Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 178: Vô Mục Biên Bức
Năm đạo khí tức kia giống như cũng đã phát hiện ra mấy người bọn hắn, bọn chúng đang bắt đầu di chuyển.
Nhận thấy cơ hội đến, ba người nhanh chóng lao đến, một kiếm hai đao đánh vào đỉnh đầu của Vô Mục Biên Bức, đầu nó vô cùng cứng rắn, cho du b·ị đ·ánh cũng chỉ lộ ra một chút v·ết t·hương nông.
Một đầu Vô Mục Biên Bức nhắm đến Lâm Vũ Thần, Lâm Vũ Thần phản ứng cũng không chậm, hắn lấy ra Liệu Nguyên Phi Đao, nhắm thẳng phóng đi.
Giống như nghe thấy tiếng nói của đám người, Vô Mục Biên Bức gào lên the thé, nó hai cánh khẽ vỗ, thân ảnh biến mất không thấy đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạc Quân múa đao xông đến, ba đạo vân cầu hợp lại làm một bám vào lưỡi đao, một đao chém xuống tựa như bổ đôi không khí.
Một vị Thối Thể tam trọng để tử thi triển một đạo phong hệ thuật pháp, đem mùi hương cuốn ra phía xa, trong lúc thi pháp lại vô tình đánh nát một cái cột trụ, một toà nhà cao ba tầng vốn đã mất đi cân bằng.
Năm đầu Vô Mục Biên Bức cùng há to miệng, bọn chúng phát ra một loại sóng âm, sóng âm lẫn nhau giao thoa xuất hiện cộng hưởng, lực công kích gia tăng gấp mấy lần, đừng nói là mấy vị Thối Thể tam trọng, ngay cả Trần Ngọc cũng bị ảnh hưởng.
Từ phía xa lại truyền đến thanh âm vỗ cánh, rõ ràng là cả năm đầu Vô Mục Biên Bức đều đang chuẩn bị t·ấn c·ông.
“Cẩn thận, bọn chúng đến”. Trần Ngọc hô lớn.
Vô Mục Biên Bức có thể công kích địch nhân bằng sóng âm, một đầu Vô Mục Biên Bức phát ra sóng âm có thể không gây ra quá nhiều ảnh hưởng cho mấy người, nhưng năm đầu thì lại là một câu chuyện khác.
“Nhìn đến mấy vị đệ tử mới thực lực cũng không yếu, xem ra chúng ta sẽ sớm bị các ngươi siêu việt, hắc hắc”. Một vị Thối Thể tam trọng đệ tử cười cười nói.
Chương 178: Vô Mục Biên Bức
Một đạo thanh âm phóng ra, kèm theo cuồng phong đẩy lùi cả bốn người, nó cố gắng vỗ cánh bay lên nhưng không thể nào đưa thân thể của nó lên cao hơn, Phùng Tử Minh khống chế rễ cây ghì chặt nó xuống đất.
Bởi vì tốc độ quá cao, lực quán tính vô cùng mạnh, muốn làm được như vậy cần phải có lực tác động lại vừa rồi Vô Mục Biên Bức chỉ là vẫy nhẹ một cái, lực tạo ra vậy mà đủ để nó né đi chiêu thức vừa rồi.
Vừa tiến vào trong trấn, một loại mùi hương đậm đặc ngay lập tức truyền đến, chúng hoà trong không khí, xâm nhập vào trong lá phổi của mỗi người.
Tử Hà Trấn rất nhiều hộ dân trồng Tử Hà Thảo nên việc thu thập hết cũng có chút phiền phức, chưa kể còn phải thu thập thêm hạt giống.
Toà nhà nhanh chóng đổ sụp xuống mặt đất, thanh thế có chút to lớn.
Nhưng trong hoàn cảnh bị khống chế Vô Mục Biên Bức cũng không thể làm gì hơn, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ c·hết.
Vô Mục Biên Bức giống như cảm nhận được nguy hiểm, nó ngay lập tức tránh sang một bên né tránh, tốc độ nhanh đến kinh người.
“Ra thế”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, thảo nào công kích của bọn hắn dễ dàng đánh trúng như vậy, với tốc độ của Vô Mục Biên Bức, không né tránh được quả thực đã khiến Lâm Vũ Thần có chút bất ngờ.
Vô Mục Biên Bức há miệng dự định vận dụng sóng âm công kích, Lâm Vũ Thần nhanh chóng điều động xiềng xích, xiềng xích như một đầu mãng xà từ dưới chân nó bò lên quấn chặt lấy miệng của Vô Mục Biên Bức.
Vô Mục Biên Bức xuất hiện ở nơi này cũng không kỳ quái, nó không có lỗ mũi căn bản không ngại mùi hương của Tử Hà Thảo, thậm chí còn không biết mùi hương là gì.
