Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 187: Hàn khí
Đám người nhanh chóng tản ra xung quanh, một là để né tránh U Hàn Thú công kích quần thể, hai là để tìm kiếm yếu điểm của nó.
“U Hàn Thú sao ?”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, thảo nào hắn lúc còn ở hố sâu bên kia lại cảm nhận được một tia hàn khí, chỉ là lúc đó hàn khí vô cùng mỏng manh nên Lâm Vũ Thần cũng không có để ý nhiều.
U Hàn Thú căn bản không có lực hoàn thủ, cho dù là da dày thịt béo, đứng trước vô vàn công kích làm sao nó có thể chịu được.
Hai ngày trước mấy người bọn hắn tao ngộ sự cố này, âm thanh đất cát đổ sụp khiến cho Lâm Vũ Thần cảm thấy quen thuộc.
Vô số loại thuật pháp được tung ra, đa số vẫn là hoả thuật nhưng U Hàn Thú cũng không có một chút thương tổn nào đáng kể. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hắc hắc, xem ra quá trình chuyển hoá hàn khí của nó cũng là một con dao hai lưỡi, nếu chuyển hoá thất bại sẽ ảnh hưởng đến thể nội”. Trần Ngọc cười nói.
Mắt thấy U Hàn Thú lại sắp thi triển hàn khí công kích, một vị Thối Thể tam trọng đệ tử ngay lập tức phóng thích một đạo thổ thuật.
Một đầu hung thú cấp ba đối mặt ba vị Thối Thể tam trọng, một vị nhị trọng cùng hai vị nhất trọng, bất luận là số lượng hay cảnh giới chênh lệch nó đều ở vào thế yếu, chưa kể còn có võ tông cao thủ Trần Ngọc ở một bên.
“Vừa rồi là dùng phương pháp gì ?”.
“Khốn kh·iếp, mạnh như vậy, làm sao để đánh bại được nó ?”. Trần Ngọc nhìn một chiêu vừa rồi vậy mà cũng không khiến cho U Hàn Thú b·ị t·hương, một chiêu đó đừng nhìn Lâm Vũ Thần chỉ là nhất trọng tu vi, cho dù là Trần Ngọc đối mặt hoả phượng cũng muốn phòng ngự toàn lực, nếu không sẽ bị đả thương.
Mấy người mặc dù không hiểu lắm nhưng cũng làm theo, U Hàn Thú mấy lần định điều động hàn khí đều bị bọn hắn kích thương, nó lảo đảo lùi lại, thân hình khổng lồ run lên từng hồi, miệng đã tràn ngập máu tươi, chúng bị đóng băng lại thành một khối huyết băng. (đọc tại Qidian-VP.com)
U Hàn Thú tạo ra một vòng hàn khí quanh thân thể nó, bất kỳ loại thuật pháp nào đi qua đều sẽ bị hàn khí suy yếu, cuối cùng là triệt tiêu, chỉ có hỏa thuật mới công kích đến thân thể nó.
Một đầu hung thú thân hình như hổ, đầu thì giống rùa, trên lưng phủ đầy gai góc, toàn thân xuất hiện một tầng băng mỏng tựa như là một kiện chiến giáp, nó đang hùng hổ lao về phía bên này.
“Có hoả hệ thuật pháp liền sử dụng, đừng để nó thi triển băng thuật”. Trần Ngọc nhắc nhở đám người, U Hàn Thú có thể biến đổi thời tiết, tạo thành môi trường thuận lợi cho chúng, hàn khí lại vô cùng nguy hiểm, bất cẩn một chút m·ất m·ạng như chơi.
Trần Ngọc không mạnh về hỏa thuật, Lâm Vũ Thần cùng vị đệ tử kia thì cũng không gây được bao nhiêu lực sát thương.
Hắn đã thử vận dụng hỏa thuật giải thoát cho mình nhưng cũng không có hiệu quả, thuật pháp của U Hàn Thú đã đem cấu trúc cơ thể hắn biến đổi, bàn chân hiện tại tựa như là một khối băng dính vào da thịt hắn vậy.
Một ngọn thổ thương từ phía dưới lao đến, đâm vào vùng bụng của U Hàn Thú, U Hàn Thú bất ngờ gào lớn, ngã xuống mặt đất, hàn khí trong miệng nó tán loạn, một chút máu tươi từ miệng nó chảy ra nhưng sau đó lại nhanh chóng bị đóng băng.
“Cái này, giống với lần đó”. Lâm Vũ Thần kinh hãi nói.
Hàn khí còn chưa đến, đám người đã nhanh chóng tản đi.
