Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 188: G·i·ế·t thú

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 188: G·i·ế·t thú


Trần Hạo thấy vậy cũng vội vàng đuổi theo, còn chưa kịp hỏi rõ nguyên do đã nghe Lâm Vũ Đồ hô lớn.

Bốn đầu hung thú cấp cao, một đầu c·hết, ba đầu trọng thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

U Hàn Thú nhất tộc vì thế sáng tạo ra loại thuật pháp này, đem thời tiết xung quanh thay đổi, biến đổi môi trường, đem khu vực đó hóa thành địa bàn của chúng.

“Lâm huynh, hung thú cấp mười giao cho huynh, ta còn phải ngăn cản đám hung thú cấp cao khác”. Mạc Đăng Phong ôm quyền nói, sau đó nhanh chóng rời đi.

Hung thú cấp mười U Hàn Thú cũng cảm nhận được người đến mạnh hơn so với kẻ vừa đi nhiều, nó hai mắt ngưng trọng, hai bên xem như ngang cấp độ, thắng hay bại khó mà nói được.

Không nghĩ tới U Hàn Thú lại là đối thủ của hắn, không phải gọi Lãnh Thiên Long đến sẽ càng phù hợp hơn, Lâm Dương không quá tự tin về thực lực của mình, hắn lấy ra một kiện pháp bảo, toàn thân linh lực b·ạo đ·ộng phóng về phía trước.

Một khoả đ·ạ·n pháo phóng nhanh ra, tốc độ vô cùng khủng kh·iếp, bởi vì là Mạc Đăng Phong tự mình khu sử nên uy lực mới khủng kh·iếp như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một số khu vực trên cơ thể cũng xuất hiện dấu hiệu kết băng, khiến cho cử động của bọn hắn ngày càng thêm khó khăn.

Một đạo kiếm minh truyền đến, Trần Hạo chân dẫm phi kiếm lao đến, trường kiếm trong tay xoay chuyển, mấy đạo kiếm ảnh chém ra đẩy lùi ba đầu hung thú cấp trung.

U Hàn Thú khổng lồ phía dưới mắt thấy không có diệt đi Mạc Đăng Phong, nó liền liên tiếp phóng xuất hàn khí công kích, hàn khí nó phóng thích ra hoá thành mấy vạn mũi băng tiễn.

“Hung thú cấp bảy”. Trần Hạo kinh ngạc nói.

Lâm Vũ Đồ lúc này đột nhiên rỉ ra một chút máu tươi ở miệng, trong thân thể hắn đang có hai cỗ l·ực l·ượng c·hiến đấu với nhau, hộ thuẫn dần dần xuất hiện vết nứt.

Đầu U Hàn Thú kia linh trí rất cao, dù sao cũng là bán bộ thiên nhân, nó biết Mạc Đăng Phong đang làm gì, vì thế đôi lúc nó thay đổi vị trí hoặc là công kích hướng đến đám võ tông, võ sư cách đó không xa, Mạc Đăng Phong đều phải đứng ra ngăn cản.

Mạc Đăng Phong sợ hãi phi hành né tránh, công kích đuổi theo hắn sát nút, Mạc Đăng Phong càng điều động nhiều linh lực hơn, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, qua một lúc mới từ trong mưa tiễn đào thoát thành công.

Sóng âm công kích là không thể kiểm soát, không phân địch ta, vì thế người tu luyện âm ba chi đạo hay là các loại âm ba pháp khí, pháp bảo đều ít khi xuất hiện trên chiến trường.

Xung quanh hung thú cùng tu luyện giả cũng tao ngộ tình cảnh này, Lâm Vũ Đồ là một trong những người có tu vi cao nhất ở nơi này, hắn vận dụng pháp khí hiệu quả kinh người, ít có người chống chịu lại được công kích.

Một đầu hung thú cấp cao b·ị b·ắn c·hết, đây đã là rất tốt, ba đầu hung thú cấp cao còn lại đều tỏ vẻ sợ hãi, nhưng thấy trọng pháo đã không còn trong tay Mạc đăng Phong, bọn chúng biểu hiện cũng hoà hoãn đôi chút.

