Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 174: Linh hồn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Linh hồn


“Được, được, nói cho ngươi cũng không sao ?”. Lão giả gật gật đầu. “Năm đó khi ngươi tiến nhập đại sâm lâm cũng là ta lần đầu gặp mặt ngươi, có điều ngươi cũng không có phát hiện ra ta, tiểu tử ngươi có biết cái gọi là linh thức ?”.

Lâm Vũ Thần hít vào một hơi, lượng kiến thức thật to lớn, xem ra hắn vẫn còn thiếu hiểu biết nhiều, tu luyện đến cảnh giới càng cao càng có nhiều loại năng lực khác nhau, với năng lực hiện tại của hắn cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi.

“Tiểu tử ngươi không biết cũng đúng, một khi ngươi còn chưa luyện ra hồn lực, ngươi căn bản không thể cảm nhận được linh hồn của chính mình”. Lão giả giống như hiểu được tâm tư của Lâm Vũ Thần, giải thích nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Về phần đoạt xá, dựa theo lời nói của ngươi, ta đoán được vị Thiên Nhân kia tu vi lúc đó chính xác không quá cao, cùng lắm là Luyện Hồn tứ trọng hoặc ngũ trọng”.

Lâm Vũ Thần lúc này cũng hiểu được, vội vàng hỏi tiếp.

Lâm Vũ Thần đối với Thanh Hương Lâu tất nhiên là hiểu rõ, Cửu Vân Thành đệ nhất tửu lâu, Lâm Vũ Thần quả thực là khách quen ở nơi này, Lạc Tiên cô nương cùng với hắn cũng có thể xem như là hảo hữu, thậm chí trên phương diện tình cảm cũng cho chút sâu đậm.

Nghe qua giải thích, Lâm Vũ Thần cũng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn bản thân linh hồn đủ cường đại mới có thể sống qua một trận kiếp nạn kia.

“Linh thức tu luyện cũng rất khó khăn, hầu như chỉ có tu luyện giả tu vi đạt đến tông sư cấp độ mới có thể ngưng tụ linh thức, đương nhiên một số thiên tài, thiên kiêu các loại cũng có thể ngưng tụ linh thực khi còn ở võ tông cấp độ”.

Mạc Quân một bên cũng khiếp sợ, năm năm tu luyện đến tam trọng, Đại Mạc bên trong chỉ sợ cũng chỉ có Lâm Vũ Thần một người như vậy.

“Linh thức cũng có thể vận dụng kết hợp với các loại thuật pháp quan sát khác, giống như là Cảm Linh Thuật, một khi vận dụng tất nhiên có thể gia tăng tầm mức hoạt động của nó lên gấp nhiều lần, đương nhiên phù hợp nhất vẫn là kết hợp với các loại nhãn thuật”.

Hơn hai năm không thấy, Tử Vân Lôi Điểu đã trưởng thành đến hung thú cấp một, tốc độ tiến triển có chút nhanh, dựa vào thực lực nó biểu hiện ra vừa nãy, cùng hung thú cấp hai cũng không yếu hơn là bao.

“Tiền bối có thể nói rõ hơn một chút được không ? ta có chút không rõ ý của ngài”. Lâm Vũ Thần vẻ mặt nghi hoặc.

“Luyện Hồn tam trọng !!”. Lâm Vũ Thần ngạc nhiên, linh hồn hắn mạnh mẽ như vậy làm sao hắn không có cảm nhận được.

Mạc Quân biết Lâm Vũ Thần là hồn tu nhưng linh hồn yếu nhược lại có chút khó hiểu, lẽ nào hồn tu tu luyện còn có linh hồn mạnh yếu khác nhau.

“Phụ thân !!!”. Lâm Vũ Thần chấn động, Thanh Hương Lâu lâu chủ lại là phụ thân của Mạc Quân, hắn là một vị tông sư nhi tử.

“Khác với Cảm Linh Thuật, linh thức có thể khiến cho tu luyện giả nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trong phạm vi của nó, không sai, đúng là nhìn thấy mà không phải là cảm thấy”.

“Linh thức ngươi tu luyện được càng cao, thứ ngươi có thể nhìn thấy càng nhiều, theo như truyền ngôn, Thiên Nhân cường giả vận dụng linh thức thậm chí có thể nhìn xuyên cả trữ vật không gian của ngươi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi trong vòng hai năm nay có gặp biến cố gì không ? loại biến cố mà có thể ảnh hưởng đến linh hồn của ngươi”.

Việc này cũng khiến hắn hiểu rõ thêm một chuyện, tại sao hắn lại có thể nhanh chóng đột phá Luyện Hồn cảnh, bởi vì linh hồn hắn đã sớm ngưng thực tử trước, vì thế quá trình đột phá vô cùng dễ dàng, chỉ cần cung cấp một chút hồn lực là đủ.

