Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 183: Thú triều xông thành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 183: Thú triều xông thành


Vị binh sĩ kia sợ hãi nhìn về phía sau, đã thấy một người chân dẫm phi hành pháp khí đứng phía sau, uy thế kinh người.

Lãnh Thiên Long đao pháp không đả thương được Cự Linh Tượng nhục thân nhưng nhiệt lượng từ chiêu thức của hắn thì khác, nhiệt lượng có thể thiêu đốt hắn từ bên trong, vô cùng khó chịu.

Chương 183: Thú triều xông thành

“Xung Thiên Trọng Pháo đã chuẩn bị xong chưa ?”.

“Dừng”. Trước mặt đội ngũ là một vị trung niên nam tử, thân thể cao lớn, cơ bắp rắn chắc, chỉ mặc thường phục, nam tử hô to một tiếng, toàn bộ binh sĩ đều ngừng mũi thương lại, nghiêm chỉnh đứng thẳng đợi lệnh.

“Hắc hắc, Võ đội trưởng không cần tiêu cực như vậy, cuộc sống không lường trước được điều gì”. Họ Bùi nam tử cười lớn nói.

Ba đầu cự trư hình thể to lớn, khối lượng thịt trên người chúng để hai mươi người ăn cũng không có vấn đề.

Có bảo vật như vậy, bọn hắn còn sợ gì thú triều chứ.

Lãnh Thiên Long tốc độ kinh người, so với đ·ạ·n pháo còn nhanh hơn đôi chút.

“Hôm nay tạm như vậy, ngày mai lại tiếp tục”. Trung niên nam tử rời đi, chỉ để lại một câu nói, hắn một tay chống nạng chầm chậm bước đi.

“Toàn bộ binh sĩ chú ý, chuẩn bị phòng ngự phòng tuyến, thú triều đại quân sắp đến, ta nhắc lại……”.

Trong lúc họ Võ nam tử lê chân bước đi, từ phía xa truyền đến thanh âm to lớn, tựa như là có cơn sóng lớn đang lao đến với tốc độ cao.

Hung thú đại quân bất thình lình xuất hiện, kẻ ngu cũng hiểu được q·uân đ·ội làm việc thất trách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên tường thành, Mạc Đăng Phong đã mặc vào chiến giáp, ánh mắt tức giận nhìn về phía hung thú đại quân ở phía xa, hắn nhịn không được mà tức giận nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm ầm tiếng động vang lên, đại địa cũng theo đó rung chuyển, rất nhanh liền có mấy đạo màn chắn xuất hiện, phòng tuyến trận pháp trong nháy mắt được kích hoạt.

Xung Thiên Trọng Pháo bắn một phát, một cái khu vực nhỏ ngay lập tức bị huỷ diệt, đại lượng hung thú biến mất, một chút cặn cũng không có chừa lại.

“Ha ha, đám s·ú·c sinh, c·hết đi”. Một tên binh sĩ cười lớn nói, Xung Thiên Trọng Pháo uy lực vô cùng khủng bố, cho dù là hung thú cấp trung cũng không đỡ nổi một đòn.

Toàn bộ binh sĩ đều tỏ vẻ đã hiểu, không có chút dị nghị, bọn hắn cũng nhanh chóng tản ra bốn phía, có người cởi bỏ chiến giáp, có người đi lấy đồ ăn sáng, cũng có người tiếp tục ở lại múa võ.

“Khai hoả !!!”.

Đạo thân ảnh khổng lồ kia chính là Cự Linh Tượng thống lĩnh, lần trước nó cùng Lãnh Thiên Long giao đấu, suốt quá trình hắn đều bị Lãnh Thiên Long treo lên đánh.

Bọn hắn chiến đấu bạo phát ra dư ba khiến cho hung thú đại quân bên dưới cũng sợ hãi, bọn chúng vì thế mà né khu vực đó ra, phải đi vòng để tiếp cận phòng tuyến.

“Lý đoàn phó trở về”. Cạnh đó một tên binh sĩ hô lớn.

Thân hình to lớn phiêu phù trong không trung, lao về phía Lãnh Thiên Long, trong chốc lát cả hai đã v·a c·hạm vào nhau, xích bạch lưỡng sắc linh lực liên tục giao đấu, cố gắng triệt tiêu lẫn nhau.

Đại chiến lần trước dưới trướng hắn c·hết đi một vị phó thống lĩnh, vị trí đó hiện đang trống, mấy tên đoàn trưởng tất nhiên thèm muốn.

Mấy ngàn tu luyện giả bị thông báo đả động, có người lộ vẻ sợ hãi, có người lại hoảng loạn tế ra pháp khí.

Kỳ thực hắn cũng có thể mua được vài khoả cực phẩm đan dược nhưng cái giá bỏ ra chính là cả gia tài của hắn, trong nhà hắn còn có mẹ già con nhỏ, hắn cũng không nỡ làm vậy, không bằng dựa vào tích góp bấy lâu nay của hắn, cáo lão về quê cùng vợ con sống bình thản suốt phần đời còn lại.

Ầm.