Phòng tuyến hướng Bắc.

“Ưng !!”.

Tiếng chuông ngân vang, liên tiếp mấy đạo gợn sóng âm thanh lan toả, tiếng oanh oanh minh minh không ngừng.

“Là nó !!”. Lâm Vũ Đồ con ngươi co rụt, hắn nhìn về hướng mà hung điểu bay đi, một dự cảm không tốt xuất hiện trong lòng hắn, Lâm Vũ Đồ vội vàng đuổi theo, hắn phi hành pháp khí đã mất, chỉ có thể di chuyển trên đại địa.

Cả bốn đầu hung thú cấp cao đều cảm nhận được sự nguy hiểm từ họng pháo kia, bọn chúng nhao nhao bắn ra mấy đạo thuật pháp.

Nhưng trong giây lát, khối băng liền xuất hiện nứt vỡ, Mạc Đăng Phong hai tay khẽ động, tầng băng bên ngoài lập tức b·ị đ·ánh nát, Mạc Đăng Phong thở dài một hơi, còn tốt có chiến giáp bảo hộ, nếu không hắn đã sớm bị đóng băng đến c·hết.

Mạc Đăng Phong hai tay bắt chéo trước mặt, chiến giáp quang mang càng trở nên chói rọi, đợi cho hàn khí qua đi, Mạc Đăng Phong đã hoá thành một khối băng.

Chương 188: G·i·ế·t thú

Lâm Dương nhìn Mạc Đăng Phong rời đi, hắn ngay lập tức thay đổi sắc mặt, đối phương thế nhưng là U Hàn Thú, một chút sai lầm cũng không được xuất hiện, vừa rồi biểu lộ cười tươi chỉ là để trấn an Mạc Đăng Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong khi hung thú cấp mười giữ chân Mạc Đăng Phong, đã có không ít nhân tộc tu luyện giả mệnh tang trong miệng bốn đầu hung thú kia.

Từ dưới mặt đất trồi lên không chỉ có một đầu U Hàn Thú cấp mười, hung thú cấp cao còn có bốn đầu, ba đầu U Hàn Thú cùng một chủng hung thú khác.

Ba đầu hung thú cấp trung không có một đầu hung thú cấp sáu, đối diện Trần Hạo cùng Lâm Vũ Đồ hai người căn bản không có lực hoàn thủ, qua một thời gian đã bị tiêu diệt.

Nước biển toàn bộ đã hoá thành băng phong, Mạc Đăng Phong cũng không tiếp tục vận dụng thuỷ thuật, hắn lấy ra một thanh đại đao, múa đao bay đi, tốc chiến tốc thắng, đợi đến khi nơi này phủ đầy băng tuyết, muốn g·iết bọn chúng khó càng thêm khó.

“Hắc hắc, không nghĩ tới, bên trong phòng tuyến lại có thứ như vậy, thảo nào Mạc huynh lại truyền âm cầu cứu”.

Ba đầu hung thú còn lại thấy vậy liền lao đến, Lâm Vũ Đồ cảm thấy nguy hiểm liền kích phát hộ thuẫn, hắn bị ba đầu hung thú cấp trung đè ép, mặc dù trung phẩm pháp bảo lực phòng ngự kinh người nhưng cứ tiếp tục như vậy sớm muộn hộ thuẫn cũng sẽ nát.

Hung thú cấp trung có đến hơn hai mươi đầu, xung quanh võ tông cao thủ tính đi tính lại cũng chưa đến mười người.

Mạc Đăng Phong trên thân chiến giáp toàn bộ được kích hoạt, quang mang du chuyển quanh thân thể hắn.

Xung Thiên Trọng Pháo uy lực đáng sợ, tiêu hao linh lực cũng đáng sợ không kém, Mạc Đăng Phong là tu vi Thối Thể cửu trọng, nếu đổi lại là một vị võ tông khu sử chỉ sợ ngay lập tức liền ép khô hắn.