Mặc dù thế, U Hàn Thú tạm thời cũng k·hông k·ích thương được bọn hắn, đây là chuyện tốt, trải qua được một thời gian chiến đấu, bọn hắn đã hiểu được U Hàn Thú, nó một khi phóng thích hàn khí đều sẽ hít vào một hơi thật sâu, biểu lộ quá dễ thấy.
Đám người nghe vậy liền tỏ vẻ đã hiểu, nếu đã biết được điểm yếu, g·iết nó chỉ là vấn đề thời gian.
Đội ngũ bên trong chỉ có Lâm Vũ Thần cùng một vị Thối Thể tam trọng khác là mạnh về hoả thuật.
Cứ như thế U Hàn Thú liền bị Lâm Vũ Thần đám người làm thịt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Băng hoả cùng nhau giao hội, Xích Vũ Phiến tăng phúc cho hoả diễm của Lâm Vũ Thần mạnh hơn không ít nhưng muốn đả thương U Hàn Thú vẫn là có chút khó khăn.
Lâm Vũ Thần ngay lập tức lấy ra Xích Vũ Phiến, quạt trong tay vung vẩy liên tục, liệt hoả từ Xích Vũ Phiến phóng ra thiêu đốt khu vực xung quanh, tầng băng mỏng U Hàn Thú vừa tạo thành đang nhanh chóng tan chảy.
U Hàn Thú giống như cũng biết được nhân tộc lợi dụng điểm yếu của nó để công kích, nó vì vậy cũng không tiếp tục tuỳ tiện vận dụng hàn khí, nhưng nó đã quên một điều.
Hắn vận dụng Xích Vũ Phiến thi triển Hỏa Phượng Thuật công kích U Hàn Thú.
Một vị đệ tử còn hàn băng trên người U Hàn Thú gỡ xuống, thứ này không phải là thuật pháp tạo thành mà thực sự có một khối băng trên người U Hàn Thú, loại băng này cũng là một loại vật liệu luyện chế pháp khí.
Những nơi nó đi qua mặt đất đều sẽ cấp tốc đóng băng, hung thú cấp không đều bị dọa sợ, né sang hai bên nhường đường cho nó, nhưng bọn chúng cũng không thoát khỏi kiếp số bị đóng băng.
Băng hệ pháp khí ở Đại Mạc vô cùng hiếm thấy nhưng ở Đại Hạ cũng có không ít, vật liệu luyện chế nếu đem bán cho đám thương nhân đến từ Đại Hạ cũng có thể thu được một khoản không nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nơi này thời tiết vốn dĩ không có lạnh như vậy, U Hàn Thú muốn điều động hàn khí cần phải từ trong cơ thể nó chế tạo ra từ linh khí, quá trình chuyển hoá này có thể là không được phép gián đoạn nếu không sẽ có phản phệ lại với cơ thể.
“C·hết tiệt, vậy mà lại là sự thật”. Trần Ngọc mắng một câu, hắn Cảm Linh Thuật tạo nghệ trong nhóm người là mạnh nhất, đương nhiên đã sớm cảm nhận được vô số khí tức hung thú xuất hiện từ dưới lòng đất.
“Ta…ta chỉ một kích đánh vào bụng nó mà thôi”. Vị đệ tử kia có chút ấp ứng, trả lời.
Đầu U Hàn Thú kia cũng lập tức chú ý mấy người bên này, hàn băng mà nó tạo ra cứ như thế bị phá, U Hàn Thú tức giận lao tới, nó há miệng phun ra một cỗ hàn khí phóng thẳng về phía mấy người.
Cảm giác tê buốt truyền đến khiến cho hắn gào lên từng hồi, hàn khí đem bàn chân của hắn toàn bộ đóng băng, xâm nhập đến cả xương tuỷ.
“Lẽ nào là lúc đó”. Trần Ngọc nghĩ thầm, sau đó hướng đám người hô lớn. “Thử công kích khi nó chuẩn bị phóng thích hàn khí”.
Hiện tại phòng tuyến loạn thành một bầy, tường thành nhiều chỗ xuất hiện đổ nát, từng khối đất đá lớn sụp đổ xuống mặt đất, lều trại toàn bộ đều bị phá huỷ, khắp nơi đều có thể thấy được cảnh quan bị tàn phá, lửa cháy t·hiêu r·ụi cả một vùng rừng cây.
Đột nhiên từ phía xa truyền đến âm thanh đổ vỡ, âm thanh vô cùng to lớn, vang xa cách mấy dặm cũng có thể nghe thấy.
May mắn thì chỉ băng phong bên ngoài, xui xẻo một chút thì bị hàn khí nhập thể, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cơ quan bên trong đều bị đóng băng, trường hợp như thế căn bản là một con đường c·hết.
