Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 180: Sụp đổ
“Linh khí nồng đậm, trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi hương”. Vân Tịch mở miệng nói.
Bên dưới là một cái thông đạo, thông đạo cũng không cao chỉ đủ cho một người có chiều cao trung bình không cần cúi xuống mà đi qua, đối với Lâm Vũ Thần và Đỗ Lục, bọn hắn vẫn phải cúi người thấp một chút nếu không muốn đụng vào đầu.
“Mộc thuật, lẽ nào là Phùng sư huynh”. Lâm Vũ Thần ngạc nhiên hô.
“Chưa hẳn là vậy, nơi khoảng cách Lục Vân Thành áng chừng mấy dặm đường, nếu là mật thất thông với chủ gia thì quá dài, kích thước như vậy di chuyển cũng sẽ rất khó. Ngoài ra bên trong còn có trận pháp lưu lại, chỉ là một cái mật thất mà thôi, bên ngoài bố trí trận pháp còn hợp lý, ai lại ở bên trong bố trí chứ, đến lúc gặp phải nguy hiểm chẳng phải còn tốn thêm thời gian phá trận”.
Vết nứt trong chớp mắt lan ra khoảng cách lên đến mấy trượng.
Lâm Vũ Thần lắc đầu, hắn không nghĩ đây là thông đạo nối với Phùng gia địa bàn, hẳn phải là một thứ gì đó khác.
Hai cái miệng hang đối diện nhau, kích thước gần như ngang bằng, nếu nối lại chẳng phải thành một cái thông đạo, có lẽ là thông đạo khổng lồ này nằm bên dưới, đúng lúc bọn hắn công kích mặt đất bên trên khiến trần hang kết cấu bị rung chuyển, kết cấu một khi vỡ ra, mặt đất bên trên sẽ đổ ập xuống bên dưới.
Trên đại địa bỗng chốc xuất hiện một cái hố lớn, rộng khoảng chừng hai mươi trượng, sâu đến trăm trượng có chừng.
“Muốn thám hiểm một chút hay không ?”. Đỗ Lục hỏi, hắn lần này cũng có chút e ngại.
Lâm Vũ Thần vừa bước một bước, đang định kiếm cái cây nào đi lên quan sát một thoáng, không nghĩ tới dưới chân hắn mặt đất bỗng hiện ra từng đạo vết nứt.
Ba người cũng không chậm, vội vàng đuổi theo, nhưng không gian trong thông đạo tương đối chật hẹp, không dễ di chuyển với tốc độ cao.
Thông đạo bên trong xuất hiện nhiều loại trận pháp khác nhau, số lượng có chút dày đặc, cấp bậc cũng không quá cao, đều là hoàng cấp trận pháp.
Ba người tiến lên phía trước quan sát, ụ đất chính giữa có một cái hố đất, tựa như là đã có thứ gì đó được trồng ở nơi này.
“Cẩn thận”. Lâm Vũ Thần chỉ kịp hô lớn một tiếng.
Mặt đất bỗng nhiên đổ sụp xuống, bởi vì không phản ứng kịp, ba người đều theo quán tính ngã xuống bên dưới, cả ba đều không có phi hành pháp bảo vì thế chỉ có thể tạo ra mấy đạo linh lực hộ thuẫn bảo hộ chính mình.
Đỗ Lục đã sớm thoát ly mật thất, lên trở lại mặt đất, chấn động vừa rồi là hắn làm ra, Đỗ Lục đưa tay ra đón, lần lượt kéo Lâm Vũ Thần cùng Vân Tịch lên khỏi mặt đất.
“Tên kia đã sớm trốn, ta đã không thể bắt được khí tức của hắn”. Đỗ Lục nói.
“Để ta đi trước”. Đỗ Lục nói, hắn không sợ bị vùi lấp, lập tức thi triển Thổ Độn Thuật rời đi.
Ầm ầm ầm.
Toàn bộ rễ cây đều bị phá huỷ nhưng thông đạo cũng không giữ được kết cấu, trực tiếp đổ rạp xuống, Vân Tịch cùng Lâm Vũ Thần nhanh chóng thi triển thủ đoạn phòng ngự, không để cho bản thân mình bị vùi lấp.
Người nào có thể xây một cái thông đạo lớn như vậy ở dưới lòng đất.
Lâm Vũ Thần sờ sờ trên mặt đất, mặt đất cũng có dấu hiệu đã từng có một bộ trận pháp được bố trí ở nơi này, nhưng trận pháp này đã bị phá huỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ bên trên truyền đến âm thanh to lớn, mặt đất nứt ra một mảng, vài tia sáng chiếu rọi xuống bên dưới lòng đất.