Tuyết Vũ Thuật, đây là một môn thuật pháp từ U Hàn Thú thi triển, bọn chúng hiện tại đang hoạt động trong một khu vực có thời tiết nóng ẩm, thực lực của bọn chúng sẽ bị suy yếu một phần, hơn nữa còn lộ ra một số điểm yếu.

Xui xẻo hơn là, những công kích đó đều bị U Hàn Thú trả lại cho Mạc Đăng Phong, Mạc Đăng Phong khổ không thể tả, hắn trong suốt trận chiến đều là kìm hãm U Hàn Thú.

“Vũ Thần đang ở hướng đó”.

“Lâm lão đệ, ngươi….”. Trần Hạo thu lại trường kiếm, quay đầu đang định hỏi Lâm Vũ Đồ cái gì.

Mạc Đăng Phong bên này rất nhanh đã đối đầu với bốn đầu hung thú cấp cao, hắn tay phải nắm vậy mà lại là Xung Thiên Trọng Pháo, còn là kiện hạ phẩm pháp bảo đại pháo kia.

“Ngươi ta quan hệ làm sao còn khách sáo, trước g·iết đám s·ú·c sinh này”. Trần Hạo để ý Lâm Vũ Đồ cử động, nghiêm mặt nói.

Bốn đầu hung thú đều lộ vẻ hoảng hốt tán loạn ra xung quanh, đ·ạ·n pháo oanh đến đem khu vực đó hóa thành bình địa.

“Đã đâm lao thì đành phải theo lao vậy”. Lâm Dương than nhẹ nhưng trong tâm trí hắn cũng đã quyết định, nếu có dấu hiệu không tốt hắn sẽ ngay lập tức bỏ đi, đột phá Thiên Nhân mặc dù hấp dẫn nhưng cũng phải còn mạng mới có thể hưởng dụng.

Sự xuất hiện của U Hàn Thú đã khiến cho thời tiết ở chiến trường biến chuyển, bầu trời u ám, tựa như là tro tàn, từng đoá hoa tuyết rơi xuống đại địa, dần dần đem đại địa phủ kín một màu trắng xoá.

Lâm Vũ Đồ tinh thần lực thao túng ngàn chiếc phi diệp công kích, phi diệp chỉ có thể lấy số lượng nhiều áp chế địch nhân, nếu chỉ có một đầu hung thú cấp trung còn dễ nói, bốn đầu thì là một câu chuyện khác, Lâm Vũ Đồ chỉ có thể vây khốn bọn chúng mà không thể ra đòn kết liễu.

Lâm Dương được triều đình hứa hẹn rất nhiều, triều đình nguyện ý lấy ra bảo dược trợ hắn đột phá Thiên Nhân, nếu không phải như vậy hắn cũng sẽ không mạo hiểm đến nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

G·i·ế·t địch trước trảm tướng, bốn đầu hung thú cấp trung bên trong, chỉ có U Hàn Thú là tương đối khó chơi, Lâm Vũ Đồ diệp kiếm lao đến, khí tức vô cùng sắc bén, một kiếm đâm thủng cổ họng của U Hàn Thú.

Đột nhiên, trên đầu truyền đến tiếng ưng khiếu, một đạo thân ảnh khổng lồ bay ngang qua.

Nhân tộc đại quân thực lực đại giảm, hung thú càng trở nên hăng hái, bọn chúng cắn g·iết nhân tộc, lấy máu tươi vị đạo xoa dịu cơn rét lạnh, khiến cho bọn chúng dần hưng phấn hơn.

“Đa tạ, Trần lão ca”. Lâm Vũ Đồ khó khăn đứng dậy, một tay lau đi v·ết m·áu nơi khóe miệng, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong bốn đầu hung thú có một đầu U Hàn Thú, nó phun ra một màn hàn khí, phi diệp tốc độ ngay lập tức suy giảm, một số chiếc cũng bắt đầu bị hàn băng bao phủ.