Mấy người cũng không có ý kiến, bọn hắn nhanh chóng toả ra thành từng nhóm di chuyển, hai người một nhóm.
Bốn tên nhất trọng tu luyện giả đối đầu một đầu hung thú cấp ba, nếu không có pháp khí gia trì tất nhiên là cửu tử nhất sinh.
Mười người bên trong chỉ có duy nhất Trần Ngọc biểu hiện bình thường một chút, hắn có thể hoàn toàn ngăn cách mùi hương lại bên ngoài, tu vi của hắn cao hơn những người còn lại, loại chuyện này đối với hắn tương đối dễ dàng.
“Chỉ là lấy số lượng áp đảo mà thôi, chúng ta cũng không thật mạnh như sư huynh nói”. Tần Vân Phong cười đáp, làm người phải biết khiêm tốn.
Lâm Vũ Thần lấy ra trung phẩm pháp khí xiềng xích ném về phía trước, Vô Mục Biên Bức lảo đảo đứng dậy dự định vỗ cánh trốn đi, Tần Vân Phong ngay lập tức ném ra Chiếu Yêu Kính, từ mặt kinh phóng xuất quang mang.
Lâm Vũ Thần vô cùng kinh ngạc, bình thường mà nói, nếu bản thân đang lao nhanh với một tốc độ như thế mà muốn ngay lập tức đổi hướng né sang một bên, căn bản là không thể nào.
Năm đầu Vô Mục Biên Bức linh trí cũng không yếu, bọn chúng không có chia ra trực diện đối đầu với đám người, mà lựa chọn bay lượn xung quanh, ngẫu nhiên lại lao vào công kích.
Lâm Vũ Thần, Tần Vân Phong, Mạc Quân cùng Phùng Tử Minh cùng nhau đối phó một đầu Vô Mục Biên Bức.
Trên thân thể Vô Mục Biên Bức ngay lập tức xuất hiện vết bỏng, hai cái cánh dơi cũng bị ảnh hưởng, cánh dơi là vùng yếu nhất của nó, Tần Vân Phong động tác cũng không chậm, một tiễn bắn ra đục thủng một lỗ trên cánh của nó.
“Á á, lần này trở về mũi ta chẳng phải là hỏng”.
“Ách, cái này, ta cũng không có cố ý”. Tên kia gãi đầu cười trừ, tình huống như thế hắn cũng không biết phải làm như thế nào.
Vô Mục Biên Bức lảo đảo trên không trung, Phùng Tử Minh thi pháp, từ dưới mặt đất trồi lên mấy cái rễ cây, kết hợp với xiềng xích từ Lâm Vũ Thần đem hai chân của Vô Mục Biên Bức trói lại.
Công kích mặc dù nhiều nhưng cũng không đủ để lấy mạng bọn chúng, dù sao cũng là hung thú cấp ba da dày thịt béo, không thể g·iết nhưng cũng đã khiến chúng b·ị t·hương.
“Chịu đựng một chút, tập trung tinh thần, mùi hương cũng không phải là không ngửi nổi”. Trần Ngọc mở miệng nói, ánh mắt không ngừng tìm kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ một phương hướng nào đó hiện ra một đạo hắc ảnh tốc độ cao lao đến, mấy người vội vã toả ra hai bên, sau đó liên tiếp có mấy đạo hắc ảnh khác tiến đến.
“Lục Linh Châu của ta có thể tạo ra huyễn ảnh, giống như là che mắt trận pháp, vừa rồi bọn chúng bị bất ngờ bởi vì hoàn cảnh đột nhiên thay đổi”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Năm đầu Vô Mục Biên Bức đều đã bị g·iết, chỉ có hai người thân thụ thương, may mắn v·ết t·hương cũng không có nghiêm trọng lắm.
“Được rồi, mọi người chỉnh đốn một chút, sau đó toả ra đi thu thập Tử Hà Thảo”. Trần Ngọc vận dụng Cảm Linh Thuật quan sát hồi lâu, xác định không còn khí tức hung thú nào, liền nói.
“Không nghĩ tới mùi lại nặng như vậy, so với truyền ngôn còn kinh khủng hơn nhiều”. Lâm Vũ Thần một tay bịt mũi, hai mày nhíu lại, nghĩ thầm.
Một chén trà thời gian trôi qua.
“Khốn kh·iếp, thối như vậy”.
“Nhanh công kích bọn chúng”.
Vô Mục Biên Bức cánh bên phải ngay lập tức rách một mảng lớn, vết rách như thế xem như đã huỷ đi khả năng bay lượn của nó, nó kêu lên the thé, biểu lộ vô cùng tức giận.
Dưới mặt đất lại phóng lên mấy đạo rễ cây đem hai cánh tay của nó ghì chặt, Vô Mục Biên Bức nhất thời bị khống chế.
