Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 179: Biến mất
Gian nhà cũng không quá lớn, nhìn từ bên ngoài thì khác một trời một vực, Lâm Vũ Thần đi theo mùi hương, hắn đến trước một cái cửa gỗ, bên trong phát ra mùi hương nồng nặc.
Hắn đã sớm vận dụng Cảm Linh Thuật dò xét xung quanh, hắn cũng không có phát hiện khí tức của Phùng Tử Minh, dấu hiệu hung thú cũng không có.
Lâm Vũ Thần một tay thu sạch, hắn lại tìm tòi hồi lâu nhưng không thể phát hiện ra thứ gì khác, cuối cùng đành phải lựa chọn rời đi.
Lâm Vũ Thần gật đầu, nói.
Giống như bao địa điểm khác, Tử Hà Trấn phân chia hộ dân cũng không đồng đều, chủ yếu là bởi vì địa hình ảnh hưởng.
Một lúc sau, phía trước mặt hắn đã là rìa của Tử Hà Trấn, phía trước xuất hiện một cái cổng chào làm bằng gỗ, bên trên treo một tấm bảng, khắc ba chữ Tử Hà Trấn.
Chương 179: Biến mất
Lâm Vũ Thần tìm kiếm hồi lâu cũng không có phát hiện Tử Hà Thảo, ngược lại lại phát hiện được không ít binh khí, toàn bộ đều là phàm khí, chúng nằm rải rác khắp nơi.
Rất nhanh liền đến khu vực được phân công, Lâm Vũ Thần đẩy cửa một gian nhà bước vào bên trong, nơi này vẫn tính là còn nguyên vẹn, trên sàn có một cái tủ gỗ đổ xuống chắn mất lối đi, Lâm Vũ Thần bước qua nó đi sâu vào bên trong.
Lâm Vũ Thần vừa đi vừa vận chuyển Cảm Linh Thuật quan sát, khí tức hắn bắt được chỉ là của vài đầu phàm thú, căn bản không có gì nguy hiểm.
“Lục Vân Thành tình cảnh hiện tại không biết thế nào, độ nguy hiểm quá lớn, không bằng trở về báo cáo Trần sư huynh”. Vân Tịch đề nghị nói.
“Trận pháp, lẽ nào là một chỗ truyền thừa nào đó”.
Lâm Vũ Thần đi cùng Phùng Tử Minh, hai người hướng đến hướng Tây của Tử Hà Trấn.
“Tây Bắc, đây là muốn đi Lục Vân Thành sao ?”. Vân Tịch bên cạnh lên tiếng.
“Ta không cảm nhận được người nào nhưng vẫn còn một chút khí tức lưu lại, phương hướng có chút thay đổi, không phải hướng về Lục Vân Thành mà là phía Đông Nam của nó”.
Dấu giày hướng về hướng Tây Bắc.
Vị này là nữ tử duy nhất trong đội ngũ của Lâm Vũ Thần, họ Vân tên một chữ Tịch, giống với hắn, nàng cũng là một vị hồn tu tu luyện giả, tiến giai Luyện Hồn tam trọng đã có mấy năm.
Chỉ là đã một canh giờ trôi qua nhưng hắn cũng không có phát hiện Phùng Tử Minh bóng dáng, cho dù không có nhìn thấy nhưng một chút tiếng động hẳn là phải có đi.
Gian nhà nhìn từ bên ngoài lớn hơn rất nhiều cho tới khi bước vào bên trong, chỉ tính riêng gian phòng chứa Tử Hà Thảo này đã bằng ba phần tư ngôi nhà.
Ba người bọn hắn nhanh chóng hướng đến ngọn núi, trên đường đi bọn hắn lại lần nữa phát hiện một dấu chân để lại, dấu chân này cùng với dấu chân Lâm Vũ Thần tìm thấy giống nhau như in, Lâm Vũ Thần càng thêm chắc chắn về hướng đi của Phùng Tử Minh.
Người nói là Đỗ Lục, Vân Tịch chỉ nhắc đến dấu vết nên hắn mới đoán thế, nếu có hung thú cấp ba trở lên Vân Tịch hẳn đã nhắc nhở qua.
“Nhưng sư đệ cũng không chắc Phùng sư huynh có thật sự đi về Lục Vân Thành hay không, tất cả để lại chỉ là một dấu chân”. Lâm Vũ Thần nói.
“Bên dưới có dấu vết linh lực, giống như là trận pháp”. Vân Tịch quan sát một chút, sau đó nói.
Đối diện xuất hiện một con đường mòn, dẫn đi xuyên qua một ngọn núi nhỏ, hai bên đường cũng không có gì đáng chú ý.
Bên trong gian phòng còn có một cánh cửa, Lâm Vũ Thần tiến đến mở ra, bên trong chỉ là một cái phòng nhỏ, tác dụng để làm kho chứa, bên trong đặt ba cái thùng gỗ nhỏ, chứa mấy cái túi vải.
