Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 190: Cốt Thú
Đến một độ cao nhất định, chúng lại bị trọng lực kéo trở lại mặt đất, Lam hoả tựa như những khối thiên ngoại phi thạch đáp xuống đại địa.
“Mặc kệ, tiếp tục công kích đi, ta không tin nó thật sự không có yếu điểm gì”. Nam tử lên tiếng, trong tay trường kiếm lập tức xuất động, chém ra liên tiếp mười mấy đạo kiếm khí.
Chính giữa lồng ngực của nó, được mấy cái xương sườn bao lại là một đoá lam hoả, màu sắc đậm đặc, lộ ra khí tức kỳ dị, không ngừng rung động tựa như là một trái tim, cốt thú quanh thân bao phủ bởi lam hoả, hốc mắt của nó hiện lên hai đốm lửa nhỏ, mặc dù không có con ngươi nhưng Lâm Vũ Thần có thể cảm nhận được, nó đang nhìn mấy người bọn hắn.
Bốn người bằng tốc độ nhanh nhất trốn ra khỏi khu rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nó thật sự b·ị t·hương”. Tần Vân Phong ba người cũng nhận ra được, năng lực hồi phục của lam hỏa không có hoạt động.
“Á á cứu mạng a”.
Tình huống hiện tại, nếu có thủ đoạn gì dùng được bọn hắn đều sẽ ra sức trợ giúp, vạn nhất có tác dụng thì sao.
Chương 190: Cốt Thú
Cốt Thú cũng nhận ra ý định của mấy người, nó căn bản không cho bọn hắn cơ hội, trên lưng hai cái cánh dơi vung vẩy, liên tiếp mấy chục đạo lam hoả phóng lên trời cao.
Ầm ầm tiếng vang kéo đến, mười mấy đầu hung thú bị lam hoả oanh thành tro bụi, mấy chục đạo lam hoả b·ốc c·háy dữ dội, ngọn lửa cao đến năm sáu trượng, đem khu vực xung quanh vây lại.
Lúc trước ba người cùng ở một chỗ, cả ba đều có tu vi đạt đến tam trọng cấp độ, hung thú cấp thấp căn bản không thể đánh lại bọn hắn, thậm chí có dù có hung thú cấp trung tiến đến, bọn hắn cũng có thể tự tin toàn thân trở ra.
Vụt.
Từ trong cánh rừng bay ra hai đạo thân ảnh, một người trong đó là Vân Tịch, một người khác cũng là một vị Thối Thể tam trọng đệ tử, Vân Tịch thấy Tần Vân Phong cùng Lâm Vũ Thần chạy đến, nàng vội vàng hô lớn.
“Nó vậy mà không phục hồi được những xương cốt đã vỡ kia”. Lâm Vũ Thần kinh ngạc nói, mặc dù hắn không chắc là có thể có hiệu quả nhưng không nghĩ tới kết quả lại vượt xa những điều hắn nghĩ đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian ngắn trôi qua, hình thể Cốt Thủ đã trở lại lúc ban đầu.
Cốt thú hình thể càng lớn, công kích trúng đích càng dễ dàng nhưng vấn đề vẫn là năng lực hồi phục của lam hoả.
Lam hoả chi tâm bắt lấy những khối xương còn lành lặn tập hợp trở lại thành một đầu Cốt Thú mới, hình thể đã nhỏ hơn so với lúc trước.
Vân Tịch cùng nam tử còn lại không còn cách nào khác chỉ có thể bỏ chạy.
Đáng sợ hơn là lam hoả từ Cốt Thú khu sử lại vô cùng mạnh mẽ, mỗi một đạo công kích đều đạt đến võ tông cấp bậc, một người trong nhóm cũng bị lam hoả nuốt gọn.
Cốt Thú cũng phát giác được có thứ gì đó đang đến, nó lập tức thổi ra một màn lam hoả chắn tại phía trước.