Mạc Quân đứng bên cạnh nhanh chóng giải thích cho hắn.

“Mạc sư huynh, ngươi thật sự là tiền bối nhi tử sao ?”. Lâm Vũ Thần đợi lão giả rời đi mới mở miệng hỏi.

“Hắc hắc, tiểu tử ngươi cũng không tệ, tuổi còn trẻ đã…a, linh hồn ngươi làm sao yếu nhược như vậy”. Lão giả đang định nói cái gì bỗng dưng ồ lên ngạc nhiên.

“Linh thức ?”. Lâm Vũ Thần còn chưa nghe qua khái niệm này.

“Ra thế, ra thế, hắc hắc, tên Thiên Nhân kia quả thực xui xẻo, mấy chục năm chờ đợi cứ như vậy bị huỷ đi, gặp ai không gặp lại gặp phải tiểu tử ngươi, hắc hắc”. Lão giả lộ vẻ đã hiểu, cười phá lên, đối với tao ngộ của vị Thiên Nhân kia vô cùng thích thú.

Mạc Quân từ phía sau đi đến, cười nói.

“Đoạt xá là một cái canh bạc, thành thì sống bại thì c·h·ế·t, tỷ lệ thành công cũng sẽ dựa vào tu vi chênh lệch, nếu chênh lệch quá cao, đương nhiên tỷ lệ thành công sẽ rất cao, đây cũng là lý do tên kia bố trí trận pháp giới hạn chỉ có Chuyển Linh cảnh mới có thể tiến vào”.

Có điều tại sao Mạc Quân lại nhận biết người này, còn tận tình giới thiệu cho hắn.

“Tiền bối, ta sau khi đột phá phát hiện tốc độ tu luyện gia tăng không ít, phải chăng là bởi vì linh hồn ta đang dần khôi phục lại tu vi nguyên bản ?”.

“Linh khí, khí tức, các loại lực lượng ngươi nhìn qua linh thức cũng sẽ hiện hữu rõ rệt hơn, người dùng được linh thức thậm chí có thể nhìn xuyên được thân thể người khác, mọi cơ quan, bộ phận trong cơ thể, thậm chí là cả linh hồn”.

Hai người này quan hệ đương nhiên không đơn giản, Lâm Vũ Thần cũng nhận ra chuyện này.

“Đáng tiếc, như ta đã nói, kẻ hắn gặp lại là ngươi, chênh lệch giữa hai bên không quá mạnh, vị Thiên Nhân kia đã thất bại mà linh hồn của ngươi cũng vì bảo vệ chính mình nên đã tiêu hao đại lượng hồn lực của nó trở về Luyện Hồn nhất trọng cấp độ”.

“Biến cố ?”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, hắn bất giác nhớ đến năm đó tao ngộ đoạt xá tình cảnh, đoạt xá cũng là hồn tu thủ đoạn, có thể cướp lấy thân xác của người khác, lẽ nào lần đó linh hồn hắn đã bị ảnh hưởng gì đó.

“Hắc hắc, tiểu tử ngươi vẫn tính thông minh, không sai, theo ta dự tính, nhiều nhất là năm năm tiểu tử ngươi sẽ là Luyện Hồn tam trọng cao thủ”. Lão giả cười cười.

Lời nói của hắn để cho Lâm Vũ Thần vô cùng ngạc nhiên, Thanh Hương Lâu, chỉ sợ là Vân Quận bên trong cũng chỉ có một nơi được gọi như vậy.

“Ha ha, sư đệ không biết cũng không có chuyện gì, trước mặt ngươi vị này là Thanh Hương Lâu lâu chủ”.

“Linh thức xuất phát từ tinh thần, tu luyện giả tu luyện tinh thần lực đến mức độ nhất định có thể ngưng tụ linh thức, linh thức đại khái giống như Cảm Linh Thuật, có thể giúp tu luyện giả phát giác được khí tức ở phạm vi xa”.

Lâm Vũ Thần cùng Mạc Quân đều lộ vẻ kinh ngạc, lại có chuyện như thế, đột phá một lần liền đạt đến tam trọng, chuyện hoang đường như thế mà cũng có thể xảy ra sao.

Lâm Vũ Thần vốn dĩ không muốn cho quá nhiều người biết chuyện này, bởi vì vượt qua Thiên Nhân đoạt xá mà còn sống cũng khó có người tin tưởng, có thể có người sẽ muốn tìm hiểu bí mật mà ra tay hại hắn.

“Hắc hắc, tiểu tử ngươi những năm này cũng không có lơ là việc tu luyện”. Lão giả cười nói, lời này đương nhiên là hướng về Mạc Quân.