Hướng Đông Bắc tập trung nhiều hộ dân nhất, nhà ở kiến trúc ở nơi này cũng tập trung đông nhất, hai nhóm đã được phân bố đến khu vực này.
Lâm Vũ Thần đối với chuyện này không có ý kiến, Vân Tịch suy nghĩ chốc lát cũng đồng ý, dù sao ngọn núi kia không quá xa, với tốc độ của bọn hắn chỉ cần vài phút là có thể lui lại trở về trong trấn.
Từ sau lưng Lâm Vũ Thần truyền đến thanh âm của Đỗ Lục, cùng đi với hắn còn có một vị sư tỷ, tu vi Luyện Hồn tam trọng.
“Phùng sư huynh đột nhiên m·ất t·ích, dấu vết chỉ hướng Tây Bắc, vì thế ta muốn đi xem một chút”. Lâm Vũ Thần giải thích nói.
Ngược lại hướng Tây mà Lâm Vũ Thần đang tiến đến lại có chút thưa thớt, xung quanh cũng có thể dễ dàng nhìn thấy quang cảnh đồi núi, đương nhiên như vậy càng dễ thu thập Tử Hà Thảo hơn, Lâm Vũ Thần cũng không có bất mãn gì.
“Đỗ sư huynh, Vân sư tỷ”. Lâm Vũ Thần vội vàng ôm quyền chào một tiếng.
Sự biến mất của Phùng Tử Minh quá kỳ lạ, Lâm Vũ Thần nhất thời không biết nên làm như thế nào.
Lâm Vũ Thần nhanh chóng tiến vào một ngôi nhà khác cạnh đó, ngôi nhà này có chút rộng rãi hơn.
Đỗ Lục quan sát phía trước một hồi, hắn đưa tay chỉ về một hướng, đề nghị.
Lâm Vũ Thần ngay lập tức vung tay, Khu Vật Thuật thi triển đi ra, nắm từng gốc linh thảo thu vào túi trữ vật bên trong.
Đang lúc đăm chiêu suy nghĩ đột nhiên hắn nhận thấy cái gì, Lâm Vũ Thần cúi người xuống xem xét, là một cái dấu giày, kích cỡ bàn chân khác với Lâm Vũ Thần hơn nữa dùng ngón tay xem xét, dấu giày này hẳn là mới xuất hiện không lâu.
“Bên kia có ngọn núi nhỏ, không bằng đến đó dò xét một thoáng, nếu không có phát hiện điều gì thì trở về báo cáo”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
“Phùng Tử Minh xuất thân Phùng gia, Lục Vân Thành xem như là cố hương của hắn nhưng hoàn cảnh hiện tại còn trở về làm cái gì đây”. Đỗ Lục suy tư nói, Phùng Tử Minh xuất thân mấy người bọn hắn đã được Tần Vân Phong giới thiệu cho, không có gì đáng chú ý.
Ba người sáu mắt nhìn nhau, một lúc sau mới có người lên tiếng.
“Cẩn thận một chút, lòng đất có thể cản lại linh lực thăm dò một phần, có thể thuật pháp của ta sẽ bỏ qua vài thứ”. Vân Tịch lên tiếng nhắc nhở.
Lâm Vũ Thần cùng Đỗ Lục đều gật đầu, bọn hắn lấy ra pháp khí, chậm rãi tiến lên.
Bước qua cánh cổng này cũng là rời đi Tử Hà Trấn lãnh địa.
Xem ra lần này hắn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, ngoài Tử Hà Thảo, hắn cũng thu được không ít đồ vật, đa số đều là người dân để lại, những thứ này đối với hắn không quá cần thiết nhưng đem bán đi cũng là một bút kim tệ.
“Xem ra đây là hạt giống”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.
“Mất tích ?”. Đỗ Lục cảm thấy khó hiểu, theo ngữ khí của Lâm Vũ Thần có vẻ như là Phùng Tử Minh tự mình rời đi mà không phải có ngoại lực tác động.
“Vây đi xem một chút đi”. Lâm Vũ Thần mở miệng nói.
Mấy chục gốc Tử Hà Thảo nhanh chóng bị hút vào trong túi trữ vật, mùi hương xung quanh cũng nhanh chóng tản đi, đợi cho mùi hương dần phai nhạt, Lâm Vũ Thần mới dám bước vào bên trong.
Mười người chia thành năm nhóm, bọn hắn tản ra những hướng khác nhau để đi thu thập Tử Hà Thảo.
“Tây Bắc, đây không phải hướng đến Lục Vân Thành sao ?”.
Khu Vật Thuật môn thuật pháp này tương đối dễ tu luyện, là bài học cơ bản trong việc tu luyện tinh thần lực.
