Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 175: Nghị sự

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 175: Nghị sự


Lãnh Thiên Long ngẩn người, bên trong đám đệ tử của Huyền Thương Môn cũng có một người có thể là linh thể giả, hắn làm sao không biết.

Hai người gặp nhau tình cảnh có chút đặc thù, đôi bên giương cung bạt kiếm, đều muốn lấy mạng đối phương, rốt cuộc ngã vào trong một cái sơn cốc, biến cố ập đến, sơn cốc sụp đổ đem hai người nhốt tại bên trong.

Tề Kính Minh là Thiên Nhân cường giả trừ khi yêu tộc xuất động cùng cấp bậc nhân vật, hắn sẽ không tham gia, chính vì thế, ba người này có thể xem là nhân tộc chiến lực trần nhà.

Lâm Vũ Đồ không để ý Cửu Vân Thành bị huỷ, hắn càng đau lòng hơn là việc phải bỏ lại thê tử của hắn lại ở đó, tức giận bản thân không đủ mạnh, tức giận bản thân quá vô năng.

“Lâm tiểu tử, ngươi cùng ta tính toán cũng xem như đồng đạo, hiện tại làm sao cao thượng như thế, tiến đến trợ giúp rồi”.

Hội nghị diễn ra rất nhanh, Mạc Đăng Phong cũng chỉ nói thêm một số thứ bên ngoài, thông tin không quá quan trọng.

Cự ly gần nhất có hung thú t·hi t·hể là xung quanh phòng tuyến, có điều số lượng vô cùng ít ỏi, mặc dù có đại lượng hung thú tiến đến gần phòng tuyến nhưng Xung Thiên Trọng Pháo uy lực quá mạnh mẽ, hung thú bị oanh tạc liền ngay cả một chút tàn thi cũng không sót lại.

Ba tháng bên nhau cuối cùng bọn hắn cũng có thể tìm đường thoát thân, nàng gia nhập tổ đội của hắn, bởi vì hoàn cảnh đặc thù, hai người cùng nhau trở về Đại Mạc, kết làm hôn thê, cuối cùng sinh hạ Lâm Vũ Thần, không nghĩ tới chỉ sau mấy năm, nàng liền bỏ hắn mà đi.

Đối với chuyện này, mấy vị tông sư cũng không có dị nghị, bọn hắn sở dĩ trở về muộn một chút cũng là bận bịu thu thập một bút tài nguyên, số tài nguyên thu thập được sẽ được chuyển giao cho hậu bối.

Lâm Vũ Đồ vẻ mặt chợt biến, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt chậm mở, hắn tâm trí nhanh chóng chìm sâu vào bên trong cơ thể, tìm đến một cỗ lực lượng đang chảy xuôi bên trong hắn.

“Hung thú tài nguyên thu thập được sẽ được phân chia cho các thế lực, bởi vì tạm thời khó mà xác định được công lao của từng người nên phân chia có thể sẽ không đồng đều, mấy vị xin thứ lỗi”. Mạc Đăng Phong nói.

Quân đội có một đội ngũ chuyên thu dọn tàn cuộc, t·hi t·hể hung thú các loại đều được bọn hắn thu dọn sạch sẽ.

Mạc Cung mặc dù là Mạc Hoàng đệ đệ nhưng xưa nay không xem mình là thành viên của triều đình, tự do tự tại, hắn hỏi một câu như vậy cũng không biết là hỏi chơi hay có thâm ý phía sau.

Lần trước thú triều tập kích Cửu Vân Thành, Lâm Vũ Đồ dẫn đầu binh lính phòng ngự, chiến trận vô cùng khốc liệt, năm đầu hung thú cấp trung vây công một mình Lâm Vũ Đồ, hắn tại thời khắc mấu chốt kích phát toàn bộ tiềm năng đột phá đến Thối Thể lục trọng cảnh giới.

“Không sai, Mạc tiền bối lẽ nào đối với hắn có hứng thú ?”. Lãnh Thiên Long hỏi lại.

“Nghe nói Huyền Thương Môn các ngươi mới thu được một tên linh thể giả”. Mạc Cung bước đến gần Lãnh Thiên Long, cười nói.

Bên dưới chân thành một gian lều trại.

Một cái bàn lớn đặt chính giữa căn phòng, xung quanh xếp lấy mười mấy chiếc ghế gỗ, mỗi một vị ngồi ở đây đều có tu vi đạt đến tông sư cấp độ.

Nghĩ đến Lâm Vũ Thần, Lâm Vũ Đồ lòng lại quặn đau, hắn biết tiểu tử này tương lai có thể sẽ tràn ngập sóng gió, có thể hắn cũng không thể làm gì hơn, chỉ có thể thầm mong hắn an ổn sống.

Chương 175: Nghị sự (đọc tại Qidian-VP.com)

“Bẩm, hung thú t·hi t·hể thu thập được khoảng gần năm ngàn đầu, bởi vì phạm vi quá xa đội thu thập không dám tiến sâu vào bên trong lãnh địa của chúng”.