“Hừ, dám nguy hại chúng ta, cho dù có là Phùng Tử Minh ta cũng sẽ đánh cho hắn một trận ra trò”. Vân Tịch hừ lạnh nói, nàng trong tay nhiều một thanh trường thương.
“Có lẽ là chúng ta tạo ra chấn động nên mới khiến mặt đất bị sụp đổ”. Đỗ Lục mở miệng nói.
Thương pháp uốn lượn như độc xà, trước mặt rễ cây căn bản chịu không nổi một kích, phải biết Phùng Tử Minh mộc thuật cũng không yếu, có thể ghìm giữ Vô Mục Biên Bức hung thú tam trọng.
Lâm Vũ Thần cùng Đỗ Lục hai tên nam tử đối với chuyện này không có để ý nhưng Vân Tịch là nữ nhân, vô cùng quan tâm đến vẻ ngoài của mình.
Ầm.
Vân Tịch vận dụng Cảm Linh Thuật xuyên qua mặt đất dò xét, quan sát một hồi cũng không có phát hiện gì.
Trước mặt ba người xuất hiện hai cái hang lớn, miệng hang cao đến mười mấy trượng, nhìn qua có chút hùng vĩ, hai cái hang đối diện nhau, cả hai đều sâu thăm thẳm, bên trong chỉ có một màu đen, không thể thấy được cái gì.
Vân Tịch đánh ra một đạo hồn thuật, hồn lực xoắn lại tựa như một mũi khoan lớn xông thẳng về phía trước, tốc độ nhanh đến kinh người, so với Huyền Thương Phá của Huyền Thương Linh Pháp cũng không kém hơn bao nhiêu.
“Lẽ nào nơi này đã từng được trồng một gốc bảo dược”. Đỗ Lục suy đoán, bố trí nhiều trận pháp như vậy có thể là nhằm canh giữ gốc cây này.
“Hai cái hang đá, nhìn qua có chút quỷ dị, dưới mặt đất vậy mà có một nơi như vậy”. Vân Tịch cũng biểu hiện lo lắng, bọn hắn đang ở sâu dưới mặt đất, đứng ở nơi này lộ ra bọn hắn có chút nhỏ bé.
Lâm Vũ Thần lắc đầu, nói.
Đối với Đỗ Lục, lòng đất là địa bàn của hắn, hắn mặc dù mới tấn cấp Thối Thể cảnh không lâu nhưng Thổ Độn thuật của hắn đã tu luyện đến tiểu thành, thủ đoạn so với võ sư lâu năm còn mạnh hơn một chút.
Biết được sắp thành công, Vân Tịch cùng Lâm Vũ Thần càng thêm ra sức hơn, cuối cùng ầm một tiếng, bọn hắn đánh nát đất đá bên trên tạo thành một cái miệng hố, hai người nhanh chóng đạp tường phóng lên bên trên.
“Nơi này……trống trơn”. Đỗ Lục ngẩn người, phía trước không gian chỉ toàn đất đá, chính giữa còn có một cái ụ đất, còn lại chẳng có thứ gì đáng chú ý.
“Không biết sao nhưng ta đột nhiên có cảm giác không tốt về thông đạo này”. Vân Tịch nói, thân thể nàng run lên nhè nhẹ.
Vân Tịch cùng Đỗ Lục đều cảm thấy nghi hoặc, lẽ nào bọn hắn đến chậm một bước.
“Hả”. Đỗ Lục cùng Vân Tịch đều nhận ra không thích hợp.
“Không biết có phải là Phùng sư đệ hay không ?”. Đỗ Lục nhẹ giọng nói.
“Nếu thật là hắn, tại sao lại biết nơi này có một cái mật thất, chẳng lẽ là Phùng gia xây dựng”. Vân Tịch cũng nói ra nghi ngờ của mình.
“Hừ, tên khốn c·hết tiệt, để ta bắt được hắn đừng mong yên ổn”. Vân Tịch tức giận nói, nàng đang điều động linh lực rũ bụi đất trên đầu xuống, y phục của nàng cũng đã lấm lem bùn đất.
Lâm Vũ Thần ba người ngã xuống phía dưới, ba người nhanh chóng lấy lại bình tĩnh quan sát xung quanh.
“Dấu vết này còn rất mới, xem ra là vừa mới rời đi không lâu”. Lâm Vũ Thần quan sát hố đất, nói. “Nhưng không thấy bóng dáng Phùng sư huynh đâu”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần lấy ra Hắc Tinh Đao, liên tiếp chém nhiều nhát lên bên trên đỉnh đầu, không gian nhỏ hẹp căn bản không thể vận dụng cự hình hoá, chỉ có thể lợi dụng hồn lực tạo ra một cái lối thoát, Vân Tịch cũng làm giống Lâm Vũ Thần.