Từ xa truyền đến thanh âm nam tử, người đến là Lâm Dương, với tu vi bán bộ thiên nhân của hắn, hàn khí cũng khó mà ảnh hưởng đến hắn.

Lâm Vũ Đồ đang bị một đám hung thú cấp trung bao vây, vốn dĩ trên đường đi hung thú cấp thấp căn bản không ngăn cản được hắn, giữa đường vậy mà tuôn ra hàng trăm đầu hung thú dưới mặt đất chui lên.

Từ phía xa phóng đến một đoàn hàn khí, tốc độ nhanh đến kinh người, thậm chí không khí giống như cũng bị đóng băng một phần.

Diệp kiếm trong nháy mắt bị đóng băng, Lâm Vũ Đồ nuối tiếc không thôi nhưng vẫn tiếp tục điều động nó tiến sâu hơn vào bên trong, máu tươi chảy đầm đìa, U Hàn Thú rốt cuộc ngã xuống mặt đất, c·hết không nhắm mắt.

Mạc Đăng Phong sau lưng bay lên một khoả ngọc châu, nước biển tuôn ra cản lại thuật pháp bay đến, Xung Thiên Trọng Pháo đã tích đủ lực lượng, Mạc Đăng Phong linh lực khẽ động.

Mạc Đăng Phong thở phào một hơi, ba vị bán bộ thiên nhân chỉ có mình Lâm Dương là không phải đối đầu với hung thú cấp mười, nghe thấy truyền âm từ binh sĩ truyền tin, Lâm Dương đã trở lại phòng tuyến ứng cứu.

Hàn băng trong chốc lát bị chấn nát, bốn đầu hung thú cấp trung đều tỏ vẻ khó chịu, bọn chúng lảo đảo lùi về phía sau.

Lâm Vũ Đồ cũng chỉ thi triển Thanh Đồng Chung trong thoáng chốc, hắn bắt lấy thời cơ, ngàn chiếc phi diệp ngay lập tức hợp lại thành một thể, cũng không phải là hình chiếc lá như bình thường, mà là một thanh diệp kiếm.

Bởi vì thời tiết ảnh hưởng nên linh khí trong không khí cũng dần xuất hiện biến hoá, hàn khí đã sơ bộ sinh ra, du động trong không trung, từng cơn gió lạnh thổi qua đám binh sĩ.

Hắn vận chuyển linh lực, đại pháo quanh nòng từng dòng linh lực xoay chuyển, bên trong tụ hội một loại đặc thù khí tức.

Mạc Đăng Phong tay phải không nắm nổi trọng pháo, nó ngay lập tức bị trọng lực kéo xuống mặt đất, Mạc Đăng Phong sắc mặt tái nhợt, một kiện hạ phẩm pháp bảo mà thôi vậy tiêu tốn ba phần mười linh lực của hắn.

Trong một thời gian ngắn, Mạc Đăng Phong linh lực đã tiêu hao trầm trọng.

Lâm Vũ Đồ một mình đối đầu bốn đầu hung thú cấp trung, hai đầu cấp bốn cùng hai đầu cấp năm.

Hung thú đại quân đa số cũng chịu đựng tình trạng như vậy, nhưng bọn chúng trên thân lông lá rậm rạp, lại thêm sức chịu đựng so nhân tộc mạnh hơn nên vì thế vẫn hoạt động tốt hơn một chút.

Mạc Đăng Phong tu luyện thuỷ hệ công pháp, chuyên môn vận dụng thuỷ thuật, thuỷ thuật gặp băng thuật căn bản là không có lực hoàn thủ, mọi thuật pháp mà Mạc Đăng Phong thi triển đều bị U Hàn Thú dễ dàng ngăn lại.

Đang lúc nguy cấp.

Lâm Vũ Đồ cảm thấy không tốt liền lấy ra một kiện pháp khí khác, cấp bậc cũng là cực phẩm, Thanh Đồng Chung, đây là Lâm Vũ Văn lưu lại, Lâm Vũ Đồ xem như là kỷ vật nhưng tình huống hiện tại, không dùng không được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 188: G·i·ế·t thú