Đám người liên tục tung ra các loại chiêu thức, đủ loại quang mang bay lượn giữa không trung.
Bốn người cũng không có dừng lại, bọn hắn nhanh chóng tản ra đi giúp đỡ những người còn lại.
Mấy chục đạo công kích phóng ra, Trần Ngọc linh lực khẽ động, lục sắc màn chắn lập tức biến mất, năm đầu Vô Mục Biên Bức biểu lộ vô cùng hoảng hốt, vội vàng né tránh nhưng đã không kịp, bọn chúng b·ị đ·ánh rụng xuống mặt đất.
Lâm Vũ Thần, Mạc Quân cùng Tần Vân Phong cùng nhau xông đến, bọn hắn lấy ra ba kiện cực phẩm pháp khí, xích kim bạch ba đạo lưu quang bay đến công kích thân thể của Vô Mục Biên Bức.
Ba vị Thối Thể tam trọng đệ tử quấn lấy ba đầu Vô Mục Biên Bức, còn lại sáu người chia làm hai nhóm đối phó hai đầu còn lại.
Trần Ngọc ném ra một viên ngọc bảo, cực phẩm pháp khí Lục Linh Châu, nó xoay tròn tỏa ra linh khí cường đại, một đạo lúc sắc màn chắn xuất hiện bao lại mấy người.
Đám người nhanh chóng lao đến, chớp lấy thời cơ chia rẽ bọn chúng, nếu để bọn chúng tiếp tục cộng hưởng sóng âm sẽ vô cùng phiền toái.
Vô Mục Biên Bức rất ưa thích sự im lặng, có lẽ bởi vậy mà nó chọn nơi này làm nơi sinh sống, xung quanh hung thú đều bị mùi hương của Tử Hà Thảo xua đuổi, nơi này vô cùng im ắng, sự xuất hiện của đội ngũ đã phá tan sự im lặng đó, Vô Mục Biên Bức tất nhiên đang cực kỳ tức giận.
Những người khác nhao nhao vận dụng thủ đoạn của mình công kích.
“Nhanh tránh”. Một người đột nhiên hô lớn.
Lâm Vũ Thần nhanh chóng thu hồi xiềng xích, Phùng Tử Minh cũng ngừng khống chế rễ cây, việc khống chế này nhìn qua có chút đơn giản như yêu cầu phải có tinh thần lực đạt đến cấp độ nhất định, Phùng Tử Minh tinh thần lực đương nhiên không đơn giản.
Bọn chúng biết tận dụng lợi thế tốc độ của mình, hơn nữa tốc độ cũng không phải là thứ duy nhất mà chúng có. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy người nhanh chóng lấy tay bịt mũi lại, linh lực ngoại phóng áp lên mặt, bọn hắn muốn lợi dụng linh lực làm suy yếu mùi hương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lúc sau, đầu của nó nằm lăn lóc trên mặt đất, hộp sọ đã vỡ vụn, t·hi t·hể đổ gục xuống đất.
Lâm Vũ Thần nhanh chóng thu lại Liệu Nguyên Phi Đao, mặc dù không trúng đích nhưng ít nhất có thể đẩy lùi nó, đó là hung thú cấp ba, không thể sơ sẩy một chút nào.
“Cẩn thận, bọn chúng rất mạnh về tốc độ”. Trần Ngọc hô lớn nói.
Không biết trước kia cư dân Tử Hà Trấn làm sao có thể sinh sống trong một hoàn cảnh như vậy.
Trần Ngọc nhìn vài người vẻ mặt nghi hoặc, hắn mới giải thích nói.
Sóng âm từ Vô Mục Biên Bức cũng không thể xuyên qua màn chắn này.
Ầm ầm.
“Vô Mục Biên Bức”.
Vị đệ tử kia nghe vậy cũng chỉ cười cười mà không nói thêm gì.
Mấy người vừa nhìn đã biết nó là chủng hung thú gì, Vô Mục Biên Bức toàn thân đen tuyền, không có con ngươi thậm chí lỗ mũi cũng không có, chỉ có một cái miệng lớn đầy răng nanh sắc nhọn.
Mấy người bị sóng âm ảnh hưởng nhanh chóng lấy lại tinh thần, Lâm Vũ Thần lấy ra Xích Vũ Phiến, đánh ra một đầu hoả phượng công kích, Tần Vân Phong nắm trong tay Quang Linh Cung, dây cung kéo căng bắn ra liên tiếp mấy đạo quang tiễn.
Từ phía xa, sau một gian nhà gỗ, một cái đầu nhô lên, nó có hai cái tai lớn, từng đường gân ẩn hiện, hai tai hướng đến vị trí mấy người đang đứng để nghe ngóng, một gương mặt dần hiện ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.