“Xem ra cũng không còn nhiều thời gian”. Lâm Vũ Đồ nghĩ thầm, trên đầu của hắn một sợi tóc đang dần chuyển biến thành màu trắng.

Một đám hậu bối mà thôi, cho dù có bất mãn cũng không thể náo ra động tĩnh gì quá lớn, bọn hắn có dám náo động hay không cũng là một câu hỏi lớn.

“Hắc hắc, trong tình cảnh như hiện tại vậy mà cũng nói ra được lời này, sợ cũng chỉ có mình Mạc lão”. Một người từ ngoài cười tiến vào, cười ha hả, nói.

Vị binh sĩ kia nhanh chóng lật sang một trang khác, nói.

“Không biết Mạc tiền bối nói đến là người nào ?”. Lãnh Thiên Lòng vội dò hỏi, nói đùa cái gì, đây là linh thể giả, chính là Thiên Nhân hạt giống, hắn làm sao có thể bỏ qua.

Mạc Đăng Phong ngồi tại vị trí chủ sự, ánh mắt đăm chiêu.

Trên trán hắn chảy xuống từng giọt mồ hôi, hai mày khẽ nhíu lại, trong đầu hắn nhớ về thuở thiếu thời, hắn là một tên tiểu tử khoẻ mạnh, ý chí bừng bừng, muốn khắp nơi khám phá, muốn trở thành một phương cường giả, muốn đi thật xa để nhìn ngắm thế giới.

Lãnh Thiên Long hai mày nhíu lại.

Một số t·hi t·hể thu thập được đều là cách phạm vi công kích một đoạn khoảng cách.

“Cũng không phải, chỉ là vừa nãy ta bắt gặp một tên tiểu tử, cũng có khả năng là linh thể giả, vậy mà chỉ là một tên đệ tử quèn trong tông, ai, nhân tài như vậy cũng bị vứt bỏ, quả thực là không hợp thói thường”. Mạc Cung cười nói.

“Hắc hắc, yêu tộc ăn một vố lớn, hẳn sắp tới sẽ không vọng động, cũng không biết tiểu Thiên tử bên kia có gửi quân chi viện chúng ta hay là không”. Mạc Cung cười cười nói.

Lần trước triều đình sai người đến muốn gặp Mã Thiên Tinh một lần, Tề Kính Minh đã nộ khí xung thiên, tức giận đuổi đi, Lãnh Thiên Long đối với lần đó vẫn rất ấn tượng, ít khi thấy Tề Kính Minh tức giận như vậy.

Dù cho nàng đã mất từ lâu nhưng hắn cũng không muốn nàng phải tiếp tục nằm lại ở nơi rừng núi không người qua lại, hoặc là hắn vụng trộm đi đến đưa nàng trở về hoặc là nằm lại nơi đó cùng với nàng, Lâm Vũ Đồ đã sớm làm ra quyết định.

Lời này nói ra cũng khiến không khí càng thêm âm trầm, Mạc Đăng Phong cũng đang suy nghĩ vấn đề này, kẻ địch dấu diếm lực lượng luôn luôn không phải là chuyện tốt lành gì, chỉ cần bọn hắn lơ là một chút sợ là cũng có thể bị ăn trái đắng.

Đại điện bên trên tường thành.

Hội nghị lần này chủ yếu liên quan đến việc ứng phó thú triều, Mạc Đăng Phong đề ra mấy cái phương án, phương pháp tác chiến, hành động, mỗi một thế lực đều sẽ đảm nhận một nhiệm vụ khác nhau, đương nhiên q·uân đ·ội sẽ đảm nhận đa số các loại nhiệm vụ.

“Mấy vị đều đã đến đông đủ, chúng ta cũng nên bắt đầu”. Mạc Đăng Phong đứng dậy, nói.

“Ta cũng không rõ ràng lắm, lúc đó chỉ là nhìn qua mà thôi”. Mạc Cung vẫy vẫy tay sau đó rời đi, để lại Lãnh Thiên Long đứng ngơ ngác một chỗ, trong lòng hiện lên ý cười. “Hắc hắc, để các ngươi đau đầu tìm kiếm một hồi đi”.

Tu vi có thành, Lâm Vũ Đồ thành công phá ra vây khốn, trốn thoát khỏi tử môn quan, cùng với binh lính từ bỏ Cửu Vân Thành thối lui trở về Vân Mạch phòng tuyến.

Vân Mạch phòng tuyến hiện tại có Xung Thiên Trọng Pháo phòng ngự, cho dù yêu tộc có kéo đại quân đến bọn chúng cũng có thể câu cho nhân tộc một khoảng thời gian chuẩn bị.

Vân Mạch phòng tuyến.

Mạc Đăng Phong nghe vậy liền âm trầm, thu hoạch như vậy cũng không quá tốt, bọn hắn bỏ ra quá nhiều.

Bởi vì lần trước Luyện Thi Các tập kích phủ thành chủ, Vân Quận quận chủ đã bổ sung một cỗ lực lượng tại Cửu Vân Thành, mười mấy vị võ tông cùng với Thanh Hương Lâu lâu chủ chống tràng, may mắn mới có thể câu đủ thời gian cho thường dân chạy trốn.