Chiến trận lập tức xoay chuyển, phương pháp công kích đã rõ, bốn người không còn hành động rời rạc như trước, bọn hắn để Lâm Vũ Thần làm chủ công, ba người còn lại hỗ trợ.
Lam hoả lần này sức công phá có chút mạnh hơn, có vẻ đã thoát ly võ sư cấp độ.
“Đã không thể chạy, vậy thì liều với nó một phen”. Vị nam tử kia nói, trong tay đã nắm sẵn pháp khí, chiến ý dâng cao.
Một đạo hoả cầu bay đến, Lâm Vũ Thần xoay người né tránh, từng tia hoả diễm bắn ra bốn phía, Lâm Vũ Thần vội đưa Hắc Tinh Đao lên đỡ lại, tránh để cho bọn chúng dính vào y phục.
Lâm Vũ Thần cùng Tần Vân Phong đồng thời quay đầu, tiếng kêu cứu vọng ra từ một rừng cây gần đó, cả hai người đều nhận ra giọng nói này, là của một vị Thối Thể tam trọng sư huynh trong đội ngũ của bọn hắn.
Không gian càng hẹp, Cốt Thú càng có nhiều lợi thế, lam hoả không ngừng công kích, bốn người không có một người nào tu luyện thuỷ thuật, căn bản không xác định được thuỷ thuật có tác dụng kiềm chế lam hoả hay không.
“Lợi dụng thủ đoạn của nó công kích chính nó”. Lâm Vũ Thần trong tay Hắc Tinh Đao đã tràn ngập linh lực của lam hoả, lưỡi đao cũng mơ hồ xuất hiện lam diễm.
“Lâm sư đệ, ngươi định làm gì”. Vân Tịch mở miệng hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Vân Phong ba người cố gắng đem lam hoả từ Cốt Thú đánh chặn, để cho Lâm Vũ Thần có không gian công kích nó.
“Lâm sư đệ, không cần cố gắng công kích nó, chúng ta đã thử mọi loại chiêu thức, căn bản không có thứ gì công kích được nó”. Vân Tịch hô lớn.
“C·hết tiệt, nó đã chặn mất đường lui của chúng ta”. Vân Tịch lo lắng nói.
“Đó là thứ gì”. Lâm Vũ Thần kinh ngạc, không dám tin vào mắt mình.
“Ba vị sư huynh, sư tỷ, giúp ta câu dẫn sự chú ý của nó một chút”. Lâm Vũ Thần hô lớn.
Phù.
Lâm Vũ Thần trong tâm trí vô cùng loạn lạc, hắn tập trung tinh thần lực đem cỗ ham muốn kia đè ép xuống.
Lâm Vũ Thần cùng Vân Tịch cũng không tiếp tục đứng nhìn, bốn người liên tục công kích đến Cốt Thú.
“Lại là nó”. Lâm Vũ Thần thầm nghĩ.
Nghĩ là làm, Lâm Vũ Thần đưa Hắc Tinh Đao vào trong một đám lam hoả gần đó, toàn bộ linh lực của lam hoả bị Hắc Tinh Đao hút lấy, lam sắc đường vân trên lưỡi đao dần lan rộng, đồng thời phát ra ánh sáng chói mắt.
Tiễn vừa chạm thân ngay lập tức nổ tung, Cốt Thú không có biểu hiện đau đớn gì, thân hình chỉ bị đẩy lùi một chút, quanh thân nó xương cốt vỡ vụn nhưng lam hoả nhanh chóng đem bọn chúng sắp xếp lại, từng vết nứt trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.
Đột nhiên, từ phía sau bọn hắn bộc phát khí tức đáng sợ, một đạo hoả cầu khổng lồ bắn đến, bốn người con ngươi đều co rụt, bọn hắn nhanh chóng tản ra bốn phía, né tránh hoả cầu công kích.
Lâm Vũ Thần vô cùng kinh ngạc, phải biết đó là hồn lực cũng không phải linh lực, làm sao nói nắm liền nắm, lẽ nào lam hoả cũng có thuộc tính giống như linh hồn.