Vân Tịch nghe vậy cũng không có ngăn cản, vừa rồi nàng quét qua xác thực chỉ phát hiện mấy đầu hung thú cấp một quanh quẩn xung quanh, dù sao nơi này cũng tương đối gần Tử Hà Trấn, đứng ở trên đỉnh núi bọn hắn vẫn có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng.
Ba người nhanh chóng đi theo phương hướng mà Vân Tịch chỉ điểm, bọn hắn phát hiện được không ít dấu vết bởi vì đất ở khu vực này tương đối mềm cũng không biết là vì chuyện gì, có lẽ là bên dưới có mạch nước ngầm.
Hung thú giác quan mẫn cảm hơn nhân tộc nhiều, có thể ngửi được mùi hương từ vị trí càng xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lâm sư đệ, đợi một chút”.
Hạt giống của Tử Hà Thảo có chút lớn, đại khái khoảng chừng kích cỡ của một ngón tay, nhà kho này chỉ chứa mấy chục hạt.
Cửa gỗ đẩy ra, bên trong là hai dãy thùng gỗ, bên trong chứa chính là đất trồng, một loạt Tử Hà Thảo hiện lên trong ánh mắt của Lâm Vũ Thần, Tử Hà Thảo sinh trưởng không cần ánh nắng mặt trời hơn nữa có lẽ là để mùi hương hạn chế toả ra bên ngoài, người dân ở trấn này mới đem nó trồng bên trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần vội vàng đem linh lực ngăn cách chúng nó với bên ngoài, loại mùi này một khi hít vào một lượng lớn chỉ sọ sẽ b·ất t·ỉnh.
Lâm Vũ Thần tìm kiếm một canh giờ, thu hoạch được không ít Tử Hà Thảo, số lượng lên đến gần ngàn gốc, hạt giống cũng không ít, hai cái túi trữ vật hắn được cung cấp đã sớm đầy ắp.
Một thời gian ngắn sau đó, Vân Tịch hai mắt mở ra, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lâm sư đệ, ngươi làm sao lại đi theo hướng này rồi, chúng ta từ xa nhìn thấy bóng dáng của ngươi vì thế đuổi theo đến đây”. Đỗ Lục tiến đến, hỏi.
“Sư đệ cũng cho là như vậy”.
Lâm Vũ Thần suy nghĩ chốc lát quyết định đi xem một chút, nếu có dấu hiệu không ổn hắn sẽ ngay lập tức rời đi.
“Lẽ nào Phùng sư huynh xảy ra chuyện rồi ?”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.
Trần Ngọc dù sao cũng là võ tông cao thủ, để hắn xử lý hẳn sẽ tốt hơn một chút.
Lâm Vũ Thần cùng Đỗ Lục nhìn theo hướng tay chỉ, phía dưới một gốc cây lớn xuất hiện một cái miệng hang, xung quanh mọc không ít bụi rậm nhưng đã bị phá đi, hiển nhiên là do con người làm ra.
Lâm Vũ Thần xuyên qua từng tòa kiến trúc, hắn dẫm lên trên mái ngói, thân hình bộ pháp dựa theo Kinh Vân Bộ mà vận chuyển, tốc độ cũng không tệ.
Mặc dù là tài sản của người dân nhưng Lâm Vũ Thần cũng không có áy náy, nhân tộc có thể chiếm lại Lục Vân Thành hay không còn khó nói, đồ vật để lại nơi này cũng vô dụng còn không bằng thu lấy.
Đỗ Lục vui mừng nói, hắn vừa rời khỏi bí cảnh, đối với truyền thừa có chút chấp niệm, mười ngày bên trong bí cảnh hắn cũng không có đạt được một chỗ truyền thừa nào.
“Nhìn kìa, giống như là một cái hang động”. Vân Tịch kinh hô.
“Nếu không đi nhìn một chút, dù sao vừa rồi Vân sư tỷ cảm giác bên trong cũng không có hung thú đáng lo ngại”.
Vân Tịch vân chuyển Cảm Linh Thuật, Cảm Linh Thuật của nàng đã đạt đến đại thành cảnh giới, so với Cao Khang trước đó mạnh hơn một chút, linh lực nhanh chóng lan tỏa ra mấy trăm trượng khoảng cách.
Hắn cũng tìm thấy vài lọ đan dược, toàn bộ đều là chữa thương đan dược, vẫn còn dùng được, xem ra là người kia vội vã rời đi không kịp mang theo.
Đến đỉnh núi.
Lâm Vũ Thần đã sớm đem nó luyện đến viên mãn cảnh giới, nếu muốn tăng thêm chỉ có thể lựa chọn gia tăng tinh thần lực, tinh thần lực càng mạnh, khoảng cách thi triển sẽ càng xa, sức nặng của đồ vật điều động được cũng có thể tăng lên.
Ra bên ngoài, Lâm Vũ Thần nhìn quanh cũng không thấy Phùng Tử Minh đâu, hắn cũng không có nghĩ nhiều, có lẽ là tên kia đang trong một gian nhà nào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.