Mạc Cung nghe vậy liền bĩu môi, Lâm Dương nếu biết làm người như vậy trên giang hồ sẽ không có truyền ngôn xấu về hắn, tên này tám chín phần mười là được triều đình hứa hẹn cái gì nên mới hăng hái như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phốc.

Một lát sau, đám người nhao nhao rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vượt qua bao tử cảnh, bao hiểm địa, trải qua vô số tình cảnh éo le, mọi thứ hắn đều nếm qua một lần, đồ hung thú, chém sơn tặc, n·gười c·hết trong tay hắn cũng không ít, có là kẻ thù, có là bằng hữu.

“Ai, Lãnh tiểu tử, ngươi cũng đừng bi quan như thế, làm người nên nghĩ tích cực một chút”. Mạc Cung cười cười, muốn xoa dịu không khí bên trong đại điện.

“Mạc tiền bối không nên coi thường, yêu tộc luôn luôn có thể điều động thêm hung thú từ nội vi khu vực, lại nói chúng ta tiến đánh lần này U Hàn Thú nhất tộc cũng không có lộ diện, ai biết bọn hắn đang âm mưu cái gì”. Lãnh Thiên Long nghiêm nghị nói.

………………………..

“Hung thú tài nguyên thu được bao nhiêu ?”. Mạc Đăng Phong hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Thiên tử trong miệng hắn chính là chỉ Mạc Đăng Thiên, Đại Mạc Mạc Vương, có lẽ cũng chỉ có Mạc Hoàng Mạc Dung cùng Mạc Cung mới có thể thoải mái gọi hắn bằng những cái tên như vậy.

“Võ tông cao thủ tổn thất 33 vị, võ sư tu luyện giả tổn thất 1251 người, Chuyển Linh cảnh tổn thất 8932 người”. Bên cạnh một vị binh lính đứng báo cáo, chiến sự lần này phòng tuyến huy động ba phần tư lực lượng, tổn thất như vậy đã là một nửa binh lực trên phòng tuyến này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại tại Vân Mạch phòng tuyến chỉ có ba vị bán bộ Thiên Nhân, chính là Mạc Cung, Lãnh Thiên Long cùng Lâm Dương.

Cùng người khác kết tử thù, cùng hảo hữu kết bái huynh đệ, hắn đặt chân qua từng vùng đất, từng vương triều khác nhau, hiểu biết từng chút kiến thức nhỏ nhoi hắn thu thập được.

Xung Thiên Trọng Pháo uy lực đương nhiên mạnh nhưng cũng cần có đ·ạ·n pháo, đ·ạ·n pháo số lượng lại có hạn, Mạc Đăng Phong cũng không dám sử dụng nhiều, đ·ạ·n pháo thế nhưng là đắt đỏ hơn nhiều, chủ yếu là tỷ lệ sản xuất thành công tương đối thấp.

“Hắc hắc, đã là nhân tộc tất nhiên là phải vì nhân tộc ra sức một lần, tại hạ đây cũng không muốn bị người khác bàn tán là một kẻ c·hết nhát”. Lâm Dương cười đáp, hắn tuỳ tiện tìm một cái ghế trống ngồi xuống.

Đương nhiên, đại chiến lần này nhân tộc vẫn tính là bên thắng trận, hung thú bên kia t·ử t·rận cũng phải tính bằng vạn, lại thêm mấy vị tông sư thành công tập kích cứ điểm yêu thú, diệt đi mấy ngàn hung thú cùng yêu thú huyết mạch.

Từ một nam tử ý chí ngập tràn, hắn ngày càng trở nên chai sạn, trở nên trầm mặc hơn, đến khi hắn gặp được người mà sau này sẽ trở thành thê tử của mình.

Đại chiến lần này bọn hắn tổn thất hai vị tông sư cao thủ, một vị là tán tu xuất thân, một vị thân phận lại là Huyền Thương Môn trưởng lão.

Bên trong lều, Lâm Vũ Đồ hai mắt nhắm nghiền ngồi xếp bằng đả toạ, xung quanh thân thể hắn từng đạo lam quang xoay chuyển.

Yêu tộc tất nhiên tổn hao thảm trọng, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không xuất hiện thú triều.

Người đến gọi Lâm Dương, là một vị bán bộ Thiên Nhân cảnh giới, hắn là một tên tán tu, khắp nơi lang bạt, tại Đại Mạc bên trong cũng náo ra một chút danh tiếng.

Lâm Vũ Đồ lan tỏa ra khí tràng mạnh mẽ, linh lực cường đại bao phủ toàn bộ lều trại bên trong, tu vi đã đi đến Thối Thể lục trọng.

Bởi vì cùng chung hoàn cảnh đôi bên mặc dù không thích thú gì đối phương cũng đành bắt tay hợp tác, trải qua một tháng bên nhau đôi bên cũng dần nảy sinh tình cảm, chia sẻ câu chuyện của mỗi người, thời gian dài cũng thành tri kỷ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 175: Nghị sự