Từ phía sau lại xuất hiện một đạo đao ảnh, đao ảnh phát ra uy áp cường đại, một đao đem đ·ạ·n pháo chém thành hai nửa, một đạo đao ảnh khác lại phóng đến, lần này nó cũng không đem đ·ạ·n pháo chém đôi đơn giản như vậy.

“Hắc hắc, Võ đội trưởng, đội ngũ của ngươi thực sự không tệ, có thể huấn luyện đám tân binh thành như vậy, ngươi hẳn sẽ sớm thăng lên thành đoàn phó đi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Xa xa xuất hiện một cái đội ngũ, đi hàng đầu là một vị trung niên nam tử, thân khoác ngân sắc chiến giáp, bên dưới cưỡi một đầu bạch lang, nhìn qua có chút thần tuấn.

Hung thú đại quân làm sao cứ như vậy xuất hiện, q·uân đ·ội chẳng lẽ vô năng như vậy, đại quân di chuyển thanh thế tất nhiên to lớn, làm sao có thể vô thanh vô tức tiếp cận phòng tuyến.

Lý Vũ đoàn đội mang về mấy đầu cự trư, bọn hắn cũng không phải ra ngoài thi hành nhiệm vụ mà chỉ là đi săn một chuyến.

Mạc Đăng Phong hiện tại đều muốn đem liệt tổ liệt tông của hắn chửi một hồi, nhưng hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi để làm như thế.

Một mảnh đất trống lớn, một đội binh sĩ đang luyện binh, bọn hắn từng người trên thân giáp trụ cồng kềnh, trong tay nắm lấy trường thương, trước mặt xuất hiện một vị binh sĩ, tay cầm hai cái dùi đang liên tục đánh trống.

Vân Mạch phòng tuyến.

Thái dương treo giữa bầu trời, ánh sáng chiếu rọi xuống đại địa bên dưới, các loại phi cầm tiểu thú bắt đầu một ngày mới, rời hang ổ đi tìm thức ăn, đủ loại thanh âm náo nhiệt vang vọng khắp bốn phương.

“Đội tình báo đâu, bọn hắn phong thái làm việc như thế sao ?”.

Đao ảnh vừa mới xuyên qua hai mảnh đ·ạ·n pháo, bọn chúng ngay lập tức bị nhiệt lượng khổng lồ nung thành tro bụi.

“Bẩm thống lĩnh, ba đội tình báo trước đó mất liên lạc, Tề đoàn trưởng đã tự mình đi xem xét”. Vị binh sĩ kia sợ hãi nói, thân thể không ngừng run rẩy.

“Bẩm, còn đang tập hợp, bởi vì tình huống có chút bất ngờ nên hiện tại khá r·ối l·oạn”.

“Thống lĩnh tha tội, là Tề đoàn trưởng nói là chuyện này không quá quan trọng, đợi ngài ấy trở về sẽ tự mình bẩm báo”.

Một khoả đ·ạ·n pháo phóng ra, hoá thành lưu quang bay đi, mắt thấy sắp chạm đến hung thú đại quân, một đạo thân ảnh khổng lồ xuất hiện, nó một chân nhấc lên dẫm một cái.

Lãnh Thiên Long không thèm để ý binh sĩ nghĩ gì, hắn lao nhanh về phía trước, không quên để lại một câu nói.

Bốn người điều động linh lực truyền vào trọng pháo, bên trong đ·ạ·n pháo nhanh chóng bị một lức tác động đến, nương theo hướng nòng pháo chỉ phóng ra, tốc độ nhanh đến đáng sợ, còn nhanh hơn cả tông sư cao thủ, đ·ạ·n pháo hoá thành một đạo lưu quang bay đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm.

“Bẩm, đã chuẩn bị sẵn sàng”.

“Lẽ nào là thú triều đến rồi”. Họ Võ nam tử nghĩ thầm, thầm than số hắn làm sao xui xẻo như vậy, vừa mới nghĩ đến chiến sự thì địch lập tức công đến.

Vị binh sĩ kia lập tức quỳ xuống, trong lòng hắn khóc không ra nước mắt, run rẩy nói.

Lý Vũ, tại q·uân đ·ội bên trong cấp bậc của hắn là đoàn phó, quyền cao chức trọng, đoàn phó trong q·uân đ·ội chỉ có võ tông cao thủ mới có thể đảm nhiệm.

Liên tiếp mấy tiếng trống truyền đến tai họ Võ nam tử, hắn thân thể run rẩy, sợ hãi.

Cự Linh Tượng đương nhiên nhận ra người đến là ai, nó cũng vô cùng phẫn nộ, lần trước Lãnh Thiên Long lấy đi con ngươi bên trái của hắn, trân lưng còn để lại vết bỏng lớn.

“Hừ lần trước để ngươi chạy thoát, lần này thì đừng hòng”. Lãnh Thiên Long hô lớn, âm thanh như sấm rền.

Bọn hắn căn bản không hiểu được, lần trước hung thú c·hết trận cũng có mấy vạn, hiện tại làm sao còn nhiều như vậy, số lượng giống như không có giảm xuống chút nào.