Bọn hắn vừa rời đi không lâu, sâu trong thông đạo bên dưới, màn đêm che phủ bên trong thông đạo đột nhiên hiện ra hai cái con ngươi, con ngươi ánh lên lam sắc quang mang nhìn chằm chằm đoạn đường phía trước.
Phùng Tử Minh một người căn bản không thể xây dựng được thông đạo này, chắc chắn phải hình thành từ bàn tay của nhiều người, mục đích của thông đạo này cũng khiến cho ba người cảm thấy nghi hoặc.
Ba người lấy ra mấy kiện pháp khí chậm rãi từ một góc tường leo lên bên trên, mặt đất bên dưới cũng có chút cứng rắn, thời gian đầu đeo bám cũng không gặp quá nhiều khó khăn nhưng càng đi lên bên trên bề mặt dần trở nên tơi xốp, đeo bám có chút khó khăn.
“Có lẽ cũng không phải miệng hang mà là một cái thông đạo”.
“Lẽ nào là một cái thông đạo dùng để bỏ trốn khi chủ gia xảy ra chuyện”. Vân Tịch lời nói quả thực có chút đạo lý, nhiều gia tộc hay thế lực cũng có thể xây dựng mật thất riêng cho mình, địch nhân còn tại trận pháp bên ngoài, bọn hắn thì đã sớm trốn đi.
Một âm thanh lớn truyền đến, phía lối ra xuất hiện một đạo thân ảnh, hắn đánh sập trần hang, bản thân lại vội vàng bỏ trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vẫn là quay về đi, cần phải thông báo một tiếng cho Trần sư huynh, thông đạo to lớn như vậy, bất kể là thứ gì ở bên trong, chúng ta cũng không thể nào tự mình giải quyết được”.
“Dấu vết này vẫn còn mới, xem ra là mới bị phá huỷ không lâu”. Lâm Vũ Thần sờ lên vách tường, nói.
Ba người tiếp tục đi sâu vào bên trong chừng trăm trượng, bọn hắn đến một khu vực rộng rãi hơn trước, đây cũng là điểm cuối của thông đạo.
Người phía trước khoác một cái hắc bào, hắn linh lực vận chuyển, vô số rễ cây từng phía dưới mọc lên, chằng chịt hết cả lối đi, đem ba người ngăn lại ở phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bụi đất tứ tung trong thông đạo, hai người hồn lực liên tục quấy phá, bạch tử lưỡng sắc lẫn nhau giao hội.
Nghe Đỗ Lục giải thích, Lâm Vũ Thần tỏ vẻ đã hiểu, thông đạo nhỏ bé bên trên có thể liên quan đến Phùng gia, chuyện này tạm gác lại một bên nhưng thông đạo to lớn nằm bên dưới lại là cái gì.
Nếu bên dưới mặt đất có không gian trống, bọn hắn quấy phá mặt đất bên trên, bên dưới kết cấu không vững chắc sẽ khiến cho mặt đất bị phá huỷ.
“Nơi này là thế nào đây ?”. Lâm Vũ Thần thở dài.
Vân Tịch đối với ý kiến này vô cùng đồng tình, Đỗ Lục nghe vậy cũng không có hỏi thêm, hai người đã có ý rời đi, hắn cho dù có muốn ở lại cũng không thể làm gì hơn.
Đỗ Lục chăm chú quan sát, hai cái miệng hang ẩn hiện trong tâm trí hắn, chợt hắn ồ lên một tiếng.
Đến gần miệng hang, ba người mới phát hiện, cái này không phải là một cái hang tự nhiên mà là nhân tạo, bên dưới có một cánh cửa gỗ, trên cửa còn hằn lại một chút dấu vết, giống như cánh cửa này đã từng được khắc lên một bộ trận pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người nhìn nhau trong chốc lát cuối cùng vẫn là quyết định đi xem một chuyến, Lâm Vũ Thần thi triển hỏa thuật tạo thành mấy ngọn đuốc, Đỗ Lục nhận lấy ngọn đuốc tiên phong đi đầu.
Bên trong thông đạo đầy rẫy bụi bẩn, giống như đã lâu không có người tiến vào nơi này, thông đạo sâu không thấy điểm cuối, chiều hướng có vẻ là sâu xuống lòng đất.
Chương 180: Sụp đổ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.