớn, trí nhớ có chút kém”.Lão giả vỗ trán, giống như đã hiểu cái gì, nghĩ nghĩ một hồi lại nói. “A đúng, Lâm Vũ Thần”.

Mạc Quân, Tần Vân Phong, Đỗ Lục, Mộ Vũ mấy người vẫn còn sống sót, Lâm Vũ Thần thấy mặt bọn hắn lúc liền thở phào một hơi, mấy người bọn hắn cũng xem như là Lâm Vũ Thần hữu hảo, bọn hắn nếu là c·hết đi cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Lâm Vũ Thần nhưng ít nhất cũng khiến hắn cảm thấy không tốt lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hắc hắc, ngươi dù sao cũng là khách quen, không nhớ khách hàng làm sao làm ông chủ, hắc hắc”. Lão giả lại cười, nói.

Dị điểu cũng đồng thời kêu lên một tiếng, ánh mắt hiện lên một cỗ nộ khí, nó giương cánh vỗ một cái về phía sau, thân hình lao nhanh về phía trước, nhắm thẳng đến Lâm Vũ Thần.

Lâm Vũ Thần cũng không có sợ hãi, dù sao mười mấy vị tông sư ở đây, cho dù kẻ đến có là hung thú cấp mười, trong chốc lát hẳn là sẽ bị xử lý ngay lập tức.

“Khách quen ?”.

“Ưng !!!”.

Ánh mắt không mang địch ý nhưng bị một vị tông sư nhìn chằm chằm cũng khiến Lâm Vũ Thần có chút không thoải mái, hắn vội vàng ôm quyền nói.

Nửa canh giờ trôi qua.

Các đại thế lực nếu sở hữu quá nhiều v·ũ k·hí như thế một khi xung đột náo thành tình trạng ngươi c·hết ta sống, hậu quả sẽ là hai bên tổn hại nặng nề, đừng nói chỉ là hai cái phe phái, cho dù người đứng ngoài cũng sẽ có nguy hiểm về tính mạng.

Đột nhiên, Lâm Vũ Thần giống như nhớ ra cái gì, bất giác hô lên.

Nó trên thân tử sắc đường vân bắt đầu phát sáng, mỏ chim mở rộng, từ bên trong bắn ra một đạo lôi quang.

Một đầu dị điểu đáp xuống mặt đất, quanh thân nó bao quanh bởi tử sắc lôi điện, thân thể nó bao phủ bởi hắc sắc lông vũ, nhưng xuất hiện mấy đạo tử sắc đường vân chạy dọc trên thân thể nó, nhìn uy thế có chút bất phàm, mặc dù theo Lâm Vũ Thần quan sát, đầu dị điểu này chỉ là hung thú cấp một.

Các đại thế lực có thể vận dụng tài nguyên hoặc các loại bí pháp để khôi phục lại cảnh quan xung quanh của một khu vực nhưng nếu không có lợi ích quá to lớn, bọn hắn cũng sẽ không làm như vậy.

Liệu Thần Hoa độ trận quý có chút cao, tại Đại Mạc bên trong căn bản tìm không được bao nhiêu gốc, Đại Mạc triều đình đều là mua lại từ các thương nhân đến từ Đại Hạ, giá cả có chút đắt đỏ, nhưng bởi vì Định Thần Hương hiệu quả vô cùng tốt vì thế cũng không thể làm gì hơn.

Huyền Thương Môn đệ tử cũng c·hết đi không ít, tính toán đại khái cũng có gần trăm người, số lượng như vậy đối với một cái tông môn đã là không nhỏ.

Lâm Vũ Thần hít sâu một hơi, Định Thần Hương nhanh chóng xâm nhập vào phế quản của hắn, đi vào sâu trong phổi, cuối cùng dược liệu bên trong được vận chuyển lên não bộ.

“Cái này, năm đó trước khi ngài bắt được nó, nó đang nằm trong tay thuộc hạ của ta”. Lâm Vũ Thần vội vàng giải thích.

Lâm Vũ Thần nhanh chóng lấy ra Hắc Tinh Đao, một đao nhanh chóng vung ra.

Lâm Vũ Thần tìm một gốc cây gần đó ngồi xuống đả tọa điều tức, linh lực cùng hồn lực của hắn đều hao tổn rất nhiều.

“Tiền bối ngài biết ta ?”.

Loại linh hương này hiệu quả so Ngọc Vi Châu cùng Tụ Tâm Trận lại tốt hơn một chút, thảo nào triều đình không nguyện ý lộ ra phương pháp luyện chế.

Lâm Vũ Thần cảm thấy được một chiêu này uy lực vô cùng kinh khủng, vội vàng đổi sang Xích Vũ Phiến, xích phiến vung lên, một đầu hoả phượng lao ra cuốn lấy lôi quang.

Huyền Thương Môn lần này cũng xuất động không ít nội môn đệ tử, trải qua lần đại chiến này đã có sáu người bỏ mạng, một lúc mất đi sáu vị võ tông cao thủ, đối với các thế lực nhỏ đây là một sự hao tổn về nhân số vô cùng nặng nề.

Lâm Vũ Thần có chút ngơ ngác, hai bên chăm chú nhìn nhau không chút rời mắt.