Mạc Đăng Phong nghe vậy cũng không hỏi thêm gì, vẫy vẫy tay để hắn ra ngoài, vị binh sĩ kia cúi chào một cái sau đó nhanh chóng rời đi, bộ dáng có chút vội vã, sợ chậm một giây Mạc Đăng Phong sẽ đổi ý.

Họ Võ nam tử không thèm để ý, hai người quan hệ không tốt đến vậy, nói thẳng chính là kỳ phùng địch thủ, hắn bị trọng thương, tên họ Bùi kia chính là kẻ cười lớn nhất, cuối cùng vị trí đoàn phó cũng không có người tranh với hắn.

Rất nhanh mấy khẩu trọng pháo khác cũng bắt đầu khai hỏa, lưu quang liên tục bay đi, khu vực phía trước bị oanh thành bình địa.

“Chuyện như thế làm sao không báo cáo với ta ?”. Mạc Đăng Phong cũng không có nguôi giận, hỏi tiếp.

Phía sau mỗi một khẩu pháo đứng ba vị Thối Thể tam trọng tu luyện giả cùng một vị Thối Thể tứ trọng tu luyện giả.

“Chờ bọn chúng tiến vào phạm vi năm dặm ngay lập tức khai hoả, quân binh chuẩn bị thế nào ?”.

Tề đoàn trưởng tám chín phần mười là muốn thể hiện năng lực của mình nên mới làm ra hành động đó.

Mắt thấy hung thú đại quân đã đi vào năm dặm khoảng cách, một vị võ tông cao thủ lấy đến sức hét lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Họ Võ nam tử tại đại chiến lần trước bị hung thú đả thương, một chân hắn đã không thể sử dụng, bên hông hắn cũng b·ị t·hương nặng, thương thế như vậy cho dù tu luyện cũng không thể tăng tiến.

“Nó để cho ta xử lý, các ngươi lo đám hung thú kia đi”.

Mấy trăm người múa thương theo nhịp trống, mỗi một động tác đều vô cùng tinh chuẩn, dùng lực vừa đủ, động tác mau lẹ, khí thế phát ra có chút oai hùng.

“Hừ, đúng là ngu xuẩn”. Mạc Đăng Phong mắng một tiếng.

“Bùi đội trưởng không cần nói móc ta, ta con đường phía trước đã đoạn, đoàn phó chức vụ căn bản không đến lượt ta”.

Họ Võ nam tử nhìn qua liền cảm thấy hâm mộ, ba đầu cự trư đều là hung thú cấp ba, tính theo tu vi cũng là ngang cấp độ với hắn, chức vụ đoàn phó cũng là chức vụ hắn ao ước bao lâu nay, nếu không bị trọng thương hẳn cũng có cơ hội tranh một lần.

“Nhân loại, lần này đừng hòng sống sót”. Cự Linh Tượng tức giận nói.

Vị binh sĩ kia thấy Mạc Đăng Phong đã không để tâm đến chuyện kia, trong lòng hắn thở phào một hơi, giống như là tìm lại đường sống từ chỗ c·hết, hắn vội vàng nói.

Nếu dùng cực phẩm đan dược hẳn là có thể chữa lành thương thế của hắn, nhưng hắn chỉ là một tên đội trưởng cấp thấp, muốn được ban cực phẩm đan dược căn bản là khó như lên trời.

Mấy trăm vị võ tông ngự khí mà lên, mỗi người không ngừng thi triển các loại thuật pháp đánh ra vô số quang mang, bầu trời trong xanh rất nhanh liền phủ kín bởi đủ loại màu sắc.

m thanh thông báo truyền đến khiến họ Võ nam tử định thần trở lại, hắn vội vàng quay trở lại đội ngũ, hắn mặc dù trọng thương nhưng thân phận đội trưởng tạm thời chưa bị thay thế, đội ngũ cần hắn lãnh đạo.

Xung Thiên Trọng Pháo có mười kiện bao gồm một khẩu đại pháo cùng chín khẩu tiểu pháo.

Trung niên nam tử đang bước đi thì bị một giọng nói giữ lại, gốc cây bên cạnh xuất hiện một vị trung niên nam tử khác, người này dáng vẻ hung tàn, râu dài rậm rạp, ánh mắt như dã thú.

“Lão thiên gia bất công a”. Hắn thở dài, cảm thấy không cam lòng nhưng cũng không thể làm gì hơn, chỉ mong chiến sự nhanh kết thúc một chút, để hắn có thể yên ổn trở về quê nhà.

Ánh mắt của bọn hắn lộ vẻ lo lắng, trên gương mặt chảy xuống mấy giọt mồ hôi, bọn hắn chậm rãi chờ đợi, phía xa xuất hiện đại lượng hung thú, số lượng nhiều đến kinh người.

Đ·ạ·n pháo ngay lập tức bị linh lực tác động bắn ngược lại về phía sau, tốc độ vậy mà cũng không kém lúc trước, vị binh sĩ kia mắt thấy đ·ạ·n pháo vậy mà bay ngược về phía mình, lảo đảo lùi lại, thân thể run lên sợ hãi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 183: Thú triều xông thành