Lâm Vũ Thần trên mặt cũng biểu hiện không tốt, hắn nhìn về phía Cốt Thú, hung thú đứng gần đó đang bị nó thiêu đốt, tiếng kêu than vang vọng thiên khung.
Cốt Thú phóng thích lam hoả dự định cản lại quang tiễn, có thể bọn chúng tốc độ rất nhanh, luồn lách qua từng khe hở, bảy đạo quang tiễn cắm thẳng vào thân thể Cốt Thú.
Gọi nó là hung thú cũng không đúng, nó chỉ là một bộ hài cốt, là một bộ xương cốt của một loại hung thú nào đó, không, không phải một loại hung thú, xương đầu như hổ, bốn chân có móng vuốt như ưng, trên lưng còn có hai cái cánh dơi.
Hắn quay người dự định trốn đi cùng những người khác.
“Có lẽ nên thử một chút”.
Đôi bên đánh nhau nửa giờ, chỉ có Lâm Vũ Thần bốn người lộ vẻ mệt mỏi, linh lực của bọn hắn đã suy giảm phân nửa, Cốt Thú ngược lại vẫn hừng hực khí thế, lam hoả đã đem khu vực xung quanh thiêu đốt, phạm vi khu vực đã thu hẹp lại.
Hỏa Phượng Thuật cùng Hắc Tinh Đao kết hợp chiêu thức lần nữa được sử dụng, một đầu lam sắc hoả phượng phóng nhanh ra, cánh của nó tựa như hai lưỡi đao cắt xuyên qua không khí, tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Lam hoả kỳ dị như vậy chắc chắn là một loại dị hoả, dị hoả mặc dù không trân quý như linh hoả nhưng cũng là một trợ giúp lớn, thậm chí có thể tông sư cao thủ cũng muốn loại dị hoả này.
“Năng lực hồi phục của nó giống như là vô hạn, cường độ linh lực không thấy suy giảm một chút nào”. Vân Tịch nói, trước đó nàng đã thử công kích nhiều lần, kết quả không khác với Tần Vân Phong là bao.
Bốn người ngược lại biểu lộ vui vẻ, mặc dù linh lực của lam hoả vẫn tràn đầy nhưng chỉ cần phá huỷ đi cốt thể của nó, lam hoả sẽ không còn gì để điều khiển, lúc đó bọn hắn có thể đem lam hoả thu lấy.
Lúc này, cỗ cảm giác muốn đoạt lấy nó của Lâm Vũ Thần càng thêm mạnh mẽ, hắn rốt cuộc chịu không được, thân thể tự hành điều động, Hắc Tinh Đao trong tay chém ra một đạo tử sắc Trảm Hồn Thuật.
Cốt Thú lại đem bạch cốt gắn lên thân thể mình, trong mấy hơi thở, thân thể của nó đã lớn gấp ba so với lúc trước, hình dáng cũng kỳ quái hơn không nhìn ra là một đầu hung thú, tựa như là quái vật.
Hoả Phượng vậy mà đem màn lửa chém thành hai nửa, tốc độ cũng không có suy giảm, trong nháy mắt đã đụng vào thân thể to lớn của Cốt Thú.
Hoả cầu oanh nát đại địa, lam hoả bắn ra bốn phương tám hướng, Lâm Vũ Thần vận dụng Ngọc Vi Châu dựng lên linh lực hộ thuẫn, đem lam hỏa chắn lại bên ngoài.
Lâm Vũ Thần thở ra một ngụm trọc khí, hắn rốt cuộc lần nữa làm chủ cơ thể mình, bên trong tâm trí hắn cái cảm giác kia đang suy giảm đáng kể.
Rừng cây bắt đầu b·ốc c·háy, lam hoả nổi lên nuốt trọn từng gốc cây lớn, trong nháy mắt đã thiêu chúng thành tro bụi, từ trong rừng cây, một đầu hung thú bước ra.