“Phụ thân, vậy Lâm sư đệ tình trạng này là giải thích như thế nào, là thiên phú dị bẩm sao ?”. Mạc Quân liền nói ra suy nghĩ của mình.

“Nói như vậy, Mạc Quân chính là Đại Mạc một vị vương tử”. Lâm Vũ Thần âm thầm cảm khái, thân phận này thật khiến người ta khó mà tin được, chẳng trách Tần Vân Phong nói Mạc Quân thân phận không đơn giản, không biết là Tần Vân Phong biết được thân phận thực sự của hắn hay là chỉ mơ hồ suy đoán.

“Được rồi, linh thức ngươi cũng đã hiểu, linh thức có thể nhìn thấu linh hồn, theo ta thấy được, năm đó linh hồn của ngươi đã có thể so với Luyện Hồn tam trọng cao thủ”.

Chương 174: Linh hồn

“Quái lạ, quái lạ”. Lão giả lẩm bẩm, hắn xem xét Lâm Vũ Thần hồi lâu cũng không có phát hiện được thứ gì, vội vàng hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái này, ta kiến thức còn hạn hẹp cũng không biết nên giải thích thế nào, nói hắn thiên phú dị bẩm cũng không sai”. Lão giả nghiêm nghị nói, tay vuốt vuốt chòm râu dưới cằm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không sai, hắn là phụ thân của ta, danh xưng Mạc Cung, là Mạc Hoàng thân đệ đệ”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Quân nghe vậy cũng không biết nói gì hơn, lão giả luyên thuyên một hồi liền rời đi, hắn cũng thu hồi Tử Vân Lôi Điểu bên cạnh.

Lâm Vũ Thần càng thêm hoang mang, linh hồn hắn lẽ nào có vấn đề gì, nhưng đáng nói hơn lão giả kia làm sao mà biết, lẽ nào cũng là một vị hồn tu giống như hắn.

Lâm Vũ Thần cũng không ngờ vị cường giả đó lại chính là Thanh Hương Lâu lâu chủ.

Không hổ là biến dị hung thú, Tử Vân Lôi Điểu bên trong thân thể hẳn là cũng chảy xuôi yêu huyết, tương lai có khả năng trùng kích yêu thú cảnh giới.

“Nói như vậy, nếu như vãn bối lúc đó luyện ra hồn lực, tu vi sẽ đi đến Luyện Hồn tam trọng ?”.

Lâm Vũ Thần khó có thể tin được vị trước mắt lại là đại danh đỉnh đỉnh Thanh Hương Lâu lâu chủ, không nói đến bộ dáng lôi thôi của hắn, tu vi của hắn đặt ở Vân Thành cũng là một phương đại nhân vật, người như thế vậy mà xây dựng một cái tửu lâu ở một toà thành, danh tiếng đối với người ngoài thành cũng không quá lớn.

Lâm Vũ Thần nghe vậy càng kinh hãi hơn, thân phận của lão giả kia lớn như vậy, không chỉ là một vị tông sư cao thủ còn là Thiên Nhân cường giả thân đệ đệ, cũng chính là Đại Mạc vương thất.

Lâm Vũ Thần cùng Mạc Quân đều biểu lộ nghi hoặc, cái gì gọi là linh hồn yếu nhược.

“Đại khái là như thế, nhưng ngươi cũng phải tích s·ú·c một thời gian mới có thể hoàn toàn ổn định tu vi”.

“Ngươi tu luyện huyễn thuật cũng sẽ bị linh thức khắc chế hoàn toàn, ngươi có thể nghĩ mình biến hoá khôn lường nhưng trong mắt đối thủ ngươi chỉ đang diễn trò mà thôi, vì thế tương lai nếu không có linh thức, huyễn thuật của ngươi căn bản vô dụng”.

Thanh Hương Lâu lâu chủ luôn là một nhân vật thần bí, Cửu Vân Thành bên trong người có thể gặp qua lâu chủ một lần cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Tử Vân Lôi Điểu xem ra là ấm ức chuyện năm xưa, phát hiện ra Lâm Vũ Thần liền ngay lập tức tấn công, còn tốt tu vi của nó cũng không cao lắm, nếu không Lâm Vũ Thần đã nhận trái đắng.

Dị điểu chính là Tử Vân Lôi Điểu, chính là tiểu quái điểu năm xưa bị Lâm Vũ Thần bắt lấy, sau sự cố lần đó Lâm Vũ Thần được Lâm Vũ Văn kể lại là có một vị cường giả đã đánh bại Lôi Điểu và đem nó mang đi.

Mạc Quân cũng không có giấu giếm, gật đầu nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Linh hồn