Loại linh hương này tên gọi là Định Thần Hương, chủ dược liệu là Liệu Thần Hoa, vô cùng trân quý, phương pháp luyện chế cũng chỉ có triều đình cao tầng mới có quyền được biết.

Tru Yêu quân đoàn đã hoàn toàn rút lui về phòng tuyến, trận chiến lần này hao tổn hơn một vạn binh lực, n·gười c·hết thi chất thành đống, t·hi t·hể để lại ở chiến trường có thể là một nguồn tài nguyên lớn cho hung thú nhưng nhân tộc cũng không thể làm gì hơn.

“Hả, làm sao lại có cảm giác quen thuộc”. Lâm Vũ Thần nhìn thấy đầu dị điểu này lúc, đột nhiên cảm giác như hắn đã từng nhìn thấy ở đâu.

Xung Thiên Trọng Pháo tuy huỷ diệt đại lượng hung thú nhưng địa hình phía trước cũng tổn hại vô cùng nặng nề, trong vòng vài năm thực vật cũng khó mà phát triển được ở nơi này, trừ khi là có ngoại lực tác động.

Một đạo cuồng phong từ đâu bay đến, đem khói bụi đều cuốn bay lên không trung, xung quanh mọi người đều đang nhìn về phía Lâm Vũ Thần, ai nấy trên mặt cũng biểu lộ nghi hoặc.

Nhân tộc nếu có thể luyện chế đại lượng v·ũ k·hí như vậy chẳng phải là có thể làm chủ toàn bộ Thanh Huyền đại lục.

Chương 173: Hội ngộ

Chiến sự lần này vậy mà xuất động gần như chín thành tông sư cao thủ, chỉ có một vị ở lại canh giữ phòng tuyến.

Ngọc Vi Châu là một kiện pháp khí, có thể tuỳ tiện sử dụng, di chuyển cũng dễ dàng không có phiền phức như Tụ Tâm Trận, Lâm Vũ Thần đối với Ngọc Vi Châu càng yêu quý hơn.

Lâm Vũ Thần để ý ánh mắt mấy người lúc cũng không biết nó gì, đợi đến lúc hắn nhìn về phía trước.

“Tiền bối minh giám, là nó t·ấn c·ông trước, ta chỉ tự bảo vệ bản thân mà thôi”.

Từ phía xa bay đến mấy đạo thân ảnh, khí tức cường đại trên người bọn hắn đã đánh thức Lâm Vũ Thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Keng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không ít người cũng làm theo hắn, hồi phục linh lực về trạng thái đỉnh phong cũng sẽ kéo theo việc tinh thần cũng được ổn định lại.

Đương nhiên Tụ Tâm Trận mà Lâm Vũ Thần bố trí ra cũng chỉ là hoàng cấp trận pháp, Tụ Tâm Trận huyền cấp Lâm Vũ Thần còn chưa thể bố trí ra, hai bên hiệu quả không biết nên so sánh thế nào.

Ầm một tiếng.

Tụ Tâm Trận có thể gia cường tinh thần ý chí, mức độ tập trung, đối với tu luyện thuật pháp cũng có hiệu quả không kém, công dụng của nó có chút giống với Ngọc Vi Châu.

“Mấy vị tông sư trở về”. Lâm Vũ Thần ánh mắt hướng lên bầu trời, mười mấy đạo thân ảnh đáp xuống đất, mỗi người trên thân phát ra khí tức không giống.

“Hiệu quả thật tốt, loại linh hương này so với Tụ Tâm Trận còn hiệu quả hơn nhiều”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.

Nói là như thế nhưng v·ũ k·hí có lực công phá mạnh mẽ như vậy, nếu có quá nhiều chưa hẳn là chuyện tốt, nhân tộc cùng yêu tộc chỉ là chủng tộc mâu thuẫn, nhân tộc nội bộ cũng có mâu thuẫn nội bộ.

“Xung Thiên Trọng Pháo, uy lực thật kinh khủng, hung thú cấp trung cũng không chịu nổi một kích”. Lâm Vũ Thần âm thầm kinh hãi, tuy đã nghe kể về uy lực của nó từ trước nhưng tận mắt chứng kiến vẫn khiến tâm trí hắn có chút rung động.

Trên tường thành Xung Thiên Trọng Pháo liên tục bắn phá, tầm hoạt động của nó xa đến vài dặm đường, hung thú náo loạn trong nháy mắt chỉ còn lại mấy trăm đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn chúng ngay khi trốn thoát khỏi tầm ngắm của trọng pháo liền thở phào nhẹ nhõm, có một loại cảm giác như là vừa trốn thoát khỏi địa ngục chi môn.

Lâm Vũ Thần ánh mắt quay trở lại dị điểu lúc, hắn phát hiện dị điểu vậy mà cũng đang nhìn mình chằm chằm, hai mắt của nó nheo lại, tựa như đang tìm hiểu Lâm Vũ Thần.

Hắc đao cùng dị điều móng vuốt v·a c·hạm, bắt ra từng tia lửa điện nhỏ, dị điểu kêu lên một tiếng, một đạo tử sắc lôi điện phóng ra, Lâm Vũ Thần cũng không chậm, tay trái đã kết ấn đánh ra một đạo hoả cầu.

“Là nó !!!”.

“Úc úc”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Hội ngộ