Tử sắc đao khí bay đến, Cốt Thú như là cảm nhận được hồn lực, lam hoả quanh thân nó b·ốc c·háy dữ dội, một cái hoả thủ tung ra chặn lấy đao khí.
Không nghĩ tới Cốt Thú xuất hiện đánh vỡ nhận thức của bọn hắn, Cốt Thú khí tức chỉ là vô hạn tam trọng, nửa bước tứ trọng cấp độ nhưng bất luận bọn hắn công kích như thế nào cũng đều vô hiệu.
Lâm Vũ Thần còn chưa kết thúc, hắn không ngừng vận dụng hồn lực công kích Cốt Thú, toàn bộ công kích của hắn không ngoài dự đoán đều bị lam hoả cản lại một cách dễ dàng.
Tiếng động lớn vang lên kèm theo đó là âm thanh xương gãy, Cốt Thú đổ sụp xuống đất, một mảng xương cốt lớn b·ị đ·ánh vỡ nát, rơi vãi trên mặt đất.
Tần Vân Phong xuất thủ đầu tiên, hắn kéo căng Quang Linh Cung, dây cung vừa thả, bảy đạo kim sắc lưu quang bắn ra, mũi tên biến ảo phi hành không theo quy luật.
“Cứ như vậy sớm muộn cũng sẽ ra chuyện”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, đột nhiên, hắn để ý đến Hắc Tinh Đao.
Ầm ầm ầm.
Mười mấy cánh tay không ngừng phóng thích lam hỏa công kích bốn người, lam hoả uy lực là mạnh nhưng tốc độ cũng không quá nhanh, Lâm Vũ Thần cũng có thể dễ dàng né tránh.
“Ra vậy, xem ra lam hoả không thể phục hồi thứ mà nó phá huỷ”. Tần Vân Phong cười nói.
“Lâm sư đệ, Tần sư đệ, nhanh chạy, chúng ta không phải đối thủ của nó”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người nhìn nhau một hồi sau đó thi triển thân pháp hướng về bên trong khu rừng mà đi.
Từng đạo lam sắc đường vân mơ hồ chạy dọc trên lưỡi đao, Lâm Vũ Thần lúc này mới nhớ đến, lần đó hắn vận dụng lam hoả công kích xích trư, v·ết t·hương trên người nó chỉ là cháy xém bởi nhiệt lượng, cũng không được lam hoả từ bên trong nó chữa trị.
Lâm Vũ Thần ba người thấy vậy cũng chuẩn bị tư thế, tình cảnh hiện tại cũng chỉ còn lại cách đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người thấy vậy cũng không hỏi thêm gì, ngược lại gia tăng công kích Cốt Thú, để Lâm Vũ Thần có thời gian âm thầm chuyển qua một phương hướng khác.
Cốt Thú không ngừng phóng thích lam hoả, trong chốc lát đã đem bốn người nhốt tại một khu vực nhỏ bên trong, xung quanh đều bị lam hoả bao phủ, bốn người bọn hắn đều không có phi hành pháp khí, nhất thời không biết phải làm như thế nào.
Biểu lộ sợ hãi của nàng khiến Lâm Vũ Thần hai người nhíu mày, nhưng bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều, có thể dọa sợ hai vị tam trọng cao thủ, tám chín phần mười là hung thú cấp trung trở lên.
Lâm Vũ Thần cũng nhận ra điều này, linh lực trên thân thể Cốt Thú mặc dù dao động dữ dội, lúc tăng lúc giảm nhưng khi Tần Vân Phong công kích chạm đến nó cũng không khiến cho linh lực thay đổi bao nhiêu.
Đa số chiêu thức đều bị lam hoả chặn đứng, số còn lại mặc dù đánh trúng Cốt Thú nhưng cũng không thể diệt sát nó, Cốt Thú còn đem t·hi t·hể đám hung thú cạnh đó đốt trụi chỉ để lại bạch cốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.