Đám người vội vàng trốn sang hai bên né tránh hàn khí công kích, một người phản ứng chậm một chút, bàn chân phải của hắn đã hoá thành băng điêu.
Trần Ngọc mặc dù là võ tông cao thủ nhưng đối mặt hàn khí của U Hàn Thú, hắn thực sự không có cách nào.
Di chuyển liên tục hai ngày không nghỉ, Lâm Vũ Thần đội ngũ rốt cuộc trở lại được Vân Mạch phòng tuyến.
Bọn hắn mấy người rất nhanh cũng đã lao vào vòng chiến, hung thú số lượng đông đảo, muốn vô thanh vô tức tiến đến khu vực trung tâm quá khó khăn.
Trên người U Hàn Thú hàn băng một số chỗ bắt đầu tan chảy, U Hàn Thú gầm lên một tiếng chói tai, hàn khí phóng thích đem liệt diễm tiêu trừ.
Mấy người khác cũng ngay lập tức nhận ra khác thường, một vị đệ tử khác hô lớn hỏi.
Hàn khí là thứ duy nhất giúp nó có được lợi thế so với đối thủ, nếu không dùng hàn khí căn bản là không có thứ gì uy h·iếp đám người.
Rất nhanh âm thanh kia liền bị lấn át bởi tiếng gào thét của vô vàn hung thú, mấy đầu hung thú với thân hình khổng lồ bò từ dưới mặt đất lên, hung thú hình thể nhỏ hơn càng là nhiều không kể xiết.
Trần Ngọc đầu óc nhanh nhạy, một đòn kia căn bản không có khả năng đả thương U Hàn Thú, hơn nữa với biểu lộ của U Hàn Thú, càng giống như là nội thương mà không phải là ngoại thương.
“Hàn khí này lại c·hết người như vậy”. Lâm Vũ Thần nuốt nước bọt, biểu lộ kinh hãi.
Đầu U Hàn Thú kia chỉ là hung thú cấp ba, thực lực vậy mà có chút mạnh mẽ.
“Không biết Mạc sư đệ đã thông báo cho mấy vị cao tầng hay chưa”. Trần Ngọc lo lắng nghĩ thầm.
“Hả”. Tên đệ tử kia ngẩn người, tuỳ tiện một chiêu làm sao lại kích thương U Hàn Thú rồi.
Bất kỳ loại khí nào cũng đều phải chuyển hoá từ linh khí mà ra, trừ khi là khu vực xung quanh đã tồn tại sẵn loại khí đó, ví như nếu nơi này là một toà núi tuyết, hàn khí du động xung quanh, bọn hắn căn bản không thể nào đả thương được U Hàn Thú, thậm chí còn có thể bị g·iết ngược.
Những người còn lại cũng đều đang phóng thích hỏa thuật làm tan băng, bọn hắn mặc dù không chủ tu hoả thuật nhưng một chút hỏa thuật cấp thấp là vẫn có thể thi triển đi ra.
Lời của hắn ai nấy đều hiểu, bọn hắn cũng tỏ vẻ sợ hãi, hung thú ở đây đã đủ nhiều, bên dưới lòng đất vậy mà còn có không ít.
“Mọi người không cần tiếp tục đi khu vực trung tâm, chuyện tồi tệ thực sự đã xảy ra, nếu cứ tiếp tục đi đến sẽ chỉ là đưa đầu vào miệng cọp mà thôi”. Trần Ngọc hô lớn.
Đối mặt U Hàn Thú cũng chỉ có hàn khí là tương đối nguy hiểm, những loại thuật pháp khác bọn hắn có thể dễ dàng né tránh hoặc là cản lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hỏa Phượng vừa ra, nó vỗ cánh phóng thẳng về phía U Hàn Thú, U Hàn Thú thấy vậy cũng không có né tránh, nó tự tin với băng thuật của mình, trước đầu nó một khối băng hiện ra, tựa như một cái giáp đầu.
“Tiếp tục như vậy cũng không phải là chuyện tốt”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.
Đám người cười lớn, vốn nghĩ là không thể làm gì được nó, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đem nó diệt đi.
Trận chiến diễn ra một lúc đã có không ít hung thú kéo đến trợ trận, toàn bộ đều là hung thú cấp thấp, đa số là cấp một, mặc dù không đả thương được đám người nhưng vô cùng phiền toái.
Chuyên môn dùng để luyện chế băng hệ pháp khí.
“Tránh đi”. Trần Ngọc hô lớn.
“U Hàn Thú !!”. Trần Ngọc kinh hãi hô, hắn vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới U Hàn Thú nhất tộc vậy mà không có rời đi, ngược lại là chủ động đào thông đạo công kích bọn hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.